Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2338: Uy nghiêm của Thái Hoàng (1)

Chiêu Đạo Giải thứ hai bạo phát, Luân Hồi Thánh Vương đỡ khiến thương thế càng thêm nặng, lại bay ngược về sau, bay xa hơn lần trước, nhưng vẫn nhanh chóng lấy lại thăng bằng, tiếp tục tiến về Thiên Đình.

Trong Vũ Trụ Thiên Đồ trên Thiên Đình, Vân Quyển Thư hộc máu ngã ra đất, khí tức cạn kiệt, nguyên thần rạn nứt như đồ gốm, có thể vỡ bất cứ lúc nào.

Nhục thân của hắn cũng không còn mảnh da lành lặn nào nữa, giống như mặt đất khô hạn lâu năm hay vỏ cây đầy vết nứt mai rùa. Vết thương lan khắp cơ thể hắn như một loại đồ đằng văn quỷ dị.

Hắn vốn là một nam tử phong thần tuấn lãng, thời gian qua là Thiên Thừa Tướng cao cao tại thượng lại càng thêm khí độ, nhưng giờ nằm gục trong Vũ Trụ Thiên Đồ như một quái vật xấu xí.

- Trí tuệ không địch lại được thần thông, trí tuệ không địch lại được thần thông... Ta không tin!

Vân Quyển Thư cố gắng đứng dậy, da thịt trên người đột nhiên rơi bịch bịch xuống đất, nguyên thần cũng đang trong quá trình tan rữa.

- Mặc sư đệ, ngươi đã chứng minh trí tuệ có thể tề thiên, vậy thì ta sẽ chứg minh trí tuệ có thể địch lại thần thông!

Hắn cuối cùng đứng vững, đang định thiêu đốt nguyên thần thì đột nhiên một đôi chân xuất hiện trong tầm mắt hắn. Chỉ nghe một giọng nói ôn hòa vọng lại:

Đạo thân Dịch tiên sinh của Chung Nhạc tọa trấn trong Vũ Trụ Thiên Đồ, ánh mắt lạnh băng nhìn hư ảnh của mình phía sau, lắc đầu:

Lúc này, không có Vân Quyển Thư điều khiển, sáu mươi tư thần thành dừng vận hành, đại quân thần ma Hách Liên Khuê Ngọc thống lĩnh lập tức lao vào sáu mươi tư thần thành, tiếng chém giết vang khắp trời.

- Ngươi cứ lui xuống nghỉ ngơi trước, đừng quá hao tổn tinh thần. Luân Hồi Thánh Vương rất biết đánh, nhưng có đánh lại được Vũ Trụ Thiên Đồ của ngươi để lại và kiến giải của trẫm không?

Thân thể hắn càng ngày càng lớn, rồi dung hợp với hư ảnh của chính mình!

- Bệ hạ, thần vô năng, kinh động đạo thân bệ hạ...

Cây Luân Hồi Thung thì càng kỳ dị hơn, tại nơi quầng sáng Luân Hồi bao phủ, mọi thần ma dưới trướng Hách Liên Khuê Ngọc tử nạn đều được luân hồi tái sinh, lại lao vào chiến trường như kiến.

- Vân ái khanh, Mặc Tướng rời bỏ trẫm ta đã đau lòng lắm rồi, sao trẫm có thể lại nhìn ngươi bỏ đi nữa? Ngươi lui xuống đi. Ngươi thi triển thần thông của trẫm, sao có thể bằng trẫm được?

Trong tiếng chém giết kinh thiên động địa đó, cứ một khoảnh khắc lại có vô số thần ma tử vong, bỏ mạng tại chiến trường, dù là bên địch hay bên ta đều giết đến đỏ mắt!

Hắn loạng choàng suýt ngã, người tới chính là đạo thân Dịch tiên sinh của Chung Nhạc, vội vàng đỡ hắn, Dịch tiên sinh cười:

Vân Quyển Thư ngẩng lên, thấy Chung Nhạc đứng trước mặt, ánh mắt ôn nhuận.

- Hư ảnh của trẫm sao có thể bằng được trẫm tọa trấn ở đây?

Hơn nữa những thần ma Tư Mệnh nương nương hồi sinh qua Vãng Sinh Luân chỉ có cảnh giới dưới Đế Cảnh mới hồi sinh được, với đại đế chiến tử thì Vãng Sinh Luân bất lực.

Vân Quyển Thư cười, được mấy vị thần tướng dìu đi.

Nếu hồi sinh Đế Quân thì thời gian cũng rất lâu.

Vãng Sinh Luân vẫn đang chuyển động, cuốn lấy linh hồn thần ma tử nạn trong sáu mươi tư thần thành đưa vào Vãng Sinh Luân. Tòa Vãng Sinh và Tạo Hóa thần khí khổng lồ này khởi động, từ trong liên tục sinh ra thần ma, đi ra từ Vãng Sinh Luân, tiếp tục lao vào chiến trường.

Nhưng so với Luân Hồi Thung, phạm vi Vãng Sinh Luân bao phủ vẫn quá nhỏ, chỉ có thể chiếu tới vài tòa thần thành, không thể ảnh hưởng gì lớn tới toàn cục.

Chỉ khi có linh hồn hoàn chỉnh thì mới có khả năng hồi sinh.

Nhưng cho dù Luân Hồi Thung muốn hồi sinh đại đế thì cũng mất rất nhiều thời gian.

Các vị đại đế hai bên giao chiến cũng đánh càng đỏ mắt, thủ đoạn của đại đế kinh thiên động địa, sát phạt ác liệt, thần thông đế cấp bao trùm phạm vi rộng hơn, đi tới đâu là không gian trăm triệu dặm cũng tan thành tro bụi.

Luân Hồi Thung thì bất phàm rồi, nó được luyện từ thân cây Sinh Mệnh Cổ Thụ, chứa trong nó Sinh Mệnh đại đạo và Luân Hồi đại đạo vô cùng hùng hồn, dùng để khống chế Luân Hồi là tốt nhất rồi!

- Thiên tinh động loạn thế dao!

Lĩnh ngộ của nàng về Luân Hồi đại đạo dù sao cũng thua xa Luân Hồi Thánh Vương, làm được tới mức này cũng là không dễ dàng gì rồi.

Bảy vị đại đế bên cạnh trung niên đại đế kia lập tức lao tới, đế binh oanh kích giết chết một vị thượng cổ đại đế!

Một vị đại đế trung niên giơ hai tay ra, bên cạnh có bảy vị đại đế đi cùng. Bỗng vị đại đế này bắt chéo hai tay, các tòa Lục Đạo Tinh Hà trong Lục Đạo Giới giống như những con đại mãng xà màu bạc bay lượn, quất chặt cứng nhục thân nguyên thần của các vị thượng cổ đại đế.

Đột nhiên một tiếng hét lớn truyền tới, các vị thượng cổ đại đế tâm thần dao động, vô số vì sao trong Lục Đạo Giới tỏa sáng chiếu các vị thượng cổ đại đế thủng lỗ chỗ, thổ huyết không ngừng!

Sinh Mệnh đại đạo có thể giúp thế gian đại đạo tái sinh nhanh chóng, sinh mệnh sinh trưởng nhanh chóng. Luân Hồi đại đạo thì chứa thiên địa đại đạo, cho dù đại đế có tử trận, thì Luân Hồi Thung cũng có thể tái tạo nhục thân, tái tạo đại đạo cho đại đế!

Mười sáu vị Địa Hoàng của Hách Tư thị, năm vị Địa Hoàng của Bàn Kê thị, càng thêm nổi bật trong trận ác chiến. Những vị Địa Hoàng này đã tu luyện đạo pháp thần thông hiện nay, thực lực có thể sánh ngang với Thái Cổ Thần Vương, chiến lực cực mạnh!

Bên kia là ngũ đại Địa Hoàng của Trung Ương thị, thập đại Địa Hoàng của Lôi Trạch thị, thập đại Địa Hoàng của Hoa Tư thị, Địa Hoàng của Linh thị, hai bên đánh giết long trời lở đất, vũ trụ tối sầm.

Đáng sợ nhất vẫn chưa phải những vị Địa Hoàng đó mà là đại đế của Lục Đạo Giới. Lục Đạo Giới khổng lồ tiến về thần thành, chém tan thành tường thành các tòa thần thành, vô số thần ma trên tường thành tan thành tro bụi, tiếp đó đại quân thần ma tràn vào trong thành từ chỗ hở, huyết chiến ác liệt.

Hơn nữa nếu nguyên thần của đại đế cũng bị đánh tan thì Luân Hồi Thung cũng không thể làm gì, không thể hồi sinh được.

Sáu mươi tư thần thành huyết chiến nhiều ngày, dưới tường thành chất đầy thi thể thần ma, thi thể trên tường thành cũng càng ngày càng cao, liên tục có thần ma kéo thi thể của chiến hữu xuống, thần ma phía dưới xông lên lấp chỗ trống, các loại thần binh ma binh cũng oanh kích xuống bất chấp, đủ các loại thần thông cũng đánh xuống như vũ bão!

Trong vòng trong sáu mươi tư thần thành, trong tám tòa hùng quan, hai mươi thánh địa rơi vào trạng thái ngủ vùi, chống đỡ một vùng Hư Không Giới, không ngừng dẫn linh và hồn của thần ma tử nạn của bên mình tới giử gắm linh và hồn đó trong hư không.

Chỉ có linh hoặc chỉ có hồn thì đều không thể hồi sinh được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận