Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1914: Châm ngòi ly gián (2)

- Nhưng đáng sợ nhất vẫn là vị tồn tại không lưu lại dấu vết tơ nhện gì, tôn Đạo Thần đã xem ta thành con cá để nuôi kia, hoàn toàn cao minh hơn Thiên rất nhiều!

Chung Nhạc hít mạnh một hơi thật dài. Tôn Đạo Thần kia đang chờ hắn tại mười vạn năm trước, đang chờ đợi hắn tại đạo phong ấn thứ sáu, tuyệt Luân Hồi của hắn.

Thiên Dực Cổ Thuyền trong lúc bất tri bất giác đã đi tới phụ cận Tổ Đình. Bảy đạo quang luân sau đầu Chung Nhạc đột nhiên chuyển động, nghịch chuyển không gian, Thiên Dực Cổ Thuyền biến mất không thấy đâu nữa.

Cũng trong nháy mắt Thiên Dực Cổ Thuyền biến mất, không gian rung động kịch liệt, một đại thủ khổng lồ hung hăng chụp tới, bóp phiến không gian vị trí vừa rồi của Thiên Dực Cổ Thuyền ầm ầm vỡ nát.

- Vật nhỏ này, vậy mà cơ linh như vậy!

Đại thủ kia từ từ thu hồi lại, chui vào trong một khỏa nhãn cầu màu đỏ bầm thật lớn. Khỏa nhãn cầu huyết sắc này xoay tròn trong vũ trụ, từ xa nhìn lại phảng phất như một khỏa Thái Dương huyết sắc, chỉ là so với Thái Dương bình thường thì còn khổng lồ hơn.

Hơn nữa, xung quanh Thái Dương là Thần hỏa hừng hực, Thần hỏa ngập trời, mà xung quanh khỏa nhãn cầu này lại là vô số sợi xúc tu hình thái như huyết quản, giống như những sợi tiêm mao không ngừng huy vũ du động.

Trong khỏa nhãn cầu truyền ra thanh âm của Tiên Thiên Tà Đế:

- Ta tới hiến vật quý a!

Nhãn đồng Tiên Thiên Tà Đế chuyển động, nhãn cầu cơ hồ dán sát về phía chiếc thuyền nhỏ, tựa hồ là muốn nhìn hắn một cách rõ ràng, cười lạnh nói:

Trong khỏa Tà Đế Thần Nhãn kia vang ra tiếng cười lạnh của Tiên Thiên Tà Đế:

- Tà Đế Bệ hạ là muốn lấy được Luân Hồi Đằng của ta hơn, vẫn là càng muốn chiến thắng Hắc Đế hơn? Trong cái hộp vuông này chính là một con mắt của Hắc Đế. Ta nguyện hiến vật quý cho Tà Đế Bệ hạ, giúp Bệ hạ chiến thắng Hắc Đế!

Một lúc sau, một chiếc thuyền nhỏ từ trong Tổ Đình lái ra, đi tới phía trước khỏa Tà Đế Thần Nhãn kia. Nhãn đồng Tà Đế Thần Nhãn xoay chuyển một vòng, rơi xuống trên người Chung Nhạc đang đứng trên chiếc thuyền nhỏ.

- Giữa hai vị có cảm tình gì đáng nói sao?

- Vật nhỏ này làm thế nào rời khỏi Tổ Đình Phục Hy thị? Đã rời khỏi từ khi nào? Sao ngay cả ta cũng không phát hiện hắn đã rời đi...

- Ngươi muốn gây xích mích cảm tình giữa ta và Hắc Đế sư huynh?

- Một cỗ phân thân!

Ôm lấy nghi hoặc đồng dạng còn có Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế. Bọn họ đã thủ ở nơi này nhiều năm, thủy chung cũng không nhìn thấy Chung Nhạc rời khỏi. Mà vừa rồi Chung Nhạc lại là từ bên ngoài trở về, khiến cho bọn họ không kịp dự liệu, đang định xuất thủ, thì Chung Nhạc đã thôi động Không Gian Luân Hồi, trực tiếp dịch chuyển cả người lẫn thuyền vào trong Tổ Đình.

Phân thân Chung Nhạc lấy ra một cái hộp vuông, mỉm cười nói:

- Tự nhiên là không có! Tiểu quỷ, ngươi tới đây hiến vật quý, nhất định là có chuyện muốn cầu, có đúng không? Bất quá, ta sẽ không đáp ứng ngươi! Khỏa nhãn cầu này của Hắc Đế vốn dĩ chính là của ta! Mục Tiên Thiên bảo ngươi chuyển nó tới tay ta, lại bị ngươi ngăn chặn nuốt riêng! Hiện tại ngươi giao lại cho ta, chỉ là vật quy nguyên chủ mà thôi!

- Tiểu quỷ, ngươi để phân thân tới gặp ta là có chuyện gì?

Phân thân Chung Nhạc cười híp mắt, nói:

Phân thân Chung Nhạc cười ha hả, nói:

Trong khỏa Tà Nhãn kia truyền ra tiếng cười của Tiên Thiên Tà Đế:

- Bất quá, tên tiểu khốn kiếp này nói không sai! Nếu ta đã không có khả năng đạt được Luân Hồi Đằng, không bằng vẫn là nghiên cứu Hắc Đế và tuyệt học của hắn trước!

- Vật nhỏ khốn kiếp! Không ngờ lại dám cò kè mặc cả với ta, dạy ta phải làm như thế nào!

Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế đều tự thu lại cái hộp vuông, đột nhiên thoáng liếc nhìn đối phương một cái, trong lòng đều khẽ động, một chưởng đánh vỡ nát phân thân của Chung Nhạc, cả người lẫn thuyền.

Trong lòng Tiên Thiên Tà Đế cực kỳ tâm động, đột nhiên khỏa Tà Nhãn kia chợt mở ra, lộ ra một cái miệng lớn máu chảy đầm đìa. Một cái lưỡi đỏ thắm phóng ra, một hơi nuốt chửng phân thân Chung Nhạc, cả người lẫn thuyền vào trong bụng chính mình.

- Ngươi đừng mơ tưởng phá hỏng tình hữu nghị giữa ta và Tiên Thiên Thần Đế đạo huynh!

- Tà Đế Bệ hạ, bảo vật trong thiên hạ chẳng lẽ không phải kẻ nào đạt được thì chính là của kẻ đó sao? Tiểu tử nguyện ý hiến khỏa Hắc Đế Ma Nhãn này cho Bệ hạ, mời Bệ hạ lui trở về Tà Đế Cung. Bệ hạ căn bản không thể đánh vào địa bàn của ta! Hơn nữa, đã có Hắc Đế Ma Nhãn, Bệ hạ cũng cần có thời gian đi nghiên cứu tuyệt học của Hắc Đế, cho dù có lấy được Luân Hồi Đằng cũng không rảnh để tế luyện. Đúng rồi! Ta quên nói cho Bệ hạ biết, trong Hắc Đế Ma Nhãn còn có một kiện Mộ Cổ nữa!

Trong Tổ Đình, ánh mắt Chung Nhạc chớp động. Muốn diệt hai tôn Thần Vương Thái Cổ Thần Ma Nhị Đế, trước cần phải diệt Tiên Thiên Tà Đế. Tiên Thiên Tà Đế chưa trừ, Nhị Đế khó trừ.

- Tiên Thiên Tà Đế quả nhiên là đạo Long văn Thái Cực điều hòa giữa Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế. Tà Đế không còn, Ma Đế và Thần Đế sẽ liền lập tức trở mặt!

Hai tôn Thần Vương lưu lại một câu nói, đều tự xoay người rời đi, không tiếp tục lưu lại nữa. Nếu bọn họ lại tiếp tục canh chừng ở nơi này, đối phương từ trên thân ngoại thân của chính mình nghiên cứu ra đạo pháp thần thông của chính mình, chỉ sợ chính mình sẽ liền không xong rồi.

Khỏa Hắc Đế Ma Nhãn kia tự nhiên cũng bị hắn nuốt vào trong bụng.

Tiên Thiên Thần Đế lớn tiếng quát mắng:

- Tiểu tặc lớn mật! Dám can đảm gây xích mích tình nghĩa giữa ta và Ma Đế!

Tiên Thiên Ma Đế cũng cao giọng quát mắng:

Khỏa Tà Nhãn kia nuốt phân thân Chung Nhạc vào trong bụng, nhận được cái hộp vuông, lập tức một đường lao vút đi:

- Thần Đế Bệ hạ, tiểu tử tới đây hiến vật quý! Trong cái hộp vuông này chính là cái đuôi của Tiên Thiên Ma Đế! Tiểu tử nguyện trợ giúp Thần Đế, sớm ngày hàng ma vệ đạo, giúp đỡ chính nghĩa!

- Ma Đế Bệ hạ, tiểu tử tới đây hiến vật quý! Trong cái hộp vuông này chính là xương đầu của Tiên Thiên Thần Đế! Tiểu tử nguyện trợ giúp Ma Đế, sớm ngày giết chết nghịch tặc, phát huy Ma đạo trong thiên hạ!

Cùng lúc đó, lại có hai chiếc thuyền nhỏ khác lái ra khỏi Tổ Đình, trên mỗi chiếc thuyền nhỏ đều có một gã phân thân Chung Nhạc, tay đều cầm theo một cái hộp vuông.

- Bất quá, đám gia hỏa này đã tiến hành bế quan, nghiên cứu nhược điểm lẫn nhau, cuối cùng cũng có thể để cho ta dễ thở một chút rồi!

Đúng lúc này, đột nhiên có Thần quan từ Tử Vi đi tới, tuyên đọc Đế chỉ của Mục Tiên Thiên, nói:

- Lệnh Thiên Thừa Tướng đăng triều yết kiến!

Chung Nhạc tiếp chỉ, trong lòng chấn động:

- Mục Tiên Thiên thành Đế rồi? Hay là nói hắn đã bình định xong hết thảy loạn lạc trong Tinh vực Tử Vi, chuẩn bị chém ta rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận