Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 238: Bại lộ

Cuối cùng cũng đã có thể đặt chân! Lúc nói ra những lời này, trong lòng Chung Nhạc không khỏi có chút cảm khái. Hắn có thể đặt chân tại Đông Hoang, hoàn toàn là dùng tính mạng của chính mình mà đánh ra. Hắn nhiều lần phấn đấu, nhiều lần sinh tử, tới bây giờ rốt cuộc đã làm được tới bước này. Hiện tại uy danh của hắn đã đánh xuống, địa vị đã giết ra. Hắn ở tại Đông Hoang đã có được căn cơ của chính mình, địa vị của chính mình. Mà sự gian khổ trong này, có bao nhiêu chua xót, chỉ có bản thân hắn biết rõ.

- Hết thảy đều là bởi vì Nhân Tộc, bởi vì Đại Hoang!

Sau đó, Chung Nhạc bình tĩnh lại tâm thần, bế quan tu luyện, nỗ lực đột phá, sớm ngày đạt tới Linh Thể Cảnh.

Mà đám thiếu nữ Thanh Hà và Long Xuân Nhi thì tiến hành chỉnh lý, phân loại hậu lễ do các thế lực lớn nhỏ Yêu Tộc đưa tới. Trong đám lễ vật này vẫn có không ít thứ tốt. Ví dụ như những linh đan diệu dược và tài liệu hiếm quý đều là tiêu hao phẩm, khi tu luyện hoặc là luyện chế Hồn binh đều sẽ dùng tới. Ngoại trừ những thứ này ra, còn có một vài loại bảo vật khác, cũng cần phải phân rõ công dụng.

Đối với đám nữ yêu tinh trang điểm xinh đẹp của Phong Ba Phủ kia, Chung Nhạc chính là không tin tưởng chút nào, nhưng đối với các nàng Long Xuân Nhi, kể cả Thanh Hà, Chung Nhạc cũng đều là cực kỳ tín nhiệm.

Chung Nhạc bình ổn lại tâm thần, thử để cho Nguyên thần một lần nữa tương dung với nhục thân, tiến vào Linh Thể Cảnh. Lúc hắn rửa đao tại bờ sông, đã lĩnh ngộ ra đường lối biến hóa của nhục thân và Nguyên thần. Nhưng lúc đó thời gian quá ngắn, hắn chỉ vừa mới tiến vào Linh Thể Cảnh đã rơi xuống Khai Luân Cảnh trở lại. Mà lần này, hắn muốn thử nhất cử tiến vào Linh Thể Cảnh, tu thành cảnh giới này.

Nguyên thần nhập thể, thân thể hắn bắt đầu hợp hai làm một với Nguyên thần. Nhưng sau một khắc, nhục thân và Nguyên thần lại một lần nữa tách ra. Nhiều lần như vậy, mỗi một lần đều là tại thời kỳ mấu chốt Linh thể hợp nhất bị thất bại trong gang tấc. Chung Nhạc không khỏi nhíu chặt cặp mày.

- Luận nội tình, tu vi thực lực của ta mạnh hơn nửa phần so với các cường giả Linh Thể Cảnh khác. Luận tư chất, ta đạt được Thần tính của Thần cốt làm dịu, tư chất căn cốt tuyệt đối đã đủ rồi. Luận công pháp, Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ mà Tân Hỏa truyền thụ cho ta tuyệt đối là huyền công thiên hạ hiếm có. Những thần thông công pháp khác, như Yêu Thần Minh Vương Quyết, Đại Tự Tại Kiếm Khí... đều là thần thông công pháp nhất đẳng nhất. Như vậy vấn đề rốt cuộc là ở nơi nào?

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, bắt đầu chỉnh lý tâm đắc của Sư Bất Dịch.

Trong kén bướm có một con Điệp Yêu còn nhỏ đang ngủ, lúc này nó vẫn còn là một con Thanh Trùng, đang trong quá trình sắp sửa lột xác thành Điệp Yêu. Thời khắc này, Điệp Yêu đã tỉnh lại, đang cố gắng phá kén thành bướm. Sư Bất Dịch nhìn thấy một màn này, trong lòng có cảm giác, lộ ra nụ cười.

Điều này đã tạo thành đoạn đường tu hành này của Chung Nhạc toàn bộ đều là dựa vào chính mình tìm tòi, tự mình lĩnh ngộ, hoặc là học lén từ những Luyện Khí Sĩ khác, dựa theo thần thông công pháp của người khác mà phỏng đoán nên tu luyện như thế nào. Hắn cho tới bây giờ còn chưa bị tẩu hỏa nhập ma cũng đã là một cái dị số rồi.

Giữa những khóm hoa tươi rực rỡ, trong các buội hoa, ong bướm bay lượn, Sư Bất Dịch một thân thanh sam, bên cạnh là những yêu tinh xinh đẹp rung động lòng người, chuyện trò vui vẻ. Đám nữ yêu tinh ở trong buội hoa vui đùa chạy trốn, trêu hoa ghẹo nguyệt. Mà lúc này, Sư Bất Dịch đã nhìn thấy một nụ hoa nằm giữa đám hoa tươi, dưới nụ hoa, là một cái kén bướm đang chậm rãi phá kén chui ra.

Mà Chung Nhạc thì lại quanh năm phiêu bạt ở bên ngoài, thời gian lưu lại trong Kiếm Môn quá ngắn, cơ hồ không nhận được bao nhiêu chỉ điểm của các Đường chủ Kiếm Môn. Mà ở trong Yêu Tộc, Sư Bất Dịch đối với hắn căn bản là chẳng quan tâm, Long Tộc thì hắn cũng chỉ từng đi qua một lần. Đám người Ngao thị lại cực kỳ hẹp hòi, cũng không chỉ điểm cho hắn nên tu hành như thế nào.

Chung Nhạc tinh tế cảm nhận quá trình Sư Bất Dịch đột phá lúc đó. Một màn này tràn ngập cảm giác tình thơ ý họa, khiến cho hắn cũng có chút cảm ngộ.

Chung Nhạc tinh tế suy tư, vùi đầu vắt óc suy nghĩ một lúc lâu, rốt cuộc xác định được chỗ thiếu sót của chính mình. Lĩnh ngộ của hắn đối với Linh Thể Cảnh có chút không đủ, lĩnh ngộ đối với sự liên hệ giữa hình thái thứ ba Nguyên thần và nhục thân cũng không đủ. Linh và thể không thể dung hợp hoàn mỹ, đây là nguyên nhân dẫn tới hắn tiến vào Linh Thể Cảnh thất bại.

Hắn nâng nụ hoa và kén bướm trên lòng bàn tay, quan sát quá trình Điệp Yêu phá vỡ kén bướm, con Thanh Trùng nỗ lực mở ra cặp cánh bướm, sau đó nhẹ nhàng bay ra khỏi lòng bàn tay hắn. Con Điệp Yêu bay ra khỏi lòng bàn tay hắn, mà nụ hoa trong lòng bàn tay hắn thì nở rộ ra rực rỡ, đám nữ yêu tinh bốn phía nhìn thấy một màn này đều vui vẻ cười giỡn.

Một người duy nhất chỉ điểm hắn tu hành như thế nào chính là Tân Hỏa. Nhưng hết lần này tới lần khác tên gia hỏa Tân Hỏa này lại có chút không đáng tin. Số lần Tân Hỏa chỉ điểm hắn thật sự là rất ít ỏi, chỉ khi nào tâm trạng vui vẻ mới chịu chỉ điểm hắn một chút. Phần lớn thời gian Tân Hỏa đều là đầu độc hắn đẩy ngã đám bò cái, sinh sôi nảy nở chủng tộc, bộ dáng gấp gáp kỳ vọng có thể từ trong đám con cháu của Chung Nhạc tìm được một tên Phục Hy Thần Tộc thuần huyết.

Cho tới nay, Chung Nhạc cũng đều là một mình lục lọi tu luyện, không có danh sư chỉ đạo chỉ điểm, một thân một mình tu hành. Sao có thể giống như những Luyện Khí Sĩ khác? Luyện Khí Sĩ của Nội môn Kiếm Môn có Đường chủ Bát Đường chỉ điểm. Mỗi cái cảnh giới có bí quyết gì, có hung hiểm gì, có lĩnh ngộ gì... đều có tám vị Đường chủ nhất nhất hướng dẫn, gần lành tránh dữ, vòng qua bẫy rập cản trở, tu luyện cũng dễ dàng hơn rất nhiều. Luyện Khí Sĩ trong Yêu Tộc và Long Tộc cũng có các tiền bối chỉ đạo, không cần phải đi đường vòng, không cần quan tâm sẽ đi lạc vào đường rẽ.

Trong đầu hắn nhất thời xuất hiện tình hình năm xưa khi Sư Bất Dịch đột phá Linh Thể Cảnh. Khi đó Sư Bất Dịch phong lưu phóng khoáng, anh tuấn phiêu dật, vẫn còn là một gã Luyện Khí Sĩ Yêu Tộc trẻ tuổi. Hắn đi du lịch khắp sơn xuyên đại giang, ghé thăm Cẩm Tú Đảo trên biển Đông Hoang, thưởng lãm phong cảnh cẩm tú phồn hoa, rong chơi lưu luyến với mấy nàng nữ tử Yêu Tộc trẻ tuổi.

Chung Nhạc tinh tế lĩnh ngộ, có một loại cảm giác bước vào cánh cửa phía trước, sắp sửa phá cửa đi ra. Hắn tinh tế tìm hiểu, ảo diệu lĩnh ngộ ra cũng càng lúc càng nhiều hơn, trong lòng cũng không khỏi càng lúc càng vui mừng. Chỉ là lĩnh ngộ nhiều như vậy, hắn vẫn không thể nào bước ra một bước cuối cùng kia, phá kén thành bướm.

- Trong tâm đắc tu luyện Yêu Thần Minh Vương Quyết mà Sư Bất Dịch truyền thụ cho ta, ngược lại có lĩnh ngộ của hắn đối với việc đột phá Linh Thể Cảnh, nói không chừng có thể tham khảo được!

Cảm ngộ của Sư Bất Dịch dù sao cũng là cảm ngộ của Sư Bất Dịch. Bản thân Sư Bất Dịch đã trải qua quá trình tâm linh xúc động, lúc này mới lĩnh ngộ được đạo lý Linh thể hợp nhất. Mà Chung Nhạc chỉ là nghiên cứu sự cảm ngộ của Sư Bất Dịch, những thứ có thể lĩnh ngộ ra so với Sư Bất Dịch thì ít hơn rất nhiều.

Khoảnh khắc này, tâm linh Sư Bất Dịch xúc động, Nguyên thần bay ra, dung hợp làm một thể với nhục thân, cũng trải qua quá trình phá kén thành bướm, Linh thể hợp nhất, hóa thành chân thân Bát Tí Minh Vương, tay cầm hoa miệng mỉm cười.

- Phá kén thành bướm, nhục thân từ thanh trùng biến thành hồ điệp bay lượn, cùng với đột phá Linh Thể Cảnh, Linh thể hợp nhất, biến thành Nguyên thần hình thái chiến đấu quả thật có điểm tương đồng...

- Ta ở trong Đông Hoang nhiều lần gặp phải truy sát, nghe nói là có cao thủ vạn dặm truyền âm, thông tri cho đám Yêu Tộc biết rõ hướng đi của! Mà Lãng Thanh Vân này chính là có hiềm nghi lớn nhất. Lúc trước ta trăm cay ngàn đắng mới giết tới lãnh địa của Cô Hà Thành, Lãng Thanh Vân đã lộ diện chặn đường. Nếu không phải Cô Hồng Tử kịp lúc xuất hiện, chỉ sợ ta đã chết trong tay hắn rồi. Tên Lãng Thanh Vân này rất là đáng nghi! Hồn đăng của ta rất có khả năng chính là đang ở trong tay hắn!

- Lãng Thanh Vân?

Chung Nhạc đón hai người vào Phong Ba Phủ, mời hai người ngồi xuống, lệnh cho Long Thu Nhi dâng trà, sau đó mỉm cười hỏi:

Chung Nhạc cảm khái một tiếng, cũng không quá cưỡng cầu. Đúng lúc này, hắn chợt nghe một đạo thanh âm cười nói:

- Ta nhận được tin tức từ phía Cẩm Tú Đảo, nói Long Tộc Đông Hải đang sưu tầm tung tích của nàng, mà Giao thị cũng phái ra cường giả sưu tầm nàng khắp nơi!

- Ta còn cần những lĩnh ngộ cấp bậc càng sâu hơn, mới có thể chân chính làm được Linh thể hợp nhất. Chỉ là loại xúc động có thể lay động tâm linh này thật sự đã ít lại càng ít!

Chung Nhạc nhất thời bừng tỉnh, mỉm cười nói:

- Hơn nữa, ta và Long Nhạc sư đệ mặc dù đều là đồng môn, nhưng trước giờ rất ít vãng lai với nhau, không đủ thân cận. Hôm nay ta tới đây cũng là muốn thân cận một chút với sư đệ, tránh cho tình cảm giữa các đồng môn bị xa lạ!

Lãng Thanh Vân cười ha hả một tiếng, nói:

- Long Nhạc sư đệ, ngu huynh tới nhà bái phỏng, không biết sư đệ có thời gian gặp mặt ngu huynh một lần hay không? Ngu huynh có chuyện muốn tìm ngươi, hỏi thăm một chút chuyện tình Xích Luyện sư muội!

- Đại sư huynh và Tứ sư tỷ tới đây nói là muốn hỏi thăm chuyện tình Xích Luyện sư tỷ. Không biết vì sao sư huynh sư tỷ lại có ý này?

Thanh âm Liên Tâm ôn nhu dịu dàng:

- Xích Luyện sư tỷ cùng với ngươi xuất môn, đi tới Long Tộc, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa trở về, chúng ta vô cùng lo lắng cho an nguy của nàng!

Sắc mặt Chung Nhạc khẽ trầm xuống:

- Đại sư huynh, Tứ sư tỷ, mời vào phủ a!

Bên cạnh Lãng Thanh Vân là một nàng nữ tử tĩnh lặng như đóa sen đứng đó. Bộ dáng nàng cực kỳ điềm tĩnh, mang tới cho người khác một loại cảm giác ôn hòa ấm áp. Nữ tử này chính là Tứ đệ tử của Sư Bất Dịch, Liên Tâm. Sau lưng nữ tử này mọc ra một cái đuôi trắng tinh. Tuy nàng có cái tên Liên Tâm, nhưng cũng không ai nhìn ra nguyên hình của nàng là cái gì, là yêu vật gì tu luyện thành Yêu. Bất quá, Chung Nhạc có thể kết luận, nàng tuyệt không phải là liên hoa tu luyện thành Yêu.

Sắc mặt hắn nhất thời bình ổn lại, không nhìn ra một chút bất ổn nào, mỉm cười đi ra ngoài phủ ngênh đón. Chỉ thấy Lãng Thanh Vân thân mặc áo khoác màu đen, chiếc áo khoác lông đen dày rậm bao phủ toàn thân, vẻ mặt tươi cười nhìn về phía hắn.

- Thì ra là thế! Đại sư huynh và Tứ sư tỷ có chỗ không biết, sau khi Xích Luyện sư tỷ và ta tới Đông Hải, chúng ta đã tách ra, đường ai nấy đi. Hiện tại nàng đang ở nơi nào, ngay cả ta cũng không rõ lắm. Chỗ của ân sư hẳn là có Hồn đăng của Xích Luyện sư tỷ a? Đại sư huynh có thể đi hỏi ân sư một chút, liền biết rõ hạ lạc của Xích Luyện sư tỷ rồi!

Lãng Thanh Vân và Liên Tâm liếc nhìn nhau một cái, lắc đầu nói:

- Ân sư hiện vẫn còn đang bế quan, ai dám quấy nhiễu ngài chứ?

Chung Nhạc có chút áy náy nói:

- Vậy ta cũng bất lực! Bất quá, thời điểm ta rời khỏi Đông Hải, từng nghe nói Xích Luyện sư tỷ đã thải bổ một vị đại cao thủ của Giao thị, thải bổ đối phương tới chết, bởi vậy đã chọc cho Giao thị giận dữ. Có lẽ Giao thị sẽ không từ bỏ ý đồ a! Ta mặc dù thân là sư đệ, nhưng cũng chỉ đành lực bất tòng tâm. Dù sao ta cũng là xuất thân Long Tộc!

Liên Tâm yên lặng gật đầu.

- Làm khó sư đệ rồi!

Lãng Thanh Vân thở dài một cái, ân cần nói:

- Mấy ngày nay sư đệ nhiều lần gặp phải truy sát, ngu huynh ở bên ngoài bôn ba, nghe được tin này, trong lòng tràn đầy căm phẫn. Nhưng ta thân ở bên ngoài, cũng chỉ đành hữu tâm vô lực, trong lòng vô cùng hổ thẹn. Cũng may sư đệ thật sự rất cường hãn, có thể nhiều lần chuyển nguy thành an, ngu huynh nghe được tin này cũng yên tâm hơn không ít. Hiện tại sư đệ chắc là sắp sửa bước vào cảnh giới Linh thể hợp nhất rồi a? Nói ra thật xấu hổ, cho tới bây giờ ngu huynh vẫn chưa biết Nguyên thần của sư đệ là cái gì a. Không biết sư đệ có thể cho ngu huynh mở rộng kiến thức một chút hay không?

Chung Nhạc đã tu luyện Yêu Thần Minh Vương Quyết, thời điểm vận dụng Nguyên thần, Yêu Thần Minh Vương Quyết cải tạo hình thái của Nguyên thần, hóa thành hình dạng Yêu Thần Minh Vương, là một Thần Nhân tám cánh tay, nhìn không ra tướng mạo nguyên bản của Nguyên thần. Vì vậy có rất ít người biết Nguyên thần của hắn rốt cuộc là cái gì. Ngay cả Sư Bất Dịch cũng như vậy, mặc dù có người suy đoán Sư Bất Dịch là Sư Tử Tinh, nhưng tướng mạo nguyên bản của Nguyên thần hắn rốt cuộc là cái gì, cũng không có người nào biết rõ, cực kỳ thần bí.

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, nửa cười nửa không nói:

- Lãng Thanh Vân chính là gian tế của Hiếu Mang Thần Tộc!

Trong mắt Chung Nhạc cũng lóe lên tinh mang:

- Hắn đã cướp đoạt Nguyệt Linh của Hiếu Sơ Tình!

Ánh mắt Lãng Thanh Vân âm lãnh, trong lòng thầm nghĩ:

Chung Nhạc miệng cười mà lòng không cười nói:

- Không ngờ sư huynh lại nhận ra Nguyệt Linh a! Chuyện này khiến cho sư đệ ta rất là kinh ngạc đây!

Ánh mắt hai người đối diện với nhau, cặp mắt Lãng Thanh Vân khép hờ, mỉm cười nói:

- Trong Thần Tộc Tây Hoang cũng có Luyện Khí Sĩ tu luyện Nguyệt Linh, ta từng gặp qua Nguyệt Linh cũng chẳng có gì lạ!

- Luyện Khí Sĩ Tây Hoang có thể cảm ứng được Nguyệt Linh, thì sao Long Tộc ta lại không thể cảm ứng được Nguyệt Linh chứ?

Chung Nhạc mỉm cười nói:

- Ta tu thành Nguyệt Linh, tự nhiên cũng chẳng có gì lạ!

Lãng Thanh Vân bật cười ha hả, Chung Nhạc cũng bật cười ha hả, chỉ có Liên Tâm ở một bên là không hiểu chuyện gì, không biết hai người này đang cười cái gì.

- Hiếu Sơ Tình chính là do hắn giết!

Khóe mắt Chung Nhạc khẽ chớp động một cái. Hắn ở trong Đông Hoang vận dụng Nguyên thần Nguyệt Linh cũng không bao nhiêu lần, chỉ có lác đác mấy lần mà thôi. Đại bộ phận những Yêu Tộc đã từng nhìn thấy qua Nguyên thần Nguyệt Linh của hắn đều đã chết, bất quá vẫn còn mấy gã Luyện Khí Sĩ Yêu Tộc còn sống. Chuyện này vốn là không thể che giấu được tai mắt của Yêu Tộc. Nhưng nhìn thấy qua là một chuyện, có thể nhận ra đó là Nguyệt Linh lại là một chuyện khác.

- Ta nghe nói Nguyên thần của sư đệ có sáu con mắt, sáu con mắt giống như sáu vầng minh nguyệt sáng trong vậy, vô cùng kỳ lạ. Chẳng lẽ Nguyên thần của sư đệ chính là Nguyệt Linh sao? Long Tộc quả nhiên thần bí, không ngờ lại có thể khiến cho đệ tử của mình cảm ứng được Nguyệt Linh, tu thành Nguyên thần Nguyệt Linh. Nguyên thần Nguyệt Linh chính là cực kỳ hiếm thấy a!

Lãng Thanh Vân mỉm cười nói:

- Vì sao Đại sư huynh lại muốn thấy Nguyên thần của ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận