Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1086: Kẻ trèo cao (1)

Rốt cuộc, một ngày này Thiên Nguyên Luân Hồi Kính cũng đã truyền tống tới trong Thiên Giới của Đà Sơn Lục Đạo Giới. Đám người Chung Nhạc từ trong Thiên Nguyên Luân Hồi Kính bay ra. Tâm tình đám Thiên Vân Thập Bát Hoàng bọn Lục Thiên Vương kích động vạn phần. Bọn họ rốt cuộc đã có thể gặp lại Canh Vương gia rồi.

Đám người Thiên Sơn Thần Hoàng lập tức lấy ra Đồ Đằng Thần Trụ, tiến hành liên lạc với Canh Vương gia. Chung Nhạc thì lại lặng lẽ biến hóa tướng mạo và huyết mạch của chính mình, biến thành một gã Luyện Khí Sĩ Tất Phương Thần Tộc, tránh cho bị người khác nhìn thấu thân phận chân chính.

Cũng không lâu lắm, Thiên Sơn Thần Hoàng lộ ra thần sắc vui mừng, nói:

- Vương gia quả nhiên đang ở trong Thiên Giới, hơn nữa còn được Giới Đế của Đà Sơn Lục Đạo Giới phong làm thượng khách!

Lục Thiên Vương nhất thời thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói:

- Giới Đế của Đà Sơn Lục Đạo Giới gọi là Xương Minh Giới Đế, là một tồn tại vô cùng lợi hại. Mặc dù hắn bình thường không hiện sơn không lộ thủy, nhưng thực lực lại cực kỳ đáng sợ. Hắn vốn có thù oán với Vân Sơn Giới Đế, đối xử tử tế với Vương gia khẳng định cũng là muốn nâng đỡ Vương gia đối nghịch với Vân Sơn Giới Đế!

- Chung Vương gia, Canh Vương gia đang nhanh chóng chạy tới, chúng ta chỉ cần đợi ở đây trong chốc lát, sẽ có thể gặp được hắn!

Đám người Thiên Vân Thập Bát Hoàng cũng nhao nhao biến hóa tướng mạo. Từ bề ngoài và khí thế nhìn lại thì chỉ là một đám Thần Ma bình thường. Bọn họ theo Chung Nhạc rời khỏi Uy Thần Lục Đạo Giới, chuyện này khẳng định là không giấu diếm được bao lâu, đoán chừng không mất bao nhiêu thời gian sẽ bị Vân Sơn Giới Đế phát hiện. Vân Sơn Giới Đế nhất định sẽ đoán được là Chung Nhạc đã mang bọn họ đi. Cho nên biến hóa tướng mạo là một cử động an toàn.

Canh Vương gia liếc nhìn Y Uyển Quân một cái, cười hắc hắc, nói:

- Nơi này không tiện nói chuyện, chúng ta đi tới phủ đệ của ta a!

- Ngươi làm sao vừa liếc mắt liền nhận ra ta rồi?

Hắn đảo mắt nhìn chung quanh một vòng. Chỉ thấy tòa Truyền Tống Trận này nằm trong một tòa Thần Thành của Thiên Giới, những kẻ lui tới đều là Thần Ma và Luyện Khí Sĩ, khẽ lắc đầu, nói:

- Huynh trưởng!

Canh Vương gia dẫn đám người tới lều lớn trung quân, nói:

Cũng không lâu lắm, Truyền Tống Trận chớp động quang mang. Chỉ thấy Thần quang lóe lên, một gã thiếu niên Thần Ma từ trong Truyền Tống Trận cất bước đi ra, ánh mắt đảo quét bốn phía, rơi xuống trên người đám người Lục Thiên Vương, không khỏi vừa mừng vừa sợ, vội vàng tiến lên phía trước.

Đám người một lần nữa tiến vào Truyền Tống Trận, không bao lâu đã đi tới một tòa Thần Thành khác. Chung Nhạc quan sát bốn phía, chỉ thấy nơi này lại là một đại doanh Thần Ma. Rất nhiều Thần Ma đang lúc thao luyện, ước chừng có tới ba mươi vạn Thần Ma, cấu thành trận thế không ngừng xung phong liều chết, chính là điển hình của binh hùng tướng mạnh.

Canh Vương gia đột nhiên khom người bái một cái về phía Chung Nhạc. Chung Nhạc vội vàng nâng hắn đứng dậy, mỉm cười hỏi:

Gã thiếu niên Thần Ma này chính là Canh Vương gia. Hắn vô cùng quen thuộc đám người Lục Thiên Vương, cho dù bọn họ có thay đổi tướng mạo, cũng có thể liếc mắt nhận ra.

- Hơn nữa ta cũng biết, huynh trưởng tuyệt đối sẽ không giả làm một nữ tử. Càng huống chi nếu Quân Vô Đạo cũng đã đi theo ngươi, vậy ngươi chỉ có khả năng là huynh trưởng của ta rồi!

Thân thể Chung Nhạc lay động, khôi phục lại bản thể. Đám người chia nhau ngồi xuống. Lục Thiên Vương mỉm cười, nói:

- Ta để cho Thiên Vân Thập Bát Hoàng đi theo huynh trưởng, nếu bọn họ đã tới rồi, như vậy bên cạnh bọn họ tự nhiên chính là huynh trưởng rồi!

- Canh Vương gia vốn dĩ là phụ tá đắc lực của Tiên Đế, giỏi về cầm quân đánh trận. Xương Minh Giới Đế phong ngươi làm Đô đốc Thủy sư, vẫn là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà rồi a!

- Xương Minh Giới Đế xem trọng ta, ta vừa tới nơi này liền được hắn mời chào, cho phép ta sau khi thành Thần Minh sẽ trở thành Thủy sư Đô đốc của Thiên Đình, chưởng quản ba mươi vạn đại quân Thần Ma của Thủy sư!

- Các lộ Thần Hầu Thủy sư đều nằm dưới sự chưởng quản của ta. Ta cũng không từ chối cái Thần chức này. Xương Minh Giới Đế nghĩ muốn dùng ta đi đối phó Vân Sơn Giới Đế, ta cũng sẽ mượn hắn để khởi nghiệp, cùng Vân Sơn tranh đấu một trận nữa!

- Canh Vương gia, ngươi đang có khách quý ở đây a? Mấy vị này hẳn chính là Thiên Vân Thập Bát Hoàng chứ?

- Xương Minh Giới Đế đã tới!

Chung Nhạc cũng là kinh hãi khó hiểu, ngơ ngác nhìn vị Xương Minh Giới Đế này.

- Canh Vương gia, ngươi quả nhiên là kỳ tài luyện binh. Thời gian chỉ mới mấy năm, ngươi đã chỉnh đốn Thủy sư ngay ngay ngắn ngắn như vậy, ta quả thật không dùng nhầm ngươi a!

- Nếu hắn là Xương Minh Giới Đế, vậy những tồn tại còn lại đã tham gia giải cứu ta lại sẽ có thân phận gì?

Canh Vương gia lắc đầu, đang định nói chuyện, đột nhiên ngoài trướng chợt vang lên thanh âm cười ha hả, hào sảng nói:

Mà Chung Nhạc cũng là một mảnh trầm mặc. Trên trán Canh Vương gia và Thiên Vân Thập Bát Hoàng đều toát ra một tầng mồ hôi lạnh, trong lòng khẩn trương vạn phần. Xương Minh Giới Đế phát hiện ra thân phận chân chính của Chung Nhạc, chỉ sợ nhất định sẽ thống hạ sát thủ, giết chết Chung Nhạc. Với thực lực của tôn Giới Đế Tạo Vật Chủ này, bất luận kẻ nào trong bọn họ cũng đều không phải là đối thủ.

Ánh mắt hai người vẫn còn đang nhìn chằm chằm nhau. Hàng lông mày duy nhất của tôn cự nhân này nhíu lại, liếc nhìn Canh Vương gia một cái, lại liếc nhìn Thiên Vân Thập Bát Hoàng một cái, trầm mặc không nói lời nào.

Toàn thân Chung Nhạc chấn động, trong lòng thầm nghĩ.

Sắc mặt Canh Vương gia khẽ biến, tinh thần vội vàng ba động, truyền âm cho Chung Nhạc, nói:

Trước đây bọn họ đã gặp qua. Ở bên trong ngọn hải đăng, chính là gã cự nhân này đã dùng độc nhãn của chính mình giúp hắn chiếu đường đi, dẫn dắt hắn tới trong hải đăng, sau đó truyền tống hắn ra ngoài, cuối cùng còn lau đi vết tích truyền tống. Hắn chính là một trong mấy vị Phục Hy chuyển thế đã tấn công Ba La Lục Đạo Giới lúc trước kia.

- Mười vạn năm trước là người một nhà!

Lúc đó hắn đã nói như vậy. Chung Nhạc ngàn vạn lần không thể ngờ tới, gã cự nhân giải cứu chính mình này lại là Giới Đế của Đà Sơn Lục Đạo Giới.

Thân thể Chung Nhạc chấn động, một lần nữa biến hóa tướng mạo, nghịch chuyển huyết mạch. Đúng lúc này, chỉ thấy cửa lều lớn chấn động, soạt một tiếng vang lên, một tôn cự nhân cất bước tiến vào lều lớn trung quân, mỉm cười nói:

Tôn cự nhân này quả thật là pháp nhãn vô song. Trên mặt hắn chỉ có duy nhất một con mắt thật lớn, trong mắt Thần quang như đuốc, ánh mắt vừa quét qua liền khiến cho trong cơ thể Chung Nhạc vang lên thanh âm nổ vang ầm ầm đùng đùng. Hết thảy nhục thân cùng huyết mạch đều không thể đè ép được, trực tiếp hiện ra nguyên hình.

Sắc mặt Canh Vương gia cũng khẽ biến, trong lòng thấp thỏm bất an. Mặc dù Chung Nhạc đã biến hóa tướng mạo và huyết mạch, nhưng rốt cuộc có thể giấu diếm được Xương Minh Giới Đế hay không cũng còn chưa biết. Dù sao hắn cũng là một tôn Tạo Vật Chủ, pháp nhãn vô song.

Chung Nhạc không kịp né tránh, trực tiếp đối mặt với tôn cự nhân kia, cả hai người đều thoáng ngẩn người một cái.

- Giới Đế không cần động sát tâm!

Lúc này, Chung Nhạc đột nhiên mở miệng nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận