Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 648: Đặt cược với ma thần

Chung Nhạc động nộ, cười mà như không cười, nói:

- Tôn thần, ngươi nói đó là vật của ma tộc vậy thì chắc biết công pháp chứa trong bộ thần binh này chứ? Nếu không nói ra được môn công pháp đó thì đương nhiên không phải của ma tộc, ngươi cũng không cần phí công nữa.

Khóe mắt Diêm Ma Ha giật giật, cười khảy:

- Chỉ một tiểu bối nhỏ bé cũng muốn moi tuyệt học của ma tộc sao? Ngươi rất thông minh, nhưng ta cũng không ngu ngốc, đương nhiên sẽ không cho ngươi biết bộ công pháp đó.

Đúng là hắn đã động tâm với Huyền Âm Bách Ma Kỳ, còn là thánh vật ma tộc gì đó đều là cái cớ hết!

Huyền Âm Bách Ma Kỳ là bộ ma thần binh hắn có được khi giết Diêm Chấn ở A Đà Cảnh, uy năng cực lớn. Diêm Chấn cũng là Diêm Ma thánh tộc, đương nhiên có thể nhận ra bộ ma thần binh này cực kỳ hợp với hắn. Hơn nữa còn chưuá một bộ pháp môn cực mạnh của Diêm Ma thánh tộc, rất có ích cho hắn, thậm chí có thể giúp hắn có bước nhảy vọt!

Nhưng môn công pháp này hắn chưa từng thấy, tuy là công pháp của Diêm Ma thánh tộc nhưng dù sao cũng là tuyệt học của A Đà Cảnh, hắn không biết chút gì về bộ tuyệt học này.

Vì thế khi Chung Nhạc hỏi trong Huyền Âm Bách Ma Kỳ chứa công pháp thần thông gì hắn không nói được, chỉ có thể nói Chung Nhạc muốn moi tuyệt học từ hắn.

Bạch Trạch thị thần minh ho hắng:

- Bạch Vân Thương, bộ kỳ trận này là ma hồn binh của Diêm Ma thánh tộc ta. Ta chỉ lấy lại vật Diêm Ma thánh tộc, không phải vin việc công báo thù riêng, ngươi đừng hiểu lầm. Còn phương pháp tế luyện của ma tộc ta là tuyệt học không được truyền ra ngoài của ma tộc, ta bắt hắn phế công pháp chứ không phải lấy mạng hắn.

Nếu Chung Nhạc truyền thụ môn tuyệt học này cho nhân tộc, nhân tộc tế luyện Côn tộc, thực lực đại tăng, ma tộc sẽ giảm không gian sinh tồn, đây chính là việc hắn tuyệt đối không thể chấp nhận!

Diêm Ma Ha cười:

Té luyện Côn tộc, biến Côn tộc thành hồn binh là tuyệt học chỉ ma tộc mới có, cũng là cái để ma tộc dựa vào đó uy hiếp các tộc khác, đứng vững ở Tổ Tinh.

Bạch Trạch thị thần minh nhíu mày.

Nhưng các thần ma ở đây nghe là đều biết Diêm Ma Ha đuối lý, cho dù hắn có nói được tên bộ công pháp trong Huyền Âm Bách Ma Kỳ thì lẽ nào Chung Nhạc lại dựa vào cái tên là học lén được chắc?

Đại Sà Thần Dư Văn Cử cười:

Mà Chung Nhạc đã có môn tuyệt học này, nếu truyền ra ngoài thì ma tộc sẽ mất đi chỗ dựa lớn, còn có gì là bí mật?

Còn Diêm Ma Ha bắt Chung Nhạc phế phương pháp Thiên Thánh Tế Tự trong Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh đơn giản là đố kỵ, là cái cớ, là sự dè chừng!

- Diêm Ma Ha, Chung Sơn thị đem tới tin này tốt xấu gì cũng đã lập đại công. Các hạ không những không luận công ban thưởng mà còn trách tội hắn, thậm chí còn muốn phế công pháp của hắn, vậy là đạo lý gì?

- Hơn nữa, bộ kỳ trận này là thánh vật của Diêm Ma thánh tộc. Diêm Ma Ha đương nhiên có lý do lấy lại. Nếu thần binh của Bạch lão đầu ngươi cũng bị ngoại tộc lấy trộm thì lẽ nào không định lấy lại?

Các thần ma khác nhìn tới, đều mỉm cười không nói.

Diêm Ma Ha nhìn Chung Nhạc, chắp hai tay sau lưng:

- Bạch lão đầu, ta lại cảm thấy yêu cầu của Diêm Ma Ha cũng không có gì không ổn. Chung Sơn thị đúng là lập công nhưng cũng chỉ là công nhỏ. Hắn phát hiện bí mật của Côn tộc, luyện khí sĩ ma tộc sau khi luyện hóa Côn tộc cũng sẽ phát hiện bí mật này. Chúng ta xông vào Côn Tinh rồi cũng sẽ phát hiện, vì thế không thể tính là công lao gì lớn.

Yêu thần Dư Văn Cử nói tiếp:

Diêm Ma Ha bật cười, lắc đầu:

- Bộ kỳ trận ở đây, ta đã tế luyện mấy tháng. Chi bằng thế này, tôn thần ngươi cũng tế luyện nó, ta cho ngươi một khắc, nếu ngươi xóa bỏ được lạc ấn của ta và giành được quyền khống chế nó thì ta sẽ tặng cho tôn thần! Giành được là của ngươi, không giành được thì tôn thần coi như đánh rắm trước mặt mọi người, nói những lời vừa rồi của mình là nói vớ vẩn là được.

- Chung Sơn thị không phải quá to gan rồi chứ? Còn dám đánh cược với ma thần. Dù sao nhân tộc cũng là chủng tộc hoang dã, không biết chữ chết viết thế nào nữa rồi.

- Thánh vật của Diêm Ma thánh tộc?

Tinh thần lực và pháp lực của Diêm Ma Ha tràn về hướng một trăm linh tám tấm Huyền Âm Kỳ. Hắn không có chắc có thể luyện hóa Huyền Âm Bách Ma Kỳ nhưng hắn đầy tự tin có thể đoạt được quyền khống chế từ tay Chung Nhạc.

- Chung Sơn thị, thánh vật của Diêm Ma thánh vật ta lẽ nào lại để ngươi chiếm dụng được? Mau giao ra đây!

Cho dù là cường giả Thông Thần Cảnh, trước mặt ma thần cũng chỉ là đứa trẻ mới tập đi!

Đường đường là ma thần, ma thần trẻ nhất trong mấy nghìn năm nay ở ma tộc Bát Hoang, luyện ma đạo nguyên thần tới Thuần Dương!

Hắn là ai cơ chứ?

Chung Nhạc cười ha hả, Huyền Âm Bách Ma Kỳ bay ra, một trăm linh tám lá cờ bay lượn, phập phập phập cắm xuống bên chân hắn, thản nheien nói:

Bên cạnh có cự phách thần tộc cười:

- Đừng nói ma thần, cho dù là một cự phách Thông Thần Cảnh cũng có thể dễ dàng xóa bỏ lạc ấn của hắn nhỉ?

- Lần này Chung Sơn thị nguy to rồi!

- Đánh rắm?

Một lão giả ma tộc thất thanh kêu lên:

Các vị thần ma khác cười thích thú, không lên tiếng ngăn cản. Trong huyền băng thông đạo, luyện khí sĩ Côn tộc cơ bản đều đã bị quét sạch, luyện khí sĩ các tộc thần ma tràn tới thấy vậy dở khóc dở cười.

- Không biết sống chết! Cũng được, ta sẽ đánh cược với ngươi.

Huóng hồ Chung Nhạc còn chưa phải cường giả Thông Thần Cảnh, chỉ là một luyện khí sĩ Pháp Thiên Cảnh mà thôi. Pháp Thiên Cảnh giữa các luyện khí sĩ có thể coi là cự đầu nhưng trong mắt hắn thì chẳng qua là con kiến!

Pháp lực và tinh thần lực của hắn biến thành một trăm linh tám luồng chui vào trong Huyền Âm Bách Ma Kỳ để loại bỏ lạc ấn của Chung Nhạc. Nhưng không ngờ pháp lực và tinh thần lực của hắn chui vào Huyền Âm Kỳ thì thấy đâu đâu cũng có Huyền Âm Ma Thủy, giống như những con sông lớn, giống như những con rồng bày thành một tòa ma trận.

Trong mỗi tấm Huyền Âm Kỳ đều có một tòa đại ma trận, một trăm linh tám tấm Huyền Âm Kỳ là có một trăm linh tám tòa đại ma trận, trận pháp hoàn toàn khác nhau, không có bất cứ điểm gì tương thông!

Ở giữa những ma trận này là một vị ma thần đứng sừng sững trấn thủ trận nhãn, có tất cả một trăm linh tám vị ma thần!

Muốn luyện hóa Huyền Âm Kỳ thì phải cho tinh thần lực và pháp lực vào trong đại ma trận, vào trong trận nhãn để lại dấu ấn của pháp lực và tinh thần lực của mình tại đó.

Nhưng một trăm linh tám tòa ma trận này hắn chẳng biết cái nào. Nếu liều lĩnh xông vào chạm phải Huyền Âm Trận sẽ bị ma thần trong trận nhãn tấn công, pháp lực và tinh thần lực chắc chắn sẽ bị công kích tan tành!

- Tiểu tử này sao vào được trận nhãn mà lạc ấn pháp lực và tinh thần lực?

Diêm Ma Ha nhìn trăm linh tám tòa ma trận, da đầu tê rần. Trận thế này quá phức tạp, Huyền Âm Ma Thủy được tạo thành từ dđ văn, khiến hắn nhất thời không thể tham ngộ được số ma trận này.

Pháp lực của hắn rất dồi dào nhưng cũng không thể phá hủy được hoàn toàn được những trận pháp này,

Hắn vận khí, khí từ dưới bắn ra, âm thanh rất lớn, giống như tiếng sấm vậy, cứng đờ nói:

Phì!

Vị yêu thần kia không bận tâm, hàm tiếu nhìn lại, Diêm Ma Ha thầm ghi hận hắn, chút cảm tình vừa rồi với Chung Nhạc cũng tan biến, cũng hận luôn Chung Nhạc.

Diêm Ma Ha sắc mặt biến đổi, trừng trừng nhìn hắn.

- Sao lại là đùa. Những vị tôn thần bọn ta đều ở đây đợi kết quả. Nếu coi là trò đùa thì đúng là đánh rắm. Diêm Ma sư huynh, lời của ma thần nói một là một mà hai là hai. Ngươi sẽ không coi là trò đùa đấy chứ?

Đột nhiên yêu thần Dư Văn Cử nói:

Chung Nhạc lạnh lùng nói.

Diêm Ma Ha trán đầy mồ hôi lạnh, thấm ướt cả sau lưng, mặt mày hung dữ, nghiến răng nghiến lời, một khắc rất nhanh đã hết, Diêm Ma Ha gầm một tiếng phẫn nộ, pháp lực và tinh thần lực tràn ra khỏi những lá cờ, lạnh lùng nói:

- Ngươi thắng rồi!

Xung quanh kinh ngạc, hơn ha nghìn luyện khí sĩ các tộc nhìn nhau.

Một vị ma thần lại không xóa bỏ được lac ấn của Chung Nhạc, lại nhận thua trước một tiểu nhân vật Pháp Thiên Cảnh như Chung Nhạc.

Nói ra chỉ sợ chẳng ai tin nổi.

Chung Nhạc mỉm cười, thu Huyền Âm Bách Ma Kỳ về, nói:

- Đắc tội rồi! Tôn thần, vừa rồi đánh cược chỉ là trò đùa, ngươi không cần phải bận tâm.

Diêm Ma Ha sắc mặt dãn ra, trong lòng cũng có chút cảm tình với Chung Nhạc.

- Tôn thần, một khắc đã qua rồi.

Trước mặt đông đảo thần ma Tổ Tinh như thế này, hắn không làm được việc đó.

Với pháp lực của hắn có thể cướp đi Huyền Âm Bách Ma Kỳ, Chung Nhạc căn bản không thể chống lại hắn, nhưng đó là cướp đi chứ không phải luyện hóa.

Thời gian trôi đi, Diêm Ma Ha túa mồ hôi lạnh đầy trán, pháp lực của hắn càng ngày càng cuồng bạo, tinh thần lực tràn ra như thủy triều, chui vào trong Huyền Âm Bách Ma Kỳ, nhưng chúng không hề bị hắn luyện hóa, không một lá cờ nào cả!

Với pháp lực hiện nay hắn không thể làm nổi!

Nếu không phá hủy trận pháp tương đương với phá cả Huyền Âm Bách Ma Kỳ Trận. Nếu là ma thần binh phổ thông, với thực lực của ma thần hắn đúng là có thể làm được nhưng một trăm linh tám lá cờ này không phải tầm thường, chỉ thua kém trấn tộc chi bảo của Thần Hầu, là bảo vật được cường giả gần bằng Thần Hầu luyện chế.

- Lời vừa rồi ta nói chính là đánh rắm!

Hơn hai nghìn luyện khí sĩ các tộc muốn cười mà không dám, nhìn mà mặt đều đỏ bừng.

Chung Nhạc tim trĩu xuống, nhìn sang yêu thần Dư Văn Cử phẫn nộ. Hắn vừa rồi mở đường lui cho Diêm Ma Ha, chỉ cần hắn biết ý phối hợp là ân oán hai bên coi như hòa giải.

Diêm Ma Ha rất tự phụ, lại cực kỳ cố chấp, tuy lần này luôn nhắm vào Chung Nhạc, nhưng cũng đã nói tuyệt đối không ra tay với Chung Nhạc. Nếu hóa giải ân oán với hắn thì hắn sẽ không tiếp tục nhằm vào Chung Nhạc nữa.

Nhưng giờ Dư Văn Cử dồn ép Diêm Ma Ha khiến hắn xấu mặt trước đông đảo luyện khí sĩ của hai tộc thần ma như vậy, ân oán này chắc chắn sẽ không thể hóa giải!

Chắc chắn Diêm Ma Ha sẽ hận lây sang Chung Nhạc, không chết không thôi!

- Con rắn này...

Chung Nhạc nghiến răng, nhưng bên ngoài không tỏ thái độ gì.

Yêu thần Dư Văn Cử mỉm cười, trong bụng cũng rất tự đắc. Hắn đương nhiên đã đắc tội Diêm Ma Ha, Diêm Ma Ha không làm gì được hắn nhưng Chung Nhạc thì sẽ xui xẻo rồi. Chắc chắn Diêm Ma Ha sẽ không để Chung Nhạc sống mà trở về Tổ Tinh!

- Đông Hoang Đại Hoang nối liền, nếu Đại Hoang lại xuất hiện một vị nhân tộc thì chắc chắn không phải việc gì tốt đối với yêu tộc ta. Mượn đao giết người, việc này ta làm thật thành thục/

Yêu thần thầm tự đắc.

- Đúng rồi, không phải vừa rồi Diêm Ma sư huynh nói muốn bắt Chung Sơn thị phế phương pháp tế luyện sao?

Dư Văn Cử chớp mắt, cười nói:

- Vừa rồi hai ngươi đặc cược, ngay việc này cũng quên rồi. Diêm Ma huynh, nếu Chung Sơn thị không tự nguyện chủ động thì tại sao huynh không giúp hắn một tay?
Bạn cần đăng nhập để bình luận