Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 336: Trảm Kết Đan

Tiếng gào kia không bình thường, tạo nên một cỗ cuồng phong, làm mặt đất xung quanh Bạch Tiểu Thuần vỡ tan.

Bạch Tiểu Thuần rung rinh, phải không ngừng lùi lại mấy bước.

Bạch Tiểu Thuần biến sắc, nhìn thấy một thanh niên đang từ xa bay nhanh tới.

Tốc độ người kia cực nhanh, tu sĩ Trúc Cơ trên đường y bay qua đều lắc lư.

"Tu sĩ Kim Đan!" một người bật thốt. Ai cũng biết, lẽ ra tất cả tu sĩ Kim Đan Không Hà Viện đều đã phải đi ngăn chặn tu sĩ Kim Đan của Nghịch Hà Tông.

Không hiểu sao người này lại thoát ra được khỏi chiến trường Kim Đan mà chạy tới đây, may mà sau đó đã xuất hiện một cầu vồng Kim Đan của Nghịch Hà Tông gấp rút đuổi theo y.

Nhưng thanh niên kia đã cười khẩy, phẩy tay một cái, sau lưng lóe ánh sáng xanh, một Không Dong Thụ Nhân to lớn xuất hiện!

Không Dong Thụ Nhân này là của y, vốn dĩ trân quý không thua gì sinh mạng bản thân y, nhưng bây giờ y quyết định triệu hồi nó ra, để cản đường Kim Đan đang đuổi theo.

"Ta sẵn sàng trả giá tất cả, dù ngươi có chết trận, cũng phải ngăn cản người đó trong mười nhịp thở cho ta!"

Không Dong Thụ Nhân rùng mình, nhưng không hề chần chừ, xoay người chặn đường trưởng lão kim đan của Nghịch Hà Tông!

Còn thanh niên thì bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, dù y chỉ mới trở thành Kim Đan chưa tới nửa năm, nhưng y chắc chắn mười phần dư sức giết chết một Trúc Cơ trong vòng mười nhịp thở!

Y đã nhìn thấy đầu cô gái kia bị chém văng lên, trong lòng y đau thương vô hạn, đó là đạo lữ của y, là sư muội của y, y thầm thề nhất định phải tự tay giết chết tên tu sĩ Trúc Cơ kia!

"Chết! !" Thanh niên rống to, vỗ một chưởng.

Bạch Tiểu Thuần không ngừng lùi lại, hắn tin nhất định sẽ có người tới cứu hắn, chỉ cần hắn cố gắng chống đỡ đến lúc đó mà thôi.

"Ta không thể chết ở đây, muốn bất tử, thì phải… chiến! !" Bạch Tiểu Thuần bấm pháp quyết, ba cái đỉnh tím to lớn xuất hiện, vô số Luyện Linh phi kiếm ào ào bay ra, va chạm với chưởng kia.

Oành!

Ba cái đỉnh vỡ tan, luyện linh phi kiếm cũng cùng cảnh ngộ.

Bàn tay kia không hề ngừng một khắc, đập thẳng vào Bạch Tiểu Thuần!

Bạch Tiểu Thuần phun máu, Kim Quang Thiểm Diệu, Bất Tử Da, Bất Tử Thịt đều dùng cả, cơ thể hắn bị đánh bay, nhưng không chết!

Thanh niên kết đan xông tới, hất tay áo, một luồng gió đen xuất hiện, hóa thành Hắc Long, nhào tới Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần gầm lên, mở Thông Thiên Pháp Nhãn chiếu ra ánh sáng tím, nhìn thẳng vào hắc long.

Tiểu Mộc Kiếm của hắn bay ra, không phải để chống cự, mà định là phản kích!

Dưới Thông Thiên Pháp Nhãn, Hắc Long khựng lại, gào thét giãy giụa, mi tâm Bạch Tiểu Thuần đau đớn, Hắc Long bắt đầu xuất hiện dấu hiệu muốn tan ra.

"Chỉ là đom đóm, cũng dám so ánh sáng với ánh trăng!" thanh niên kết đan mỉa mai, dậm tới một bước, Hắc Long gầm lên, cơ thể phình to ra, vẫy mình thoát khỏi cấm cố, Bạch Tiểu Thuần phun máu, mi tâm cũng ứa máu tươi.

Tiểu Mộc Kiếm đâm vào Hắc Long, xuyên qua cơ thể con rồng, làm thanh niên kết đan giật mình.

Thế nhưng chỉ là xuyên thấu mà thôi, chênh lệch tu vi của hai người không thể nào xóa được, Hắc Long rống lên, bay vọt tới.

Nó chỉ mới tới gần, còn chưa chạm vào Bạch Tiểu Thuần mà áp lực của nó đã làm cả người hắn đau đớn, khí huyết đảo ngược.

Hắn đã nhìn thấy nhiều làn cầu vồng của các trưởng lão, và cả lão tổ đang lo lắng bay tới. . .

Nhưng mà khoảng cách quá xa, Bạch Tiểu Thuần không chờ đợi nổi!

"Tu La Thân!" Bạch Tiểu Thuần rống to, Bất Tử Kim Bì vận chuyển tới cực hạn, Tu La Thân thứ hai xuất hiện, giúp hắn mạnh hẳn lên, kháng cự với Hắc Long.

Oanh một tiếng, Bạch Tiểu Thuần phun máu, Hắc Long tan vỡ, hóa thành khí đen, nhưng thanh niên kết đan cũng đã tới nơi.

Y giơ tay, đánh một chưởng vào ngực Bạch Tiểu Thuần!

Các trưởng lão và lão tổ gầm lên, khiến thanh niên kết đan giật mình kinh hãi, nhưng y bất chấp, nghiến răng đánh xuống!

"Chết đi!"

Bạch Tiểu Thuần nổi điên, không thèm né tránh, giơ tay phải thi triển Toái Hầu Tỏa, định bóp cổ thanh niên kết đan!

Tay của hắn của thanh niên kết đan bắt được, bẻ một cái, xương tay vỡ vụn, Bạch Tiểu Thuần càng điên, phát động Hám Sơn Chàng!

Dù ta có chết, cũng phải làm ngươi bị thương!

Oanh một tiếng, Hám Sơn Chàng phát động, khiến cơ thể Bạch Tiểu Thuần vọt tới trước, đâm vào cơ thể thanh niên kết đan.

Một chưởng của thanh niên kết đan vỗ vào ngực Bạch Tiểu Thuần, cái nồi đen trong người hắn lóe sáng, Bạch Tiểu Thuần phun máu trọng thương, nhưng vẫn… không chết!

"Cũng chỉ được đến thế!" Bạch Tiểu Thuần cười, mắt đã mơ hồ, máu không ngừng tràn ra, dùng hết sức lực cuối cùng còn lại ép chín tầng linh hải tụ lại với nhau!

Nếu tụ thành công, hắn sẽ thành Kim Đan!

Bình thường muốn làm điều này, phải chuẩn bị lâu và kĩ, nhưng bây giờ Bạch Tiểu Thuần lại quyết định làm ngay!

Thanh niên kết đan bị Hám Sơn Chàng tông vào, cũng phun máu, nhìn hắn mà kinh hãi.

"Trúc Cơ tu sĩ. . . mà làm được ta bị thương… còn cái nồi đen kia nữa, không ngờ lại chặn được một chưởng tuyệt diệt của ta!" sát ý của y càng tăng mạnh, thấy Bạch Tiểu Thuần chưa chết, hắn càng thêm quyết tâm, mặc kệ những người cứu viện đang sắp tới nơi, hắn vận hết sức lực, xông tới Bạch Tiểu Thuần.

Y phải giết cho được Bạch Tiểu Thuần!

Y biết đây chính là cơ hội cuối cùng, nếu lần này mà không thành công, người cứu viện tới nơi, y sẽ phải chết!

"Dù ta có chết, ngươi cũng phải là người chết trước!" thanh niên kết đan rống to.
Bạn cần đăng nhập để bình luận