Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1121: Ngoài dự liệu (2)

- Kiếp trước ta là một Tạo Vật Chủ Tiên Thiên Thần, trong một lần bế quan, đã bị cường địch thám thính tới địa phương ta bế quan, phát động ám toán ta, đánh cho ta trọng thương. Ta thật không dễ dàng mới tìm được đường sống trong chỗ chết, không thể không đầu thai chuyển thế! Xấu hổ rồi...

Chung Nhạc yếu ớt nói:

- Kiếp trước ta không lo lắng tới sinh lão bệnh tử, thọ cùng trời đất, sau khi chuyển thế lại rơi vào Nhân Tộc, huyết mạch thấp kém ngược lại còn dễ nói, chỉ là thọ nguyên cũng...

Sắc mặt hắn nhất thời buồn bã.

Đám người ai nấy cũng là tâm sáng như gương. Tiên Thiên Thần thọ cùng trời đất, thọ nguyên vô tận, mà gã Dịch Phong này bị cừu gia đánh trọng thương, không thể không đầu thai chuyển thế. Sau khi đầu thai chuyển thế liền không còn là Tiên Thiên Thần nữa rồi.

Kiếp trước có được thọ nguyên vô tận, kiếp này lại giống với những sinh linh khác, cũng có sinh lão bệnh tử, không thể không nói là một sự bi ai thật lớn.

Chung Nhạc thân mang khí Tiên Thiên, có thể dễ như trở bàn tay đánh bại Ba Đích, thậm chí không cần đích thân động thủ, chuyện này cũng có thể giải thích được rồi. Hắn là Tiên Thiên Thần, kiếp trước lại là Tạo Vật Chủ, thần thông quảng đại, sợ rằng Đế Quân bình thường cũng khó có thể chống lại hắn. Nhãn giới kiến thức của hắn cao hơn đám người Ba Đích không biết bao nhiêu lần, không cần động thủ đã đánh bại được Ba Đích cũng là chuyện đương nhiên.

Chung Nhạc trầm giọng nói:

- Chúng ta vốn không biết sư huynh là Tiên Thiên Thần chuyển thế! Nếu đã biết rồi, tất nhiên sẽ không dám khiêu chiến ngươi nữa!

Chung Nhạc cười ha hả, nói:

- Vừa rồi ta nghe các vị nói, các vị nghĩ muốn khảo nghiệm tiến cảnh tu vi của chính mình a? Các vị khiêu chiến ta, không phải ta tự cao, nhưng sợ rằng giữa các ngươi và ta còn có chút chênh lệch!

- Sư huynh, ngươi là tiền bối còn xưng chúng ta là sư huynh, thật sự khách khí rồi! Chúng ta cả gan gọi ngươi một tiếng sư huynh, sư huynh vẫn là gọi chúng ta là sư đệ hoặc là sư muội đi thôi!

- Không chủ động nói ra cũng có thể! Chỉ là nếu sư tôn ta hỏi tới, chúng ta cũng chỉ có thể theo sự thật nói ra mà thôi!

Bất quá, thu đệ tử rất nhiều, thời gian Tiên Thiên Đế Quân tiêu phí trên người mỗi một đệ tử liền ít hơn rất nhiều, rất hiếm khi dốc toàn lực chỉ dạy bọn họ. Nếu bọn họ có được chỗ dựa lớn Chung Nhạc này, sẽ có thể thỉnh giáo Chung Nhạc những nan đề tu luyện. Hơn nữa, nếu gặp phải nguy hiểm nào đó, Chung Nhạc cũng sẽ giúp bọn họ chống đỡ.

- Còn xin các vị sư huynh không nên truyền ra ngoài a!

- Cũng được! Vậy ta liền nhận thức các ngươi là sư đệ, sư muội a!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, mỉm cười nói:

Đám người nhao nhao gật đầu, chỉ có Đông A và Hi Hòa thoáng có chút chần chờ, trong lòng thầm nghĩ:

Một nàng nữ tử mỉm cười, nói:

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

Đám Thần Ma nhao nhao cười nói:

- Chiến đấu chính là tu luyện tốt nhất! Chỉ có chiến đấu với cường giả, mới sẽ khiến cho chính mình tiến thêm một bước, nâng cao tu vi thực lực. Các vị hẳn là nên đi khiêu chiến những Thần Minh siêu quần bạt tụy nhất trong các tộc, mới có thể nhanh chóng tiến bộ!

Trong lòng đám người vừa mừng vừa sợ. Có một vị Tiên Thiên Thần chuyển thế nhận thức bọn họ là sư đệ sư muội, vinh hạnh đặc biệt này chính là một cơ duyên lớn lao a. Phải biết rõ, mặc dù đại đa số bọn họ là đệ tử của Tiên Thiên Đế Quân, nhưng đệ tử của Tiên Thiên Đế Quân có rất nhiều, lên tới mấy trăm vạn. Tiên Thiên Đế Quân yêu tài thương tài, chỉ cần gặp được Luyện Khí Sĩ thiên tư thông minh, cũng đều muốn thu làm môn hạ. Đệ tử của hắn có thể nói là một trong những thế lực lớn nhất trong Tinh vực Tử Vi.

- Các ngươi tu thành Thần Ma, nghĩ muốn luyện tập thân thủ, sao không đi khiêu chiến những hào kiệt trẻ tuổi khác trong Tử Vi?

- Có đại cao thủ như Dịch Phong sư huynh bên cạnh, cũng có thể dễ dàng chiếu ứng lẫn nhau!

- Dịch Phong sư huynh, hay là ngươi cũng đi theo chúng ta a?

- Sư tôn a sư tôn, gã gian thần này tựa hồ không dễ trêu chút nào...

- Đề nghị này của Dịch Phong sư huynh thật tốt! Chiến đấu với cao thủ mới là con đường tu luyện tốt nhất!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

Đám người nhao nhao gật đầu, mỉm cười nói:

- Tiên Thiên Thần chuyển thế? Hắn nói vậy các ngươi liền tin sao? Ta muốn đích thân quan sát hắn, xem hắn rốt cuộc có phải là Tiên Thiên Thần hay không?

Đông A và Hi Hòa vội vàng trở về bái kiến Tử Quang Quân Vương, bẩm báo lại chuyện tình Chung Nhạc. Trong lòng Tử Quang Quân Vương kinh hãi, đột nhiên cười lạnh một tiếng, nói:

- Đi nhanh về nhanh!

Đông A và Hi Hòa hai mặt nhìn nhau. Mục đích của bọn họ tới đây là đánh chết gã Dịch Phong này, như thế nào bây giờ lại dự định đi khiêu chiến cường giả của các tộc khác rồi?

Trong lòng hai người không khỏi kêu khổ:

- Kẻ này khó đối phó vô cùng! Thậm chí ngay cả chúng ta cũng đã có chút yêu thích hắn rồi!Đám người rời khỏi Thần điện của Chung Nhạc, vừa nói vừa cười. Sau khi đi ra ngoài, Đông A và Hi Hòa liếc nhìn nhau một cái, mỉm cười nói:

- Các vị sư huynh, chúng ta cần phải trở về một chuyến, báo lại với sư tôn một chút hướng đi của chúng ta!

Một gã Thần Ma chợt nói:

Đám người nhất thời mừng rỡ. Đông A và Hi Hòa lại một lần nữa hai mặt nhìn nhau. Chẳng những không thể đánh chết Chung Nhạc, ngược lại còn xem hắn là thượng khách nữa. Thậm chí ngay cả ra ngoài du lịch, cũng muốn năn nỉ Chung Nhạc cùng đi. Tình huống này tựa hồ có chút không đúng lắm, tựa hồ chỗ nào đã xảy ra vấn đề.

- Cũng được! Hiện tại ta sống nhờ trong Bộ lạc Nhân Tộc dưới trướng Tiên Thiên Đế Quân, các ngươi lại là đệ tử của Tiên Thiên Đế Quân, nếu ta không đáp ứng các ngươi, Tiên Thiên Đế Quân nổi giận, ta chịu không nổi trách nhiệm này! Ta liền đi theo các ngươi một chuyến a!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Trong lòng mọi người nhất thời thấp thỏm. Sau một hồi, Chung Nhạc bày ra bộ dáng miễn cưỡng khó khăn, than thở:
Bạn cần đăng nhập để bình luận