Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 90:

Chương 90:Chương 90:
Y Lợi Minh "...'
Nói xong, cô quay người ra khỏi phòng, đi đến sảnh tâng một. Ngoài cửa đã có một số người hâm mộ đang tụ tập. Lâm Nhàn biết những người đó, là fan của Nguyễn Trạch Minh. Cô lắc đầu bất lực rôi bước đến ghế sofa chuẩn bị sẵn sàng.
Cô không có ý định tranh cãi với fan của Nguyễn Trạch Minh, cô không ghét anh ấy, cũng không liên quan gì đến những người hâm mộ này.
Vì công ty có bảo vệ nên họ vào không được, Lâm Nhàn chỉ đơn giản là ngồi trên ghế sofa giết thời gian. .
Cô gọi điện về nhà thì được em gái Lâm Thanh bắt máy, giọng nói nghe rất mệt mỏi, mặc dù cô ấy chỉ mới học năm cuối cấp ba.
"Chị, bây giờ chị thế nào rồi?"
Có vẻ như Lâm Thanh đã xem qua tình huống trên mạng của cô rồi.
Lâm Nhàn "Chị đã nhận được khoản hoa hồng đầu tiên cho việc ghi hình chương trình tạp kỹ và số tiên bồi thường thiệt hại cho lần quảng cáo cuối cùng. Tổng cộng là 500000. Chị sẽ chuyển nó cho em ngay bây giờ."
Đầu dây đối diện hít một hơi một hồi sau cô gái mới run rẩy mở miệng "50000 hay 5000002”
"Ừ." Giọng Lâm Nhàn dịu đi "Đối với số tiền chuyển hôm nay, chị muốn trả lại tiền trước kia đã mượn cho mọi người trước, tính ra lãi suất sẽ được trả lại cho họ như thế nào. Em cũng sẽ sớm vào đại học, học phí đã được chuẩn bị từ trước cho nên em không cần phải lo lắng." Giọng nói của Lâm Thanh vẫn còn run rẩy, cô đã cố gắng kìm nén. Đột nhiên tiền này từ trên trời rơi xuống, lớn như vậy, cô không phân biệt được là thực hay mơ...
Nhưng cô bé vẫn kiên quyết nói "Tiền học phí của em không cần lo lắng. Em biết chị ở bên kia có nhiều thứ phải tiêu xài, nên chị cứ giữ lại tiền cho mình. Sau khi vào đại học, em có thể tự đi làm kiếm tiền. Chỉ còn lại mẹ..." Tháng sau, cô được nhận vào đại học, chỉ còn lại em trai trong nhà để chăm sóc mẹ cô. Lâm Thanh rất lo lắng rằng em trai sẽ không làm được gì nên cô mới tính bỏ kỳ thi tuyển sinh đại học vào thời điểm đó.
Lâm Nhàn tựa lưng vào ghế, nhẹ nhàng nói "Em chỉ cần ngoan ngoãn học tập. Vì chị chỉ tốt nghiệp cấp 3, nên việc thấy em học đại học đã là hồi đáp tốt nhất với chị. Với em trai mình cũng vậy. Nếu lần này nó đậu kỳ thi tuyển sinh cấp ba thì thì chị sẽ để nó vào được ngôi trường tốt nhất. Về phần mẹ.....
Chắc phải một tháng nữa mẹ cô mới khỏi bệnh.
Lâm Nhàn nghĩ nghĩ lại tiếp tục nói "Chị sẽ thuê bảo mẫu tốt nhất để chăm sóc mẹ."
Lâm Thanh nghe những lời nói như chỉ xuất hiện trong những giấc mơ này, nhưng vẫn cố nhãn nhịn hỏi "Chị lấy đâu ra nhiều tiên như vậy?"
Lâm Nhàn nhướng mày "Em nghĩ thế nào ?"
Lâm Thanh vừa khóc vừa nói "Em sợ những người bên kia... họ sẽ ức hiếp chị."
Lâm Nhàn nhẹ nhàng ngắt lời em gái "Sau khi ghi hình xong chị sẽ quay về."
Lâm Thanh ngoan ngoãn nói " Được rồi, chị, em đợi chị." Sau khi Lâm Nhàn cúp điện thoại, cô đứng dậy rời đi. Trực tiếp tới thẳng bãi đậu xe dưới tâng hầm, tìm một nhà hàng cao cấp và thử bữa ăn cố định trị giá 2. 800 nhân dân tệ.
Cô chụp hai bức ảnh đăng lên weibo, đồng thời gửi tin nhắn cho Kim Thiện Lâm "Tôi không có số điện thoại của anh Lương. Nhờ cô nói với anh ấy rằng số tiền bồi thường đã được chuyển đến. Bữa ăn này rất ngon."
Kim Thiện Lâm run lên vì tức giận, vào weibo của Lâm Nhàn và thấy ảnh bữa ăn trị giá mấy ngàn nhân dân tệ, mới nhận có vài đồng tiền bồi thường mà đã kiêu ngạo đến vậy sao?
Kim Thiện Lâm cười lạnh, bản thân đã tính từ bỏ ý định này, cô ta còn dám gửi tin nhắn khiêu khích cho mình.
Cư dân mạng cũng nhìn thấy bức ảnh này, trong đó có bức ảnh selfie chụp Lâm Nhàn đang uống rượu vang đỏ ở giữa. Vẫn đẹp như vậy, lộ ra hai phần lười biếng, một phần thoải mái, ngoài cửa sổ là khung cảnh rực rỡ toàn thành phố, đây là cửa hàng đắt tiên nhất ở An Diên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận