Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 949: Đỗ Lăng Phỉ Cao Quý! (Hạ)

- Ra mắt sứ giả.

Vân Lôi Song Tử, còn có lão già tiên phong đạo cốt và Thiên Quỷ Tử, lúc này đều lộ ra thái độ khách khí. Đối với Đỗ Lăng Phỉ bọn họ không xa lạ gì. Bọn họ đều biết thân phận đặc biệt của nàng, không dám đắc tội. Lúc này tất cả đều rất cung kính.

Về phần Bạch Tiểu Thuần, hắn cố tình không tiến lên. Nhưng lúc này hắn dù sao cũng là Thiên Nhân dẫn đội Tinh Không Đạo Cực Tông. Trong lòng hắn thầm than nhẹ, cũng đi tới, ôm quyền hướng về phía Đỗ Lăng Phỉ. Chỉ có điều hắn mở miệng, lại cái gì cũng không có nói ra.

Đám người Thiên Quỷ Tử phát hiện, trong lòng đều thoáng động. Đỗ Lăng Phỉ đứng ở nơi đó, đưa mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần. Dần dần thần sắc càng thêm ôn hòa, nhưng chỉ mỉm cười. Dù sao nơi đây có nhiều người. Nàng cũng không nói gì thêm, mà khách khí đáp lại mọi người bái kiến, an bài thị vệ bên người nghênh đón tu sĩ của bốn mạch.

Bất kỳ nhất mạch đều có trên trăm người. Mọi người ở chung vào một chỗ, mặc dù không được một nghìn, cũng không kém hơn bao nhiêu. Nhiều người này đều tập trung ở trên bến tàu, trùng trùng điệp điệp. Nhưng ở dưới sự an bài của Đỗ Lăng Phỉ, lại ngay ngắn có trật tự.

- Các vị đạo hữu, hôm nay trời đã không còn sớm. Mong rằng các ngươi theo thị vệ của Thông Thiên Đảo, đi vào nghỉ tạm. Sáng sớm ngày mai, sau bảy tiếng chuông vang lên, tất sẽ có người tới tiếp đón, dẫn các vị đi vào bái kiến Thiên Tôn.

Thần sắc Đỗ Lăng Phỉ ôn hòa. Sau khi chậm rãi mở miệng suy nghĩ một chút, nàng lại nói một câu.

- Mặt khác, bên trong Thông Thiên Đảo có rất nhiều cấm địa, vì đề phòng xuất hiện chuyện hiểu nhầm, vẫn mong thời điểm buổi tối, các vị không nên đi ra ngoài hoạt động. Nếu không... Một khi bị cấm vệ đạo cung phát hiện, tạo thành tử thương sẽ không tốt."

Lời Đỗ Lăng Phỉ nói không sắc bén, giọng nói ôn hòa. Nhưng lời nói này vừa dứt lời, lại khiến cho trong lòng tất cả tu sĩ không khỏi đều chấn động.

Cho dù là đám người Vân Lôi Song Tử, trong lòng cũng rùng mình.

Thông Thiên Đảo này thật sự là trung tâm thế giới của cả Thông Thiên, là chỗ đạo cung của Thiên Tôn. Thậtra nơinày nhìn như không lớn, nhưng trên thực tế giống như đầm rồng hang hổ. Đừng nói là bọn họ, cho dù là cường giả Bán Thần xông vào, nhất định mười phần chết không phần sốn!

Cho nên cho dù Đỗ Lăng Phỉ không cưan dặn, bọn họ trước sau đều sẽ cẩn thận. Cho dù ở bên ngoài là hạng người quen thói kiêu ngạo, ở chỗ này, cũng sẽ không thể không thông minh linh lợi.

Chỗ tu sĩ bốn mạch nghỉ ngơi cũng không phải ở ở trong vòng lớn của Thông Thiên Đảo, mà là trong các lầu các mọc lên như rừng ở bên ngoài bến tàu. Khu vực các lầu các này không nhỏ, chia ra làm bốn phần. Hiển nhiên là chuyên môn chuẩn bị cho những người bình thường tới bái phỏng cầu kiến.

Về phần khu vực trung tâm của Thông Thiên Đảo, không có ý chỉ của Thiên Tôn, người ngoài căn bản cũng không có thể vào được. Chỉ có thể từ phía xa nhìn lên ba ngọn núi lớn ở trong vòng trong. Trên đó tồn tại vô số cung điện cùng với từng bóng người thị vệ tuần tra.

Bạch Tiểu Thuần trước sau trầm mặc, tùy ý thị vệ của Thông Thiên Đảo an bài. Hầu Tiểu Muội hiển nhiên muốn đi qua. Nhưng chỗ nàng phụ trách không phải là Tinh Không Đạo Cực Tông. Vì vậy nàng chỉ có thể từ phía xa, trơ mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

Khi hoàng hôn xuống, hơn mấy trăm ngàn tu sĩ Nguyên Anh bốn mạch đã tới, đều được thị vệ Thông Thiên Đảo lục tục an bài chỗ ở. Bạch Tiểu Thuần thân là Thiên Nhân. Chỗ hắn ở là độc môn độc viện, cách lối vào Thông Thiên Đảo, cũng chính là dãy núi trùng điệp kia rất gần.

Nơi đây linh khí vô cùng nồng đậm, vượt xa so với Tinh Không Đạo Cực Tông. Nhưng Bạch Tiểu Thuần lại không có tâm tình tu luyện. Lúc này mắt thấy trời càng lúc càng tối, hắn khoanh chân ngồi ở chỗ đó, lặng lẽ chờ đợi.

Hắn tin tưởng, tối hôm nay... Đỗ Lăng Phỉ, nhất định sẽ tới!

Màn đêm buông xuống. Tiếng sóng biển vỗ vào bờ thi thoảng truyền đến, khiến cho nơi này vốn nên tĩnh lặng tối tăm, lại tràn đầy một loại âm thanh cuộn sóng mê người. Âm thanh này lúc lên lúc xuống, truyền vào trong tai Bạch Tiểu Thuần.

Lúc này, Bạch Tiểu Thuần khoanh chân tĩnh tọa. Trong lòng hắn cũng chậm rãi bình tĩnh trở lại. Khi ở trên chiến thuyền, hắn đã suy nghĩ rất rõ ràng. Lần này đi tới Thông Thiên Đảo, ngoại trừ Thọ Nguyên Đan ra, chính là xem Hầu Tiểu Muội có an toàn hay không. Lại nữa, chính là từ chỗ Đỗ Lăng Phỉ tìm một chút chứng cứ về chấp niệm trong lòng,.

Hắn không có đi nhớ lại quá khứ. Chỉ là khoanh chân ngồi ở chỗ đó, yên tĩnh chờ đợi.

Uy áp Thông Thiên Đảo vẫn khuếch tán ra toàn bộ đảo nhỏ. Nhất là ở giữa đêm khuya, ở trong trời đất này chỉ còn lại có tiếng sóng biển, uy áp này hình như mạnh hơn một chút. Khiến cho tất cả mọi người hiện tại đang ở tại Thông Thiên Đảo, trong lòng đều dâng lên cảm giác kính nể vô hạn.

Người tu vi càng cao, loại cảm giác này lại càng mãnh liệt. Bởi vì bọn họ có thể mơ hồ cảm nhận được, tại trong khu vực trung tâm của Thông Thiên Đảo, tồn tại một thứ khí tức... khiến cho bọn họ chỉ thoáng cảm nhận, tâm thần sẽ run rẩy, tu vi đều bất ổn. Dường như chỉ cần một ý niếm của đối phương, liền có thể khiến mình suy sụp!

Khí tức này chí cao vô thượng, thậm chí ngay cả trời cao ở trước mặt khí tức này, cũng không có cách nào bày ra nửa điểm uy nghiêm. Dường như trời tuy cao, nhưng nếu chủ nhân của khí tức này có ý định, có thể khiến cho trời cao cũng phải cúi đầu trước hắn!

Loại khí tức này, loại bá đạo này, loại tôn cao này... Phóng tầm mắt ra toàn bộ thế giới Thông Thiên, chỉ có một người có thể làm được. Đó chính là... Thiên Tôn!

Loại nhận thức này khiến cho tu sĩ của bốn mạch hiện tại có mặt trên Thông Thiên Đảo, tâm tình mỗi người đều kích động không thôi. Bọn họ không nhịn được suy nghĩ lần này Thiên Tôn thu đồ đệ, nghĩ đến trong bọn họ sẽ có một người trở thành đệ tử của Thiên Tôn. Chuyện này lại khiến cho bọn họ kích động.

Cho dù là Thiên Nhân cũng khó tránh khỏi tâm tình lên xuống. Thật ra, lần này Thiên Tôn thu đồ đệ, không quy định chỉ lấy Nguyên Anh. Trên thực tế, chỉ cần là tu vi Nguyên Anh đã ngoài, đều có cơ hội.

Dù sao... Lần này yêu cầu chỉ có một. Đó chính là người tu sĩ đầu tiên đi ra khỏi địa điểm thí luyện.

Chuyện này mặc dù tu vi chiếm quan hệ rất lớn, nhưng nhân tố lớn nhất, lại là vận khí. Cho nên đối với mọi người mà nói, Thiên Nhân tham dự, tuy có ưu thế, nhưng lại không có nghĩa là cuối cùng nhất định có thể thành công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận