Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 341: Kinh động Ma Hồn (1)

Chung Nhạc thận trọng tiến từng bước vào trong trung tâm Diệt Thế Ma Hỏa. Tuy hắn từng đến đây một lần nhưng vẫn không dám có bất cứ sự lơ là nào.

Ma Hồn Cấm Khu thật sự quá nguy hiểm. Lần trước tới đây hắn đã phát hiện, Ma Hồn đang tích tụ năng lượng để phá cấm khu này. Khi ấy Ma Hồn không phát hiện ra hắn, chỉ Thi ma và Nhãn ma phát hiện ra hắn. Nhãn ma đã dẫn động một bộ xương trắng thú thần suýt nữa đã giết hắn.

Những bộ xương đó là tọa kỵ của thần ma đã chết ở đây. Thật ra chính là yêu thần, thần của yêu tộc. Khi đó địa vị của yêu tộc không bằng nhân tộc, cho dù thành thần cũng chỉ làm tọa kỵ của các thần ma, địa vị rất thấp.

Thậm chí có những thần ma địa vị cao đều móc nội đan của yêu thần làm món ăn bày trên bàn tiệc. Sau đó yêu thần xuất hiện Yêu Hoàng giỏi giang, dẫn dắt yêu tộc phản kháng mới nâng cao được địa vị của yêu tộc.

Trong tòa cấm khu này chỉ có một bộ thú thần thi cốt truy sát Chung Nhạc, nhưng căn cứ số quan quách của thần ma ở đây, nếu một thần một tọa kỵ thì cũng phải có hai tới ba nghìn yêu thần bồi táng. Cộng với quan quách của thần ma, ở đây phải có bốn năm nghìn cường giả cấp thần.

Các đời môn chủ Kiếm Môn vào Ma Hồn Cấm Khu là đểu loại bỏ sức mạnh tích tụ của bốn năm nghìn thần, ma, yêu tại nơi này, để đảm bảo chúng không phá được cấm khu gây họa cho Kiếm Môn và Đại Hoang.

Tàn hồn, tàn thi của những thần, ma, yêu này lúc nào cũng muốn tìm được linh của mình, vì thế sẽ gây bạo loạn, mỗi mười năm lại chiếm đoạt huyết nhục, linh hồn từ sinh linh khác để tăng cường sức mạnh bản thân.

Nếu không trừ bỏ năng lượng tích lũy của chúng, chúng mà phá được Ma Hồn Cấm Khu, thần thi ma thi trong đống quan quách kia mà xuất thế thì đó chính là đại họa!

Hóa thân của Phong Vô Kỵ là Bồ lão tiên sinh, vào trong sơn thể từ trên Kiếm Môn Sơn, tìm được không gian có tế đàn, đi con đường khác với kẻ đã lấy cắp thánh linh.

- Có lẽ Phong Vô Kỵ biết một số bí mật mà môn chủ Kiếm Môn cũng không biết, cầm thụ ấn vào trong nội bộ Kiếm Môn, tìm được người canh mộ đó, từ đó tìm tới tế đàn. Chỉ là, hắn đã tới muộn một bước, bị kẻ khác nẫng mất tay trên.

Chung Nhạc nhớ kỹ lại những gì đã được thấy tại Hắc Sơn, nghĩ bụng:

Yêu Thần Minh Vương thật ra là người canh mộ Hắc Sơn. Trong Kiếm Môn Son chắc cũng có một vị canh mộ đã chết, tu vi thực lực của hắn có lẽ tương đương Yêu Thần Minh Vương.

Thật sự lợi hại chính là, đám thi ma thi xe đó đều là một phần của thú thần thi cốt. Thú thần thi cốt không có huyết nhục, thi ma thi xe tạo thành huyết nhục của chúng, giúp chúng có thể phát huy sức mạnh của nhục thân yêu thần.

Số vết thương này có lẽ do Phong Sấu Trúc để lại. Nhưng có một số nơi còn lan tỏa thần uy, có lẽ là bộ thú thần thi cốt khoác lên thi ma, thi xe và Nhãn ma gặp Phong Sấu Trúc tại đây, trong thần thi bạo phát thần uy, ác chiến một trận.

Muốn làm được thì cần các đời môn chủ dùng tính mạng để đổi lấy!

Muốn từ Ma Hồn Cấm Khu vào tế đàn, ngay cả Tân Hỏa cũng không làm được. Lần trước Tân Hỏa chỉ điểm được cho Chung Nhạc rời khỏi Ma Hồn Cấm Khu là nhờ phong ấn lỏng lẻo, sức mạnh phong ấn không mãnh liệt như trước. Muốn từ Ma Hồn Cấm Khu đột phá các tầng phong ấn là việc cực kỳ khó khăn!

- Ma Hồn Cấm Khu là nơi mai táng thần, ma, yêu. Nói là cấm khu, mộ huyệt nhưng thật ra là một nơi phong ấn. Phong ấn đám thần, ma, yêu kia. Chúng bị nhốt ở đây, phong ấn giống như một nửa quả cầu úp xuống.

Chung Nhạc trên đường tới đây không gặp phải sinh vật quỷ dị trong cấm khu thi ma, thi xe. Chắc hẳn đều bị Phong Sấu Trúc tiêu diệt rồi. Thực lực của chúng không mạnh, cũng chỉ tương đương luyện khí sĩ phổ thông, căn bản không thể nào chống lại được uy năng của Phong Sấu Trúc.

Theo những gì Chung Nhạc đã trải qua dưới Hắc Sơn, bên trong Kiếm Môn chắc cũng có một vị thần nhân tương tự Yêu Thần Minh Vương, phụ trách trấn thủ ngôi mộ táng này.

- Môn chủ Kiếm Môn đời thứ mười bốn, Hữu Ngu thị Ngu Thiên Nhai, cảm thấy thọ mệnh sắp tận, cầm kiếm vào cấm khu...

- Nửa quả cầu này là phong ấn rộng đến nghìn dặm, trên đó lại có một không gian phong ấn khác. Bên trong phong ấn là linh của những thần ma kia. Mà không gian phong ấn là hình cầu, độc lập bên ngoài cấm khu. Còn tế đàn là không gian phong ấn thứ ba, trên không gian hình cầu này cũng là một không gian độc lập khác. Từ cấm khu của Kiếm Môn tới tế đàn phải vượt qua ba tầng phong ấn. Ngay tàn hồn của thần ma ở đây cũng không thể đột phá được ba tầng phong ấn. Kẻ đã lấy đi thanh linh làm thế nào để phá giải ba tầng phong ấn chứ?

Chung Nhạc tới trước thi cốt của vị môn chủ đời thứ mười bốn, nheo mắt nhìn dòng chữ trên đất. Cúi mình bái thi cốt của Ngu Thiên Nhai, cung kính thu thi cốt của hắn vào nguyên thần bí cảnh.

Trên đường Chung Nhạc thấy dấu vết chiến đấu cực kỳ ác liệt, thậm chí trên bức vách thịt đỏ au của cấm khu còn để lại vết thương mãi không lành!

Hắn nhìn quanh, không thấy thú thần thi cốt, Phong Sấu Trúc giết thú thần thi cốt ở đây, sau khi những bộ thi cốt đó bị tách rời, có lẽ bị bức vách thịt nuốt chửng, đưa tới cấm khu ôn dưỡng, đợi tích đủ năng lượng sẽ trở lại như cũ.

Chung Nhạc nhìn mà thấy kinh hãi, từ những dấu vết kia thì Phong Sấu Trúc đã bị tới mấy chục bộ xương thú thần bao vây!

Trên sơn thể phủ đầy phong ấn thần ma, đồ đằng văn cổ xưa vẫn đang lưu chuyển, phong ấn nơi này, không hề bị tổn thất.

Hắn tiến về phía trước, phát hiện nhiều dấu vết chiến đấu hơn, ác liệt hơn, có nơi vách thịt cũng bị nát vụng, lộ ra sơn thể đỏ au.

Còn lần này, hắn định đem thi cốt của tất cả các đời môn chủ ra khỏi cấm khu, để luyện khí sĩ Kiếm Môn biết được sự hy sinh của các môn chủ cho Kiếm Môn.

- Phong trưởng lão thật sự kiên trì được tới lúc này sao?

Hắn chuẩn bị đưa thi cốt các đời môn chủ ra khỏi cấm khu, mai táng cùng với lão môn chủ. Lần trước tới đây hắn không đủ thực lực để đưa thi cốt các môn chủ đi, Chung Nhạc cũng không nghĩ hắn có thể sống sót.

Đám thi ma, thi xe và nhãn ma tuy rất yếu, nhưng sức mạnh nhục thân thú thần mà chúng dẫn động lại rất khả quan. Phong Sấu Trúc muốn chiến thắng không hề dễ dàng, rất có thể sẽ phải trả giá đắt!

Hắn tiếp tục tiến lên, có tới mấy chục chiến trường lớn nhỏ như vậy. Có nghĩa là trong thời gian mười chín ngày này Phong Sấu Trúc đã trải qua mấy chục trận ác chiến, không hề có thời gian để nghỉ ngơi, dọc đường chiến đấu không ngừng nghỉ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận