Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 851: Tam Dương Xâm Tinh (1)

Sư Bất Dịch nhất thời chán nản, nhưng cũng không thể làm gì được. Hắn quay sang thương nghị đối sách với Lục Đạo lão nhân. Trong mắt Lục Đạo lão nhân chớp động hung quang, thấp giọng nói:

- Nếu muốn bảo mệnh, chỉ có một biện pháp!

- Biện pháp gì?

Sư Bất Dịch vội vàng hỏi.

- Giết!

Lục Đạo lão nhân hung ác nói:

- Để cho Chung Sơn thị buông tay chân ra, đại khai sát giới, xuất ra hung tính của hắn. Bất luận là kẻ nào đi nữa, hết thảy đều chém chết!

Sư Bất Dịch nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, thất thanh nói:

Biểu tình Lục Đạo lão nhân lộ ra mười phần hung ác, ánh mắt lạnh tới đáng sợ:

- Ngươi bề ngoài tướng mạo trung hậu, không nghĩ tới cũng là hạng người lòng dạ độc ác, so với ta chỉ có hơn chứ không kém!

- Ý của ngươi là, để cho hắn giết tới long trời lở đất, trở thành tân tinh chói mắt nhất Tinh vực Tả Nha, khiến cho danh tiếng lan xa. Kể từ đó, những Tinh vực khác cũng biết tới danh tiếng của hắn, khiến cho Bích Thiên Pháp Vương không dám trực tiếp hãm hại hắn?

Sư Bất Dịch phun ra một ngụm trọc khí, nhìn Lục Đạo lão nhân một cái, than thở:

- Ta chính là ngại sự tình không đủ lớn! Sự tình nháo tới càng lớn, sẽ càng an toàn! Nếu có thể giết sạch toàn bộ những Luyện Khí Sĩ của Tinh vực Tả Nha này, đem sự tình nháo tới cực lớn, lan truyền ra khắp Ngục Giới, lúc này mới có thể bảo trụ được tính mạng của Chung Sơn thị và chúng ta!

Sư Bất Dịch nhất thời bị dọa cho sợ gần chết. Thần Ma hắn từng gặp qua mặc dù cũng không nhiều lắm, nhưng trước mắt cũng đã có tới mấy trăm tôn. Lục Đạo lão nhân dám nói lời này, tất nhiên không phải là khoác lác. Chẳng lẽ nói lão đầu tướng mạo xấu xí này thật sự đã ăn tươi mấy trăm tôn Thần Ma rồi sao?

- Ngươi còn ngại sự tình nháo không đủ lớn sao? Đã đắc tội một vị Pháp Vương rồi, ngươi còn muốn đắc tội càng nhiều hơn nữa sao?

Lục Đạo lão nhân liếc nhìn hắn một cái, bình thản đạm mạc nói:

Ánh mắt Sư Bất Dịch sáng ngời, gấp gáp nói:

Lục Đạo lão nhân gật đầu, đám cành cây khô trên đỉnh đầu nhẹ nhàng chấn động, nói:

- Hiện tại sự tình vẫn nháo chưa đủ lớn, một khi nháo tới đủ lớn, Bích Thiên Pháp Vương cũng sẽ không dám vọng động. Bằng không, Giới Chủ cũng sẽ tức giận! Đại Sư Tử, ngươi thông tri cho Chung Sơn thị, để cho hắn không cần tiếp tục lưu thủ nữa, cứ việc yên tâm lớn mật xuất thủ!

- Giết chết nhiều Luyện Khí Sĩ như vậy, sẽ đắc tội càng nhiều Thần Ma. Thậm chí còn sẽ đắc tội càng nhiều đại thế lực càng mạnh hơn. Lại càng là một con đường chết!

- Lần thịnh hội này, mỗi một Tinh vực cũng đều tổ chức một trận, tuyển chọn tinh anh tinh nhuệ tham gia thi đấu trọng danh Lục Đạo Giới. Giới Chủ Ngục Giới cũng vô cùng coi trọng chuyện này, cho nên mới mệnh lệnh các Đại Tinh vực chọn lựa ra anh kiệt đại biểu cho Ngục Giới!

- Nhưng không phải là tạm thời an toàn sao?

- Ta ăn tươi Thần Ma, so với ngươi từng gặp qua cũng còn nhiều hơn!

Đại Sư Tử lấy lại bình tĩnh, tinh tế suy nghĩ một chút, nói:

- Bích Thiên Pháp Vương này là một lão bà bất tử, cực kỳ thù dai. Hiện tại ngươi thân trong hiểm cảnh, cho dù có thể giành được thắng lợi, sợ rằng cũng chỉ là một con đường chết!

- Bích Thiên Pháp Vương hẳn là để cho Thái tử của hắn lúc ra cửa, trên cổ treo một tấm bảng, viết rõ đây là con trai của hắn, như vậy mới sẽ không bị người khác giết chết. Bằng không, kẻ nào lại biết đây là con trai của hắn chứ?

Trong mắt hắn đại phát tinh quang, đằng đằng sát khí, nói:

Sư Bất Dịch có chút bất đắc dĩ, vội vàng lấy ra Đồ Đằng Trụ, liên lạc với Chung Nhạc.- Thái tử Thạch Vân là Thái tử của Bích Thiên Pháp Vương? Bích Thiên Pháp Vương tức giận, truyền lệnh cho toàn bộ Luyện Khí Sĩ dự thi trong Tinh hệ Song Tử phải dốc toàn lực giết chết ta?

Chung Nhạc vui vẻ nói:

Lục Đạo lão nhân hỏi ngược lại.

Sư Bất Dịch vội vàng nói cho hắn nghe danh hào và lai lịch sáu đại cường giả còn lại, nhiều lần dặn dò, nói:

- Đã sớm nghe ngóng xong rồi!

- Lục Đạo lão nhân cũng nghĩ như vậy sao? Với ta không mưu mà hợp a! Xem ra ý nghĩ của ta chính là không sai! Nếu đã như thế, vậy thì cứ làm như vậy. Đại Sư Tử, ngươi hỏi thăm một chút, lần dự thi này có những cường giả nào có lai lịch kinh người?

Chung Nhạc nhận được tin tức này, cũng ngạc nhiên một trận, dở khóc dở cười nói:

- Buông tay buông chân, đại khai sát giới, giết càng nhiều càng tốt, giết cường giả càng mạnh càng tốt! Tốt nhất là nhất cử đoạt giải nhất. Như vậy thanh danh của ta sẽ cực kỳ chấn động, truyền ra bên ngoài Tinh vực Tả Nha, mới có thể khiến cho Bích Thiên Pháp Vương sợ đầu sợ đuôi, không dám đụng tới ta!

Sư Bất Dịch nhất thời trừng mắt cứng lưỡi, sau một hồi mới than thở:

- Suy nghĩ của ngươi lại giống như đúc với tên biến thái Lục Đạo lão nhân kia. Thật sự là hung tàn tới mức không có nhân tính rồi. Lục Đạo lão nhân cũng có ý này, nói là tạm thời có thể bảo vệ bản thân bình an...

Sư Bất Dịch nghe hắn nói vậy, cũng là dở khóc dở cười, nói:

- Vẫn còn một con đường sống! Đó chính là làm lớn chuyện này lên!

Chung Nhạc có chút suy tư, nói:

- Cũng không hoàn toàn là còn đường chết!

- Hàn Phi nghe nói là sau khi bị Giới Đế đày vào lãnh cung mới chuyển thế. Ngàn vạn lần không thể đụng vào nàng, bằng không chính là đắc tội Giới Đế, thật sự là không cứu được nữa rồi! Ngoại trừ Hàn Phi ra, Bệ và Ngạn cũng có lai lịch khá lớn, tu luyện Bách Kiếp Trọng Sinh, cũng ngàn vạn lần không thể trêu chọc! Còn có những tồn tại khác, có khả năng còn mạnh hơn ngươi nữa. Ví dụ như Lệ Thiên Hành, Nghịch Hoàng và nữ tử gọi là Trăn Dao kia. Ngươi phải ngàn vạn lần cẩn thận!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Không mạnh một đao liền chém chết! Mạnh một chút, chém thêm mấy đao cũng sẽ chém chết mà thôi!

- Ngàn vạn lần không thể động Hàn Phi!

Sư Bất Dịch một lần nữa dặn dò. Chung Nhạc gật đầu, hai người chặt đứt liên hệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận