Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1832: Lật đổ xây dựng lại (1)

Chung Nhạc nhất thời ngơ ngẩn, trí tuệ không địch lại thần thông, thần thông không địch lại số mệnh.

Phục Mân Đạo Tôn không bại bởi bất luận địch nhân gì, cho dù là sinh vật từ trong Hỗn Độn lên bờ đi chăng nữa. Nhưng hắn đã bại bởi thời gian, đã bại bởi số mệnh.

Hắn đã đi tới cực hạn trên hệ thống tu luyện Đồ đằng, lại tiến về phía trước nữa, chính là tiến lên phương hướng trường sinh bất diệt này.

Trước đây, Chung Nhạc đã từng lựa chọn giữa hai con đường, một là lột xác bản thân tu thành Đạo Thần, và hai là nghịch chuyển Tiên Thiên, chế tạo Tiên Thiên Thánh Địa trong Bí cảnh Đạo Nhất, dựng dục thân thể Tiên Thiên. Trong hai con đường này, lúc đó Phục Mân Đạo Tôn đã đi chính là con đường thứ nhất. Hắn bắt đầu thí nghiệm làm cách nào lột đi đám Cấu thân, Nhân Quả thân, Đạo thân... muốn khiến cho chính mình trở thành Đạo Thần trên ý nghĩa chân chính.

Chỉ tiếc là hắn khi đó đã già rồi, lại phát hiện ra đại biến cục sắp sửa ập tới, khí vận của Thời đại Địa Kỷ từ thịnh mà suy. Hắn bị kịch biến tương lai sắp sửa phát sinh hấp dẫn lực chú ý và tinh lực, ngược lại đi chế tạo ba ngàn Lục Đạo Giới và Địa Ngục Luân Hồi, lo trước tính sau cho tương lai của Phục Hy thị. Hắn không có thời gian đi hoàn thành những nghiên cứu của chính mình.

- Nếu Phục Mân Đạo Tôn còn sống tới hiện tại, thế gian sẽ như thế nào đây?

Chung Nhạc có chút xuất thần. Hắn có thể đã lột bỏ toàn bộ thân quá khứ, lột xác thành Đạo Thần hay không? Có thể sáng tạo ra một con đường khiến cho sinh linh Hậu Thiên trường sinh bất diệt hay không?

Phục Hy Thần Tộc nhất định cũng sẽ không diệt tuyệt a? Thời đại Địa Kỷ vẫn có thể còn tồn tại a?

Tương Vương có chút buồn vô cớ than thở.

Chân chính khiến cho Chung Nhạc lo lắng chính là đám tồn tại bọn Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế, Tiên Thiên Tà Đế. Nếu chân thân của ba tôn Thần Vương Thái Cổ này xuất động, vậy cho dù là chân thân Tương Vương chạy tới, cũng không có bất kỳ phần thắng nào.

Lịch sử của bọn họ thậm chí đã bị người khác lau đi, yên diệt, không còn ai biết nữa.

Phải qua một khoảng thời gian nữa, hắn mới có khả năng đuổi theo được Thiên Dực Cổ Thuyền. Mà khi đó, thực lực của Tương Vương đã khôi phục lại bảy tám phần, căn bản không sợ hắn chút nào.

Đáng tiếc! Phục Mân Đạo Tôn vẫn là đã chết rồi!

- Con đường thứ hai, đi tới Thang Cốc, mượn gốc Linh căn Phù Tang Thần Thụ này chống lại ba tôn Thần Vương. Uy năng của Phù Tang Thần Thụ cực kỳ cường đại, cộng thêm Kim Ô Thần Đế, phân thân Tương Vương, cho dù chống đỡ không nổi, nhưng cũng có thể kéo dài thời gian, để cho chân thân Tương Vương chạy tới tương trợ. Con đường thứ ba, chính là tiến vào Tổ Đình, mượn uy năng của Tổ Đình tránh né ba tôn Thần Vương Thái Cổ này. Bọn họ tuyệt đối không dám tiến vào Tổ Đình!

Như vậy Đại Lục Đạo Vũ Trụ bao quát toàn bộ Lục Giới hẳn cũng sẽ được hắn xây dựng ra, toàn bộ Tiên Thiên Thần Ma, kể cả đám Thần Vương Thái Cổ kia cũng sẽ ngoan ngoãn hơn rất nhiều.

- Hiện tại có ba con đường có thể đi! Một chính là trực tiếp đi Tinh vực Tử Vi, hy vọng có thể trước khi ba tôn Thần Vương kịp chặn đường chúng ta, tiến vào Tinh vực Tử Vi. Ba tôn Thần Vương này tuyệt đối không dám đặt chân lên Tử Vi, tới nơi đó sẽ có thể bỏ rơi bọn họ!

Cường giả mạnh nhất từ trước tới nay cuối cùng đã bại bởi thời gian. Phục Hy Thiên Đình do hắn một tay xây dựng đã sụp đổ tan tành, một đại thịnh thế bị mai táng trong phế tích, tan thành mây khói. Phục Hy Thần Tộc từng được xưng là Hoàng tộc cường đại nhất giãy giụa cầu sinh trong khổ nạn, sản sinh ra nhiều tới bất tận những nhân vật vui buồn lẫn lộn. Cuối cùng, bọn họ nhất nhất đều thất bại.

Đó hẳn chính là một thịnh thế đạo pháp hưng vượng. Trong thịnh thế, Đại Đế của các tộc sẽ vứt bỏ thành kiến chủng tộc, ân oán Thần Ma, giao lưu nghiên cứu, cộng đồng thôi động đạo pháp thần thông tiến bộ.

Phía sau, Táng Linh Thần Vương vẫn như cũ đuổi theo không buông. Chung Nhạc không chút để ý tới hắn. Bản lĩnh của Táng Linh Thần Vương mặc dù cường đại, nhưng ý thức của hắn và ý thức của Táng Địa Thần Vương dung hợp thời gian không bao lâu, thực lực muốn đề thăng lên vẫn còn cần thời gian.

Mà chạy tới Thánh địa Thang Cốc chính là hung hiểm nhất. Thương thế của Kim Ô Thần Đế vẫn chưa khỏi hẳn, Tương Vương ở nơi này cũng chỉ là phân thân, có thể chống đỡ được đợt công kích thứ nhất của ba tôn Thần Vương hay không vẫn còn rất khó nói.

- Tồn tại bậc này chỉ có một! Trước đây chưa từng xuất hiện qua, sau này sợ rằng cũng không có khả năng lại có nữa rồi!

Mà tiến vào Tổ Đình tạm thời tránh né, lại chính là an toàn nhất.

Chung Nhạc ngẫm nghĩ một chút, nói:

Trực tiếp đi tới Tử Vi chính là biện pháp tốt nhất. Bất quá, địa bàn của Tiên Thiên Thần Đế cách Thần Thành thứ chín gần nhất, sợ rằng sớm đã chạy tới Thần Thành thứ chín rồi. Có thể trước hắn chạy tới Thần Thành thứ chín hay không, Chung Nhạc tuyệt không nắm chắc.

Chung Nhạc hít mạnh một hơi thật dài, trầm giọng nói:

- Dịch tiên sinh, Vũ trụ Cổ lão làm sao vậy?

- Các ngươi nhìn xem! Bên này là địa bàn của Tiên Thiên Ma Đế, bên này là địa bàn của Tiên Thiên Thần Đế. Mà Tiên Thiên Tà Đế lại phảng phất như đạo Long văn tuyến, phân tách Thần Ma ra làm đôi. Đây chính là Thần Ma Thái Cực Đồ! Bất quá, Thái Cực Đồ của ta là Thái Âm Thái Dương thân là Lưỡng Nghi, mà Thần Ma Thái Cực Đồ của Vũ trụ Cổ lão lại là dùng Thần Ma thân là Lưỡng Nghi!

- Hửm? Hình thái của Vũ trụ Cổ lão tựa hồ có chút, có chút...

Tương Vương lắc đầu, nói:

Trên đầu thuyền, Chung Nhạc mở Tinh đồ ra, xác định phương vị của chính mình, lập tức thay đổi phương hướng, một đường đi thẳng tới Tổ Đình.

- Nhưng Thánh địa Thang Cốc vẫn còn tồn tại, sao Đại Nhật Thần Vương lại không phục sinh trở lại trong Thang Cốc chứ?

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ, nói:

- Hắn đã chết rồi! Năm xưa, Đại Tư Mệnh khai thiên thất bại, hắn cũng tao ngộ mai phục, đã chết trên đường mở ra Đạo Giới!

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ, vội vàng thu nhỏ Tinh đồ lại rất nhiều lần, biến thành giống như một bức đồ án lập thể hiện ra trước mặt chính mình, sắc mặt cực kỳ cổ quái. Hồn Đôn Vũ tiến lên phía trước, quan sát bức Tinh đồ này, nghi hoặc hỏi:

Ngón tay hắn điểm động, khoanh vòng hai Thánh địa Thang Cốc và Tịch Cốc, nói:

- Nơi này là Thang Cốc, nơi này là Tịch Cốc! Tịch Cốc sinh ra Ba Tuần là Thiếu Âm, Thang Cốc sinh ra Kim Ô Thần Đế là Thiếu Dương. Lạc Nhật Thần Vương là Thái Âm, vậy trong Thang Cốc hẳn là còn có một tôn Thái Dương đối ứng! Sinh ra trong Thang Cốc hẳn là phải còn có một tôn Tiên Thiên Thần Vương còn cổ lão hơn Kim Ô Thần Đế nữa mới đúng! Nếu tôn Thần Vương này vẫn còn tồn thế, vậy chúng ta liền không cần sợ đám người Tiên Thiên Ma Đế, Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Tà Đế rồi!

- Ngươi nói chính là Đại Nhật Thần Vương a?

Trước đây Phù Lê đã cho Chung Nhạc một bức Tinh đồ, Mục Tiên Thiên cũng từng cho hắn một bức Tinh đồ. Nhưng Tinh đồ hiện tại của Chung Nhạc lại đều có bất đồng với Tinh đồ của Phù Lê và Tinh đồ của Mục Tiên Thiên. Nó càng hoàn chỉnh hơn, đã bổ sung những bộ phận thiếu sót trong hai bức Tinh đồ trước đây, bởi vậy hình thái của Tinh đồ cũng đã phát sinh những thay đổi kỳ diệu.

Chung Nhạc từ từ rạch một cái chính giữa cái đại viên bàn này. Bàn tay hắn phảng phất như một con cá lội, nhẹ nhàng gạt một cái, chia đôi bức Tinh đồ, nói:

Tương Vương trấn trụ thương thế, đứng dậy tiến tới xem Tinh đồ. Chỉ thấy ức vạn ngôi sao, Tinh hệ, Tinh vân... trong Tinh đồ từ từ vận chuyển, giống như một cái đại viên bàn, không chút nào nhìn ra nó giống như Thái Cực Tứ Tượng cả.

- Vừa rồi ta đột nhiên phát hiện, hình thái của Vũ trụ Cổ lão có chút tương tự với Tiên Thiên Thái Cực và Tiên Thiên Tứ Tượng của ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận