Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1388: Lý tính tuyệt đối (1)

Trong lòng Chung Nhạc vạn phần kinh hãi. Tư Mệnh làm sao biết Thiên ý không thể suy tính ra tương lai của hắn? Đại Tư Mệnh nghịch thiên cải mệnh, phá hủy Đế tinh của Chung Nhạc, khiến cho tương lai của hắn rơi vào trạng thái hỗn loạn, cho dù là sinh vật Hỗn Độn cũng không thể nhìn thấy được tương lai của hắn.

Người biết được chuyện này tuyệt đối không nhiều lắm. Có tư cách biết rõ, đều là những tồn tại vô cùng đáng sợ, ít nhất cũng là không thua kém Đại Tư Mệnh bao nhiêu. Đại Tư Mệnh tính là một người, Hỗn Độn thị lên đất liền cũng là một người, những người khác có thể biết rõ, có khả năng còn có Kim Ô Thần Đế của Kim Ô thị.

Ngoại trừ những người này ra, hẳn là những cường giả cổ lão có thể nhìn thấu quỹ tích thời gian. Có được bản lĩnh bậc này, chỉ sợ cũng chỉ có mấy vị tồn tại cổ lão mà đáng sợ đã xây dựng cung điện cách phía dưới Trấn Thiên Phủ một quãng không xa kia mà thôi.

Tu vi thực lực của Tư Mệnh trước mắt còn xa xa chưa đạt tới loại trình độ này. Nhưng không ngờ nàng lại biết rõ Thiên ý không thể tính ra tương lai của hắn. Cái này phi thường khả nghi rồi! Chẳng lẽ là, sau lưng của Tư Mệnh có một vị tồn tại như vậy? Vị tồn tại này đối với Nhân Tộc, đối với Phục Hy là thiện hay ác? Kẻ nào có thể bảo đảm dụng tâm của hắn nhất định là thiện lương?

Bộ não Thiên ý điên cuồng hấp thu linh khí linh lực thiên địa, tốc độ nhanh tới mức khiến cho người ta kinh hãi. Bộ não xưng là không gì không biết này đang điên cuồng thôi diễn tương lai của Chung Nhạc, từ trong quỹ tích của đại đạo thiên địa, từ trong quỹ tích tương lai của vô cùng ức kế sinh linh thôi diễn quỹ tích tương lai của Chung Nhạc. Loại đại lượng tính toán này sợ rằng cho dù là nối liền bộ não của toàn bộ các vị Đế trên thế gian lại với nhau, cũng còn xa xa thua kém nó rất nhiều.

Năng lượng mà kiện Thần khí Thiên đạo này tiêu hao cũng vô cùng kinh khủng. Toàn bộ năng lượng mà Tiên Thiên Thánh Địa cổ lão trong Bích Lạc Cung có thể cung dưỡng cũng dần dần không đủ cho bộ não này sử dụng.

- Không thể sử dụng được thần thông nữa!

Trong lòng hai tôn Tiên Thiên Thần Ma kia cả kinh, lập tức gia tốc chạy tới, quyết định dùng lực lượng nhục thể đánh chết Chung Nhạc và Tư Mệnh.

- Nam Phục Hy, ta đã lưu lại cho ngươi một con đường sống! Ngươi lập tức ném Đế tử Phục Thương ra, mượn chiến lực của hắn, ngươi có thể giết ra Bích Lạc Cung. Phục Thương sẽ hấp dẫn sự chú ý của tám trăm Tiên Thiên Thần Ma này, ngươi có thể nhân cơ hội hỗn loạn trốn thoát, mà ta cũng có thể đạt được Lục Đạo Thiên Luân. Hắn là tội nhân của Phục Hy thị ta, tội đáng chết vạn lần. Dùng mạng của hắn đổi lấy mạng của chúng ta và Lục Đạo Thiên Luân, đáng giá!

- Dư nghiệt!

- Trong này có một gã Phục Hy! Phục Hy thị đã lẻn vào Bích Lạc Cung!

- Phục Hy!

- A a a a...

Công kích của hai tôn Tiên Thiên Thần Ma kia ầm ầm đánh tới. Cho dù không thể sử dụng bất luận thần thông gì, lực lượng nhục thể của bọn họ cũng mạnh mẽ vô song, cũng là vô địch. Nhục thân cường đại của Tiên Thiên Thần Ma khiến cho bọn họ không cần sử dụng bất luận thần thông gì cũng có được uy năng vô biên.

- Nam Phục Hy, thật xin lỗi!

Chung Nhạc ngửa mặt lên trời rít gào, Tiên Thiên Long Lân rậm rạp chằng chịt điên cuồng mọc ra, lan tràn tới hai chân hắn, biến hai chân hắn thành đuôi rắn thật dài. Hắn rút Tiên Thiên Thần Đao ra, mạnh mẽ vung lên, tinh thần ba động gần như gào thét:

Chung Nhạc ngửa mặt lên trời thét dài. Tiên Thiên Long Lân, Tiên Thiên Thần Cốt, Tiên Thiên Thần Nhãn, Nhật Nguyệt Song Mâu, Tiên Thiên Thần Tâm, huyết mạch Tiên Thiên... vào khoảng khắc này toàn bộ đều thức tỉnh.

Tư Mệnh đột nhiên nhẹ nhàng đặt bàn tay lên sát hậu tâm Chung Nhạc. Chung Nhạc nhất thời cảm thấy huyết mạch Phục Hy trong cơ thể chính mình không thể áp chế, không thể ẩn giấu. Nhục thân và Nguyên thần nhịn không được chấn động, Tiên Thiên Long Lân rậm rạp chằng chịt từ trong cơ thể chui ra, dung mạo lập tức biến hóa, trực tiếp căng phồng, xé nát xiêm y nữ Thần quan trên người hắn.

Trong lòng Chung Nhạc phẫn uất, ánh mắt đỏ bừng nhìn về phía nàng. Lúc này, hai tôn Tiên Thiên Thần Ma đã giết tới, công kích về phía gã Phục Hy hắn. Trong mắt hai tôn Tiên Thiên Thần Ma này tràn ngập lửa giận hừng hực, thân thể càng lúc càng cao, càng lúc càng vĩ ngạn, mở miệng quát lớn:

Chung Nhạc phẫn nộ rống lớn. Bước chân Tư Mệnh đang tiến về phía Lục Đạo Thiên Luân khẽ dừng lại. Phong... Một chữ Phong này khiến cho nàng có một loại ảo giác, phảng phất như nhìn thấy thân ảnh một tôn Chiến Thần Phục Hy thị tại thời điểm tao ngộ cường địch không thể địch nổi, đã vận khởi nhiệt huyết trong lòng để nghênh chiến.

Tư Mệnh đột nhiên thất thanh kinh hô, thân thể lướt nhanh về phía Lục Đạo Thiên Luân, phảng phất như là bị Chung Nhạc đánh bay vậy. Tinh thần ba động của nàng truyền ra, truyền vào trong đầu Chung Nhạc, lạnh như băng, không có bất kỳ cảm tình nào, chỉ có tính toán lợi ích:

- Phong!

- Phục Thương có tội, tội đáng chết vạn lần! Nhưng hắn cũng là Phục Hy, hẳn không nến chết bởi sự ám toán của đồng tộc! Tư Mệnh, ngươi làm như vậy thì có gì khác với đám Phục Hy phản bội kia?
Bạn cần đăng nhập để bình luận