Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1266: Phục Thương (1)

- Hắn là Phục Thương, con trai của Phục Mân Đạo Tôn!

Trong đầu Chung Nhạc ầm vang, ngơ ngác nhìn tôn Đế của Phục Hy thị này, trong lòng quanh quẩn một đạo thanh âm:

- Đế tử của một đời Địa Hoàng cuối cùng! Hắn làm sao lại rơi vào tình trạng như hiện tại? Hắn chưa chết trong tràng đại thanh tẩy sao? Sao hắn lại nói chính mình là tội nhân?

- Ta là tội nhân! Ta nghiệp chướng nặng nề! Ta tội đáng chết vạn lần!

Tôn Đế của Phục Hy thị kia lâm vào điên cuồng, mái tóc đen trên đầu loạn vũ, không ngừng nói chính mình có tội. Đại phong ấn nhao nhao vận chuyển, vô số ngôi sao sáng lên, chữ Tội tái hiện, trấn áp hắn vào bên trong.

Hắn phảng phất như triệt để lâm vào điên cuồng, dùng sức giãy giụa, hồn nhiên không để ý đại phong ấn này đáng sợ tới mức nào. Da thịt toàn thân hắn bị phong ấn không chỗ nào không bị xé rách, cơ nhục cũng bị xé rách, xé ra một mảnh lại một mảnh, bị xé nhỏ tới mức vô cùng tinh tế. Nguyên thần hắn cũng bị xé rách, bị xé ra thành không biết bao nhiêu mảnh. Cả người hắn đã vặn vẹo, biến hình.

Nếu hắn không đối kháng với phong ấn, sẽ có thể bảo toàn được chính mình. Nếu hắn đối kháng với phong ấn, vậy đó đâu chỉ là đau đớn tê tâm liệt phế, đâu chỉ là bị băm thành trăm ngàn mảnh.

Đại phong ấn này là do rất nhiều tồn tại Đế cấp bày ra, đã thâm nhập vào các ngõ ngách trong nhục thân và Nguyên thần của hắn. Nếu không động sẽ còn có thể bảo toàn được bản thân, chỉ cần vừa động, sẽ lập tức bị phong ấn đập cho vỡ vụn.

Hơn nữa, Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh vô cùng thâm ảo, khó có thể tìm hiểu thấu triệt. Chung Nhạc chỉ chủ yếu nghiên cứu những lĩnh ngộ và kiến giải liên quan tới Lục Đạo Luân Hồi trong đó, cho nên hắn đã tu luyện Tiên Thiên Đạo Khí thành Tiên Thiên Dịch Khí, dùng để đền bù đạo đại đạo Tiên Thiên thứ sáu của chính mình, cấu thành hệ thống Lục Đạo Luân Hồi này.

Lại thêm một cái nháy mắt nữa, Tiên Thiên Dịch Đạo đã đề thăng tới cấp bậc Thần Hầu, không tới một hơi thở đã đề thăng tới cấp bậc Thần Hoàng, một hơi thở tiếp theo, đã đề thăng lên tới cấp bậc Tạo Vật Chủ, biến thành một kiện Thần binh Tạo Vật.

Tiên Thiên Dịch Đạo mà hiện tại hắn đã tu thành, thật ra cũng là đồng căn đồng nguyên với đại đạo trong cơ thể tôn Đế của Phục Hy thị kia. Chỉ là có chỗ bất đồng, Tiên Thiên Dịch Đạo của hắn dùng biến hóa làm chủ, đã dung hợp với Tiên Thiên Thần Đạo, Tiên Thiên Ma Đạo, đại đạo Tiên Thiên Thái Dương, đại đạo Tiên Thiên Thái Âm cùng với đại đạo Tiên Thiên Lôi Đình, là loại đại đạo thứ sáu trong Lục Đạo Luân Hồi của hắn.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, uy năng thanh Tiên Thiên Thần Đao trong tay Chung Nhạc đã đạt tới tình trạng cực kỳ khủng bố, uy năng thẳng tắp đề thăng. Chung Nhạc vốn dĩ chỉ luyện Tiên Thiên Dịch Đạo tới đẳng cấp Thiên Thần, mà hiện tại, cơ hồ trong nháy mắt đã đề thăng lên tới cấp bậc Chân Thần.

Bất đồng với lần trước chính là, lần này hắn cật lực chống lại trấn áp, không cho phong ấn khiến chính mình hóa đá. Đại đạo trong cơ thể hắn biến thành Đạo khí, cuồn cuộn không ngừng chảy ra, tuôn trào về phía thanh Tiên Thiên Thần Đao trong tay Chung Nhạc.

Dù vậy, hắn cũng chịu không nổi đại phong ấn do hơn hai mươi vị tồn tại Đế cấp bày ra, căn bản không đối kháng được phong ấn kinh khủng này.

- Ta có tội a! Có tội a! Phụ thân!

Uy năng của Tiên Thiên Thần Đao vẫn còn đang điên cuồng đề thăng, hấp thu Tiên Thiên Đạo Khí từ trong cơ thể Phục Thương. Trong thời gian mấy cái hô hấp, thình lình đã đột phá, đề thăng lên tới Thần binh đẳng cấp Đế Quân.

Đây là đại đạo đồng nguyên với Tiên Thiên Thần Đao, là đại đạo mà Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh có khả năng luyện ra, là Tiên Thiên Đạo Khí, chất chứa uy năng Tiên Thiên khó lường. Loại khí này, được Chung Nhạc gọi là Tiên Thiên Dịch Khí, là bản thể của Tiên Thiên Thần Đao của hắn.

Tôn Đế của Phục Hy thị này khàn cả giọng hét lớn, đã không còn hình người.

Mà Tiên Thiên Đạo Khí của tôn Đế của Phục Hy thị kia chính là càng thuần túy, tinh thuần hơn. Chung Nhạc tu luyện chính là Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh do chính mình hoàn thiện, mà hắn tu luyện lại thuộc về chính tông, đạt được chân truyền của Phục Mân Đạo Tôn.

Nhưng hết lần này tới lần khác Phục Thương vẫn còn đang giãy giụa. Hắn càng giãy giụa, kết quả lại càng thê thảm hơn.

Mặc dù Chung Nhạc đạt được Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh do Phục Mân Đạo Tôn truyền thụ, nhưng Phục Mân Đạo Tôn là mượn nhục thân của hắn đánh một trận với tồn tại tà ác, mượn cơ hội này truyền thụ Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh cho hắn. Truyền thụ mà hắn đạt được thật ra chỉ là những tuyệt học mà Phục Mân Đạo Tôn thi triển ra trong lúc chiến đấu với tồn tại tà ác, còn có rất nhiều thứ mà Phục Mân Đạo Tôn vẫn chưa thi triển ra, bởi vậy cũng không coi là hoàn chỉnh.

- Hắn cứ tiếp tục giãy giụa nữa, sợ rằng sẽ bị phong ấn ma diệt luôn a!

Trong lòng Chung Nhạc hoảng sợ. Chỉ thấy tôn Đế của Phục Hy thị Phục Thương kia đã bị đại phong ấn xé rách thành vô số mảnh vụn, những mảnh vụn này vẫn còn đang bị xé rách ra, vẫn còn đang không ngừng phân giải. Nhục thân của hắn cực kỳ quảng đại, Nguyên thần khổng lồ, cho dù có bị xé rách ra thành vô số mảnh, nhưng giữa mảnh vỡ và mảnh vỡ vẫn còn có huyết tuyến tương liên, không ngừng nhúc nhích, nỗ lực ngưng tụ lại nhục thân.

Phong ấn đáng sợ bậc này, Chung Nhạc vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Hắn còn không biết phong ấn có thể đáng sợ tới loại trình độ như thế này. Rơi vào trong phong ấn bậc này, quả thật không có bất kỳ khả năng còn sống nào, không có bất kỳ khả năng giãy giụa nào.

Tân Hỏa nhất thời ngơ ngẩn, đột nhiên lạnh lùng nói:

Chung Nhạc nhìn thanh Tiên Thiên Thần Đao trong tay, ánh mắt càng lúc càng sáng ngời:

Tiên Thiên Thần Đao đột nhiên ông minh, đã đề thăng lên tới đẳng cấp Đế Quân. Thanh đao này chiếu rọi Thần quang, chiết xạ ra hết thảy mọi thứ của tiểu vũ trụ này. Hết thảy phong ấn trong Lục Đạo Luân Hồi sau khi bị đao quang chiếu rọi, không ngừng phân giải trong ánh đao.

- Không ngờ tôn Đế còn lại duy nhất của Phục Hy thị lại là một tên điên!

- Ta đã hiểu, vì sao Phục Mân Đạo Tôn lại giao thanh kiếm đại diện cho quyền hành Thiên Đế này cho ta. Hắn khẳng định là dự liệu được tương lai, dự liệu được một màn này! Hắn là để cho thanh đao trong tay ta hấp thu đại đạo Tiên Thiên của Phục Thương, khôi phục uy năng của thanh Đế binh này, chặt đứt phong ấn!

Tân Hỏa đột nhiên nói:

- Theo ta thấy, Phục Mân Đạo Tôn là muốn con trai hắn chết mới đúng! Con trai hắn đã điên rồi! Nếu thanh Tiên Thiên Thần Đao trong tay ngươi khôi phục tới đẳng cấp Đế binh, tất nhiên sẽ rút sạch hết thảy toàn bộ đại đạo Tiên Thiên trong cơ thể hắn, mới có thể khôi phục lại như lúc ban đầu. Phục Mân Đạo Tôn thật ra là một nhân vật hung ác, tự biết Đế binh của chính mình bị hư hao, muốn mượn tính mạng của con trai hắn để khôi phục Đế binh, để cho Đế binh lưu truyền xuống, thay chính mình chiến đấu!

Chung Nhạc lắc đầu:

- Hổ dữ cũng không ăn thịt con! Phục Mân Đạo Tôn hẳn không phải là muốn làm như vậy. Mục đích của hắn vẫn là muốn cứu ra con trai của chính mình. Tân Hỏa, hắn dù sao cũng là một vị phụ thân!

- Không! Cứ để cho hắn giãy giụa!

Phong ấn vốn dĩ không thể phá vỡ, Đồ đằng Đế cấp vốn dĩ không thể hiểu nổi, đại đạo Đế cấp vốn dĩ không thể nắm bắt, hết thảy đều bị phân giải, không ngừng phân tích trong ánh đao. Những thứ lúc trước Chung Nhạc xem không hiểu, mà hiện tại mượn thanh Thần đao này chiếu rọi, đạo phong ấn thật lớn này không ngờ trở nên có dấu vết có thể lần tìm.

- Chỉ cần uy năng của thanh Thần đao này tiếp tục đề thăng, nói không chừng thật sự có thể mượn uy năng của Thần đao, trảm phá đại phong ấn Lục Đạo Luân Hồi này, giải cứu vị tiền bối này ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận