Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 863: Chặn đường đánh cướp (1)

Đám người Chung Nhạc, Sư Bất Dịch nhất thời cảm thấy rợn cả tóc gáy. Bọn họ quả thật không phải là sinh linh của Ngục Giới, thậm chí cũng không phải là sinh linh của Lục Đạo Giới này. Những Thần Ma khác đều cho rằng bọn họ là xuất thân ở đây, cho nên mới để cho bọn họ tham dự lần thịnh hội này. Không nghĩ tới ngay cả đám Thần Ma cũng không nhìn thấu lai lịch của bọn họ, mà lại bị Bệ và Ngạn nhìn thấu.

Nếu để bọn họ biết rõ đám người Chung Nhạc xuất thân từ Tổ Tinh của Đệ Nhất Lục Đạo Giới, vậy thì nguy hiểm rồi!

Tinh hệ Thái Dương nơi của Tổ Tinh đã bị lực lượng to lớn phong tỏa thời không thiên địa, đạo pháp thần thông cũng bị phong tỏa. Vị tồn tại kia tất nhiên là tồn tại chí cao, thủ đoạn thông thiên, thực lực và thế lực nhất định là lớn tới đáng sợ.

Nếu tin tức đám người Chung Nhạc tới từ Tổ Tinh lan truyền đi, vậy hậu quả nhất định sẽ cực kỳ đáng sợ!

- Hai huynh đệ này còn chưa phải là Thần Ma, không có khả năng thần thông quảng đại như vậy. Bọn họ nhất định là đang thăm dò mà thôi!

Tâm tư Chung Nhạc trong sáng, kinh ngạc nói:

- Huynh đệ hai vị nói đùa rồi! Chúng ta không phải xuất thân từ Ngục Giới thì có thể xuất thân từ nơi nào? Chúng ta chỉ là tới từ một địa phương nhỏ xa xôi. Những người bản thổ chúng ta gọi nơi đó là Hàn Linh Tinh, cũng không biết ngoại giới gọi khỏa Tinh cầu này là gì. Ta nghĩ, huynh đệ hai vị hẳn là chưa nghe nói qua Hàn Linh Tinh mà thôi!

Bệ và Ngạn tế khởi một chiếc lâu thuyền kim sắc, đăng bích huy hoàng, mời đám người Chung Nhạc lên thuyền. Chiếc lâu thuyền bay nhanh về phía trong tinh không. Tinh không hôn ám, không biết là muốn lái tới nơi nào.

- Các ngươi có hai điểm sơ hở!

Bệ tiếp lời, nói:

Mà Sư Bất Dịch, Lục Đạo lão nhân và Quân Tư Tà đều là kẻ lòng dạ thâm sâu, bất động thanh sắc. Cho dù có sinh ra sát tâm với hai huynh đệ Bệ và Ngạn, cũng sẽ không có nửa điểm khí cơ tiết lộ ra ngoài.

- Lai lịch của các ngươi rất khả nghi! Ngục Giới ta chính là ngục giam, là tù giam, là địa phương chuyên giam giữ tù phạm. Nhưng không ngờ bốn người các ngươi lại đều là Linh thể trời sinh. Trong đó thậm chí còn có Song Linh Thể, còn có Chú Linh Thể, loại Linh thể hiếm lạ bậc này. Cái này căn bản là không có khả năng xuất hiện ở Ngục Giới. Lục Đạo Luân Hồi lũng đoạn huyết thống của toàn thể Lục Đạo Giới. Bất luận sinh linh nào, xuất thân, địa phương sinh ra, huyết mạch, chủng tộc, địa vị... đều bị kiểm soát cực kỳ gắt gao. Trong Ngục Giới không có khả năng thoáng cái xuất hiện bốn Linh thể, hơn nữa lại còn là ở cùng một chỗ!

Ánh mắt đám người Chung Nhạc, Sư Bất Dịch rơi xuống trên người Bạch Thương Hải. Gương mặt Bạch Thương Hải nhất thời xấu hổ. Vừa rồi hắn bị câu hỏi của Bệ và Ngạn dọa cho cả người xuất mồ hôi lạnh, quả thật đã động sát tâm, nhưng cũng không quá cường liệt. Bất quá, cho dù chỉ là một tia sát tâm thôi cũng đừng hòng giấu diếm được hai huynh đệ Bệ và Ngạn.

Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân vẫn như cũ bất động thanh sắc. Quân Tư Tà thì lại có chút thiếu kiên nhẫn, liên tục nhìn về phía Chung Nhạc, chờ hắn quyết định xem rốt cuộc là xuất thủ giết chết hai huynh đệ này, hay là dứt khoát thừa nhận lai lịch của bọn họ.

Hai huynh đệ Bệ, Ngạn liếc nhìn nhau một cái, đột nhiên cùng cười to, vỗ tay nói:

- Nghĩ muốn đản sinh ra Nhật Linh, Nguyệt Linh, Mộc Linh, Thủy Linh và Chú Linh, không có thời gian tế tự trăm vạn năm miên mang không dứt, tuyệt không thể làm được. Nói cách khác, cần có lịch sử trăm vạn năm không ngừng nghỉ mới có khả năng khiến cho Tinh cầu tế bái xuất hiện Linh. Tới thời điểm tinh diệu bạo phát, mới có khả năng đản sinh ra Linh thể. Cho nên, Linh thể căn bản không phải địa phương thâm sơn cùng cốc có khả năng sinh ra được!

Khâu Cấm Nhi thì tâm địa đơn thuần, chưa từng nghĩ qua những quan hệ rắc rối phức tạp trong này.

- Chung sư đệ cáo già, Đại Sư Tử, lão thụ và vị sư muội này cũng là lòng dạ thâm sâu, hoàn toàn bất động thanh sắc. Vị tiểu sư muội này lại là không có bao nhiêu lòng dạ, ngây thơ khả ái, cũng không lộ ra bất luận vết tích chân ngựa gì. Duy chỉ có lòng dạ của vị Bạch Trạch sư đệ này không sâu bằng các ngươi, cũng không đủ đơn thuần, cho nên khi nghe câu hỏi của chúng ta, đã động sát tâm với chúng ta, cho nên đã bán đứng các ngươi rồi!

Ngạn tiếp tục nói:

Quân Tư Tà tuy là Môn chủ Kiếm Môn, nhưng lòng dạ vẫn là không thâm trầm bằng Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân. Hai lão yêu quái này tinh như quỷ, cho dù Bệ và Ngạn có đoán chính xác tới đâu đi chăng nữa, cũng rất khó khiến cho bọn họ cả kinh thất sắc.

Về phần Chung Nhạc, thì đúng như những gì hai huynh đệ đã nói, có thể xưng là cáo già, lời nói dối trong miệng hết bài này tới bài khác, man thiên quá hải, thậm chí ngay cả vị trí của Tinh cầu cũng tiện miệng biên ra một cái. Nếu không phải là Bạch Thương Hải thiếu kiên nhẫn, ngược lại đã bị hắn hồ lộng qua rồi.

Chung Nhạc bị hai huynh đệ này vạch trần tại chỗ, nhưng cũng hồn nhiên không lộ ra bất kỳ thần sắc kinh hoảng thất sắc hoặc là thẹn quá thành giận nào, chỉ có chút hỗ thẹn nói:

- Một cái sơ hở khác, chính là Đại Sư Tử và Đạo Lưu Thần Thụ không giống như là sư tôn của các ngươi. Đại Sư Tử đối với Chung sư đệ có lòng sợ hãi, hẳn là người hầu hoặc là tọa kỵ của Chung sư đệ. Quan hệ của Đạo Lưu Thần Thụ với các ngươi không xa không gần, hẳn là bằng hữu, nhưng không có cảm tình thâm hậu!

Lực quan sát của Bệ và Ngạn vô cùng kinh người, chỉ mới tiếp xúc ngắn ngủi đã khiến cho bọn họ nhìn ra nhiều thứ như vậy. Hai huynh đệ này thật sự rất nguy hiểm!

- Thì ra là thế!

Hắn liếc nhìn Bạch Thương Hải một cái, nói:

Đám người rời lâu thuyền, tiến vào tòa Truyền Tống Trận này. Ngạn lấy ra một khối Tinh bàn, khảm nạm vào trong trận pháp, định vị Tinh hệ bọn họ cư ngụ.

Hắn thở dài một tiếng, nói:

Bệ thôi động Trận pháp Truyền tống, đạo quang lưu truyền tống cực nhanh phóng đi trong tinh không, tiếp tục nói:

- Để hai vị sư huynh chê cười rồi! Chúng ta quả thật không phải xuất thân từ Ngục Giới, mà là tới từ Vạn Tượng Giới!

- Xem ra huynh đệ hai vị nhất định là có thủ đoạn gì, có thể để cho chúng ta thông qua sự thẩm tra của Giới Chủ a? Kính xin huynh đệ hai vị chỉ dạy!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, hỏi:

- Bích Thiên Pháp Vương chưa chắc sẽ tiến vào trong Lục Đạo Luân Hồi điều tra lai lịch của các ngươi. Địa vị của nàng không cao, còn chưa có quyền lợi này, nhất định phải hối lộ Phán quan mới được. Nhưng Giới Chủ thì lại có quyền hạn này rồi. Các ngươi nghĩ muốn thuận lợi tham gia thi đấu, còn cần phải giấu diếm hắn mới được!

- Các ngươi suy đoán không sai! Thật không dám giấu diếm, Sư Bất Dịch quả thật là tọa kỵ của ta, gọi là Sư Tử Tọa. Đạo Lưu là tiền bối do ta mời tới trợ trận. Sở dĩ không bốn sư huynh đệ chúng ta tham dự tuyển chọn ở Vạn Tượng Giới, là vì cường giả Vạn Tượng Giới quá nhiều, trong bốn người chúng ta có ba người xuất thân từ Nhân Tộc, địa vị thấp!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Không thể gạt được Bích Thiên Pháp Vương và Giới Chủ Ngục Giới, quả thật là một chuyện khá đau đầu.

Bích Thiên Pháp Vương có lẽ chưa chắc đã có thể khám phá thân phận của bọn họ. Nếu bọn họ thật sự thắng giải, được Giới Chủ Ngục Giới đích thân triệu kiến, sợ rằng hắn không chỉ nhìn ra bọn họ không phải là sinh linh của Ngục Giới, còn sẽ nhìn ra bọn họ không phải là sinh linh của Lục Đạo Giới này nữa.

Vậy thì chính là không xong cực độ rồi!

- Mà Bạch huynh mặc dù là Thần Tộc, nhưng vẫn chưa kích phát diệu dụng của Chú Linh Thể, tranh đấu với cường giả của Vạn Tượng Giới, sợ rằng sẽ thân tử đạo tiêu. Chúng ta biết rõ Ngục Giới yếu hơn so với năm Giới còn lại, cho nên mới dự định chạy tới thử thời vận, không nghĩ tới gặp phải huynh đệ hai vị pháp nhãn vô song, liền bị khám phá. Xấu hổ! Xấu hổ!

Chiếc lâu thuyền chạy tới khu vực một đám tiểu hành tinh, xuyên qua từng khối từng khối nham thạch băng lãnh, đi tới trên một khỏa tiểu hành tinh hình thể lớn nhất. Chỉ thấy nơi đó đứng sừng sững từng khối từng khối bia đá thạch trụ, lại là một tòa Trận pháp Truyền tống cổ lão.

- Các ngươi có thể giấu diếm được đám Thần Ma này, nhưng chưa chắc đã có thể giấu diếm được Bích Thiên Pháp Vương, càng không thể lừa gạt được Giới Chủ. Hắn nhất định sẽ nhìn thấu thân phận của các ngươi. Giới Chủ chỉ cần tra xét một chút trong Lục Đạo Luân Hồi, sẽ biết rõ các ngươi tới từ nơi nào!

Bệ và Ngạn liếc nhìn nhau một cái. Bệ nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận