Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 173: Nghịch khai năm luân.

Những Luyện Khí Sĩ khác đều là dựa theo trình tự Ngũ Hành, Vạn Tượng, Thần Tài, Âm Dương rồi mới tới Đạo Nhất, lần lượt mở ra năm đại Bí cảnh Nguyên thần. Sau khi mở ra Bí cảnh Ngũ Hành, nhất định phải tích lũy đầy đủ lực lượng mới có thể mở ra Bí cảnh Vạn Tượng. Sau khi mở ra Bí cảnh Vạn Tượng, nhất định phải tích lũy đầy đủ lực lượng mới có thể mở ra Bí cảnh Thần Tài, sau đó mới là Bí cảnh Âm Dương, cuối cùng mới là Bí cảnh Đạo Nhất.

Mà Tân Hỏa lại nói, sau khi nghịch khai Bí cảnh Đạo Nhất, đều có thể mở ra những Bí cảnh khác, không cần phải tích lũy cái gì. Đây tuyệt đối là đã siêu việt thường thức của những Luyện Khí Sĩ bình thường.

- Bất quá, Tân Hỏa nói cũng có vài phần đạo lý. Trong năm đại Bí cảnh, khó mở nhất chính là Bí cảnh Đạo Nhất. Bí cảnh Đạo Nhất cũng đã mở ra rồi, huống chi là những Bí cảnh càng dễ dàng hơn khác?

Tân Hỏa ngồi trên bả vai Nguyên thần của hắn, lay động hai chân, nói:

- Cho dù năm đại Bí cảnh của ngươi đều đã mở ra, đề thăng đối với tu vi cũng không phải là quá lớn, cũng vẫn chỉ là Khai Luân Cảnh Sơ kỳ. Chỉ khi nào ngươi mở rộng không gian của năm đại Bí cảnh tới cực hạn của Khai Luân Cảnh, mới có thể tính là viên mãn. Ngươi so với Luyện Khí Sĩ tuần tự mà tiến mở ra năm luân vẫn có chênh lệch không nhỏ!

Chung Nhạc gật đầu. Thuận khai là tu luyện Bí cảnh Ngũ Hành tới cực hạn trước, sau đó mới mở ra Bí cảnh Vạn Tượng. Sau khi tu luyện Bí cảnh Vạn Tượng tới cực hạn, mới mở ra Bí cảnh Thần Tài, cứ như vậy mà tính. Sau khi mở ra hết năm đại Bí cảnh, trên cơ bản cũng đã tu luyện Khai Luân Cảnh tới viên mãn, đã có thể trùng kích Linh Thể Cảnh rồi. Mà nếu hắn nghịch khai năm luân, không gian của mỗi một cái Bí cảnh đều không chênh lệch quá lớn, thuộc về Bí cảnh vừa mới mở ra, nhất định phải tốn hao thời gian tu luyện, mở rộng không gian năm đại Bí cảnh tới cực hạn.

Chung Nhạc suy tư nói:

- Bất quá mở ra hết năm đại Bí cảnh, sẽ có thể năm đại Bí cảnh cùng nhau tu luyện, tốc độ tu luyện so với những Luyện Khí Sĩ khác cũng sẽ nhanh hơn gấp bốn năm lần, bớt đi rất nhiều thời gian tu luyện!

- Lợi hại! Sư Bất Dịch không hỗ là Sư Bất Dịch, cường giả có thể đặt song song với Môn chủ Kiếm Môn ta. Tâm đắc của hắn có thể giúp cho ta bớt đi hai năm tìm hiểu!

Chung Nhạc nhắm mắt lại, bắt đầu nỗ lực giải khai Bí cảnh Âm Dương.

Sư Bất Dịch giấu nghề, cũng không truyền thụ cho hắn toàn bộ những cảm ngộ của mình liên quan tới Yêu Thần Minh Vương Quyết. Bất quá đối với cảm ngộ về Bí cảnh Vạn Tượng và Bí cảnh Thần Tài, hắn thật không có giấu nghề.

- Có thể trở thành bá chủ một phương, đều không phải là nhân vật bình thường!

Chung Nhạc lấy lại bình tĩnh, cũng không vội vàng tu luyện, mà là thoáng chỉnh lý một chút những tâm đắc tu luyện của Thành chủ Thánh Thành Yêu Tộc Sư Bất Dịch, tìm kiếm những tâm đắc tu luyện năm đại Bí cảnh, đột phá tới Khai Luân Cảnh của Sư Bất Dịch lúc trước khi tu luyện Yêu Thần Minh Vương Quyết.

Khâu Cấm Nhi ăn uống no nê, có chút ngượng ngùng thu hồi lại đám bình ngọc nhỏ trống rỗng đầy trên giường. Nàng len lén quan sát Chung Nhạc một cái, chỉ thấy hắn đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, khuôn mặt đối diện với nàng, trên mặt lộ ra thần sắc kiên nghị, lại mang theo một chút non nớt.

Tân Hỏa gật đầu:

- Nếu ta nhất cổ tác khí, liên tục nghịch khai năm đại Bí cảnh, nhất định có thể dọa cho Phong Trưởng lão sợ hãi gần chết, cũng vui vẻ gần chết!

Hắn ở trên phương diện hai đại Bí cảnh Vạn Tượng, Thần Tài này cũng không có bao nhiêu tích lũy, chỉ sợ không thể mở ra hai đại Bí cảnh này. Cho nên hắn cần phải nghiên cứu các tâm đắc của Sư Bất Dịch, bổ sung cho chính mình, sau đó mới có thể nhất cử mở ra hai đại Bí cảnh này.

- Đúng vậy! Chính là đạo lý này! Nghịch khai năm luân chính là sẽ mạnh mẽ hơn người khác rất nhiều, tu luyện so với những người khác cũng càng nhanh hơn. Bằng không, nghịch khai năm luân còn có tác dụng gì nữa? Nếu không mạnh không nhanh, còn không bằng tuần tự mà tiến, thành thành thật thật tu luyện!

Chung Nhạc không khỏi tán thán. Vị Cự bá Yêu Tộc Sư Bất Dịch này thật sự là nhân vật không tầm thường. Cảm ngộ của hắn rất sâu, có rất nhiều địa phương phải khiến cho Chung Nhạc suy tư trong chốc lát mới có thể hiểu được hắn rốt cuộc đang nói cái gì.

Trong lòng Khâu Cấm Nhi thầm nghĩ.- Ngươi nói là, lần này đám người Kiếm Môn Đại Hoang tới đây, thực lực tên Chung Sơn thị cực kỳ đáng sợ, vô địch trong Thoát Thai Cảnh sao?

Một vị tối cường giả nhất tộc như Sư Bất Dịch vậy, cảm ngộ của hắn tinh thâm tới thế nào? Chung Nhạc nghiên cứu một lúc thật lâu, chỉ thấy rất có thu hoạch, tiện thể cũng tinh tế nghiên cứu một lần những cảm ngộ của Sư Bất Dịch đối với ba đại Bí cảnh Ngũ Hành, Âm Dương và Đạo Nhất.

Trong Chí Cao Thần Miếu của Hiếu Mang Thần Miếu, từng vị từng vị Tế ty áo bào trắng ngồi trong từng cái từng cái điện thờ hình thái cánh cửa, phía dưới là một đám đệ tử của Hiếu Mang Thần Tộc.

Trong lòng hắn thầm nghĩ.

- Hắn vẫn còn là một đại nam hài!

Gã Tế ty áo bào trắng dẫn đường cho đám người Chung Nhạc kia trầm giọng nói:

Trong mắt một gã đệ tử Thần Tộc phía dưới chợt lóe lên tinh mang, lớn tiếng nói:

Gã Tế ty áo bào trắng kia nói:

Trưởng lão Đại Tế ty khẽ nhíu mày, nói:

- Đã thăm dò được rồi!

Đám đệ tử Hiếu Mang Thần Tộc này là do một tay đám Tế ty áo bào trắng kia điều giáo, có vài gã đệ tử thực lực cực kỳ khủng bố đáng sợ, thậm chí gần tiếp cận với đám Tế ty áo bào trắng, có chiến lực gần với đám Trưởng lão.

- Thiên Tượng Lão Mẫu là cơ mật tối cao mà Tộc ta dùng để đối phó Kiếm Môn Đại Hoang, kẻ nào cũng không thể tiết lộ ra ngoài!

- Hành tẩu trong Thần Miếu của Thần Tộc, nhìn thấy những bích họa điêu khắc của đám lão đối đầu này, người ta thật sự có chút thấp thỏm lo sợ a!

Gã Tế ty áo bào trắng kia nhẹ nhàng vỗ tay mấy cái, chỉ thấy một vị thiếu nữ giống như băng tuyết từ trong góc phòng u ám đi ra, chính là Thủy Thanh Nghiên. Nàng mỉm cười tủm tỉm nói:

- Thực lực của tên Chung Sơn thị này mạnh tới đâu? Chỉ là Luyện Khí Sĩ Thoát Thai Cảnh, hơn nữa lại còn là Nhân Tộc, cho dù cường đại tới đâu, cũng không mạnh mẽ được bao nhiêu a?

- Đại Tế ty, ta cho rằng hẳn là bỏ qua trận chiến Thoát Thai Cảnh, miễn cho Sơ Ôn chết ở trong tay hắn!

Trưởng lão Đại Tế ty khẽ nhíu mày, sau một lúc lâu mới nói:

- Chuyện này tạm thời tính sau! Đã thăm dò được thực lực của những kẻ còn lại của Kiếm Môn chưa?

- Không sai! Còn chưa tỷ thí, làm sao có thể nói ta yếu hơn hắn? Làm sao có thể nói ta chắc chắn sẽ thất bại không thể nghi ngờ?

- Cảnh giới Thoát Thai Cảnh có Chung Sơn thị, căn bản là không thể địch lại. Kẻ này sát ý quá nặng, xuất thủ đều là sát chiêu, ra tay tinh chuẩn tàn nhẫn, không lưu lại nửa phần dư địa!

Hiếu Sơ Ôn cắn răng, hừ lạnh một tiếng. Hắn đã từng thấy qua hình ảnh Long Nhạc huyết chiến trên trường nhai lúc trước, cực kỳ đáng sợ, vô cùng chấn động, cho rằng Long Nhạc đã đạt tới cực hạn của Thoát Thai Cảnh. Hắn tự nhận chính mình chỉ kém hơn Long Nhạc một chút mà thôi, vì vậy trong khoảng thời gian này gia tăng khổ tu, cố gắng đạt tới cực hạn Thoát Thai Cảnh. Mà hiện tại, Trưởng lão Tế ty kia lại nói Chung Nhạc của Nhân Tộc so với Long Nhạc của Long Tộc còn mạnh hơn một bậc, khiến cho trong lòng hắn không khỏi có một loại cảm giác mất mác, chưa chiến đấu đã chiến bại. Chỉ là, hắn như thế nào cũng không ngờ tới, Long Nhạc mà hắn xem như là mục tiêu truy đuổi, thật ra cũng chính là Chung Nhạc.

- Thực lực của kẻ này tương đương với Thần Tộc đã mở ra Vạn Tượng Luân, không gian của Bí cảnh Vạn Tượng đạt tới cực hạn! Hiếu Sơ Ôn, ta nói ngươi không phải là đối thủ của hắn, ngươi liền không phải! Chiến lực của ngươi còn chưa đạt tới cực hạn của Thoát Thai Cảnh, so với tên Long Nhạc Đông Hoang kia còn thua kém một bậc. Mà tên Chung Nhạc Đại Hoang này nếu so với Long Nhạc Đông Hoang kia lại còn mạnh hơn một bậc. Nếu ngươi giao chiến với hắn, liền hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Trưởng lão Đại Tế ty đảo mắt liếc nhìn bốn phía một cái, lạnh nhạt nói:

- Thiên Tượng Lão Mẫu, đám đệ tử, Đường chủ này của Kiếm Môn đều có những thủ đoạn gì? Ngươi đã thăm dò rồi chứ?

Thủy Thanh Nghiên lấy ra một đám hồ sơ dày đặc, mỉm cười nói:

- Thủ đoạn của đại bộ phận bọn họ, Thần sứ Kiếm Môn cũng đã thăm dò ra. Bất quá, truyền thừa của Tả Tương Sinh cũng không chỉ tới từ Kiếm Môn, còn có những truyền thừa khác nữa, Thần sứ cũng không cách nào thăm dò được hắn!

Trưởng lão Đại Tế ty tiếp nhận đám hồ sơ, chuyển cho các vị Trưởng lão Tế ty, nói:

- Mau chóng tìm ra nhược điểm của tất cả bọn chúng, định ra thần thông đối phó từng người, sau đó truyền thụ cho các đệ tử!

Các vị Trưởng lão Tế ty nhao nhao xưng phải. Bắt đầu lật xem hồ sơ, tiến hành nghiên cứu. Chỉ thấy trên hồ sơ ghi chép rõ ràng hình ảnh tu luyện hằng ngày và thời điểm chiến đấu của các đệ tử, Đường chủ Kiếm Môn, đều ghi chép rõ ràng các loại thần thông và công pháp của bọn họ, lớn nhỏ đều không bỏ sót.

Hơn nữa, trên những hồ sơ này còn ghi rõ đệ nhất cao thủ trên mỗi một cảnh giới là kẻ nào. Trong Kiếm Môn, đệ nhất cao thủ Uẩn Linh Cảnh là Thích Phong, đệ nhất cao thủ Thoát Thai Cảnh là Chung Nhạc, đệ nhất cao thủ Khai Luân Cảnh là Lôi Đằng, đệ nhất cao thủ Linh Thể Cảnh là Tả Tương Sinh, đệ nhất cao thủ Đan Nguyên Cảnh là Điền Duyên Tông.

Rất nhanh, các vị Trưởng lão Tế ty đã chỉnh lý thỏa đáng, giao hồ sơ lại cho Trưởng lão Đại Tế ty. Trưởng lão Đại Tế ty xem qua hồ sơ một lượt, mỉm cười nói:

Điền Duyên Tông gật đầu, trên dưới quan sát hai người một cái. Chỉ thấy khuôn mặt Khâu Cấm Nhi phiếm hồng, có chút e thẹn, nhất thời sắc mặt có chút cổ quái, nói:

- Điền Đường chủ dậy sớm a!

Chung Nhạc đẩy xe lăn gỗ đi tới cạnh cửa, Khâu Cấm Nhi giơ tay lên mở rộng cánh cửa, đã thấy Điền Duyên Tông đang đứng bên ngoài, vội vàng cười nói:

Khâu Cấm Nhi đang định từ trên giường leo xuống, đã thấy Chung Nhạc mở mắt ra, đứng dậy đi tới bên cạnh mình, ôm ngang thân thể nàng, đặt nàng ngồi lên trên xe lăn. Khâu Cấm Nhi nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, sắc mặt đỏ bừng, có chút nhăn nhó.

- Đã dậy rồi!

- Chung sư đệ, Khâu sư muội, các ngươi đã dậy chưa?

- Lôi Đằng mặc dù yếu, nhưng ngươi cũng không phải rất mạnh, chỉ mới vừa mở ra Bí cảnh Đạo Nhất, tu thành Đạo Nhất Luân mà thôi. Nếu không phải trong Thần Tộc ta cao thủ mở ra Bí cảnh Đạo Nhất không nhiều lắm, lần này cũng không tới phiên ngươi ra sân. Ngươi cũng cần phải khắc khổ nghiên cứu sơ hở của Lôi Đằng, miễn cho hắn có thủ đoạn kinh người gì mà Thần sứ không phát hiện ra!

Hiếu Cẩn gật đầu xưng vâng, khom người lui xuống.

- Hiếu Sơ Sơn, ngươi lên đây nhận lấy hồ sơ của Tả Tương Sinh, nghiên cứu một phen. Ngươi cũng là đệ tử của ta, ta không cầu ngươi thắng hắn, chỉ cần ngươi không thất bại là được!

- Hiếu Thanh Phong, ngươi lên đây nhận lấy hồ sơ của Điền Duyên Tông. Thực lực của Điền Duyên Tông không thể xem thường, mặc dù chỉ vừa mới tiến vào Đan Nguyên Cảnh không bao lâu, nhưng ngươi cũng không được khinh suất!

Thủy Thanh Nghiên tiến về phía trước một bước, mỉm cười nói:

- Đại Tế ty, không bằng để cho ta nghênh chiến Chung Sơn thị, phần thắng càng lớn hơn! Chỉ cần ta hiện ra chân thân, đủ để đánh bại Chung Sơn thị, một kích đánh chết hắn!

Trưởng lão Đại Tế ty liếc nhìn nàng một cái, lắc đầu nói:

- Ngươi là lợi khí để Thần Tộc ta đối phó Kiếm Môn, vẫn chưa thể bại lộ! Thiên Tượng Lão Mẫu, ngươi có thể trở về rồi!Trong phòng, Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi vẫn như cũ ngồi lẳng lặng ở nơi đó, bất tri bất giác sắc trời đã sáng tỏ, lại bất tri bất giác sắc trời tối dần, Hiếu Mang Thần Miếu lại đại phóng quang minh.

Tới sáng sớm ngày hôm sau, nàng thiếu nữ lại lấy ra mấy cái bình ngọc nhỏ, giống như một con thỏ nhỏ cẩn cẩn thận thận ăn Ngũ Khí Đan, miễn cho đánh thức Chung Nhạc. Cũng không lâu lắm, bên ngoài chợt vang lên tiếng bước chân. Tiếp theo, ngoài cửa truyền tới tiếng ho khan của Điền Duyên Tông, nói:

Một nàng nữ Thần Tộc tiến lên, khom người nhận lấy hồ sơ của Lôi Đằng. Trưởng lão Đại Tế ty mỉm cười nói:

- Hiếu Cẩn, ngươi lên đây nhận lấy hồ sơ của Lôi Đằng!

Hiếu Sơ Ôn tiến lên, khom người xưng vâng.

- Hiếu Sơ Ôn, ngươi lên đây! Đây là hồ sơ của Chung Sơn thị. Tư liệu của Chung Sơn thị quá ít, cực khó đối phó. Bất quá, ta có thể để cho ngươi xuất chiến, ngươi cần phải hao phí càng nhiều nỗ lực đi nghiên cứu hắn, nghiên cứu sơ hở của hắn. Ngươi là đệ tử của ta, ta không cầu ngươi có thể chiến thắng hắn, nhưng nhất định không được thua hắn, hiểu chưa?

Một gã đệ tử Hiếu Mang Thần Tộc tiến lên, nhận lấy hồ sơ lui xuống.

- Tả Tương Sinh là một biến số, tên Chung Sơn thị này cũng là một biến số, nhưng chỉ có hai tên này mà thôi, không có cái biến số thứ ba! Hiếu Mang Thần Tộc ta năm cục ba thắng, đã ăn chắc Kiếm Môn Đại Hoang rồi! Hiếu Sơn, ngươi là cao thủ Uẩn Linh Cảnh, đối phó với Thích Phong. Ngươi lên đây, cầm lấy hồ sơ cẩn thận nghiên cứu. Trên này, các vị Tế ty đã viết ra sơ hở của Thích Phong và thần thông dùng để đối phó hắn!

- Hôm nay là ngày quan trọng Kiếm Môn quyết đấu với Hiếu Mang Thần Miếu. Sư đệ, sư muội, thể lực của các ngươi có tốt không?

Trong lòng Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi cũng có chút buồn bực, không biết vì sao hắn lại quan tâm tới thể lực của chính mình như vậy. Điền Duyên Tông lại ho khan hai tiếng, nói:

- Đi thôi! Chúng ta đi tìm những người khác! Hai ngày nay Phong Trưởng lão cũng không có trở về, đoán chừng là đã bị quấn lấy. Nhưng ngày hôm nay bất luận thế nào hắn cũng phải hiện thân!

Chung Nhạc gật đầu, trong lòng thầm nghĩ:

- Phong Trưởng lão nhất định là đã gấp tới độ như kiến bò trên chảo nóng a...
Bạn cần đăng nhập để bình luận