Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1706: Ân huệ (1)

Tử Vi Đế Tinh, Tử Quang Quân Vương cùng với Đế Tu La vừa mới rời khỏi Thánh địa của Thanh Hà thị, liền gặp Phong Vô Kỵ đang dẫn theo hai tôn Tiên Thiên Thần Ma đi tới, nhìn bộ dáng như dự định đi tới Thánh địa Thanh Hà thị làm thuyết khách. Tử Quang Quân Vương chắp tay thi lễ với Phong Vô Kỵ, mỉm cười nói:

- Vô Kỵ tiên sinh!

Phong Vô Kỵ vội vàng hoàn lễ, nói:

- Hóa ra là Tử Quang tiên sinh! Chẳng lẽ Tử Quang tiên sinh muốn thuyết phục Thanh Hà Đại Đế giúp Mục Tiên Thiên đoạt Đế sao?

Tử Quang Quân Vương thản nhiên nói:

- Thiên hạ nhộn nhịp, đều là vì lợi mà tới, thiên hạ nhốn nháo, đều là vì lợi mà đi. Nếu có đầy đủ lợi ích, sao không thể mời Thanh Hà Đại Đế kết minh với Tiên Thiên Cung ta chứ?

Ánh mắt Phong Vô Kỵ chớp động, hỏi:

- Tử Quang tiên sinh nhộn nhịp nhốn nháo, lợi tới lợi đi, có thu hoạch gì không?

Trong mắt Phong Vô Kỵ lóe lên sát cơ mãnh liệt, cười lạnh một tiếng, chắp hai tay sau lưng, nhàn nhạt nói:

- Gia hỏa này chính là sủng thần của Mục Tiên Thiên, có thể nhân cơ hội này diệt trừ hắn không?

Tử Quang Quân Vương cười ha hả, xoay người bỏ đi, lắc đầu nói:

Tử Quang Quân Vương không thèm để ý tới hắn, phiêu nhiên đi xa. Phong Vô Kỵ truyền âm cho hai tôn Tiên Thiên Thần Ma bên cạnh, hỏi:

Phong Vô Kỵ mỉm cười, nói:

Phong Vô Kỵ nhất thời kinh ngạc, hỏi:

Tử Quang Quân Vương mỉm cười, nói:

Hai tôn Tiên Thiên Thần Ma kia liếc nhìn nhau một cái, lắc đầu nói:

- Nếu Tử Quang tiên sinh có thể dùng lợi thuyết phục Thanh Hà Đại Đế kết minh với Tiên Thiên Cung, vậy Vô Kỵ cũng có thể dùng càng nhiều lợi hơn thuyết phục Thanh Hà Đại Đế vứt bỏ Tiên Thiên Cung, kết minh với Thiên Đế Bệ hạ! Tử Quang tiên sinh ăn đại bại trong tay Mặc Ẩn tiên sinh, anh danh một đời hủy hoại trong chốc lát, hiện tại nói không chừng lại sẽ ăn một lần đại bại trong tay ta a!

- Rất có thu hoạch!

- Ta xuất thân từ Hoàng tộc, sư xuất danh môn, trên người mang theo thân phận đặc phái viên mười bảy Đế tộc. Những nơi ta tới, Thần Ma chào đón, các phe các tộc cũng đều cấp cho mặt mũi. Bằng hữu của ta khắp thiên hạ, giao du rộng rãi, nào phải ngươi có khả năng sánh bằng?

Một tôn Tiên Thiên Thần trong đó nói:

- Hài tử ngốc! Hài tử ngốc!

- Hắn có lai lịch cụ thể gì, chúng ta cũng không biết, chỉ biết là thời điểm chúng ta tới Bích Lạc Cung, hắn cũng đã ở nơi đó. Lúc đó, trong Bích Lạc Cung chỉ có hắn và Bích Lạc tiên sinh mà thôi. Hắn có mặt ở nơi đó còn sớm hơn Cửu Ngũ Chí Tôn một chút, địa vị cũng cao hơn Cửu Ngũ Chí Tôn một bậc!

- Vô Kỵ tiên sinh đừng nghĩ tới ý niệm này nữa! Người đi theo bên cạnh hắn kia, chính là đệ nhất Tiên Thiên Thần Ma của Bích Lạc Cung ta, Đế Tu La!

- Vị Đế Tu La này có lai lịch gì? Thực lực gì?

- Chẳng lẽ là Luân Hồi Ma Âm? Bất quá, sao không nghe được thanh âm rèn sắt? Hơn nữa, Dịch Quân Vương hiện tại hẳn cũng sẽ không trở mặt với ta a?

- Kỳ quái!

Cánh cửa gian miếu đổ nát này mở rộng, bên trong có một vị lão đạo, đang nói lẩm bẩm với một cái Thần lô. Tử Quang Quân Vương đi tới cửa miếu, mỉm cười nói:

- Tồn tại ngang vai ngang vế với Bích Lạc tiên sinh, cho dù không phải là Tiên Thiên Thần Ma thành Đế, chỉ sợ cũng không thua kém bao nhiêu. Tồn tại đẳng cấp này, hơn phân nửa là sứ đồ của Thiên, đồng dạng với cái tên Huyền Cơ kia! Vận khí của Tử Quang Quân Vương thật là tốt, lại có thể được tồn tại đẳng cấp này phụ tá!Tử Quang Quân Vương vừa mới rời khỏi lãnh địa của Thanh Hà thị, đang định chạy tới Phá Thiên Quan. Đế Tu La đi theo bên cạnh hắn đột nhiên thoáng ngẩn người, khẽ di một tiếng.

Tử Quang Quân Vương bật cười, lắc đầu nói:

Phong Vô Kỵ nhất thời nghiêm nghị, không dám lỗ mãng, trong lòng thầm nghĩ:

- Ngươi là Tử Quang Quân Vương! Thuở nhỏ bần hàn khởi nghiệp, sau đó đi theo Mục Tiên Thiên, phong lưu phóng khoáng, bác ái đa tài, xưa nay có danh xưng tiên sinh!

Lão đạo kia vẫn như cũ không xoay người lại, nói:

- Sư huynh, ngươi vừa gặp mặt đã đòi làm sư phụ ta rồi, ngươi biết ta là ai không?

Tử Quang Quân Vương nghi hoặc, nương theo ánh mắt của hắn nhìn lại, chỉ thấy phía trước có một ngọn núi nhỏ, trên đỉnh núi có một gian miếu đổ nát. Ngọn núi nhỏ và gian miếu đổ nát này chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện phía trước bọn họ. Vừa rồi Tử Quang Quân Vương cũng không lưu ý tới ở đây còn có ngọn núi và gian miếu.

- Vị sư huynh này, ngươi thi triển đại thần thông ngăn cản lối đi của ta, không biết là có chuyện gì?

Lão đạo kia quay lưng về phía hắn, mỉm cười nói:

- Ta thương mến tài năng của ngươi, cho nên mới tới gặp ngươi, dự định thu ngươi làm đồ đệ. Ta mệnh không bao lâu nữa, hiện tại đã tới tình trạng nhất định phải tìm một truyền nhân rồi!

Tử Quang Quân Vương phóng người bay thẳng lên không trung, bay về phía thiên ngoại. Chưa bay được bao xa, phía trước đã xuất hiện cảnh sắc của Đế tinh. Bọn họ không phải đang bay về phía Phá Thiên Quan, mà là bay về phía Đế tinh, mắt thấy đã sắp sửa bay vào phạm vi của Đế tinh. Tử Quang Quân Vương khẽ nhíu mày, chỉ thấy trên Đế tinh phía trước vẫn có một ngọn núi nhỏ, trên đỉnh núi cũng là một gian miếu đổ nát.

Tử Quang Quân Vương minh bạch ý tứ của hắn. Hắn nói là gian miếu đổ nát đột nhiên xuất hiện phía trước kia không có nguy hiểm, người ở trong gian miếu đổ nát kia cũng không có sát cơ với hắn. Hắn đối với Đế Tu La chính là tín nhiệm vạn phần, lập tức cất bước đi lên núi, đi tới trước gian miếu đổ nát.

- Không có!

Trong lòng Tử Quang Quân Vương nghi hoặc, một lần nữa chuyển hướng. Trước mặt hắn đột nhiên lại xuất hiện cảnh sắc của Đế tinh, còn có một ngọn núi nhỏ, một gian miếu đổ nát. Tử Quang Quân Vương nhìn về phía Đế Tu La bên cạnh. Đế Tu La lắc đầu, miệng thốt ra hai chữ:

Tử Quang Quân Vương mỉm cười, nói:

- Nếu ngươi đã biết ta, hẳn là biết rõ, muốn làm sư phụ ta cũng không đơn giản như vậy!

Sau đầu lão đạo kia hiện ra từng đạo từng đạo quang luân, ông ông chấn động. Trong chớp mắt đã có bảy đạo quang luân xuất hiện trước mặt Tử Quang Quân Vương, ngàn vạn Đạo âm không ngừng chấn động.

Cặp mắt Tử Quang Quân Vương nhất thời hoa lên. Hắn đưa tay lên dụi dụi hai mắt, quan sát xung quanh. Chỉ thấy bảy đạo Tinh hà xuyên suốt thiên không, chiếu rọi vũ trụ ra nhiều màu nhiều sắc.

- Ngươi dùng trí tuệ nhập Đạo, mà ta mở ra chính là Bí cảnh Trí Tuệ. Ngươi còn chưa tu luyện tới một bước này! Không biết ta có thể làm sư phụ của ngươi không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận