Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1770: Nghi ngờ (1)

Chung Nhạc chậm rãi gật đầu, nói:

- Ngươi yên tâm!

Trường Sinh Đế nhìn về phía Tư Mệnh, trong mắt lộ ra thần sắc kiêng kỵ và sợ hãi. Hắn cảm giác được kiện trọng khí này tuyệt đối là khắc tinh của toàn bộ đám Thần Ma đã mở ra Bí cảnh thứ bảy.

- Phục Hy thị có được Thần khí đẳng cấp này, tại sao lại bại?

Trong lòng Chung Nhạc nghi hoặc không thôi.

Trường Sinh Đế định thần trở lại, phóng người bay về phía Đại lục Tịch Cốc, trầm giọng nói:

- Nếu ở thời đại kia, Tộc trưởng của Phục Hy thị không phải là Đế tử Phục Thương, có lẽ còn có hy vọng. Bất quá, cho dù là có trong tay trọng khí bậc này, Phục Hy thị cũng chỉ sợ là vô lực xoay chuyển thiên địa, chỉ có thể tạm hoãn bại vong mà thôi. Một kiện trọng khí khắc chế Lục Đạo Luân Hồi và Bí cảnh thứ bảy, còn chưa đủ để Phục Hy thị lật bàn!

- Lời này không sai! Lục Đạo Thiên Luân cũng không thể thay đổi bất luận cái gì. Phục Hy thị ta đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất!

- Trước tiêu diệt Dương Hầu Ma Đế!

- Chung Sơn thị, tên Trường Sinh Đế này có chút không đúng lắm!

Bất quá, khỏa Hỗn Độn Châu này đã thay hắn ngăn cản một lần tử kiếp, hiện tại bề mặt Hỗn Độn Châu đã xuất hiện vô số vết nứt.

Cùng lúc đó, Chung Nhạc cũng truyền âm cho Trường Sinh Đế. Chiến ý Trường Sinh Đế dâng trào ngập trời, giết thẳng về phía Dương Hầu Ma Đế. Chung Nhạc lại thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền, ngàn cặp cánh của Cổ thuyền nhanh chóng chấn động, nhưng cũng không xông về phía trước, mà là đang súc thế, tích súc lực lượng.

Sau đầu bọn họ, bảy đạo quang luân đại phóng, đã mở ra Thất Đạo Luân Hồi, điên cuồng tiến công về phía Kim Ô Thần Đế. Thương thế Kim Ô Thần Đế càng lúc càng nặng hơn, gần như là dầu hết đèn tắt, đang liều mạng chống lại. Trên đỉnh đầu hắn phiêu phù một khỏa minh châu, toát ra từng đám từng đám khí Hỗn Độn, thay hắn ngăn cản không ít công kích của hai vị Ma Đế.

Chung Nhạc thoáng ngẩn người, nói:

Chung Nhạc thu hồi lại tâm tình, thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền chạy tới, mà Lục Đạo Thiên Luân thì lại xoay tròn, biến mất không thấy đâu nữa.

Đột nhiên, trong Thức hải hắn chợt truyền tới thanh âm của Tân Hỏa, thấp giọng nói:

Đó là Hỗn Độn Châu mà trước đây Hỗn Độn thị đã tặng cho hắn.

Lúc này, công kích của Dương Hầu Ma Đế và Tượng Tôn Ma Đế đánh về phía Kim Ô Thần Đế càng lúc càng kịch liệt hơn. Vừa rồi U Át Thần Đế bạo tạc, cỗ lực trùng kích khủng bố kia cũng khiến cho thân hình bọn họ chấn động, khiến cho bọn họ ý thức được không tốt, cho nên mới dốc hết khả năng muốn nhân cơ hội này đánh chết Kim Ô Thần Đế.

Cổ Nhạc trầm giọng nói với Tư Mệnh.

- Ta hoài nghi...

Dưới công kích của Dương Hầu Ma Đế và Tượng Tôn Ma Đế, khỏa Hỗn Độn Châu này bất cứ lúc nào cũng có khả năng vỡ nát, hủy diệt.

Tân Hỏa nghiêm giọng nói:

- Hắn tựa hồ có chút không quá để tâm đối với chuyện tình Phục Hy thị. Hắn nói chính mình đã từng bởi vì tìm kiếm chân tướng Thượng Cổ mà suýt chút nữa đã chết, tựa hồ cũng không quá chân thật. Lần này tiến vào Tịch Cốc, hắn có chút quá tiếc mạng rồi, không nỡ liều mạng, không muốn bốc lên bất kỳ nguy hiểm gì, bộ dáng không giống như cam nguyện vì chân tướng Thượng Cổ mà dùng thân mạo hiểm!

- Tân Hỏa, ý của ngươi là...

- Tân Hỏa, Phục Hy thị ta dù sao cũng đã suy thoái rồi, không còn bao nhiêu tiền vốn có thể sử dụng nữa. Trường Sinh Đế không quá để tâm đối với chuyện của chúng ta như vậy cũng là hợp tình hợp lý. Dù sao, Phục Hy thị ta cũng không có thực lực cường đại và tiền vốn hùng hậu đáng giá cho hắn dùng thân mạo hiểm như vậy!

Chung Nhạc thoáng chần chừ một chút. Trường Sinh Đế chỉ mới tiếp xúc với hắn thời gian không lâu, nhưng biểu hiện của Trường Sinh Đế trong khoảng thời gian này quả thật có chút sợ đầu sợ đuôi, có chút chẳng quá để tâm đối với chuyện của hắn, đối với hắn tựa hồ cũng không phải toàn tâm toàn ý như vậy.

Tân Hỏa nói:

Tân Hỏa tiếp tục nói:

Chung Nhạc trầm mặc trong chốc lát, chậm rãi nói:

- Hắn rốt cuộc có phải là Thánh dược của Phục Mân Đạo Tôn hay không?

Chung Nhạc nhìn theo thân ảnh Trường Sinh Đế đang lao thẳng về phía Dương Hầu Ma Đế, có chút suy tư nói:

Bản thân Tân Hỏa cũng có chút bất đắc dĩ. Hiện tại lực lượng mà Chung Nhạc có thể dùng thật sự quá ít rồi. Mặc dù Trường Sinh Đế có hiềm nghi ẩn tàng nguy hiểm, bụng dạ khó lường, nhưng lại không thể không dùng hắn.Dương Hầu Ma Đế thoáng nhìn về phía Trường Sinh Đế đang vọt tới, trong lòng nhất thời cảnh giác. Vừa rồi cái chết của U Át Thần Đế khiến cho toàn thân hắn không khỏi run rẩy. U Át Thần Đế chính là đệ tử của Tiên Thiên Thần Đế. Lần này đối phó Kim Ô Thần Đế, Tiên Thiên Thần Đế cũng vô cùng để tâm, dự định sau khi diệt trừ xong Kim Ô Thần Đế, sẽ để cho U Át Thần Đế, đệ tử của chính mình thay thế Kim Ô Thần Đế trở thành kẻ thống trị của Thần Tộc Vũ trụ Cổ lão.

- Nghe hắn nói, nhìn hắn làm! Mặc kệ hắn có phải là Thánh dược của Phục Mân Đạo Tôn hay không, chỉ cần có thể dùng, vậy thì cứ dùng! Bất quá, cần phải dùng cẩn thận một chút!

- Nếu hắn không phải là Thánh dược của Phục Mân Đạo Tôn, vậy ngươi tiết lộ cho hắn biết nhiều thông tin quan trọng của chính mình như vậy, sẽ liền đặt chính mình vào hiểm địa! Hơn nữa, rất nhiều thủ đoạn ẩn giấu của ngươi cũng sẽ vì vậy mà bại lộ!

- Ngươi cần phải đề phòng hắn nhiều một chút, tránh cho ngã té nhào trên người của hắn. Năm xưa, Phục Hy Thần Triều cường đại đến mức nào, kết quả cũng đã bị tẩy trừ đến không còn một mảnh, kẻ chết thì chết kẻ chạy đã chạy. Những kẻ còn lại thì bị giam giữ tại Thế Ngoại Chi Địa. Tất cả những thế lực thân cận với Phục Hy, cho dù là Lôi Trạch thị và Hoa Tư thị cũng bị chèn ép cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí ngay cả Cấu thân của Hoa Tư nương nương và Thần Long gia cũng không biết sinh tử! Chư Đế Thượng Cổ di lưu lại, đại đa số đều tự mình ẩn nấp, không dám thò đầu ra. Nhưng không ngờ hắn lại có thể thành lập ra một Trường Sinh thị, hơn nữa còn trở thành một trong những Đế tộc Tử Vi. Điều này không đáng nghi ngờ sao?

Trong lòng Chung Nhạc nhất thời chấn động. Tân Hỏa tiếp tục nói:

- Càng đáng nghi hơn chính là, không ngờ hắn còn muốn nhảy ra tranh đoạt Đế vị nữa. Nếu hắn thật sự là Thánh dược của Phục Mân Đạo Tôn thành Đế, vậy đám Thần Vương Thái Cổ kia sẽ để mặc cho hắn sống sót tới bây giờ sao? Sẽ để mặc cho hắn nhảy ra tranh đoạt Đế vị sao?

Hơn nữa, Trường Sinh Đế đối với mưu cầu danh lợi quyền vị ngược lại cũng không thản nhiên giống như bản thân hắn đã nói vậy.

- Hắn là người mà Nông Hoàng tin cậy, nhưng cũng không có nghĩa là hắn thật sự đáng tin!

- Nông Hoàng đã lưu lại cho ta Đồ Đằng Thần Trụ của hắn, ta cũng đã từng liên hệ qua với hắn. Hắn là người mà Nông Hoàng tin cậy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận