Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1558: Phá huyễn (2)

Nguyên thần của từng gã từng gã cường giả vội vàng bay lên, chui trở lại vào trong nhục thân chính mình. Các loại thần thông đạo pháp tung bay, đối kháng lại tiếng trống.

- Đi ra!

Chung Nhạc cười ha hả, đột nhiên ngẩn ngơ. Hắn nhìn thấy nhục thân của chính mình vậy mà tự chủ cử động, vươn tay bắt lấy cây nấm đen lớn kia, pháp lực thần thức quán nhập vào trong đó, luyện hóa cây nấm đen này. Chung Nhạc nhất thời rợn cả tóc gáy:

- Lẽ nào ta vẫn còn ở trong huyễn cảnh? Không đúng! Không đúng! Chư Thiên Vô Đạo tuyệt đối có thể khắc chế huyễn cảnh của Cửu Mệnh Hắc Oa Cô! Vậy sao nhục thân của ta lại có thể tự mình hành động, không bị ta quản khống?

Chung Nhạc nhìn thấy nhục thân của chính mình nhổ lên cây nấm đen, thần sắc không khỏi dại ra:

- Hiện tại ta đang ở trong hiện thực sao? Lẽ nào đây lại là một tầng huyễn cảnh khác? Ta phải làm sao mới có thể xác định chính mình đã về tới hiện thực hay chưa?

Ý nghĩ này khiến cho lòng tin của hắn không khỏi dao động, hoài nghi chính mình có phải đã thật sự rời khỏi huyễn cảnh do cây Thánh dược chí tà này chế tạo ra hay không. Đột nhiên, thần thức nhục thân hắn ba động, truyền vào tới trong tai của hắn:

- Chung Sơn thị, ngươi vẫn chưa tỉnh lại sao? Đừng gõ trống nữa! Lỗ tai ta sắp bị ngươi chấn điếc rồi. Cây nấm lớn này đã bị ta hái đi, ngươi trồng vào trong Bí cảnh Đạo Nhất của ngươi là được. Hiện tại, nó đã không còn tà tính chí tà nữa rồi!

- Ăn nhiều nhai không nát, đây là do chính bản thân ngươi nói, hiện tại sao lại gấp gáp muốn học Tam Mục Thiên Đồng như vậy? Còn nữa, ngươi đã luyện thành linh nhục nhất thể, linh hồn nhất thể, vừa rồi sao Nguyên thần của ngươi trong lúc bất chợt đã tách ra khỏi nhục thân? Ta thấy Nguyên thần ngươi bay ra, vì vậy khống chế nhục thân ngươi đi hái nấm!

Đây đúng là Tam Mục Thiên Đồng Phá Vọng Thiên Kinh chân chính, công pháp phát huy uy năng ba khỏa Thần Nhãn của Phục Hy thị tới tận cùng. Cửu Mệnh Hắc Oa Cô căn bản không thể sáng tạo ra công pháp dành riêng cho Phục Hy thị. Nếu cây Thánh dược này có thể sáng tạo ra công pháp hoàn mỹ như vậy, vậy nó cũng không phải là Thánh dược rồi, mà là tồn tại so với Đạo Thần còn cường đại hơn, khủng bố hơn.

- Tân Hỏa, truyền Tam Mục Thiên Đồng cho ta!

Chung Nhạc không ngừng thúc giục. Tân Hỏa truyền thụ Tam Mục Thiên Đồng Phá Vọng Thiên Kinh cho hắn, Chung Nhạc tinh tế thôi diễn một phen, sau một lúc lâu mới thở phào nhẹ nhõm một tiếng.

Nếu là như thế, liền có thể giải thích vì sao Cửu Mệnh Hắc Oa Cô lại xuất hiện ở nơi này rồi. Bởi vì chỉ có Tân Hỏa mới có thể dễ dàng hái được cây Thánh dược này. Phục Mân Đạo Tôn trồng Cửu Mệnh Hắc Oa Cô ở nơi này, chính là muốn mượn tay Tân Hỏa, đưa cây Thánh dược này cho Chung Nhạc. Đương nhiên, cho dù Tân Hỏa không khống chế nhục thân Chung Nhạc đi hái Thánh dược, bản thân Chung Nhạc cũng có thể tự mình làm được.

Đám cường giả dưới chân gò đất nhao nhao tỉnh lại. Bất quá, vẫn có một vài kẻ không có tỉnh lại. Trên mặt đất lưu lại chừng mười cỗ thi thể. Bọn họ ở trong huyễn cảnh cho rằng chính mình đã chết, hồn phi phách tán, kết quả liền chân chính hồn phi phách tán, thân tử đạo tiêu. Đây chính là chỗ đáng sợ, chỗ chí tà của Cửu Mệnh Hắc Oa Cô.

- Tân Hỏa?

- Ta rốt cuộc đã trở về hiện thực rồi!

Nguyên thần Chung Nhạc quay trở lại nhục thân của chính mình, lập tức nói:

Chung Nhạc nhất thời ngơ ngẩn, ngay sau đó tỉnh ngộ lại. Cửu Mệnh Hắc Oa Cô có thể mê muội hết thảy sinh linh, thậm chí là cường giả cấp Đế Quân. Nhưng Tân Hỏa cũng không phải là sinh linh, thậm chí ngay cả sinh mệnh cũng không tính. Hiển nhiên, Chung Nhạc vừa rơi vào trong tầng tầng huyễn cảnh, Tân Hỏa lập tức tiếp quản nhục thân hắn, chạy tới đây hái lấy Cửu Mệnh Hắc Oa Cô.

- Ngươi mau truyền cho ta a! Ta đã không phân biệt rõ hiện thực và huyễn cảnh rồi!

- Dịch tiên sinh, ta thấy ngươi đã biến thành vô số con đại trùng! Hơn nữa, ta còn đã trải qua một đời kỳ diệu nữa! Quá kỳ quái rồi! Cho tới hiện tại, ta cũng không biết ngươi rốt cuộc là chân nhân hay là ảo giác nữa!

Tân Hỏa đang ở trong Thức hải của hắn, nghi hoặc hỏi:

- Cây Thánh dược thật tà môn!

Chung Nhạc cất tiếng cười to. Tân Hỏa vạn phần nghi hoặc, không biết vừa rồi hắn đã trải qua những chuyện gì.

Hồn Đôn Vũ cũng vẫn chưa chết, vội vàng đi nhanh tới, thấp giọng nói:

- Dịch tiên sinh?

Hồn Đôn Vũ khẽ giật mình, nói:

- Nếu Dịch tiên sinh chịu nhường lại thứ yêu thích, Cao mỗ sẽ có thể hóa giải ân oán giữa Dịch tiên sinh và Tà Đế Cung ta!

- Vị sư đệ Hỗn Độn thị này, gã Thần nô kia của ngươi đã đạt được cây Cửu Tán Thánh Cô kia, không biết ngươi có thể nhường lại thứ yêu thích hay không?

- Dịch tiên sinh thật là cậy tài khinh người a! Dịch tiên sinh, ta và ngươi cách nhau bất quá chỉ một bước! Trong một bước, ta hoàn toàn có thể khiến cho ngươi đầu thân hai nơi. Cửu Tán Thánh Cô đối với ngươi là Thánh dược, đối với ta lại là điểm then chốt khiến cho ta tu thành Đế cảnh. Vì cây Thánh dược này, ta có thể không tiếc hết thảy! Dịch tiên sinh, Cửu Tán Thánh Cô có thể bảo vệ ngươi được mấy lần?

Đột nhiên, Cao Âm Tà Quân suất lĩnh năm sư đệ đi tới, mỉm cười nói:

Cao Âm thoáng ngẩn người. Năm gã đệ tử Tà Đế còn lại nhất thời sát khí mãnh liệt, cười lạnh nói:

- Hóa ra là gã Nhân Tộc đã giết chết Chư Tà sư đệ của Tà Đế Cung ta kia!

Cao Âm giơ tay lên, ngăn đám sư đệ của chính mình lại, nói với Chung Nhạc:

- Thần nô?

Chung Nhạc nửa cười nửa không nói:

- Hóa giải ân oán giữa ta và Tà Đế Cung? Cao sư huynh, ngươi vẫn chưa có tư cách này! Đổi lại là Tiên Thiên Tà Đế sư tôn ngươi nói những lời này thì còn có thể!

Sắc mặt Cao Âm trầm xuống, ngay sau đó mỉm cười, nói:

- Vị này chính là Dịch tiên sinh a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận