Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1641: Ngũ Đế hạ giới (2)

Mấy gã thám báo kia đánh bạo, nói:

- Quả thật là mấy chữ này!

- Mặc Ẩn quả thật bướng bỉnh, không ngờ vẫn còn giữ lại tấm bia đá kia!

Chung Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Đây là năm xưa ta và hắn đánh cuộc với nhau. Hắn cho rằng chính mình có thể chơi chết ta, cho nên đã khắc ra một tấm bia đá, kết quả toàn thân ta đã trở lui. Tại thọ yến Thiên Đế, hắn lại lấy tấm bia đá này ra, kết quả ta vẫn không chết. Không ngờ hiện tại hắn lại lấy tấm bia đá này ra nữa. Nghị lực của hắn cũng không nhỏ a!

Phù Kỳ Chi nói:

- Chủ công, tòa Tế đàn này tất nhiên là do Mặc Ẩn tiến hành tế tự Đế linh lưu lại, Đế linh hơn phân nửa là đang ở phụ cận, không thể không đề phòng! Hay là chúng ta đi đường vòng? Với mưu lược của Tử Quang Quân Vương, chống đỡ mấy tháng trời hẳn là vẫn là có thể a!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

Chung Nhạc vội vàng nhìn về phía trước, quả nhiên chỉ thấy sâu bên trong không gian còn có một tòa Tế đàn khác. Hắc Vực đã xoắn nát không gian, hỗn loạn thời gian, cho dù là sâu bên trong không gian cũng có một mảnh Hắc Vực mênh mông bát ngát, chỉ có một con đường nhỏ là có thể đi qua.

Chiếc Cổ thuyền tiến vào tầng không gian thứ ba, không ngoài dự liệu của hắn, tầng không gian thứ ba đồng dạng cũng bị một tòa Tế đàn ngăn cản.

- Ở đó còn có một tòa Tế đàn nữa!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Chiếc Cổ thuyền tiến vào tầng không gian thứ hai. Hắc Vực như cũ vẫn còn, nhưng con đường nhỏ duy nhất của tầng không gian thứ hai cũng đã bị một tòa Tế đàn ngăn cản.

- Tất cả tướng sĩ nghe lệnh! Lên thuyền!

- Vẫn là không thể xem thường Mặc Ẩn a!

- Mặc Ẩn hẳn là biết rõ hắn không lưu được ta, sao còn muốn vẽ vời thêm chuyện làm gì? Chúng ta không cần đi đường vòng! Tiếp tục tiến lên!

Thiên Dực Cổ Thuyền không ngừng thâm nhập, chỉ thấy trong mỗi một tầng không gian đều có một tòa Tế đàn, vừa vặn chắn lại trên lối đi duy nhất của Hắc Vực.

Chung Nhạc cao giọng hạ lệnh. Đám cường giả của Thủy sư Âm Khang thị, Tinh Hồng Bảo và Kim Ô thị lập tức lên thuyền. Đám người Chung Nhạc cũng leo lên chiếc Cổ thuyền này, ngàn cặp cánh chim của Cổ thuyền chấn động, lái vào trong không gian.

Hắn vừa dứt lời, tinh không đột nhiên nứt ra, một chiếc thuyền lớn cổ lão từ từ lái ra, từng cặp Tiên Thiên Nhục Sí thật lớn trên mạn thuyền chậm rãi mở ra.

Mà tòa Tế đàn thứ hai này, chính là vừa vặn chặn lại con đường nhỏ kia.

Mười tám tầng không gian, mỗi một tầng đều có một tòa Tế đàn nhuộm máu loang lổ, kể cả trong thế giới hiện thực, tổng cộng là mười chín tòa Tế đàn nhuộm máu. Mặc Ẩn tuyệt đối không có khả năng có đủ nhiều tế phẩm để mời mười chín tôn Đế linh hạ giới, bởi vậy mười chín tòa Tế đàn này, tất nhiên đại đa số đều là giả, chỉ có số ít mấy tòa là thật. Đây chỉ là cố ý bày nghi trận mà thôi.

Đột nhiên, Bệ Ngạn đứng ở đầu thuyền chợt giơ tay chỉ về phía sâu bên trong không gian, thất thanh nói.

Bất quá, nếu nghĩ kỹ lại một chút, Đế linh Bàn Hồ thị là tồn tại gì? Linh của Thiên Đế Thời đại Địa Kỷ. Tuy nói năm vị Thiên Đế Bàn Hồ thị sinh hoạt ở Thời đại Địa Kỷ, khi còn sống cũng không có tu thành Lục Đạo Luân Hồi, nhưng Linh vốn dĩ không có Bí cảnh Huyết Mạch, cho nên năm tôn Đế linh này tuyệt đối cường đại hơn Đế linh của Thời đại Thần Kỷ.

Rốt cuộc, chiếc Cổ thuyền lái vào tầng không gian U Không sâu nhất. Chung Nhạc ngẩng đầu quan sát, hút mạnh một hơi lãnh khí, lẩm bẩm:

Trên lối đi duy nhất của Hắc Vực trong U Không, cũng có một tòa Tế đàn nhuộm máu loang lổ.

Một cỗ chấn động kịch liệt truyền tới. Thiên Dực Cổ Thuyền lái vào Hư Không Giới, quán tính khiến cho chiếc Cổ thuyền này mang theo các tướng sĩ đầy thuyền trợt đi trong Hư Không Giới, nỗ lực xông qua Hắc Vực, tránh né mười chín tòa Tế đàn nhuộm máu kia.Đúng lúc này, gã quái nhân không mặt chưởng quản thiên mạc trong Hư Không Giới kia đột nhiên có phát giác, lập tức đứng dậy, huy vũ thiên mạc, thôi động vô số Thực Linh Thú phóng vọt về phía chỗ của Thiên Dực Cổ Thuyền.

Chung Nhạc thoáng trầm ngâm, đột nhiên thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền xông thẳng vào Hư Không Giới.

Chung Nhạc không khỏi tán thán một tiếng. Chỉ thấy tôn Đế linh Bàn Hồ thị kia mở ra ba cái miệng, vô thanh rống lớn. Một cỗ âm ba khủng bố oanh kích thẳng tới, đánh cho Thiên Dực Cổ Thuyền lăn lông lốc, nháy mắt đã bị đánh ra khỏi Hư Không Giới.

Mười tám tầng không gian không ngăn được bọn họ, bọn họ tuyệt đối có thể hàng lâm tới bất cứ một tầng không gian nào. Nói cách khác, trong mười chín tòa Tế đàn này, bất luận một tòa nào là thật, tòa nào là giả, cũng đều không quan trọng. Chỉ cần hắn xông vào, Đế linh cũng sẽ xuất hiện, cũng sẽ ngăn cản.

Ầm ầm!

Dù sao, bọn họ cũng không phải là Thiên tử, mà là Thiên Đế chân chính.

- Tên Phục Hy nho nhỏ kia lại xuất hiện!Cùng lúc đó, trong nháy mắt Thiên Dực Cổ Thuyền xông vào Hư Không Giới, da đầu Chung Nhạc nhất thời tê dại, cảm giác được một cỗ sát cơ khủng bố, vội vàng nhìn về phía mạn thuyền. Chỉ thấy Thiên Dực Cổ Thuyền đang lái qua trước mặt một tôn đại vật khổng lồ giống như một tòa điêu khắc vậy.

Từng khỏa từng khỏa nhãn mâu khổng lồ đang nhìn chằm chằm chiếc Cổ thuyền và đám người trên thuyền bọn họ. Đám nhãn mâu kia có tổng cộng chín khỏa, phía sau đám nhãn mâu là ba cái đầu lâu to lớn khôn cùng, phía sau nữa là một cỗ Long thân. Chính là Bàn Hồ! Bọn họ vậy mà đang lái qua bên cạnh một tôn Đế linh Bàn Hồ thị!

- Trời đánh! Mặc Ẩn quả thật là đủ ngoan độc!

- Mặc Ẩn đúng là không tầm thường! Nếu đã như vậy, chỉ còn cách xông vào mà thôi!

- Không đúng! Đây không phải là phong cách của Mặc Ẩn!

Chung Nhạc toàn lực giá ngự Thiên Dực Cổ Thuyền. Chỉ thấy một tòa Tế đàn khổng lồ xuất hiện ngay phía dưới Cổ thuyền. Một tiếng ầm vang thật lớn, Thiên Dực Cổ Thuyền đã rơi xuống trên tòa Tế đàn của U Không.

- Đây là phong cách của Thiên Ti nương nương! Hai người bọn họ đã liên thủ rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận