Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 896: Tạo Vật Chủ Hạ Lan (2)

Chung Nhạc rốt cuộc cũng dung nhập toàn bộ năng lượng do vị Phủ phán ba mắt kia biến thành vào trong thần thông Huyền Kỳ Phá Đạo. Hắn lập tức lắc mình lóe lên, biến thành hình thái Phục Hy, thôi động uy năng của Huyền Kỳ Phá Đạo, đâm thẳng về phía ngục giam.

Phần đỉnh chóp bén nhọn nhất của Huyền Kỳ Phá Đạo hung hăng đụng thẳng lên trên ngục giam, uy năng hoàn toàn bạo phát, dùng điểm phá mặt. Đám văn lộ Đồ đằng chất chứa bên trong cây trùy nhọn kia nhất thời bạo phát. Tầng tầng lớp lớp văn lộ Đồ đằng biến thành từng tòa từng tòa trận pháp hình tròn lan tỏa ra ngoài. Từng đạo từng đạo trận pháp Đồ đằng không ngừng khuấy động.

Ngoài mặt ngục giam nhất thời hiện ra các loại Đồ đằng Cấm chế, uy lực hoàn toàn đại phóng, đấu đá nghiền ép, ngăn cản cây trùy nhọn kia phá cấm.

Hai cỗ lực lượng ầm ầm va chạm với nhau. Chỉ thấy trong cây trùy nhọn bộc phát ra từng tầng từng tầng trận pháp Đồ Đằng, không ngừng ngăn cản uy lực của phong cấm, để cho cây trùy nhọn không ngừng thâm nhập vào.

Cây trùy nhọn này dài tới mấy chục trượng, thời điểm đâm vào phong cấm hơn mười trượng đã gặp phải lực cản cực lớn. Chung Nhạc nhìn về phía Khâu Cấm Nhi. Khâu Cấm Nhi lập tức tỉnh ngộ, quát lớn một tiếng, biến thành hình thái Nữ Oa. Hai người cùng nhau thôi động Huyền Kỳ Phá Đạo. Gian ngục giam nhất thời chấn động kịch liệt, cây trùy nhọn Huyền Kỳ Phá Đạo một lần nữa tiến lên.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Từng tràng chấn động kịch liệt không ngừng truyền tới. Ngoài mặt cây trùy nhọn bùng phát từng đạo từng đạo quang hoàn, tầng tầng ngăn cản phong cấm, cách triệt để xuyên thấu tầng phong cấm này càng lúc càng gần hơn.

Sắc mặt lão Tạo Vật Chủ kia cũng không khỏi trở nên khẩn trương, lo được lo mất. Hắn đột nhiên quát lớn, thanh âm kinh thiên động địa:

Mười bảy vị Phủ phán nhao nhao hét lên. Các loại Thần binh Địa Ngục rợp trời ngập đất, một phát công kích thẳng về phía Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi. Đám bảo vật tấm gương, Thần thuẫn, sợi xích, gông xiềng, cây quạt, Minh Hà, Minh Phủ, mộ bia, đại phủ... tản mát ra uy năng khiến cho người ta linh hồn chấn động.

Thân ảnh hắn vừa mới biến mất, đột nhiên chỉ thấy đám bảo vật tấm gương, tấm thuẫn, sợi xích, gông xiềng, cây quạt, Minh Hà, Minh Phủ, mộ bia, đại phủ... đột nhiên đình trệ, bị định trụ lại giữa không trung.

Đám Phủ phán nhao nhao nhìn về phía Chung Nhạc, chỉ thấy Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi tế khởi một cây trùy nhọn, đã đâm sâu vào bên trong ngục giam, sắc mặt không khỏi kịch biến.

Trong ngục giam, lão Tạo Vật Chủ kia bật cười ha hả, thân thể cấp tốc thu nhỏ lại, chui vào trong cây trùy nhọn, biến mất không thấy đâu nữa.

Mà lúc này, từng vị từng vị Phủ phán đằng đằng sát khí, xuất hiện trên đường tiến vào Thâm Uyên, thân ảnh đã xuất hiện trong mắt bọn họ.

Đột nhiên, từ trong cây trùy nhọn chợt vươn ra một bàn tay, nghênh đón kiện Tang Hồn Chung kia. Tiếng chuông nhất thời tắt dần, tiếp theo đã thấy cái hồng chung này bị mạnh mẽ vỗ nát, gào thét bay thẳng lên thiên không.

- Đám Phủ phán kia sắp tới rồi! Phá giải phong cấm, chỉ còn kém một tia!

Đương!

Vị Phủ phán ngàn tay mở ra bàn tay, trong lòng bàn tay xuất hiện từng mặt từng mặt Thần kính chiếu rọi. Vị Phủ phán thân sư tử thì tế khởi đại phủ, những Phủ phán còn lại cũng tế khởi các bảo vật Thần thuẫn, sợi xích, gông xiềng, cây quạt, Minh Hà, Minh Phủ, mộ bia... của mỗi người, bùng phát ra uy năng ngập trời.

Chung Nhạc rống giận một tiếng, vận khởi toàn bộ tu vi dung nhập vào trong Huyền Kỳ Phá Đạo.

Cùng lúc đó, cây trùy nhọn kia rốt cuộc cũng đâm xuyên qua tầng phong cấm. Pháp lực của Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi nhất thời trống rỗng, đã tiêu hao không còn một mảnh, một giọt nước cũng không còn, đã không còn bất kỳ lực lượng nào chống cự đám Thần binh Phủ phán đang phóng vọt tới kia.

Một vị Phủ phán thét lên chói tai, đám Phủ phán còn lại nhao nhao bay ra, cật lực bỏ chạy ra ngoài.

- Mau mau thỉnh Tang Hồn Chung, mời Ngục Hoàng!

Trong cây trùy nhọn, lão Tạo Vật Chủ kia biến thành một luồng khói xanh bay ra, chỉ còn lại nửa thân trên. Hắn bật cười ha hả, nói:

Một cái đại chung đột nhiên chấn động, bộc phát ra thanh âm quỷ dị khiến người ta hồn phi phách tán. Đại chung xoay tròn chuyển động, từ trên không Trấn Ngục Thâm Uyên rơi xuống, tiến vào Thâm Uyên, lướt qua các vị Phủ phán, đánh thẳng về phía Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi.

- Chạy mau!

Khâu Cấm Nhi liếc nhìn Chung Nhạc một cái, hai người đẩy chiếc xe lăn gỗ đi ra ngoài Trấn Ngục Thâm Uyên.

Khâu Cấm Nhi lấy ra một chiếc xe lăn gỗ, nói. Tiếng cười của lão Tạo Vật Chủ kia tắt dần, có chút kinh ngạc liếc nhìn nữ hài này một cái, sau đó yên lặng gật đầu, thân thể rơi xuống trên chiếc xe lăn, cực kỳ hiếm có lộ ra nụ cười:

Lão Tạo Vật Chủ kia lắc đầu, nói:

Thanh âm của hắn kinh thiên động địa, chấn cho tòa Trấn Ngục Thâm Uyên này cũng không ngừng chấn động. Đám Phủ phán đang trốn chết kia cũng bị chấn cho té trái ngã phải, oa oa thổ huyết, khí tức uể oải.

- Hạ Lan, thả chúng ta ra nhiễu loạn thiên địa sẽ gặp phải Thiên khiển? Lẽ nào thả ngươi ra sẽ không gặp phải Thiên khiển sao? Hai tiểu gia hỏa này thả ngươi ra, cũng tất nhiên sẽ vì ngươi mà gặp phải Thiên khiển, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

- Thoát rồi! Lão phu rốt cuộc cũng thoát rồi!

Nam tử kia cười ha hả, ngữ khí châm chọc nói:

- Lần này ta ra khỏi Địa Ngục, sẽ không sát sinh! Thậm chí ta cũng sẽ không giết chết bất kỳ một sinh linh nào trong toàn thể Lục Đạo Giới. Cứ như vậy, bọn họ sẽ không vì ta mà gặp phải Thiên khiển. Ta có thể làm được, các ngươi có thể làm được sao?

Trong lòng Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi cả kinh, vội vàng nhìn về phía lão Tạo Vật Chủ kia. Lão Tạo Vật Chủ lạnh lùng nói:

- Lão gia tử, để chúng ta đẩy ngươi ra ngoài a?

- Sợ rằng đám gia hỏa này sẽ giết sạch toàn bộ linh hồn trong Địa Ngục, sinh linh trong Lục Đạo Giới cũng sẽ chết ức vạn vạn! Kẻ nào thả bọn họ ra sẽ gặp phải Thiên khiển, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Đám gia hỏa này là một đám kẻ điên chân chính!

- Kẻ điên?

Một gian ngục giam đột nhiên vang lên thanh âm chấn động. Chung Nhạc theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một cỗ bạch cốt khổng lồ không có bất kỳ sinh cơ nào trong gian ngục giam kia đột nhiên đứng bật dậy, sau đó trên bạch cốt sinh sôi ra huyết nhục, trong nháy mắt vậy mà biến thành một gã nam tử phong thần sâu sắc, nằm sát vách gian ngục giam nhìn về phía bọn họ, cười lạnh nói:

- Tốt! Mau đẩy ta ra ngoài! Ta muốn nhìn một chút xem trời này đất này so với trước khi ta bị trấn áp có những thay đổi nào?

- Nếu thả đám gia hỏa này ra, toàn thể Địa Ngục sẽ bị bọn họ triệt để phá hủy, nhiễu loạn trật tự thiên địa!

- Tiền bối, có cần thả những Thần Minh đang bị giam giữ này ra luôn hay không? Nếu thả bọn họ ra, chúng ta sẽ có thể càng dễ dàng rời khỏi Địa Ngục hơn!

Chung Nhạc đột nhiên hỏi:

- Tạo Vật Chủ Hạ Lan tà ác vô biên sẽ không sát sinh sao?

Khuôn mặt hiền hòa của lão Tạo Vật Chủ chợt trở nên cực kỳ dữ tợn hung ác:

- Giết chứ! Ta đương nhiên sẽ giết! Bất quá, ta sẽ rời khỏi cái Lục Đạo Giới này, ở những địa phương khác giết chóc, giết tới long trời lở đất! Ta tuyệt sẽ không liên lụy bọn họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận