Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1322: Ngươi Dám Vơ Vét Tài Sản Của Ta? (1)

- Vơ vét tài sản của ta sao?

Sau khi Bạch Tiểu Thuần cảm thụ một chút tu vi của mình, thần thức tản ra, xác định phong tỏa Đại Thiên Sư đang bay tới. Hắn lập tức hỏi.

- Ngươi xác định hắn là Thiên Tôn sơ kỳ?

- Xác định không sai được. Chỗ của ta đã chuẩn bị danh mục quà tặng. Thiên Tôn ngươi...

Giữa không trung, Đại Thiên Sư vội vàng đáp lại. Nhưng không đợi hắn nói hết lời, Bạch Tiểu Thuần bên kia lại trừng mắt.

- Cái gì mà danh mục quà tặng. Tuyệt Địa Thiên Tôn này thật là cao giá!

Khí thế của Bạch Tiểu Thuần nhất thời bạo phát. thoáng một cái, Thân thể của hắn lại trực tiếp xuất hiện ở giữa không trung, ầm ầm lao về phía bắc bộ!

- Lão thất phu Tuyệt Địa chỉ là Thiên Tôn sơ kỳ. Lại dám ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần ta lộ ra phong thái đắn đo như vậy!

Trong lúc Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh, tốc độ cực nhanh. Toàn thân hắn hóa thành một đạo cầu vồng, lao thẳng đến bắc bộ.

Phía sau hắn, bên trong Vân Hải Thành, lúc này đám người Đại Thiên Sư cùng Cự Quỷ Vương cùng với Chu Nhất Tinh vừa đến. Bọn họ chỉ có thấy được Bạch Tiểu Thuần giống như một bóng cầu vồng lao về phía xa. Mỗi người đều thoáng sửng sốt một chút, đưa mắt nhìn nhau.

- Cái đó... người mới vừa nói, là Thiên Tôn của chúng ta... Bạch Tiểu Thuần sao?

Chu Nhất Tinh có chút không xác định được, hỏi một câu. Thật ra, ở trong ký ức của hắn, tính cách của Bạch Tiểu Thuần hình như cũng không phải khí phách như thế.

Cự Quỷ Vương cũng lộ ra vẻ mặt hoài nghi. Hiểu biết của hắn đối với Bạch Tiểu Thuần càng nhiều hơn. Trước đây ửo thí luyện Quỷ Vương Hoa, chỉ là có một chút nguy hiểm như vậy, Bạch Tiểu Thuần này lại bày ra bộ dạng chết cũng không đi. Ban đầu Cự Quỷ Vương vốn cho rằng Bạch Tiểu Thuần làm vậy là đòi lợi ích. Nhưng cho đến cuối cùng, sau khi hắn hiểu rõ Bạch Tiểu Thuần, mới hiểu được, gia hỏa này căn bản là sợ chết không đi.

Phàm là có chút nguy hiểm, Bạch Tiểu Thuần này có thể không đảm nhiệm thì tuyệt đối không đi. Trừ phi là vạn bất đắc dĩ, hắn mới có thể cắn răng đi tới.

Nhưng chuyện ngày hôm nay, Tuyệt Địa Thiên Tôn này mặc dù quá đáng, nhưng chuyện này không phải là không có biện pháp giải quyết, không nhất thiết phải trực tiếp ra tay... Cái này khiến cho Cự Quỷ Vương càng không hiểu.

Đại Thiên Sư cũng thoáng sửng sốt một chút. Sau khi ba người nhìn nhau một cái, đều cảm thấy giờ phút này, hành vi của Bạch Tiểu Thuần thật sự rất quỷ dị.

- Cái này...

Cho dù bình thường đầu Đại Thiên Sư linh hoạt, lúc này cũng không rõ được. Cuối cùng vẫn là Cự Quỷ Vương hiểu rõ con rể này của hắn nhất, sau khi trầm tư một lát, Cự Quỷ Vương bỗng nhiên vỗ đùi.

- Ta biết rồi. Tu vi của Bạch Tiểu Thuần đột phá, khí tức của hắn mới có thể hình như mạnh hơn so với trước kia không ít. Hơn nữa trước khi hắn bế quan, không biết thu được cơ duyên gì, biến bản thân mình thành một kẻ mập mạp. Hiện tại hắn khôi phục bình thường, tu vi tất nhiên tăng cao!

Cự Quỷ Vương vừa nói ra lời này, bất luận là Chu Nhất Tinh hay Đại Thiên Sư, tâm thần đều chấn động. Tất cả nghi vấn, sau khi phối hợp với tiền đề này, trong nháy mắt lại có thể giải thích dễ dàng.

- Nếu quả thật chính là như vậy, sẽ phù hợp với tính cách của Bạch Tiểu Thuần...

Chu Nhất Tinh suy nghĩ sâu xa. Đồng thời, Đại Thiên Sư cũng dở khóc dở cười. Hắn cảm thấy cách nói này của Cự Quỷ Vương, có bảy tám phần mười là thật.

Ở thời điểm trong lòng ba người này đều cảm thấy cổ quái xúc động, Bạch Tiểu Thuần đắc ý rêu rao vô cùng. Hắn ở trên bầu trời này tốc độ càng lúc càng nhanh. Toàn thân hăng hái, còn tràn ngập ý chí chiến đấu sục sôi.

Thật ra hắn chờ đợi ngày này, đã đợi rất lâu. Trước đây, thời điểm vẫn còn là Thiên Tôn sơ kỳ, hắn không thể không cẩn thận, thậm chí có chút sợ đầu sợ đuôi. Hắn dựa vào đại kiếm bắc mạch, mới có thể chấn áp người bên ngoài.

Nhưng hiện tại tu vi đột phá. Nếu như đối phương là Thiên Tôn trung kỳ, Bạch Tiểu Thuần còn có thể do dự. Nhưng đối mặt với một Thiên Tôn sơ kỳ, Bạch Tiểu Thuần có đại kiếm bắc mạch, sự tự tin của hắn, lại giống như Trúc Cơ gặp phải tu sĩ Luyện Khí.

Lúc này thế đi rào rạt. Từ phía xa nhìn lại, hắn giống như một viên lưu tinh cực lớn, đang cắt phá trường không. Hắn đi qua nơi nào, thiên địa nổ mạnh, khí thế càng không ngừng quật khởi cùng bạo phát.

Thậm chí cũng ảnh hưởng tới mặt đất, khiến cho đại địa chấn động rung chuyển, giống như đang sợ hãi. Bầu trời cũng bởi vì tốc độ của Bạch Tiểu Thuần, dâng lên vô cùng tiếng nổ, khuấy động đến trời cao mây mù, khiến cho những mây mù sau lưng Bạch Tiểu Thuần cuồn cuộn, giống như hình thành một chiếc áo choàng cực lớn!

Áo choàng này ngang dọc trong phạm vi chừng vạn dặm. Nhất là lúc này chẳng bao lâu nữa sẽ tới hoàng hôn. Sắc trời còn sáng. Tầng mây cuồn cuộn, giống như vạn ngựa lao nhanh kéo theo một tấm màn đen cực lớn, muốn từ từ che đi bầu trời cao.

Hình ảnh này, lập tức khiến cho vô số tu sĩ của bắc bộ Tà Hoàng Triều ở trên mặt đất, đều cảm thấy hoảng sợ. Bên trong tâm thần mỗi một người dâng lên sóng lớn ngập trời. Bất kể là tu vi gì, cho dù là những cường giả Bán Thần đỉnh phong đại viên mãn, lúc này đều hít thở dồn dập. Trong lòng bọn họ không có cách nào bình tĩnh được. Thậm chí bọn họ còn cảm nhận được từ trên bầu trời, bên trong bóng người lao nhanh giống như lưu tinh, như vạn ngựa lao nhanh về phía trước, tản ra... sự bá đạo giống như thiên hạ trên mặt đất, duy nhất chỉ mình hắn độc tôn!

- Là Thông Thiên Vương!!

- Trời ạ, đây rốt cuộc là thế nào vậy? Chẳng lẽ sắp khai chiến!

- Ta nhớ ra rồi. Tuyệt Địa Thiên Tôn trước đó hạ lệnh, bắt lại tất cả người của thế giới Thông Thiên ở bắc bộ. Cho nên Thông Thiên Vương mới có thể đánh tới!

Ở trong vô số tiếng kêu kinh ngạc này, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần nhanh hơn, xẹt qua mọi dãy núi, lướt qua từng mảnh bình nguyên. Sau đó, hắn trực tiếp lại xác định phong tỏa ở một tòa thành trì thật lớn tại trung tâm của khu vực bắc bộ này. Còn có phủ đệ Thiên Tôn ở bên trong thành trì này!

Không giống với hành cung của Công Tôn Uyển Nhi, phủ đệ của Tuyệt Địa Thiên Tôn này là một bức tượng khổng lồ. Bức tượng kia là một con hung điểu cánh dài, trong mắt mang theo ánh sáng nồng đậm, bao quát mặt đất, giống như mở miệng, liền có thể phát ra tiếng kêu khiến cho thế giới biến sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận