Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 380: Ma Thần Khế Ngẫu (2)

Chung Nhạc cầm thanh cự chùy này lên, dùng pháp lực thôi động. Chỉ nghe hô lớn một tiếng, cự chùy nhất thời bành trướng, chín cái đầu chùy biến lớn như núi. Hắn tiếp tục quán chú pháp lực, chỉ thấy chín cái đầu chùy đột nhiên hóa thành chín con Ma Giao, ở giữa không trung không ngừng du động, toàn thân lan tỏa Ma hỏa hừng hực. Phần thân chùy biến thành một thân rắn thật lớn, cái đuôi bị hắn nắm trong tay. Chung Nhạc thu hồi pháp lực, chín con Ma Giao lại hóa thành một thanh đại chùy, trọng lượng nặng vô cùng, lúc huy vũ lên lực lượng cực kỳ đáng sợ.

- Cửu Dương Giao Ma Chuy?

Thiên Ma Phi và Cát Tường Phi đều vô cùng kinh hãi. Cát Tường Phi thất thanh nói:

- Thanh chùy này không phải là Hồn binh do Đồ Cách Nhĩ luyện thành a? Ta từng nghe nói qua, thanh Cửu Dương Giao Ma Chuy này là Hồn binh do Cự bá Giao Ma Vương trăm năm trước đã dùng xương cốt của chính mình luyện thành. Sau khi Giao Ma Vương chết, kiện Hồn binh này không biết tung tích. Sao lại rơi vào trong tay Trưởng lão Đồ Cách Nhĩ rồi?

Sắc mặt Chung Nhạc ngưng trọng. Kiện Cửu Dương Giao Ma Chuy này hẳn là Hồn binh dành riêng cho Cự bá. May mà vừa rồi Đồ Cách Nhĩ không thể tế khởi Hồn binh, bằng không, chỉ cần hắn tế khởi kiện Hồn binh này, cho dù cuối cùng có thể bắt lấy hắn, đoán chừng chư nữ cũng phải chết sạch sẽ, hơn nữa Chung Nhạc cũng nhất định bại lộ ra kim kiếm bằng vũ. Cũng may Đồ Cách Nhĩ từ đầu đã khinh xuất, bị Chung Nhạc chiếm hết tiên cơ, khiến cho hắn không thể tế xuất Nguyên thần, cũng không cách nào tế xuất Hồn binh.

Những Hồn binh khác mặc dù cũng là bảo vật Pháp Thiên Cảnh, nhưng cũng không trân quý bằng thanh Cửu Dương Giao Ma Chuy này. Ngoại trừ bảy kiện Hồn binh, còn có một quyển trận đồ. Chung Nhạc mở trận đồ ra, sắc mặt lại ngưng trọng một phần. Trận đồ này là một tòa Tế đàn, trên Tế đàn có đồ án bảy Ma Thần. Hẳn là Đồ Cách Nhĩ cũng không tu luyện Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh, cho nên dùng quyển trận đồ này thay thế. Chỉ cần tế khởi trận đồ, bảy Ma Thần và Tế đàn sẽ từ trong trận đồ xuất hiện, tiến hành tế tự, khiến cho pháp lực hắn đề thăng lên gấp bội.

- Cường giả Pháp Thiên Cảnh, thật sự không thể khinh thường!

Hắn lấy lại bình tĩnh, ánh mắt nhìn về phía những bảo vật khác. Đại đa số đều là Linh dược, Linh đan do Ma Tộc luyện chế. Có một số Linh đan còn lan tỏa hắc khí, mơ hồ có thể nhìn thấy trong đan dược có khuôn mặt oan hồn vặn vẹo, hẳn là dùng sinh linh luyện chế thành đan, trong đó cũng không thiếu oan hồn Nhân Tộc. Ngoài ra chính là rất nhiều tài liệu. Đa số tài liệu Chung Nhạc ngay cả nhìn thấy cũng chưa từng thấy qua, thượng vàng hạ cám trộn lẫn cùng một chỗ.

Tân Hỏa chỉ điểm cho hắn, nói:

- Trên thế gian còn có loại bảo vật này? Triệu hoán Ma Thần không cần tế tự sao?

- Ma Thần Khế Ngẫu là vật gì?

Chung Nhạc mừng rỡ như điên, nói:

- Ma Thần Khế Ngẫu?

Chung Nhạc không khỏi rùng mình một cái, trong lòng thầm nghĩ:

Đột nhiên, thanh âm Tân Hỏa chợt truyền tới:

Tân Hỏa tiếp tục nói:

Chung Nhạc khẽ ngẩn ra. Hắn nhìn thấy trong rất nhiều tài liệu quả thật có một con Ma Ngẫu. Con Ma Ngẫu này là pho tượng gỗ, điêu khắc hình dạng một tôn Ma Thần đang ngồi xếp bằng, trên người mọc ra ba đầu sáu tay. Trong ba khuôn mặt có hai cái nhếch miệng cười lớn, cái miệng màu đỏ tươi mở lớn tới hai bên mang tai, trong miệng đầy răng nhọn trắng tinh giao thoa. Khiến cho người ta không thoải mái nhất chính là cặp mắt của hắn, tựa hồ từ bất luận góc độ nào nhìn đều đang nhìn chằm chằm vào ngươi vậy. Mà khuôn mặt thứ ba lại phi thường nghiêm túc, cặp mắt nhắm lại, cái miệng cũng không dọa người như vậy.

- Hửm? Không ngờ lại có một con Ma Thần Khế Ngẫu? Không ngờ tiểu tử này thậm chí ngay cả loại vật này cũng có thể móc tới...

- Loại vật này rất hiếm có, là bảo vật đám Ma Thần Linh trong Hư Không Giới dùng để hạ phàm! Các Thần Linh, Ma Linh có thể tiến vào Hư Không Giới đều là tồn tại cực kỳ mạnh mẽ. Loại tồn tại này muốn hạ phàm, ít nhất phải mượn Tế đàn cùng với đại điển tế tự thật lớn mới được. Trong lúc tùy tiện, căn bản là khó có thể tụ tập tế tự đại quy mô như vậy. Ngươi chỉ cần xem lần Tổ Long Tế cực kỳ long trọng do Long Tộc cử hành lúc trước ngươi từng tham gia kia, cũng không thể khiến cho Tổ Long hạ phàm hoàn toàn, liền biết rõ độ khó trong đó rồi. Mà Ma Thần có thể lưu lại Ma Thần Khế Ngẫu, khi còn sống đều là tồn tại khó lường. Lúc còn sống bọn chúng đã luyện chế ra một số Ma Thần Khế Ngẫu, tiến hành ký kết khế ước, có thể mượn Ma Thần Khế Ngẫu hạ phàm. Kẻ nào đạt được Ma Thần Khế Ngẫu, sẽ có thể dùng nó ước nguyện, khiến cho Linh của Ma Thần hoàn thành một nguyện vọng của chính mình!

Trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn còn có một tấm Phong Ấn Thần Văn, là rơi xuống từ trên phong ấn Cửu Trụ Ngao Long Tráo trong Bí cảnh Nguyên thần của Bồ lão tiên sinh lúc trước. Hiện tại, bảo vật trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn cũng không ít, còn có Hạo Nguyệt Kính của Hiếu Viên, cộng thêm con Ma Thần Khế Ngẫu này, sợ rằng thân gia của hắn so với một vị Cự bá cũng không thua kém bao nhiêu.

Chung Nhạc lật qua lật lại quan sát mấy lần, cũng không cảm ứng được văn lộ Đồ đằng trong đó, cũng không cảm ứng được chút năng lượng ba động nào, trong lòng không khỏi nghi hoặc không thôi.

Chung Nhạc thu hồi Ma Thần Khế Ngẫu và Cửu Dương Giao Ma Chuy, quyển Thất Ma Thần Trận Đồ kia thì giao cho Thiên Ma Phi. Sáu kiện Hồn binh còn lại và rất nhiều tài liệu Linh đan khác thì để cho chư nữ còn lại chia cắt.

- Tự nhiên cũng cần! Cần phải dùng hồn phách của chính mình để tế tự. Một con Ma Thần Khế Ngẫu có thể sử dụng ba lần. Hai lần đầu sử dụng cũng không có trở ngại gì, duy chỉ có lần sử dụng thứ ba, sau khi Linh của Ma Thần hoàn thành nguyện vọng của ngươi, hắn sẽ ăn tươi Hồn của ngươi. Ngươi nhìn xem, đã có một khuôn mặt nhắm mắt lại, nói rõ con Ma Thần Khế Ngẫu này đã bị người khác dùng qua một lần. Thứ này quá hiếm có rồi, đoán chừng tên A Tu La Tộc này cũng không nhận biết vật này, bằng không hắn nhất định sẽ dùng luôn lần thứ hai!

- Ước nguyện ba lần, liền bị ăn tươi hồn phách? Không biết dùng Ma Thần Khế Ngẫu ước nguyện, Ma Thần hạ phàm sẽ cường đại đến thế nào? Con Ma Thần Khế Ngẫu này đồng dạng với Phong Ấn Thần Văn mà ta đạt được từ chỗ của hóa thân Bồ lão của Phong Vô Kỵ, đều là đồ vật chỉ có thể dùng một lần, ngàn vạn lần không thể dùng lần thứ hai!

Đồ Cương thở phào nhẹ nhõm một tiếng, nâng Đồ Cách Nhĩ lên, bôi một tầng Linh cao, trấn áp thương thế của hắn, sau đó lập tức bay về phía A Tu La Thánh Thành. Đợi bay được nửa đường, Đồ Cách Nhĩ tỉnh lại, nhìn thấy một thân bảo bối của chính mình đều bị cướp đoạt sạch sẽ, không khỏi nổi trận lôi đình, liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi.

Chung Nhạc vứt bỏ ý niệm này trong lòng, để chư nữ thu hồi đám Hồn binh cắm trên người Đồ Cách Nhĩ. Chỉ thấy các nơi trên toàn thân vị Trưởng lão này không ngừng tuôn máu rào rào. Cuối cùng, hắn nhàn nhạt nói:

Đồ Cách Nhĩ lại phun ra một ngụm máu già, một lần nữa ngất đi. Đồ Cương không khỏi lắc đầu, đối với việc hắn bị chọc tức hôn mê có chút không hiểu nổi:

Chung Nhạc nhìn về phía Đồ Cương, trong lòng thầm nghĩ. Đồ Cương vội vàng cười bồi, nói:

- Xin sư huynh cứ tự nhiên!

- Nếu như lại đánh bại Đồ Cương, cướp đoạt một phen, nói không chừng lại có thể thu hoạch không ít thứ tốt...

Đồ Cương an ủi:

- Sư huynh, đám bảo bối kia mà đều là vật ngoài thân, cần gì phải quan tâm như vậy? Hơn nữa, ta vẫn giữ lại cho ngươi một chút bảo bối. Quần áo trên người ngươi đều là Hồn binh không tệ, ta lưu lại một chút tâm nhãn, không để cho Ma La công tử lột sạch toàn thân ngươi. Tiểu tử này dù sao cũng còn non một chút, không nhìn ra quần áo của ngươi cũng là bảo bối...

- Thu thập bảo tồn suốt nửa đời ta a!

- Công tử, hiện tại chúng ta đã có thể trở về rồi chứ?

- Đều là vật ngoài thân, cần gì phải nhung nhớ như thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận