Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2184: Kéo vào Luân Hồi (1)

Trong khu Luân Hồi thứ bảy, từng tòa từng tòa Đế cung, từng tòa từng tòa Đế điện đại phóng quang mang, quang diễm thiêu đốt thiên không. Thần Ma nhảy qua thiên không, hoa văn Đồ đằng và đại đạo hạo hạo đãng đãng kết thành dải lụa vô cùng huyễn lệ, giống như một đạo trường hà quán thông không gian hẹp dài của khu Luân Hồi thứ bảy, trôi tới trôi lui, phảng phất như sợi dây leo Luân Hồi Đằng vậy.

Ba ngàn Đại Đế mang theo Thần Ma bản bộ toàn lực thôi động đại đạo khu Luân Hồi thứ bảy mà bọn họ đã đau khổ nghiên cứu ra, chiếu rọi khu Luân Hồi thứ bảy, rọi sáng tất cả ngõ ngách của khu Luân Hồi thứ bảy. Vô số hoa văn Đồ đằng lạc ấn trong khu Luân Hồi thứ bảy, một màn này bao la hùng vĩ tới mức nào?

Chỉ có Hoàng Triều đương kim mới có được năng lượng khổng lồ như vậy, hoàn toàn thôi động khu Luân Hồi thứ bảy.

Cũng chỉ có Chung Nhạc mới có thể tụ tập nhiều Đại Đế như vậy dưới cánh chim của chính mình, điều động một cỗ năng lượng khổng lồ như vậy. Đổi lại là bất kỳ người nào khác cũng đều không thể làm được, cho dù là Phong Hiếu Trung, cho dù là Thiên, cho dù là Đại Tư Mệnh đi chăng nữa cũng vậy.

Màn tràng diện này rung động nhân tâm, khiến cho toàn bộ hai vạn bốn ngàn ba trăm ba mươi lăm gốc Luân Hồi Đằng cấu thành khu Luân Hồi thứ bảy chậm rãi xuất hiện, Đạo âm chấn động, đạo pháp nổ vang.

Trong Thiên Đình, Phong Hiếu Trung đứng dậy, dùng Thất Đạo Luân Hồi trùng kích khu Luân Hồi thứ bảy, tế luyện khu Luân Hồi thứ bảy. Tiếp theo, đám Thần Vương bọn Tương Vương, Càn Đô, Lôi Trạch, Hoa Tư, Thần Hậu, Thiên Cơ... nhao nhao tế đạo, khiến cho uy lực của đám Luân Hồi Đằng kia lại càng cường đại hơn.

Đại đạo của bốn đại thế giới Tử Vi, Vũ trụ Cổ lão, Lục Đạo Giới và Hư Không Giới nhao nhao nổ vang, cũng theo đó tiến nhập vào trong khu Luân Hồi thứ bảy, lớn mạnh thanh thế tràng đại tế này.

Đúng lúc này, Chung Nhạc rốt cuộc cũng đứng dậy, đại đạo của bản thân nổ vang, tế vào khu Luân Hồi thứ bảy.

Đại Tư Mệnh định ra khế ước với hắn, muốn hủy diệt Đạo Giới cũ mở ra Đạo Giới mới, mặc dù có chút bất đồng với mục tiêu của Chung Nhạc, bất quá nếu Đại Tư Mệnh quả thật có thể khiến cho tất cả Tiên Thiên Thần Ma đều tiến vào Đạo Giới, không còn hạ giới quấy nhiễu chúng sinh dưới Hạ giới, Chung Nhạc cũng sẽ không hạ thủ với Đạo Giới mới.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Lục Giới Đại Luân Hồi thiếu khuyết Đạo Giới, sẽ khiến cho đại đạo thế gian không ổn định vững chắc, Đạo Thần của Đạo Giới vẫn là một thanh lợi nhận treo trên đầu năm giới còn lại, bất cứ lúc nào cũng có khả năng chém xuống.

Đại Tư Mệnh đã làm ra thỏa hiệp với hắn, hắn cũng sẽ thỏa hiệp một chút với Đại Tư Mệnh. Trước mắt, lợi ích của hai người nhất trí với nhau.

Khu Luân Hồi thứ bảy vốn dĩ là quấn lấy Đạo Giới, khiến cho Đạo Giới thần bí khó lường hiển hiện ra. Nhưng Luân Hồi Đằng và khu Luân Hồi thứ bảy vẫn chưa thể tiến vào Đạo Giới. Nhưng hiện tại, Luân Hồi Đằng lại muốn thông qua Đạo Giới Chi Môn cắm rễ vào Đạo Giới, triệt để nhét Đạo Giới vào trong Lục Giới Đại Luân Hồi.

Chung Nhạc hét lớn một tiếng, hào quang khí diễm sau đầu dâng trào cuồn cuộn, pháp lực càng thêm hạo hãn.

Thân là người sáng tạo và người bổ toàn khu Luân Hồi thứ bảy, tạo nghệ của hắn trên Lục Giới Đại Luân Hồi hoàn toàn viễn siêu bất cứ người nào khác, cho dù là Phong Hiếu Trung cũng phải thua kém hắn rất nhiều.

Trong Đạo Giới Chi Môn, một cỗ chấn động kịch liệt truyền tới. Vô số Thần Ma nhao nhao nhìn lên tòa Đạo Giới Chi Môn kia, trong lòng rung động khó hiểu. Chỉ thấy từng gốc từng gốc Luân Hồi Đằng thâm nhập vào trong Đạo Giới Chi Môn kia, trong cánh cửa có đại đạo bay vút lên, biến thành một đám bảo vật Liên Hoa, Mộ Cổ, bạch quang, Thần Long, Tử Trúc... tận lực ngăn cản Luân Hồi Đằng tiến vào.

Thật ra, cho dù Đại Tư Mệnh không định ra khế ước với hắn, thì Chung Nhạc cũng sẽ làm như vậy, bất quá chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn mà thôi. Hắn sớm đã muốn nhét Đạo Giới vào trong Luân Hồi, khiến cho Đạo Giới không còn cao cao tại thượng nữa.

Chung Nhạc vừa mới tế xuất đại đạo, hai vạn bốn ngàn ba trăm ba mươi lăm gốc Luân Hồi Đằng kia nhất thời bị hắn hoàn toàn thống nhất, hoàn toàn chưởng khống, quấn lấy Đạo Giới. Cành lá dây leo của từng gốc từng gốc Luân Hồi Đằng hạo hạo đãng đãng, phóng vọt về phía Đạo Giới Chi Môn.

Nếu như Tiên Thiên Thần Ma và sinh linh Hậu Thiên cũng đều bình an vô sự, vậy Đạo Giới mới có vào Luân Hồi Lục Giới hay không, đối với hắn cũng không quá quan trọng.

Trong Thiên Đình, vô số Thần Nhân Phục Hy hét lớn, toàn lực thiêu đốt khí huyết, pháp lực cuồn cuộn, đại đạo cuồn cuộn lạc ấn vào trong thời không của khu Luân Hồi thứ bảy.

Đạo Giới quả thật rất thần bí, rất cường đại, phải kéo Đạo Giới vào Luân Hồi, mới có thể trên ý nghĩa chân chính làm được nhất thống Lục Giới.

- Tế!

- Tế!

- Tế!

- Đạo Thần!

- Đó là Bảo vật Đạo Thần sao?

- Xem ra, Bẫy rập Đạo Thần quả thật đã khiến cho hai tôn Đạo Thần đều mất đi ý thức bản thân, chỉ còn lại có quy tắc đại đạo, bị quy tắc đại đạo thao túng!

Ầm ầm!

Loại thủ đoạn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của này vô cùng cơ linh hữu hiệu. Nếu tiến vào Đạo Giới, hắn sẽ có thể nhân cơ hội trở thành Đạo Thần, tránh né Bẫy rập Đạo Thần!

Ba ngàn Đại Đế và ức ngàn vạn Thần Ma cũng quát lớn một tiếng. Ba ngàn Đế cung Đế điện bùng phát ra quang mang càng thêm chói mắt, giống như ức ngàn vạn khỏa Thái Dương trong nháy mắt bạo phát ra toàn bộ năng lượng vậy, lao thẳng về phía khu Luân Hồi thứ bảy, hoàn toàn thôi động khu Luân Hồi thứ bảy!

- Ta đi Đạo Giới một chuyến, sư đệ ngươi duy trì tế khởi Luân Hồi Đằng a!

Chung Nhạc quát lớn một tiếng, quang luân sau đầu chuyển động, một chiếc Thiên Dực Cổ Thuyền từ phía sau bay ra, lao thẳng về phía Đạo Giới Chi Môn. Phong Hiếu Trung nhất thời hiểu ý, phóng người bay lên, đáp xuống trên Thiên Dực Cổ Thuyền, cao giọng nói:

- Kẻ này thật là giảo hoạt! Phong sư huynh!

Cành lá của hai vạn bốn ngàn ba trăm ba mươi lăm gốc Luân Hồi Đằng va chạm với đám bảo vật Liên Hoa, Mộ Cổ, Tử Trúc, bạch quang, Thần Long... chấn động càng thêm kịch liệt. Đám bảo vật bùng phát ra Đạo quang gần như sôi trào, hạo hạo đãng đãng, từ trong tòa môn hộ kia giết tới mức dị thải bùng phát, khiến cho người ta hoa cả mắt.

Chung Nhạc vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên dưới Đạo Giới Chi Môn, một đạo thân ảnh cường đại đột nhiên xuất hiện, rất nhanh tiến vào trong Đạo Giới Chi Môn.

- Là gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia!

Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Gã Thần Nhân này quả thật cơ linh, vậy mà thừa dịp thời khắc Luân Hồi Đằng tranh chấp kịch liệt với Đạo Giới, nhân cơ hội xông vào Đạo Giới, trở thành Đạo Thần.

Đám Luân Hồi Đằng đột nhiên nhất cổ tác khí triệt tiêu đám Dị bảo cản trở trong Đạo Giới Chi Môn kia, xông vào Đạo Giới. Nhưng đúng lúc này, chỉ thấy từng đạo từng đạo thân ảnh vĩ ngạn xuất hiện trong cánh cửa, vươn tay công kích về phía đám Luân Hồi Đằng kia.

Trong số các Đạo Thần, hai vị tồn tại Lôi Trạch và Hậu Thổ đều có quan hệ với Phục Hy Thần Tộc, nhưng hai tôn Đạo Thần này vậy mà cũng xuất thủ ngăn cản Luân Hồi Đằng tiến vào Đạo Giới, kéo Đạo Giới vào Luân Hồi.

Một màn này có chút ngoài dự liệu của hắn. Thực lực của Đạo Thần cực kỳ cường đại, đạt tới trình độ không thể tưởng tượng. Hắn quả thật không ngờ Đạo Thần cũng sẽ đích thân ngăn cản.

Chung Nhạc nhất thời giật mình. Không ngờ ngay cả Đạo Thần cũng đích thân hiện thân, ngăn cản hắn kéo Đạo Giới vào trong Luân Hồi.

Chung Nhạc toàn lực duy trì tế khởi khu Luân Hồi thứ bảy, phất ống tay áo một cái, tốc độ của Thiên Dực Cổ Thuyền nhất thời tăng nhiều, lao thẳng về phía Đạo Giới Chi Môn.

Cùng lúc đó, Đại Tư Mệnh cũng nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ lên, nhanh chóng tiến về phía Đạo Giới Chi Môn.

Lần này chính là thời cơ hiếm có, toàn bộ lực lượng của Đạo Giới cơ hồ đều dùng để ngăn cản Luân Hồi Đằng kéo Đạo Giới vào Luân Hồi, sẽ vô lực ngăn cản bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận