Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 694: Nước phù sa (2)

Quân Tư Tà nhất thời đại hỉ. Đúng lúc này, tiếng ho khan của Thủy Tử An đột nhiên từ bên ngoài vang lên. Sau đó, vị lão đầu này gọi lớn:

- Môn chủ, Trưởng Lão Hội đã chờ Môn chủ mấy ngày nay, cần thương nghị chuyện tình xử lý đám Cự bá và Thần binh Côn Tộc do Chung Trưởng lão mang về kia!

- Chung Trưởng lão?

Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Quân Tư Tà cười nói:

- Ngươi cũng đã là Cự đầu Pháp Thiên Cảnh, thực lực còn cao hơn rất nhiều Cự bá bình thường. Trưởng Lão Hội sớm đã quyết định đề bạt ngươi làm Trưởng lão, chỉ là còn chưa kịp thông tri ngươi mà thôi. Còn nữa...

Sắc mặt nàng có chút ửng đỏ, thấp giọng nói:

- Bây giờ ta ra ngoài trước, đợi một lát sau ngươi hãy đi ra, tránh cho... tránh cho bị người khác hiểu lầm...

Dứt lời, nàng cũng không dám nhìn thẳng Chung Nhạc, tự mình đi ra ngoài trước. Chung Nhạc có chút yên lặng, lắc đầu cười nói:

Quân Tư Tà có chút thẹn quá thành giận.

- Ta mới không phải nước phù sa!

- Môn chủ kim ốc tàng kiều a!

Thủy lão đầu tiếp tục mỉm cười, ý vị thâm trường nói. Quân Tư Tà trợn mắt nhìn hắn, trong lòng lại có chút chột dạ:

- Đại Trưởng lão, chúng ta đi thôi!

- Đừng giả bộ, ta đã nhìn thấy rõ ràng!

- Chúng ta cũng đâu có làm cái gì, sợ gì người khác hiểu lầm?

- Ta cũng không phải nói ngươi! Chung Trưởng lão ở trong đó a?

Thủy Tử An liếc mắt nhìn về phía động phủ của nàng một cái, ngay sau đó liền thu hồi lại ánh mắt, đuổi theo nàng, mỉm cười nói:

Quân Tư Tà đi ra khỏi động phủ, chỉ thấy Thủy Tử An nửa cười nửa không đứng ở nơi đó, nàng lấy lại bình tĩnh, nói:

- Nước phù sa không nên lưu cho ruộng nhà khác!

- Chung Trưởng lão mới là nước phù sa! So với tiện nghi cho ngoại tộc, không bằng tiện nghi cho Môn chủ. Ta ngược lại cảm thấy như vậy rất tốt...

- Cái gì kim ốc tàng kiều chứ?

Trái tim Quân Tư Tà phanh phanh nhảy loạn, lắc đầu tiến về phía trước:

Thủy lão đầu cười hắc hắc, nói:

Trong lòng Quân Tư Tà lại càng thêm chột dạ, chỉ nghe lão đầu này cười nói:

Chung Nhạc không ngừng dặn dò Quân Tư Tà những chuyện cần phải chú ý. Quân Tư Tà mỉm cười nói:

Đợi tới lúc đám người Quân Tư Tà an bài mọi chuyện hoàn tất, Chung Nhạc cũng bố trí hoàn tất một tòa Truyền Tống Trận. Quy mô của tòa Truyền Tống Trận này khá nhỏ, nhiều nhất chỉ có thể truyền tống người lên tới mặt trăng đi. Nếu muốn đi xa hơn, thật ra lại có chút không đủ. Chung Nhạc cũng là lo lắng chính mình sẽ truyền tống Quân Tư Tà vào trong nham thạch mặt trăng, nhục thân dung hợp với mặt trăng, biến thành một con quái vật nửa người nửa Tinh cầu. Hoặc là sẽ truyền tống tới những địa phương quỷ dị nào khác. Sau khi lên tới mặt trăng, Quân Tư Tà sẽ có thể tự mình bay tới Thủy Diệu Tinh, thời gian đoán chừng sẽ lâu hơn một chút, nhưng ít nhất là sẽ an toàn.

Quân Tư Tà giao phó Kiếm Môn lại cho hắn và Thủy Tử An, tự mình bước lên Truyền Tống Trận, truyền tống ra ngoài thiên ngoại. Thủy Tử An nhìn tòa Truyền Tống Trận trước mặt chính mình, tán thán không thôi, mỉm cười nói:

Ngoại trừ những cái này, trên dưới Kiếm Môn lại tuyển chọn ra Thành chủ các thành, Quan chủ các quan, tuyển ra từ trong các Luyện Khí Sĩ không ít nhân vật tài cán xuất chúng, ủy nhiệm trọng trách. Thành chủ các thành, Quan chủ các quan sẽ suất lĩnh con dân trong thành quan, ngày đêm tế luyện Thần binh, Ma Thần binh, tế tự Tổ Linh các tộc. Thời điểm ban đêm, sẽ có thể nhìn thấy hai mươi bốn trọng địa này sáng rực như ban ngày, quang mang chiếu rọi rực rỡ kinh người. Đây chính là dấu hiệu khí vận hưng thịnh!

- Có một gã Hầu Cương thị, tên độc nhất một chữ Hiệt, vô cùng bất phàm, mặt rồng bốn mắt. Trong Phong thị cũng có một người, tên là Phong Hậu, là truyền nhân của Phong thị nhất tộc. Còn có một người tên là Tự Tụng, học thức cực kỳ uyên bác!

- Đại Trưởng lão thật biết nói đùa!Sau khi Trưởng Lão Hội nghị sự xong, trên dưới Kiếm Môn nhất thời lâm vào một mảnh bận rộn. Đám Cự bá Côn Tộc do Chung Nhạc mang về kia được an bài tới các nơi trong Đại Hoang, trấn thủ tám tòa biên quan. Sau đó ở trong nội địa Đại Hoang thành lập mười sáu tòa thành trì, mỗi một tòa thành đều có Cự bá Côn Tộc trấn thủ. Ngoài ra, tại mỗi một tòa biên quan, mỗi một tòa thành trì đều có một kiện Thần binh hoặc Ma Thần binh, hoặc là Thần binh Côn Tộc lưu lại, dùng để trấn thủ thành quan, trấn áp khí vận, chấn nhiếp ngoại tộc.

- Ta giỏi về khống thủy, có thần thông có thể phân giải nước, sẽ liền có được không khí, không cần phải lo lắng chuyện không có không khí!

- Từ Nam Hoang tới có một người tên là Phong Cự, cũng vô cùng bất phàm. Kỳ Bá tới từ Tây Hoang cũng vô cùng bất phàm. Lại còn có một gã thiếu niên tên là Lực Mục, trời sinh lực mạnh vô cùng. Ngoại trừ bọn họ, còn có Thường Tiên, Vương Hợi, đều là nhân tài có thể đào tạo!

Thủy Tử An liên tục liệt kê, nói:

Mà Chung Nhạc thì vẫn đang tiếp tục nghiên cứu Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, tìm hiểu những văn lộ Đồ đằng khác, hiểu rõ ảo diệu của nó, tránh cho lại làm ra sự kiện ô long như lần trước.

- Đại Hoang ta rốt cuộc đã có dấu hiệu hưng thịnh rồi! Chung Trưởng lão, lần tuyển chọn Thành chủ Quan chủ này, thật ra đã chọn lựa ra được không ít nhân tài a!

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, hỏi:

- Có những nhân tài nào?

- Môn chủ cần phải chuẩn bị không khí nhiều một chút. Còn nữa! Trên Thủy Diệu Tinh tựa hồ không có nước, mà là một cái thế giới nham tương!

- Tiên Thiên Linh Thể quả nhiên đều có chỗ độc đáo!

Chung Nhạc trố mắt, thở dài một tiếng, trong lòng thầm nghĩ:
Bạn cần đăng nhập để bình luận