Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1188: Thần minh vô song

- Ta còn làm gì?

Chung Nhạc khựng người, đúng là hắn không nhớ gì sau khi gỡ mạng che mặt, hình như đã làm gì đó, nhưng cũng hình như là chẳng làm gì cả.

- Nhưng Âm Phiền Huyên làm thế nào mà tháo được dây thừng trên người?

Hắn nghĩ tới đây, trong lòng hoảng loạn, lập tức bị Âm Phiền Huyên đánh trúng người, bay đi đập vào thành chuông.

- Ta nhớ dây thừng trên người nàng ta là do Tạo Vật Chủ và Đế Quân ra tay trói. Chắc chắn tự Âm Phiền Huyên không thể nào cởi trói được, lẽ nào là tối qua ta giúp nàng ta cởi?

Chung Nhạc rơi từ trên thành chuông xuống, lập tức bật dậy, tránh công kích của Âm Phiền Huyên, trán túa đầy mồ hôi lạnh. Vừa rồi Âm Phiền Huyên gỡ được dây thừng, có nghĩa là trói không quá chặt. Dây thừng này là bảo vật của Tạo Vật Chủ hoặc Đế Quân luyện chế, nếu được Tạo Vật Chủ hoặc Đế Quân tế lên thì chắc chắn sẽ có thể biến to nhỏ tủy ý, cho dù là Âm Phiền Huyên có biến hóa thế nào cũng không thể thoát được.

Những lão già nhà Âm Khang thị này thật xấu xa, dây thừng chỉ cởi được từ bên ngoài, dù sao cũng là động phòng, trói tân nương tới mức không cởi trói được cũng không tốt. Nếu Chung Nhạc giúp nàng cởi trói rồi lại trói nàng lại thì nàng sẽ có cơ hội thoát.

Tu vi thực lực của Chung Nhạc tương đương với nàng, lại trong trạng thái say mèm, Âm Phiền Huyên sẽ có cơ hội thoát thân.

Thần thông của Âm Phiền Huyên càng đáng sợ hơn, thần thông của nàng không phức tạp, không hơn Thiên Huyền Tử hay Lục Vọng, nhưng trong tay nàng thì thần thông có thể từ thứ bỏ đi thành thần kỳ. Dường như trong thần thông có một thứ đại đạo tự nhiên khiến uy năng thần thông bạo tăng!

Chung Nhạc đứng trên vách chuông, thân người cùng vách chuông dốc ngược xuống, chân không ngừng tạo bộ pháp ngầm kết hợp Thần Ma Thái Cực, các loại thần thông tung ra đấu lại Âm Phiền Huyên, trong lòng vô cùng chấn kinh.

Trên trán Chung Nhạc nhỏ từng giọt mồ hôi lạnh.

- Chẳng trách mà Thiên Huyền Tử thua ba lần!

Ta trói nàng ta định làm gì?

Tiên Thiên thần thể trước kia của hắn thua kém Thiên Huyền Tử một chút, nhưng giờ chắc chắn hắn đã vượt qua Thiên Huyền Tử một chút!

Quan trọng là Chung Nhạc không biết là do Tạo Vật Chủ của Âm Khang thị chủ động cởi trói hay là chính hắn cởi cho Âm Phiền Huyên sau đó lại trói lại.

Giờ hắn đã mạnh hơn rất nhiều so với hồi đấu với Thiên Huyền Tử, đặc biệt là sau khi gặp Phong Hiếu Trung, nhận được các loại lĩnh ngộ của Phong Hiếu Trung khiến thực lực của hắn tăng vọt.

Quan trọng hơn là ta đã làm gì?

Nếu là vế đằng sau thì hắn trói nàng ta lại để làm gì?

Đáng sợ hơn đó là tốc độ thi triển thần thông của nàng ta thực sự quá nhanh, nhanh tới mức khiến người ta hoa mày chóng mặt, gần như không cho Chung Nhạc có thời gian chuẩn bị, vô số thần thông từ khắp các nơi trên cơ thể tấn công như vũ bão!

Tiên Thiên nguyên thần của hắn hấp thụ Tiên Thiên đồ đằng của nhục thân Tiên Thiên thần ma, tuy không được tiến bộ như Phong Hiếu Trung trực tiếp cải tạo nhục thân, nhưng hắn cũng có cải tạo nguyên thần được không nhỏ, muốn thử dung nhập Tiên Thiên đồ đằng vào Tiên Thiên nguyên thần, khiến nguyên thần của hắn tiến bộ không ít.

Âm Phiền Huyên lao tới, chiến lực của nữ nhân này kinh người, ngay cả Thiên Huyền Tử của Cự Linh thị đấu với nàng cũng thua ba thắng hai. Cuối cùng Chung Nhạc cũng được thể nghiệm chiến lực của nữ tử cường đại nhất Tử Vi Tinh Vực. Tiên Thiên thần thể của hắn thần lực vô biên nhưng lại bị nữ tử này áp chế, không hề chiếm được bất cứ ưu thế gì về sức mạnh!

Nhưng khi đấu với Âm Phiền Huyên hắn vẫn cảm thấy áp lực rất đáng sợ, thứ thần thông và thủ đoạn thi triển dễ dàng với các loại đại đạo như vậy khiến Chung Nhạc cũng phải cảm thấy khó tin!

Quan trọng hơn là hắn cùng Phong Hiếu Trung nghiên cứu nhục thân của Tiên Thiên thần ma, có lý giải sâu sắc hơn về nhục thân Tiên Thiên thần ma, khiến Tiên Thiên thần thể và nguyên thần của hắn càng thêm cường đại.

Còn Tiên Thiên nguyên thần thì càng mạnh hơn.

Chung Nhạc thấy mù mịt, thần thông Âm Phiền Huyên lại thay đổi, quanh người là tinh hà, các loại năng lượng huyền diệu lại thi triển ra, thiên biến vạn hóa, biến hóa vận dụng năng lượng tới đỉnh cao, dùng năng lượn đa biên phá giải thần thông của Chung Nhạc. Như đinh, như chùy, như cưa, như bia, như lửa, như gió, như mưa, muốn phá vỡ phòng ngự của Chung Nhạc.

Nhưng rồi chớp mắt hắn lại thấy nữ tử này thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành đại đạo thần thông, Thủy Diệu, Thổ Diệu, Hỏa Diệu, Kim Diệu, Mộc Diệu, ngũ đại linh thể tu luyện tới cực hạn, thần thông chỉ thi triển được khi tham ngộ ra Tiên Thiên trong tay nàng ta thi triển ra càng thêm cường đại!

Hơn nữa, nếu Âm Phiền Huyên giống như Phong Hiếu Trung thì nàng càng không cần phải nhờ Chung Nhạc phá giải phong ấn huyết mạch cho Âm Khang thị. Với tài hoa như của Phong Hiếu Trung thì phá giải phong ấn huyết mạch cho Âm Khang thị chỉ là vấn đề thời gian.

Chung Nhạc thấy Âm Phiền Huyên vừa thi triển Tiên Thiên thuần dương thần thông của Nhật Diệu Linh Thể xong lập tức thi triển Tiên Thiên thuần âm thần thông của Nguyệt Diệu linh thể thì kinh ngạc.

- Thiên sinh Thánh Linh Thể?

- Nàng ta là thiên sinh Nhật Diệu Linh Thể? Không đúng, là Nguyệt Diệu Linh Thể...

- Bích Tà Thần Hoàng là sau này bồi dưỡng thành Thánh Linh Thể, không phải thiên sinh. Cho dù có lục đại thánh linh thì cũng là ngụy thánh linh, còn chính phòng phu nhân của ngươi là đồ hiếm có nhất, thiên sinh Thánh Linh Thể!

- Thánh Linh Thể giống như Bích Tà Thần Hoàng?

Chung Nhạc chấn kinh..

- Lẽ nào cũng là Nhật Nguyệt Song Linh như ta?

- Nhạc tiểu tử, ngươi nhặt được tiện nghi lớn rồi!

Tiếng nói đầy kinh ngạc của Tân Hỏa vọng tới, vui mừng nói:

- Chính phòng phu nhân của ngươi là thiên sinh Thánh Linh Thể đấy!

- Ngũ Hành Linh Thể?

Nhưng cho dù là Phong Hiếu Trung cùng cảnh giới thì cũng không thể mạnh hơn hắn. Chung Nhạc đã tôi luyện thân thể tới cực hạn của cảnh giới Thần Minh, cộng với hắn có công pháp đế cấp, Phong Hiếu Trung khi chưa tham ngộ được hoàn toàn bí mật cuối cùng của đại đạo thần thông thì cùng lắm chỉ ngang hàng với hắn.

Trong đầu Chung Nhạc uỳnh một tiếng nổ, đây rốt cuộc là linh thể gì? Sao có thể thi triển được năng lượng chỉ các loại linh thể mới có được? Lẽ nào Âm Phiền Huyên cũng như Phong Hiếu Trung, đã nhìn thấu được bản chất của đại đạo thần thông?

- Đây là Tinh Hà Linh Thể?

Tân Hỏa cứ chép miệng tán thưởng, cười:

- Cho dù là thời thượng cổ, viễn cổ, loại thiên sinh Thánh Linh Thể này cũng rất hiếm có. Thánh Linh Thể từ khi sinh ra đã gắn kết chặt chẽ với các loại đại đạo, người khác tham ngộ đại độ nửa sống nửa chết cũng chưa chắc tham ngộ được, nhưng Thánh Linh Thể thì vô cùng dễ dàng. Người khác tu luyện thần thông vất vả khó nhọc, còn họ thì học cái là biết, hơn nữa uy lực cực kỳ cường đại. Ngươi nhặt được tiện nghi lớn rồi đấy!

- Tiện nghi?

Chung Nhạc chạy nhanh trên vách chuông, tạo thành các Thần Ma Thái Cực Đồ, giờ hắn không thể không thi triển tuyệt học Thần Ma Thái Cực Đồ để chống lại Âm Phiền Huyên, như vậy mới duy trì bất bại được.

- Tiện nghi này có phần khó hiểu, rõ ràng ta không làm gì cả, ta chỉ nằm cùng nàng ta trên một cái giường, chẳng chiếm được cái tiện nghi gì hết. Quan trọng nhất là ta không đánh lại nàng ta!

Chung Nhạc tức giận, Âm Phiền Huyên quá mạnh, còn chưa thi triển chân thần Âm Khang thị đã mạnh như vậy, nếu nàng ta thi triển chân thân thì chỉ sợ Phục Hy chân thân Phục Hy nguyên thần của hắn cũng phải thi triển, nếu không chắc chắn sẽ không chống đỡ nổi công thế của nàng ta.

Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải đối thủ không thể chiến thắng, hơn nữa lại còn là một nữ tử, còn là nữ tử đã cùng hắn bái đường thành thân, có danh phận phu thê.

Đánh không lại phu thê, ít nhiều cũng khiến hắn bực dọc.

- Ồ, thật ra ngươi vẫn chiếm tiện nghi rồi...

- Gia chủ, nhỡ chẳng may ...

Hắn cứ thế trát vàng lên mặt mình, một vị Đế Quân nói nhỏ:

- Con gái ta đến nay còn chưa tìm được thiên tài trẻ tuổi có thể đánh ngang cơ với nó, giờ cuối cùng cũng gặp được một người. Đây cũng là nhãn quang của lão tử tốt, vừa nhìn là biết hắn là con rể tốt của Lão Âm gia chúng ta mà!

Âm Phụ Khang cười hề hề:

- Cô gia lợi hại!

Hai người tuy hôm qua động phòng nhưng giờ thì đánh nhau ác lệt, khiến chiếc chuông thần binh của hắn kêu lên không ngớt.

- Mau đi bẩm báo gia chủ! Cô gia và tiểu thư sáng ra đã đánh nhau rồi!

Bên ngoài vọng tới trận huyên náo, các ma thần Âm Khang thị dậy sớm tràn tới, đứng bên ngoài chuông nhìn, kinh ngạc nói:

- Gia chủ lão gia đâu? Mau mời gia chủ lão gia tới! Sợ tiểu thư đánh chết cô gia mất!

Nhiều ma thần tràn tới hơn, các Ma Hoàng, Tạo Vật Chủ cũng chạy tới, mấy vị Ma Thần lo lắng nói:

- Chiến lực của tiểu thư, thần minh vô song, nếu thật sự nhỡ tay đánh chết cô gia thì phải làm sao?

- Bản lĩnh của cô gia cũng thật lợi hại!

Một vị Tạo Vật Chủ nhìn Chung Nhạc, kinh thán:

- Ít nhất cũng có thể ngang cơ với Phiền Huyên, sẽ không bị đánh chết đâu!

Gia chủ Âm Phụ Khang chạy tới, nhìn vào bên trong, thấy Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên đều mặc áo đỏ, chưa thay áo mới, chạy qua chạy lại bên trong, các loại thần thông bắn ra khiến người ta hoa mắt.

Tân Hỏa đột nhiên im lặng.

- Sao đó ngươi hôn, nàng ta bị ngươi hôn tới sững sờ... Có người tới, ta phải trốn đã, nói chuyện sau!

Chung Nhạc căng thẳng hỏi.

- Sau đó thì sao?

- Hôm qua cường giả quá nhiều ta đành phải ngủ vùi để tránh bị họ phát hiện. Nhưng khi ngươi động phòng thì ta tỉnh lại, ta thấy ngươi bỏ mạng che mặt của nàng ta...

Tân Hỏa thận trọng nói:

- Không chẳng may được...

Âm Phụ Khang cười:

- Yêu cho roi cho vọt, không đánh không chửi buồn chán, để hai đứa nó cứ đánh đi, ngủ xong đánh, tình cảm sẽ gia tăng. Năm đó không phải ta cũng vậy sao?

Mấy lão quái vật Âm Khang thị bên cạnh trợn mắt, rõ ràng là nhớ tới quá khứ đen tối của hắn năm xưa.

Đột nhiên, bên trong chiếc chuông, Âm Phiền Huyên tế ngọc tiêu, Chung Nhạc biết không ổn, quả nhiên nữ tử thổi tiêu, lập tức bỏ đi đồ đằng văn đang quấn quanh nguyên thần hắn. Những đồ đằng văn này trấn áp cơn đau cho hắn, giờ chúng biến mất, Chung Nhạc không kìm được hự một tiếng.

Âm Phiền Huyên di chuyển, tiếng tiêu không dừng, khiến nguyên thần Chung Nhạc càng thêm đau đớn, đau tới mức ảnh hưởng phán đoán của hắn, lập tức bị nữ tử công phá tầng phòng ngự, một chưởng đánh trúng ngực Chung Nhạc.

Âm Phụ Khang sắc mặt biến đổi, vội tế chiếc chuông lên.

- Nguy rồi, đánh tiếp là mất mạng như chơi ấy!

Ngay khi hắn cho chiếc chuông bay lên thì hai đạo hồng quang lao ra ngoài!

Âm Phụ Khang sững người, một vị Ma Thần bên cạnh nhắc nhở:

- Gia chủ, hình như tiểu thư bỏ trốn cùng cô gia rồi!

Âm Phụ Khang xua tay:

- Đã bái đường, đã động phòng, không phải bỏ trốn. Hai đứa chúng nó chắc chắn sau khi thành thân định đi du ngoạn. Chẹp chẹp, tuổi trẻ thích thật, rất nhiều trò...

- Hình như họ lại đánh nhau ở trên không rồi.

Một vị Tạo Vật Chủ nhìn về phía xa, nói.

- Hai đứa nó đầu giường đánh nhau cuối giường lại làm hòa thôi, kệ chúng đi.

Âm Phụ Khang cảm khái:

- Tuổi trẻ thật tốt, tinh lực dồi dào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận