Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1319: Thiên lôi cuồn cuộn (2)

- Ngôn ngữ thông hành thời đại hắc ám tiền sử chắc chắn có liên quan tới pháp môn tu luyện tiền sử. Dù sao Tiên Thiên Thần Ma tiền sử cũng không cần phải dựa vào ngôn ngữ để truyền lại những điều đã học được. Nếu ngươi nắm được Tiên Thiên Thần Ngữ thì chắc có thể đọc ra sự ảo diệu của con thuyền này!

Chung Nhạc vội nói:

- Tân Hỏa, truyền thụ cho ta Tiên Thiên Thần Ngữ!

- Cái này...

Tân Hỏa khó xử nói:

- Ta cũng không biết nhiều Tiên Thiên Thần Ngữ, không thành hệ thống. Đại Toại không truyền cho ta Tiên Thiên Thần Ngữ. Hắn làm đảo lộn thế giới mà Tiên Thiên thần ma thống trị. Tiên Thiên Thần Ngữ mà ta học chỉ là những người truyền thừa sau này học được, nên không toàn diện. Hơn nữa Tiên Thiên Thần Ngữ có một trục trặc rất lớn. Cùng một chữ, uy lực của nó sẽ lớn hay nhỏ tùy thuộc nhịp và mức độ lĩnh ngộ của người nói về chữ đó.

Chung Nhạc ngạc nhiên, cùng một chữ còn có cách đọc khác nhau? Chẳng trách mà loại ngôn ngữ này khó có thể lưu truyền.

Tân Hỏa truyền cho Chung Nhạc Tiên Thiên Thần Ngữ mà mình biết. Giờ Chung Nhạc mới hiểu tại sao Tân Hỏa lại nói vậy. Tiên Thiên Thần Ngữ đúng là có khiếm khuyết rất lớn. Loại đạo ngữ này là sự lĩnh ngộ của Tiên Thiên Thần Ma về "đạo".

Mỗi từ đại diện cho một loại khái niệm đại đạo, là sự giải thích bằng đạo âm về vạn vật trong vũ trụ của Tiên Thiên Thần Ma, trong đó có cả sự kiến giải vô tận.

Chung Nhạc tỉ mỉ tham ngộ những đạo ngữ này, mỗi lần thử đọc đều có vô số thông tin phức tạp tràn tới, lĩnh ngộ đều khác nhau, khiến đầu hắn chứa đầy thông tin viễn cổ!

Những người kế thừa Tân Hỏa trước kia không thiếu người nghiên cứu về đạo ngữ. Ví dụ chữ "thiên", đạo âm mà mỗi người kế thừa đọc có điểm giống nhau nhưng sự biến hóa lại mỗi người mỗi khác.

Thậm chí có thể nói cho dù là Đạo Thần thì cũng không thể có chân truyền!

Các Tiên Thiên Thần Ma khác nhau sẽ lý giải về cùng một loại đạo nông sâu khác nhau, vì thế đạo âm cũng có sự biến đổi âm điệu khác nhau, có dài có ngắn, có nông có sâu.

- Phiền Huyên, ngươi là Thánh Linh Thể, tham ngộ giúp ta.

Đạo ngữ mà Tân Hỏa truyền cho Chung Nhạc đều là những chữ đơn, thỉnh thoảng có từ ba chữ, nhiều nhất là năm chữ, nhưng ý cảnh của những chữ này đều vô cùng sâu xa!

Dường như những thông tin này ẩn giấu trong thời không cổ xưa, chỉ khi hậu nhân đọc lên là chư thần viễn cổ mới muốn truyền cho hậu nhân những truyền thừa mình muốn truyền đạt.

Một chữ có thể đọc thành vài trăm, vài nghìn, thậm chí vài vạn, vài chục vạn âm điệu. Loại ngôn ngữ này còn muốn lưu truyền về sau sao?

Mỗi chữ đều là Tiên Thiên đạo âm, là sự trần thuật của Tiên Thiên Thần Ma về đại đạo!

Tân Hỏa truyền cho Chung Nhạc là sự lĩnh ngộ của các đời người kế thừa. Mỗi người lại có sự lĩnh ngộ nhiều ít khác nhau, có lẽ không vị nào có được chân truyền của Tiên Thiên Thần Ngữ.

Âm Phiền Huyên không kìm được giật mình, kêu lên:

Tiên Thiên Thần Ngữ mà Tân Hỏa truyền cho Chung Nhạc không nhiều, chia thành văn tự có ba trăm hai mươi sáu chữ, thiên địa nhật nguyệt, vũ trụ âm dương, hồng hoang tinh thần, sơn xuyên hà hải, sinh lão tử diệt, đình đốn hành động, định phong tỏa cố...

- Đây là văn tự gì?

Chung Nhạc tim khẽ động, truyền nguyên chỉnh ba trăm hai mươi sáu chữ này cho Âm Phiền Huyên, hắn nói:

- Những văn tự này...

Hơn năm tháng sau, hai người đều đạt tới cực hạn, sau lần tinh thần giao lưu cuối cùng, nguyên thần hai người tách ra, cảm giác liên kết chặt chẽ lập tức biến mất.

Hai phu thê họ ngồi khoanh chân xuống tham ngộ, chốc chốc tinh thần hai ngươi dung hợp, nguyên thần trao đổi cộng hưởng những điều mình biết. Lĩnh ngộ về Tiên Thiên Thần Ngữ không thể dùng ngôn ngữ để trao đổi, chỉ có thể dùng sự cộng hưởng của tinh thần để đối phương hiểu ý mình.

- Lôi!

Chung Nhạc nói:

Đạo ngữ này khác với những cái khác, âm điệu cũng rất đặc biệt, lôi âm rất dài, rất bí ẩn, Làm người khác căn bản nghe không hiểu được, căn bản sẽ không nghe được hắn nói gì.

- Tiên Thiên Thần Ngữ.

- Ma Tát Đa, Tát Phổ Đa, Y Cáp Tát Phổ Đa..

Nhưng lúc này đột nhiên từ xa vọng lại tiếng ngân dài, âm điệu này cũng khác người, cũng là một loại Tiên Thiên Thần Ngữ, bí ẩn khó hiểu. Âm thanh vừa xuất hiện, lập tức dẫn động thiên địa đại dạo, dẫn phát ra các loại dị tượng!

Vô số thần ma trong Trấn Thiên Hùng Quan bị dị tượng kinh động, tất cả nhìn về hướng này thì không khỏi kinh ngạc. Lôi âm phát ra liên tục từ miệng Chung Nhạc, một chữ mà giờ vẫn chưa nói xong. Tiên Thiên thần lôi trên không trung càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, dần dần bao trùm vạn dặm, biến thành vài chục vạn dặm, vài trăm vạn dặm, vô cùng kinh hãi!

- Có thể liên quan tới những hoa văn trên thuyền. Có lẽ ngươi sẽ tham ngộ nhanh hơn ta một chút.

Chung Nhạc thốt ra Tiên Thiên Thần Ngữ, đạo âm này vừa thoát ra, Âm Phiền Huyên thầm nghiến răng, chỉ hận không thể xông tới cắn cho hắn vài phát tóe máu.

Chung Nhạc vừa phát ra tiếng, thiên tượng biến đổi, hư không xuất hiện sấm, trên bầu trời trong xanh đột nhiên xuất hiện thiên lôi cuồn cuộn, rẹt rẹt tiếng sét đánh kinh người.

Đó là Tiên Thiên thần lôi, nơi lôi quang đánh xuống, không gian vỡ ra thành từng đường!

Âm Phiền Huyên không hổ là Thánh Linh Thể, tốc độ tham ngộ Tiên Thiên Thần Ngữ nhanh hơn Chung Nhạc rất nhiều. Tốc độ tham ngộ của Chung Nhạc vốn đã là thần tộc, có nàng giúp tốc độ còn tăng mạnh hơn.

Chung Nhạc đứng dậy, phấn khích nói:

- Nếu muốn giao lưu thêm một bước, thiếp thân..

Âm Phiền Huyên đỏ mặt, nói nhỏ:

Tiếng nói giống như đọc một loại kinh văn khó hiểu, âm điệu khác nhau, liên miên bất tuyệt.

Chung Nhạc kinh ngạc, nhìn về phía xa, đột nhiên tỉnh ngộ:

- Thần long của Lôi Trạch thị, phụ thân của huynh đệ Bệ Ngạn tới rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận