Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1410: Nắm chắc bao nhiêu (1)

- Lần thọ yến này của Đế Minh Thiên Đế thật sự quá náo nhiệt rồi!

Kim Ô Thần Đế cũng có chút cười trên nổi đau của người khác, mỉm cười nói:

- Lần đầu tiên là hai mươi bốn kiện Đế binh bạo phát uy năng, hủy đi không ít Thần cung Thần điện của bốn tòa Thiên cung. Lần thứ hai là Bích Lạc Cung đại bạo tạc, nghe nói là bộ não Thiên ý bị hai gã Phục Hy hoang dã khiến cho bạo tạc, một đạo quang mang hủy diệt suýt chút nữa đã lan tới Nam Thiên Môn. Mà lần này mặc dù động tĩnh nhỏ hơn một chút, nhưng lại là phát sinh ngay phụ cận Lăng Tiêu Bảo Điện...

Tiên Thiên Đế Quân cũng cười trên nổi đau của người khác, mỉm cười nói:

- Trong ba lần bạo tạc này, có hai lần là có quan hệ với Dịch quân. Lần đầu tiên là Dịch quân khiến cho tiểu huynh đệ Hỗn Độn thị gieo xuống Phù Tang Thần Thụ, dẫn phát uy năng của các Đế binh tự động kích hoạt. Lần này là Dịch quân muốn thôi diễn công pháp, mượn dùng tinh thần của chúng ta, kết quả bảo vật của hắn lại không chịu nổi!

Cả hai lần này đều là Chung Nhạc trực tiếp làm ra, hung hăng quét sạch mặt mũi của Thiên Đình và Thiên Đế. Thân là Chủ công, hắn cũng không khỏi cảm thấy vô cùng vinh quang, vô cùng sảng khoái. Chỉ là hắn lại không biết, trận đại bạo tạc ở Bích Lạc Cung kia cũng có quan hệ với Chung Nhạc.

Trong từng tòa từng tòa cung điện, không biết bao nhiêu Thần Ma Thiên Đình hốt hoảng bay lên. Còn có một số Thần Nữ, Thần tướng quần áo xốc xếch, hốt hoảng chạy ra. Đám Thần Ma này sao có thể thoát khỏi trùng kích do Thiên Bàn bạo tạc mang tới?

Cũng may, mấy vị tồn tại như Kim Ô Thần Đế, Tiên Thiên Đế Quân và Trác Long đều kích khởi pháp lực của chính mình, quang luân sau đầu chuyển động, thu vô số Thần Ma vào trong Lục Đạo Luân Hồi của chính mình, bảo hộ bọn họ không bị bạo tạc trùng kích.

Bất quá, hắn nhìn thấy Tiên Thiên Đế Quân không ngờ đang ở cùng một chỗ với Kim Ô Thần Đế và Dương Hầu Ma Đế, bên cạnh còn có Trác Long của Lôi Trạch thị, trong lòng cực kỳ kinh hãi, không dám đương trường phát tác.

- Còn xin Bệ hạ giáng tội!

Xa xa, vô số Thần Ma bay thẳng lên cao, từ xa nhìn về phía này, bộ dáng kinh nghi bất định.

Quang luân sau đầu Tiên Thiên Đế Quân chuyển động, thả đám Thần Ma kia ra ngoài, ngữ khí áy náy nói:

Lục Ngự Cung vốn dĩ cách Lăng Tiêu Bảo Điện không xa, cỗ sóng xung kích này rất nhanh đã bao phủ Lăng Tiêu Bảo Điện. Nhưng ngay sau đó, trong điện xuất hiện Đế văn lan tỏa, ngăn cản cỗ sóng xung kích này lại. Hai cỗ lực lượng va chạm lẫn nhau, phát ra thanh âm nổ vang liên miên không dứt.

Trong lời nói của hắn ẩn tàng hàm ý, còn không đợi Tiên Thiên Đế Quân trả lời, đã nhìn về phía Kim Ô Thần Đế và Dương Hầu Ma Đế, thản nhiên nói:

Mặc dù trận bạo tạc này không bằng lần bạo tạc tại Bích Lạc Cung kia, nhưng nếu mặc cho cỗ uy năng này trùng kích, cũng sẽ giết chết không biết bao nhiêu Thần Ma. Đối với bọn họ, cứu đám Thần Ma này cũng chỉ là một cái nhấc tay mà thôi. Thiên Bàn bạo tạc cũng có quan hệ với bọn họ, không thể khoanh tay ngồi xem đám Thần Ma này bị nổ chết.

Cặp mắt Đế Minh Thiên Đế lóe lên, cười ha hả, nói:

Lăng Tiêu Bảo Điện dù sao cũng là địa phương Thiên Đế triệu kiến quần thần, có thể nói là trung tâm quyền lực trọng yếu nhất trong thiên địa. Thiên Bàn bạo tạc cũng không tới mức phá hủy được nơi này.

Đương nhiên, Thiên Bàn bạo tạc đã phá hủy rất nhiều kiến trúc của Đế Uyển Thiên Đình, bọn họ cũng lười can thiệp, thậm chí còn vui vẻ chứng kiến sóng xung kích bạo tạc lao thẳng về phía Lăng Tiêu Bảo Điện.

- Bệ hạ, lần này là chúng ta sơ xuất, không để ý đã tạo thành phá hoại bậc này!

Kim Ô Thần Đế và Dương Hầu Ma Đế cũng đều bật cười ha hả. Dương Hầu Ma Đế nhàn nhạt nói:

Lúc này, từ trong Lăng Tiêu Bảo Điện chợt truyền ra một cỗ Đế uy trầm trọng, Đế Minh Thiên Đế chậm rãi đi ra, nhìn về phía đám người Tiên Thiên Đế Quân, sắc mặt lạnh lẽo. Cho dù lòng dạ hắn cực kỳ thâm sâu, lúc này cũng không khỏi giận tím mặt. Thọ thần bảy vạn tuổi của hắn còn chưa bắt đầu, Thiên Đình đã phát sinh ba sự tình khiến cho hắn mất sạch mặt mũi, sao có thể khiến cho hắn không giận được?

- Ở trong Vũ trụ Cổ lão, chúng ta tự nhiên là đánh sống đánh chết. Nhưng hiện tại đã tới Tử Vi, ta liên thủ với hắn cũng là hợp tình hợp lý. Bệ hạ có chỗ không biết, ta và lão tiểu tử này đánh qua với nhau không dưới một trăm lần, thủy chung cũng không đánh chết hắn!

- Tiên Thiên, ngươi cũng quá không cẩn thận rồi! Tốt xấu gì cũng chờ tới thời điểm Đế yến mới làm ra chuyện tình khốn kiếp này, cũng có thể khiến cho ta cả kinh một trận a!

- Nghe nói Thần và Ma trong Vũ trụ Cổ lão không đội trời chung, mà hiện tại Kim Ô sư huynh và Dương Hầu sư huynh lại ở chung thật vui, xem ra chỉ là tin đồn nhảm mà thôi!

Ánh mắt Đế Minh Thiên Đế chớp động, đảo qua phế tích Đế Uyển, mỉm cười nói:

- Lui ra đi! Qua mấy ngày nữa chính là thọ yến của ta, các vị đây đều là khách quý, các ngươi sao có thể làm càn như vậy?

Đám người Tiên Thiên Đế Quân, Dương Hầu Ma Đế cười ha hả. Đế Minh Thiên Đế cũng là cười ha hả, rất có bộ dáng cười một tiếng xóa tan ân cừu. Bọn họ mặc dù đang cười, nhưng trong lòng lại là một mảnh lạnh băng. Cái gọi là cười một tiếng xóa tan ân cừu đối với bọn họ chỉ là một trò cười mà thôi.

Các Đế tộc nhìn thấy Chư Đế đều xuất hiện, nhất thời hãi hùng khiếp vía, vội vàng tế khởi Đế binh của các tộc. Thiên Đình nhất thời bị từng cỗ từng cỗ khí tức kinh khủng bao phủ, rất có xu thế một lời không hợp liền chém giết tới trời long đất lở.

- Kiện bảo vật do Dịch tiên sinh chế tạo kia vẫn chưa triệt để luyện thành. Chúng ta ngay trước khi hắn luyện thành, đã thu lại Vạn Bảo Chuy và Thần lô, không để cho hắn thành công. Vì sao kiện bảo vật này lại nổ tung như vậy?

Lúc này, Tả Thiên Thừa Quỷ U Minh, Hữu Thiên Thừa Thần Vũ Uy Vương kể cả Huyền Kỳ Nhị Lão cũng đều chạy tới, các Quân bộ Thiên Đình nhao nhao tế khởi sát trận, sát khí đằng đằng. Xa xa, Đế Hậu nương nương từ từ bay lên, phượng lâm thiên hạ, khí độ bất phàm. Bốn vị tồn tại Đế cấp còn lại cũng đều hiện thân trên không trung Lục Ngự Cung.

Kỳ lão thấp giọng nói:

- Bảo vật bạo tạc lại có uy lực như vậy, uy năng vốn có của nó nhất định không tầm thường, đã gần như Đế binh rồi! Loại bảo vật này, nào phải Lê Dương Thần Quân có khả năng luyện chế được? Chẳng lẽ gã Dịch tiên sinh này không phải là Lê Dương Thần Quân?

Trong lòng Đế Minh Thiên Đế nhất thời nghiêm nghị, nhìn về phía mảnh phế tích kia, trong lòng thầm nghĩ:

Đế Minh Thiên Đế khẽ xua tay, mỉm cười nói:

Tranh đấu Đế vị, từ trước tới nay đều là thành Đế bại tặc. Đế của Bàn Hồ thị, Âm Khang thị thân tử đạo tiêu, hai tộc đều bị phong ấn, đều bị lưu vong. Đám tồn tại Đế cấp bị trấn áp trong Thiên Ngục kia, cũng chính là những kẻ chiến bại. Trong đó thậm chí có một vài tồn tại vẫn là do đám người Đế Minh Thiên Đế và Tiên Thiên Đế Quân đích thân đưa bọn họ vào trong Thiên Ngục. Tranh đấu Đế vị, từ trước tới nay vẫn là vô cùng tàn khốc, không cho phép có nửa phần thương hại.

- Bệ hạ, thứ bạo tạc chính là kiện bảo vật Dịch tiên sinh luyện thành kia!

Ánh mắt Huyền Kỳ Nhị Lão sưu tầm khắp nơi trong phế tích, đột nhiên có phát hiện, thấp giọng nói:

Tả Hữu Thiên Thừa lập tức hạ lệnh, các Quân bộ lập tức lui xuống, các Đế tộc, Hoàng tộc cũng chậm rãi thu lại Đế binh.

- Tùy tiện! Tùy tiện!

Lời nói của hắn lại có hàm ý. Địa phương ngay cả Đế binh cũng đánh không vỡ, tự nhiên chính là Thiên Ngục. Câu nói này của hắn chính là có ý muốn giam giữ hết thảy đám người Kim Ô Thần Đế, Tiên Thiên Đế Quân vào trong Thiên Ngục.

- Xem ra là phải xây dựng lại cho các vị đạo hữu mấy tòa cung điện rồi! Cung điện mời các vị vào ở nhất định phải kiên cố, tốt nhất là Đế binh cũng đánh không vỡ!

- Chúng ta cố ý khiến cho hắn không luyện thành kiện bảo vật kia! Xuất hiện trận bạo tạc này, nhất định là hắn muốn mượn lực lượng của Chư Đế Chư Thần thôi động kiện bảo vật này, khiến cho kiện bảo vật này không chịu nổi, bởi vậy mới bạo tạc!

Huyền lão cũng nói:

- Bạo tạc có uy lực như vậy, chỉ sợ hắn đã bị nổ chết rồi!

- Không biết Dịch quân còn sống hay không?

Tiên Thiên Đế Quân nhìn theo ánh mắt của Đế Minh Thiên Đế, lập tức nhìn ngược trở về mảnh phế tích kia, khẽ lách người, dùng thân thể ngăn cách mảnh phế tích.

Đột nhiên, chỉ nghe một đạo thanh âm leng keng giòn tan vang lên, giống như thanh âm kim chúc rơi xuống đất vậy. Chỉ thấy trong đám phế tích đổ nát thê lương đột nhiên có chỗ nhô lên. Chung Nhạc toàn thân là máu từ trong phế tích bò ra, trong tay giơ lên một mảnh sắt mỏng. Thanh âm kim chúc rơi xuống đất vừa rồi, hẳn chính là thanh âm giòn vang do mảnh sắt mỏng này phát ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận