Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 670: Tiễn người rời đi (2)

- Bồi thường! Bồi thường! Nhất định sẽ bồi thường!

Chung Nhạc liên tục gật đầu, mỉm cười nói:

- Sau này ta đối với Tân Hỏa đại nhân nhất định sẽ nói gì nghe nấy, tuổi già chí chưa già, nỗ lực cày cấy, tranh thủ sinh cho hắn một ổ Phục Hy thuần huyết!

- Như vậy còn nghe được!

Tân Hỏa hăng hái bừng bừng, phất tay nói:

- Con trai của ngươi nhất định phải vượt qua nàng Tư Mệnh này, không thể để cho nàng đạp xuống dưới!

Chung Nhạc càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, vội vàng hỏi:

- Tân Hỏa, không phải ngươi đã tuyển chọn ta làm Kẻ thừa kế rồi sao? Tại sao lại động tâm đi tìm Kẻ thừa kế trong đám con cái của ta như vậy?

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ, cả giận nói:

- Thứ ba đã là rất không tệ rồi. Ngươi xem, nàng thiếu nữ Phục Hy thị vừa rồi kia ngay cả thứ ba cũng không được xếp vào a. Xếp ở thứ ba, ngươi hẳn là cảm thấy kiêu ngạo rồi mới đúng. Đúng rồi! Ngươi dự định tới lúc nào sẽ sinh một ổ Phục Hy?

Đốm lửa nhỏ dựng thẳng một ngón tay út tinh tế, thọt thọt lỗ mũi, phẫn nộ nói:

Tân Hỏa nhẹ giọng an ủi:

- Vừa rồi ngươi rõ ràng là nói Tư Mệnh không có nhân vị, Tư Mệnh nói ngươi không lựa chọn nàng lại lựa chọn ta, tương lai ngươi khẳng định sẽ hối hận...

Chung Nhạc tinh tế quan sát thân thể và Nguyên thần của chính mình, cũng không tìm được nửa điểm thương thế lưu lại. Hơn nữa, tu vi của hắn cũng không lùi mà còn tiến lên, đã tăng lên không ít, trong lòng không khỏi bội phục không thôi đối với tu vi của Tư Mệnh.

Tân Hỏa nghi hoặc nói:

- Không sinh!

- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, thiếu niên Phục Hy thị!

- Ta khi nào nói là đã tuyển chọn ngươi rồi?

- Ta vẫn còn xếp ở thứ ba?

Tư Mệnh chỉ là dùng Thần quang trong Thần Nhãn thứ ba chiếu rọi một cái, đã chữa trị toàn bộ thương thế trên toàn thân hắn, thần thông thần diệu không thể tưởng tượng nổi.

- Ngày hôm nay gặp được một Phục Hy thuần huyết, nói không chừng tương lai còn có thể gặp được một người nữa. Trên Tử Vi Đế Tinh nói không chừng thật sự còn có Phục Hy thuần huyết. Cho dù không còn, ngươi cũng chỉ là xếp ở thứ ba mà thôi. Lựa chọn thứ hai vẫn là tìm kiếm Phục Hy thuần huyết từ trong đám con cái của ngươi a...

- Ta nhất định phải càng thêm nỗ lực tu hành, tranh thủ sớm ngày vượt qua nàng, không thể để cho nàng khinh thường ta được! Ta không chỉ phải vượt qua nàng, còn phải vượt qua các đời Kẻ thừa kế Tân Hỏa khác, không thể để cho Tân Hỏa khinh thường ta!

- Sinh a sinh a! Tuổi già chí chưa già, nỗ lực cày cấy, cày nhiều sinh sản nhiều!

- Niên kỷ của nàng thoạt nhìn cũng không lớn, thời gian tu hành hẳn là cũng không quá dài, như thế nào có thể tu luyện tới cảnh giới như hiện tại?

Chung Nhạc đi vào càng lúc càng xa, đã đi hơn một trăm dặm trong cơ thể Xà Văn Cử. Chỉ thấy bốn phía có núi có nước, có dòng sông chảy xuôi, nước biếc núi xanh giống hệt như thế ngoại đào nguyên.

Hắn tinh tế cảm ứng, đột nhiên đẩy ra cái miệng lớn của con Thần Xà này, đi vào.

Lúc đó, Chung Nhạc bởi vì đang trong lúc chém giết sinh tử, liều mạng đánh một trận, không kịp thu lấy Thần binh của đám cường giả Côn Tộc đã chết trong tay hắn. Không ngờ đám Thần binh Côn Tộc này lại xuất hiện trong Bí cảnh Nguyên thần của Xà Văn Cử.

Ánh mắt Chung Nhạc đảo quét bốn phía, tiến lên thu hồi Thần Dực Đao, vẫn như cũ cất vào trong cây đèn đồng. Hắn đi tới trước thi thể của Đại Xà Thần Xà Văn Cử, nhổ hai cây Độc Nha Nhận từ trên đầu con Cự xà này xuống, lại gỡ Xà Thần Mâu xuống. Ba kiện Thần binh này đều là vật vô chủ, không cần lo lắng sẽ bị cường giả Yêu Tộc thu hồi. Chung Nhạc thu ba kiện Thần binh này vào Bí cảnh Nguyên thần, trong lòng thầm nghĩ:

- Bí cảnh của tên Xà Văn Cử này quả thật chính là một tòa Thần Khố! Không! Là năm tòa Thần Khố!

Trong lòng Chung Nhạc âm thầm hạ quyết tâm, giơ tay lên, thu Hồ Tam Ông vẫn còn kinh hồn chưa định ở một bên vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình dưỡng thương. Lần này, Hồ Tam Ông thật sự là đã xuất lực khá nhiều, có thể nói là đã dốc hết toàn bộ vốn gốc, ngay cả hai cánh tay cũng bẻ gãy một cái đưa cho Chung Nhạc ăn. Hơn nữa, hắn còn nhiều lần bảo hộ trước mặt Chung Nhạc, chuẩn bị liều mạng với địch nhân. Bốn từ nghĩa bạc vân thiên này, có thể nói là đã hoàn toàn xứng đáng.

Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy năm đạo quang luân huyền phù giữa không trung, đang không ngừng chuyển động. Xà Văn Cử giấu Bí cảnh Nguyên thần của chính mình ở trong nhục thể, lối vào chính là năm đạo quang luân, vô cùng nhỏ bé. Nếu không phải có cảm ứng của Ngọc kiếm Lá liễu, muốn tìm được năm tòa Bí cảnh này chỉ sợ có chút khó khăn.

- Xà Thần Mâu và Độc Nha Nhận ngược lại còn dễ nói, nhưng đám Thần binh Côn Tộc này thì có chút khó khăn rồi. Làm sao mới có thể lau đi lạc ấn vốn có của đám Thần binh này, để cho Côn Tộc không thể thu hồi đây?

Trong lòng Chung Nhạc cảm khái, thu hoạch lần này thật sự quá lớn rồi. Nếu cộng thêm đám Thần binh, Ma Thần binh này, các Trưởng lão của Kiếm Môn trên cơ bản có thể mỗi người được phân một kiện rồi!

- Ngọc kiếm Lá liễu của ta rơi vào trong tay Quận chúa Kim Tú, Quận chúa Kim Tú lại bị Xà Văn Cử ăn mất, vậy thanh Ma kiếm này hiện đang ở đâu?

- Hơn mười kiện Thần binh Côn Tộc này hẳn là do Quận chúa Kim Tú thu thập. Sau đó Quận chúa Kim Tú bị Xà Văn Cử ăn mất, đám bảo vật này liền bị Xà Văn Cử thu lấy, cất giấu trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình!

Chung Nhạc dõi mắt nhìn lại, chỉ thấy ngoại trừ đám Thần binh Côn Tộc này ra, còn có đủ các loại bảo vật. Phần lớn là các loại Thần Kim, chồng chất như núi, hẳn là do bản thân Xà Văn Cử thu thập bảo tồn. Hơn nữa, trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn còn có nhiều vô số kể thi thể Côn Tộc, toàn bộ đều là do Thần Kim chế tạo. Hẳn là Xà Văn Cử trong khoảng thời gian chạy thoát một mạng này, cũng không quên sưu tập Thần Kim.

Chung Nhạc lại bay vào một tòa Bí cảnh khác, nhìn thấy vô số linh đan diệu dược chồng chất như núi, hương khí vô cùng nồng nặc, có không ít Linh đan còn là dùng Thần dược luyện thành. Hắn lại đi vào một tòa Bí cảnh khác, nhìn thấy khí Ngũ Hành bị Xà Văn Cử luyện tới mức vô cùng thuần túy, cực kỳ nồng nặc, hình thành nên Ngũ Hành Chi Tinh. Kim Tinh là núi đồi, Mộc Tinh là cây cối, Thổ Tinh là đất đá, Hỏa Tinh là mặt trời, Thủy Tinh là biển cả. Hắn còn nhìn thấy khí Âm Dương, mặc dù còn chưa luyện thành Thuần âm Thuần dương, nhưng cũng không kém bao nhiêu.

Thi thể Xà Văn Cử quá lớn, sau khi bị Tư Mệnh đâm chết liền hiện ra nguyên hình, hóa thành một con Thần Xà dài mấy trăm dặm.

Sau khi tiến vào Bí cảnh, trong lòng Chung Nhạc khẽ chấn động một cái. Chỉ thấy vô số Thần quang, Ma quang xao động không ngớt. Thần uy, Ma uy va chạm lẫn nhau. Hơn mười kiện Thần binh, Ma Thần binh cất giấu bên trong tòa Bí cảnh này. Trong số này còn có một thanh ngọc kiếm hình lá liễu, chính là kiện Ma Thần binh kia của Ba Tuần. Mà đám Thần binh, Ma Thần binh còn lại, phần lớn chính là Thần binh Côn Tộc của đám cường giả Côn Tộc đã chết trong tay Chung Nhạc lúc trước.

Chung Nhạc phi thân bay lên, chui vào trong một tòa Bí cảnh trong đó. Hắn chính là cảm ứng được Ngọc kiếm Lá liễu của chính mình đang ở trong tòa Bí cảnh này, bởi vậy mới có thể tìm được năm tòa Bí cảnh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận