Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1978: Con trai Thái Hoàng (2)

- Thiên Yêu thị so với Thần Vương Viễn Cổ thì thế nào? Có ngăn cản nổi đại quân của phu quân không? Ta lập tức điểm binh giết qua, khiến cho bọn họ không thể không thần phục... Sao sắc mặt phu quân lại đỏ lên như vậy?

Chung Nhạc có chút xấu hổ nói:

- Ta cảm thấy bình thiên hạ cũng không thể chỉ dựa vào man lực...

- Ngươi đã đáp ứng rồi?

Âm Phần Huyên nhất thời giận dữ:

- Ngươi không hề có ý định động võ bức bách Thiên Yêu thị đi vào khuôn khổ? Thánh Nữ Thiên Yêu thị nhất định là rất đẹp, có đúng không? Thiên Yêu thị nghĩ muốn nhúng chàm hậu cung của ta? Đừng có nằm mơ!

Chung Nhạc lúng ta lúng túng không dám trả lời, vội vàng quay sang cầu cứu Tân Hỏa. Tân Hỏa cũng là vô kế khả thi, nói:

- Loại sự tình này cũng không có công pháp gì truyền thừa xuống, ngươi vẫn là tự mình giải quyết đi thôi!

Phù Lê lại dựng lên một tòa Tinh môn tại Thần Thành thứ chín, thông qua Tinh môn có thể nhanh chóng liên lạc tới lui với sáu mươi bốn Thần thành.

Mục Tiên Thiên dám đi Thiên Hoàng Đế Đạo sao?Một thời gian sau, Đế chỉ của Mục Tiên Thiên truyền xuống, nói:

Chung Nhạc lệnh cho Phù Lê mang theo Đế binh và nhục thân của Nam Minh Thần Vương đi tới Thần Thành thứ chín trấn thủ, nhất định phải vững vàng chưởng khống Thần Thành thứ chín.

Thần Thành thứ chín rơi vào trong tay hắn, cũng đã chặt đứt con đường đi thông ba ngàn Lục Đạo Giới. Mục Tiên Thiên nghĩ muốn tấn công ba ngàn Lục Đạo Giới và Vũ trụ Cổ lão, chỉ có một con đường duy nhất, đó chính là đi Thiên Hoàng Đế Đạo.

Chung Nhạc nhớ lại hình thái của Mẫu Hoàng Đại Đái, không khỏi rợn cả tóc gáy.Thiên Yêu thị kết thông gia với Chung Nhạc, rất nhiều Tinh vực thuộc phạm vi quản hạt của Thiên Yêu thị cũng nhao nhao quy thuận Tổ Đình. Yêu Tộc tự lập thành một chi quân đội, gia nhập vào trong trận doanh của Chung Nhạc. Số lượng Thần Ma của Yêu Tộc đông đảo, Yêu Thần Yêu Ma nhiều đếm không xuể, Chung Nhạc phân ra mấy tòa thành trì để cho Yêu Tộc trấn thủ.

- Nhận được tán thưởng của Bệ hạ, trong lòng lão thần nơm nớp lo sợ, chỉ nguyện vì Đế Triều dốc tận sức lực, máu chảy đầu rơi cũng không than oán nửa lời. Binh lực trong tay thần sung túc, không dám lao động Thiên binh Thiên tướng!

Chung Nhạc một trận đau đầu. Tân Hỏa tiếp tục nói:

- Thiên Thừa Tướng khai cương mở đất, Trẫm trong lòng vui vẻ, ít ngày nữa sẽ phái đại quân đi tới hỗ trợ một tay, tránh cho Thừa Tướng phải lao tâm lao lực!

Có thêm Yêu Tộc ủng hộ, cương vực Tổ Đình thống trị nhất thời mở rộng thật lớn, vẫn luôn kéo dài tới Thần Thành thứ chín, hoàn toàn khống chế Thần Thành thứ chín và Thần thành thứ tám, trấn giữ yếu đạo đi lên Tử Vi.

- Ngươi hẳn là cảm thấy may mắn Mẫu Hoàng Đại Đế chịu ký Khế ước Hỗn Độn với ngươi, mà không phải là gả một tôn Mẫu Hoàng cho ngươi!

Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm. Chưởng khống được Thần Thành thứ chín, lúc này mới tính là đã chưởng khống yếu đạo tiến công Vũ trụ Cổ lão của Mục Tiên Thiên. Kể từ đó, Mục Tiên Thiên nghĩ muốn xuất binh hạ Tử Vi, không trải qua sự đồng ý của hắn, cơ hồ là không có khả năng.

- Trẫm đối với Thừa Tướng mong nhớ ngày đêm, bất giác tưởng niệm thành bệnh. Nay triệu hồi Thiên Thừa Tướng đăng triều yết kiến, hóa giải nổi khổ tương tư của Trẫm!

Thực lực của Phù Lê vô cùng cường hoành, mặc dù không phải là tồn tại Đế cấp, nhưng cộng thêm đại quân thuộc hạ của hắn, cùng với Đế binh và nhục thân của Nam Minh Thần Vương, cho dù là tồn tại Đế cấp cũng không thể cướp đi Thần Thành thứ chín từ trong tay hắn.

Chung Nhạc đích thân cầm bút vẽ tranh, vẽ lại dung mạo của chính mình, đưa cho Thần quan mang về, lại dâng thư trả lời, nói:

Chung Nhạc dâng thư trả lời, nói:

Lại qua một thời gian nữa, Mục Tiên Thiên lại truyền xuống Đế chỉ, nói:

Tới lúc đó, Mục Tiên Thiên còn có thể nhẫn nhịn được nữa sao?

Trong lòng Chung Nhạc đại chấn, không ngừng đi tới đi lui, tự định giá đối sách.

Thiên Thừa Tướng ở trong Vũ trụ Cổ lão vậy mà đã giết chết một tôn Thần Vương Thái Cổ, chiến tích rực rỡ, tuyệt không ai bằng. Cho dù là Tứ Ngự Đế cũng xa xa không có chiến quả vĩ đại như vậy.

Mấy năm sau, Thần quan truyền chỉ một lần nữa đi tới. Lần này, hắn cũng không mang tới Đế chỉ, mà chỉ là một câu khẩu tín, nói:

- Chủ công, nữ tử kia nói nàng là tới từ Tuấn Cung!

- Vũ trụ Cổ lão là chốn man hoang chi địa, lão thần lo lắng chính mình rời đi sẽ bị tà nịnh xâm nhập, đánh mất lãnh thổ của Đế Triều. Bởi vậy lão thần đích thân vẽ tranh, có thể hóa giải nổi khổ tương tư của Bệ hạ!

- Nơi đó không phải là Tiên Thiên Thánh Địa của Thiên Đạo Chủ sao? Lẽ nào ngoại trừ Thiên Đạo Chủ ra, trong Tuấn Cung còn có Tiên Thiên Thần khác? Nguyệt Thần đã đi tới nơi đó sao?

Chung Nhạc nhất thời ngơ ngẩn:

- Tuấn Cung?

- Trẫm sắp sửa thành Đế rồi!

Mục Tiên Thiên nhìn thấy thủ cấp của Nam Minh Thần Vương, sắc mặt âm tình bất định, không còn nhắc lại chuyện tình xua quân hạ Vũ trụ Cổ lão nữa.

- Tên khốn kiếp này rõ ràng là muốn uy hiếp Trẫm! Nếu Trẫm giết xuống Vũ trụ Cổ lão, vậy hắn cũng sẽ đặt thủ cấp của Trẫm vào trong cái hộp giống như vậy!Mà vào lúc này, một nàng nữ tử xinh đẹp chợt đi tới Tổ Đình, trong ngực ôm theo một tấm tã lót màu bạch nguyệt, trong tã lót là một hài nhi. Nàng nữ tử này đưa hài nhi cho Thần quan phụ trách tiếp đãi khách nhân, chỉ nói đây là con trai của Thừa Tướng, sau đó liền phiêu nhiên rời đi.

Đợi tới lúc Chung Nhạc nhận được tin tức này chạy ra, thì nàng nữ tử kia đã biến mất không thấy đâu nữa.

Mẫu thể Mục Tiên Thiên thành Đế, ba thể cùng thành Đế, không phải tầm thường. Ba tôn chân thân của nàng đều là tồn tại đã mở ra Bí cảnh thứ bảy. Nếu nàng ba thể hợp nhất, vậy sẽ có thể tập hợp ba loại Bí cảnh thứ bảy bất đồng, thực lực sẽ có sự đề thăng cực kỳ khủng bố.

Phù Lê nhận được mệnh lệnh, nhịn đau cắt lấy thủ cấp của Nam Minh Thần Vương, đặt vào trong hộp ngọc, đích thân cầm lên Thiên Đình, đứng trước triều đình dâng tặng lễ vật. Bá quan văn võ toàn triều nhất thời cực kỳ kinh hãi.

- Phù Lê, cắt lấy thủ cấp của Nam Minh Thần Vương, dâng lên Thiên Đình cho ta!

Sắc mặt Chung Nhạc âm tình bất định, đột nhiên truyền lệnh xuống, nói:

Hắn nhìn lại hài tử trong tã lót. Hài nhi vừa mới mở mắt ra, đang tự ngậm lấy đầu ngón tay của chính mình, ánh mắt hiếu kỳ quan sát bốn phía.

- Hài tử của ta...

Chung Nhạc cảm thấy trong lòng dâng lên nhu tình tràn ngập. Toàn bộ tính toán, toàn bộ phiền nhiễu hết thảy đều không cánh mà bay. Ôm lấy hài nhi này trong tay, hắn mới biết được vì sao Phong Hiếu Trung lại nói, sau khi trở thành phụ thân mới là một nam nhân chân chính.

- Hài tử của ta!

Hắn giơ hài nhi này lên thật cao. Xung quanh hắn, vô số Thần Ma ngập trời chậm rãi xuất hiện, mở miệng tán dương hài nhi này. Thần âm Ma âm Đạo âm Thiên âm... không ngừng vang vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận