Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2209: Nguồn gốc của Đạo Giới (2)

- Khó giải quyết a!

Tứ Diện Thần phóng người nhảy về phía sau, lại nghe thanh âm leng keng cắt vào trong vạn giới của chính mình, phá vỡ từng cái từng cái thế giới, giết về phía bản thể của hắn, lại bị tầng tầng thế giới ngăn cản, không khỏi thầm nói một tiếng may mắn, lập tức dừng bước lại, ngược lại xông thẳng về phía Chung Nhạc:

- May mắn là Trụ Quang... Đúng rồi! Ta không nên lui về phía sau!

Vừa rồi sở dĩ hắn dùng tay ngăn cản đao quang của bảy vị Đế Nhạc quá khứ vị lai, chủ yếu là vì bảy vị Đế Nhạc sử dụng Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, đao quang chém qua tầng tầng không gian xung quanh thân thể hắn, ngay cả Nhất Niệm Vạn Giới Sinh cũng không thể ngăn cản được, cho nên nhất định phải giơ tay lên chống đỡ.

Nhưng hiện tại bảy vị Đế Nhạc lại là dùng Trụ Quang ám toán hắn, sẽ không cách nào phá giải được Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của hắn, dựa vào Nhất Niệm Vạn Giới Sinh liền đủ để ngăn cản.

Đây chính là nguyên nhân vì sao hắn nói chính mình không nên lui về phía sau. Cho dù hắn không lui về phía sau, cũng có thể ngăn cản được đao quang tương lai của bảy vị Đế Nhạc.

Đột nhiên, quang luân sau đầu bảy vị Đế Nhạc xoay tròn biến ảo, thân hình đan xen chằng chịt. Sắc mặt Tứ Diện Thần kịch biến:

- Đạo Giải!

- Có biết vì sao Đạo Giới lại có nhiều khí Hỗn Độn như vậy không?

Cái miệng lớn của hắn nuốt về phía Chung Nhạc và thạch đài, ý đồ muốn nuốt chửng luôn cả Chung Nhạc lẫn cỗ Linh thai trên thạch đài:

- Nhất Niệm Vạn Giới Sinh bất quá chỉ là đại đạo mà ta sử dụng trong cái vũ trụ này mà thôi. Bản lĩnh chân chính của ta là Hỗn Độn! Bệ hạ có thể khiến cho ta hiện ra bản thể, đã xem như rất cao rồi! Năm xưa ngay cả Phục Mân Đạo Tôn cũng không thể bức ta phải hiện ra bản thể.

- Năm xưa Đại Tư Mệnh mở ra Đạo Giới không thành công, Đạo Giới vừa mới thành hình đã sụp đổ tan rã, ta vô tình trợt vào trong Đạo Giới, trong lúc bất chợt đã có ý thức, nghĩ muốn đồng hóa Đạo Giới thành Hỗn Độn! Bất quá, ta ngoài ý muốn tiến vào, lại khiến cho Đạo Giới không hoàn toàn sụp đổ, là ta đã định trụ không gian tàn phá của Đạo Giới. Nhưng Đạo Giới cũng bởi vì ta mà bị khí Hỗn Độn xâm thực, biến thành bộ dáng như hiện tại! Lực lượng của ta...

Xung quanh thân thể Tứ Diện Thần đột nhiên tuôn trào ra khí Hỗn Độn cuồn cuộn, hạo hãn vô bờ. Chỉ thấy trong khí Hỗn Độn xuất hiện một con quái vật không có đầu, không có mặt, không có tứ chi cùng cái đuôi, chỉ có một cái miệng lớn, cũng không có cơ quan bài tiết. Con quái vật này mở ra cái miệng lớn, nuốt chửng cả thiên hạ.

Hắn vốn cho rằng Hậu Thổ nương nương là tôn Đạo Thần đầu tiên, chẳng những là hắn cho rằng như vậy, mà tuyệt đại bộ phận các Thần Ma đều cho rằng là như vậy. Thậm chí còn có lời đồn nói rằng Hậu Thổ nương nương là người mở ra Đạo Giới nữa.

Đây là trận hình Đạo Giải. Hiển nhiên, bảy vị Đế Nhạc dự định thi triển ra trận hình Đạo Giải để giết hắn. Lúc này, bảy vị Đế Nhạc đã khôi phục lại thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi. Dưới tình huống đồng dạng là Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, Đạo Giải tuyệt đối là sát chiêu nhằm vào hắn, cho dù hắn có là Đạo Thần, cũng khó có thể ngăn cản.

- ... cường đại tới tình trạng ngươi không cách nào tưởng tượng nổi!

Nó chỉ có ăn vào mà không thải a, tất cả mọi thứ đều bị nó biến thành Hỗn Độn.

- Bệ hạ, ngươi thật sự cho rằng ta chỉ có một chiêu thần thông Nhất Niệm Vạn Giới Sinh này thôi sao?

Tứ Diện Thần nghênh đón Đạo Giải, cái miệng lớn cực kỳ dữ tợn. Thần thông Đạo Giải cường đại tới mức nào, nhưng sau khi rơi vào trong miệng hắn liền biến mất không thấy đâu nữa, nửa điểm uy năng cũng không thể hiện:

Hắn bị kéo vào trong Đạo Giới đang sụp đổ, nếu hoàn toàn không làm gì, bản thân chính mình cũng sẽ bị đè chết, cho nên một ý niệm liền bộc phát vạn giới, quả thật chính là Thần Minh từ trên trời giáng xuống, một ý niệm liền tạo ra Đạo Giới.

Hắn mở miệng nuốt xuống, khiến cho thời không băng liệt, nháy mắt đã bị xoắn nát, biến thành khí Hỗn Độn cuồn cuộn, lớn mạnh thân thể của hắn.

Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, loại thần thông trước đây đã từng vô địch thế gian này chính vì vậy mà tạo thành.

Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy đám khí Hỗn Độn vô biên vô tận trên đỉnh đầu không ngừng ba động. Đó không phải là khí Hỗn Độn, mà là cái miệng lớn của Tứ Diện Thần.

Hiện tại xem ra, Đạo Giới vẫn như cũ là di chỉ do Đại Tư Mệnh mở ra, vốn dĩ sắp sửa hoàn toàn sụp đổ, biến thành hư vô, nhưng Tứ Diện Thần vô tình trong lúc ngoài ý muốn từ trong Hỗn Độn bị kéo vào trong Đạo Giới đang lúc sụp đổ. Hắn đã dùng thân thể của chính mình định trụ không gian tàn phá của Đạo Giới. Hắn đại khái chính là dùng thần thông Nhất Niệm Vạn Giới Sinh nâng đỡ không gian của Đạo Giới.

Thiên hạ đại loạn là do Khởi Nguyên Đạo Thần một tay dựng lên, nhưng đục nước béo cò, lại không thể thiếu Tứ Diện Thần, nhúng tay đảo loạn khắp nơi, không ngừng quấy rối.

Những năm qua hắn vẫn luôn dốc toàn lực nâng đỡ Đạo Giới, không để Đạo Giới đổ sụp, mà chính mình cũng vì vậy bị vây khốn, chỉ có thể cố gắng chống đỡ Đạo Giới không dám thả lỏng. Sau khi Hậu Thổ nương nương tiến vào, Đạo Giới không tiếp tục đổ sụp nữa, Tử Trúc thay thế hắn nâng không gian Đạo Giới lên, khiến cho Đạo Giới từ từ vững chắc lại, Tứ Diện Thần rốt cuộc cũng có thể thoát thân.

Trong cỗ Linh thai kia đột nhiên bùng phát một cỗ năng lượng vô biên, bắn thẳng về phía đám khí Hỗn Độn kia. Từng đạo từng đạo quang luân xoay tròn, cắt đứt, cắt ra khí Hỗn Độn. Địa phương khí Hỗn Độn bị cắt ra, khí Hỗn Độn nhất thời biến thành Đại đạo Thần Ma, biến thành Quang và Ám, biến thành Thiếu Âm Thiếu Dương Thái Âm Thái Dương, biến thành Tứ Tượng Ngũ Hành, biến thành Bát Hoang Bát Quái...

Khí Hỗn Độn xâm thực vào Đạo Giới, và xu thế sụp đổ của Đạo Giới, hẳn là kết thúc tại một khắc Hậu Thổ nương nương trở thành Đạo Thần, tiến vào Đạo Giới kia.

Mà lúc đó, chính là thời kỳ cuối của thời đại Phục Mân Đạo Tôn, quần hùng thiên hạ nhao nhao nổi lên, đang chờ đợi Phục Mân Đạo Tôn qua đời, sau đó đại triển kế hoạch, mưu lược vĩ đại, tranh đoạt thiên hạ.

Bởi vì hắn xuất hiện, đã khiến cho xu thế sụp đổ của Đạo Giới chậm lại, nhưng khí Hỗn Độn cũng vì vậy mà xâm nhập, khiến cho Đạo Giới cũng biến thành loang lổ rỉ sét, xấu xí không chịu nổi, không còn là thế giới xinh đẹp trong tưởng tượng của chúng thần kia nữa.

Hắn chưa từng hiện ra chân thân, không ai biết hắn tới cùng mạnh mẽ tới mức nào, hiện tại đã hiện ra chân thân, thật sự vô cùng khủng bố, không có gì là không hóa, không có đại đạo nào là không hóa!

- Tứ Diện Thần quả thật cường hoành!

Sắc mặt Chung Nhạc cực kỳ nghiêm nghị, đột nhiên thu lại Thân quá khứ Thân tương lai của chính mình, đáp xuống trên thạch đài. Đại đạo Luân Hồi trên thạch đài vẫn như cũ không ngừng rung chuyển, hội tụ vào trong cỗ Linh thai kia.

Đạo Giới đã có được lực lượng chống lại sự đồng hóa của khí Hỗn Độn, lúc này mới dừng lại xu thế tiếp tục biến thành Hỗn Độn. Mà Tứ Diện Thần đang dốc toàn lực nâng đỡ không gian của Đạo Giới, cũng nhờ có Hậu Thổ nương nương tiến vào mà thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động:

- Lúc đầu ta là tới giết chết Linh thai, Tứ Diện Thần thủ hộ Linh thai, hiện tại lại biến thành Tứ Diện Thần thôn phệ Linh thai, Linh thai tự bảo vệ chính mình. Có chút thú vị a... Bất quá, Tứ Diện Thần biến thành bản thể Hỗn Độn, cũng cũng không phải là vô địch, Đại đạo Luân Hồi vẫn có thể khắc chế hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận