Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1335: Tranh Đoạt (1)

- Tuân theo pháp chỉ của Thánh Hoàng!

Cổ Thiên Quân hít một hơi thật sâu, nghiêm nghị ôm quyền. Thoáng một cái, dưới toàn thân hắn hóa thành một đạo kiếm quang, lao thẳng đến mạng nhện phía dưới. Ba người Tư Mã Vân Hoa, Trần Tô, Linh Cửu Thiên Tôn, ánh mắt đều chớp động, lần lượt ôm quyền, sau đó bay về phía bên trong lỗ thủng.

Cùng lúc đó, những Thiên Tôn bên Tà Hoàng Triều bao gồm Công Tôn Uyển Nhi, tim đều đập rộn lên. Tất cả đều triển khai tốc độ, từng người nhảy vào bên trong lỗ thủng. Bạch Tiểu Thuần cũng không có đạo lý nào không đi. Hắn thoáng suy nghĩ một chút, sau đó cũng hóa thành cầu vồng, bay vào lỗ thủng, tiến vào...

Thế giới trong mạng nhện!

Cho đến khi tất cả mọi người tiến vào, bên ngoài lỗ thủng mạng nhện, hai người Tà Hoàng cùng Thánh Hoàng nhìn đối phương một cái. Sau đó bọn họ khoanh chân ngồi xuống, thần thức tản ra. Bọn họ cũng không phải là nhìn về phía bên trong mạng nhện, mà là khuếch tán ra, đề phòng con rắn mối lớn này từ những phương hướng khác của mạng nhện bỏ chạy.

Điều này lại chẳng khác nào phong tỏa tất cả đường lui của đối phương, giống như bắt con ba ba trong hũ, khiến cho phân thân Chúa Tể này có chạy đằng trời.

- Ta khuyên ngươi không nên tồn tại huyễn tưởng. Lần này, máu thịt của Chúa Tể nhất định thuộc về ta. Dựa theo giao hẹn, ta sẽ cho ngươi hai phần.

Tà Hoàng cười lạnh, bỗng nhiên mở miệng.

- Vừa rồi nếu không phải ngươi cố ý để hắn đi, cần gì phải phiền phức như vậy!

Thánh Hoàng nghe vậy ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Tà Hoàng. Thần sắc hắn đã không còn ôn hòa nữa, mà là trong sự âm u lạnh lẽo mang theo một tia tức giận cùng nghi vấn.

- Vậy mỏi mắt mong chờ.

Đối mặt với phản ứng của Thánh Hoàng, Tà Hoàng cười khẽ. Hắn nhắm hai mắt lại không tiếp tục để ý tới nữa.

Bên trong mạng nhện, vì trời cao bị che phủ, khiến cho toàn thế giới đều tối tăm một mảnh. Tia sáng rất yếu ớt. Ở trong mắt người phàm, nơi đây giống như ban đêm. Nhưng ở trong mắt tu sĩ, mặc dù bốn phía xung quanh mông lung, nhưng vẫn có thể thấy rõ tất cả.

Chỉ có điều nơi đây quỷ dị. Mặt đất màu xám, bất luận là dãy núi hay thực vật, tất cả cũng đều là cảnh tượng giống như tro bụi, khiến cho ngoại trừ Bạch Tiểu Thuần cùng Công Tôn Uyển Nhi ra, các Thiên Tôn khác đều không thích ứng được.

Dù sao mức độ quỷ dị ở đây, cho dù là Thiên Tôn, ở lần đầu tiếp xúc, đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Nhất là tương tự với Huyền Cửu Quận, ở bên trong mạng nhện này tồn tại một ít làng, thành trấn không bị hóa thành tro bụi. Tu sĩ cùng con dân bên trong giống như cái xác không hồn, khắp các nơi chốn lộ ra khí tức làm cho lòng người kinh sợ.

Ngoại trừ Bạch Tiểu Thuần cùng Công Tôn Uyển Nhi ra, tất cả những điều này, cũng làm cho mọi người bên ngoài, cần phải có một ít thời gian đi phán đoán cùng thích ứng. Duy nhất chỉ có Bạch Tiểu Thuần cùng Công Tôn Uyển Nhi, vì trước đó từng trải qua ở Huyền Cửu Quận, ở bên trong mạng nhện này mặc dù không thể nói là như cá gặp nước, nhưng lại sớm thành thói quen. Lúc này vừa hạ xuống, từng người lại tản ra, lao về phía các phương hướng khác nhau.

Ở đây dù sao không phải chỉ là đất đai của một quận Huyền Cửu, mà là gần như hơn nửa Tiên Vực thứ hai. Bao hàm chí ít bảy châu. Bên trong phạm vi to lớn, khó có thể hình dung. Phạm vi mênh mông như vậy, đi tìm một phân thân Chúa Tể trọng thương.

Độ khó của chuyện này cũng theo đó tăng lên quá nhiều. Chỉ có điều bọn họ ở chung vào một chỗ, mười hai vị Thiên Tôn, lực lượng này có thể nói là ngưng tụ tất cả lực đỉnh phong của Tiên Vực Vĩnh Hằng. Mỗi một Thiên Tôn toàn lực khuếch tán thần thức ra, cũng có thể bao trùm được một phạm vi rất xa. Nhất là nơi đây theo Phân thân Chúa Tể tổn thương nặng nề, theo hai đại Thái Cổ trước đó ra tay, sóng dao động có thể ảnh hưởng tới thần thức, cũng giống như cây không có rễ, yếu đi rất nhiều. Cái này khiến cho mọi người tập trung ở bên trong mạng nhện này, toàn lực tìm kiếm, hi vọng tìm được Phân thân Chúa Tể, cũng không phải không có khả năng. Tối đa chính là thời gian dài hay ngắn mà thôi.

Lúc này theo Bạch Tiểu Thuần cùng Công Tôn Uyển Nhi tản ra, ánh mắt đám người Cổ Thiên Quân đều lóe lên. Từng người lựa chọn một phương hướng nhanh như tên bắn lao đi. Đám người Quảng Mục Thiên Tôn cũng vậy. Mọi người đều dựa vào cơ duyê của mình. Nếu một người có thể thành công, tất nhiên là hay nhất. Nếu như không được, còn có thể truyền âm với nhau, liên hợp ra tay.

Hiển nhiên Tà Hoàng cùng Thánh Hoàng cũng như vậy. Vì nhất định phải hoàn thành được chuyện này, không muốn Thiên Tôn dưới quyền vì lợi ích mà từ chối liên thủ, do đó để mất cơ hội tốt. Cho nên ở trên phần thưởng, chỉ cần có thể nhận được, như vậy mưa móc đều dính. Tất cả mọi người đều có ban thưởng.

Có thể tưởng tượng được, một khi có người tìm được phân thân của Chúa Tể, như vậy Thiên Tôn hai bên tranh đoạt, sẽ cực kỳ kịch liệt. Chỉ có điều nơi đây quá lớn, cho nên cũng tồn tại quá nhiều biến số.

Thời khắc này Bạch Tiểu Thuần lại ở trên bầu trời gào thét đi về phía trước. Thần thức của hắn dĩ nhiên tản ra, lướt ngang qua thiên địa xung quanh, tìm kiếm vết tích cùng sóng dao động của phân thân Chúa Tể.

- Đây dù sao cũng là phân thân của Chúa Tể. Cho dù bị trọng thương, nhưng đây cũng chỉ là cách nói của Tà Hoàng cùng Thánh Hoàng mà thôi.

Bạch Tiểu Thuần vừa đi về phía trước, trong lòng vừa cân nhắc. Thật sự so sánh với những người khác, hắn cùng với Công Tôn Uyển Nhi đã tự mình từng cảm nhận qua trình độ đáng sợ của vị Phân thân Chúa Tể kia.

Đến bây giờ Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt lại, ở trong đầu cũng có thể hiện ra hình ảnh đáng sợ, dưới một chưởng kia, toàn bộ Huyền Cửu Quận tan thành mây khói. Hắn còn suy đoán, phân thân Chúa Tể này chỉ kém một tia liền có thể đến Thái Cổ hậu kỳ. Vô cùng có khả năng một tia thiếu hụt này, chính là bộ phận sức sống bị mình sử dụng Vĩnh Dạ Tán hút đi.

- Nếu như rắn mối lớn này thật sự đạt đến Thái Cổ hậu kỳ, sợ là Tà Hoàng cùng Thánh Hoàng lần này cũng sẽ cực kỳ chật vật...

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, càng thêm khẳng định phân thân Chúa Tể này sợ căm hận đối với mình, còn muốn mãnh liệt hơn với những người khác rất nhiều.

- Ta lại không phải cố ý. Ai bảo nó ở cửa nhà ta mở miệng làm như vậy.

Bạch Tiểu Thuần cũng cảm thấy có chút ủy khuất. Nhưng hắn lại không có cách nào. Lúc này hắn hạ quyết tâm, chỉ cần tìm được tung tích con rắn mối lớn này, mình sẽ lại lập tức truyền âm, tìm người qua cùng nhau đối phó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận