Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1192: Giám Công Sứ (2)

Kể cả những con Thiên Long Ngư đang nóng nảy ở bên trong, đều ở dưới hàn khí này khuếch tán, từng thân thể cũng trực tiếp bị lớp băng bao trùm. Chớp mắt một cái... toàn bộ thiên trì, trở thành một khối hàn băng cực lớn!

Còn chưa kết thúc, sắc mặt Thánh Hoàng thâm trầm. Tay phải lại bấm quyết, bỗng nhiên chỉ ra một cái. Nhất thời tu vi Thái Cổ trong cơ thể hắn, hóa thành lực lượng thần thánh nào đó, chiếu rọi trời cao và mặt đất, giống như toàn thân hóa thành một mặt trời!

Mặt trời này có ánh sáng chói lòa, nhưng lại hoàn toàn không có chút lửa nóng nào. Ngoại trừ ánh sáng ra, chỉ có một lực lượng thần thánh được tinh lọc đến cực hạn, giống như đang bạo phát từ bên trong ra.

Trong tiếng nổ lớn, ánh sáng này ẩn chứa thần thánh cùng tinh lọc, bao phủ toàn bộ Thánh Hoàng Thành, trực tiếp xuyên qua lớp băng của thiên trì, đảo qua toàn bộ thân thể hơn vạn con Thiên Long ngư bị đóng băng từ bên trong.

Tất cả bệnh tật, tất cả nóng nảy, thậm chí một ít Thiên Long Ngư tranh đấu với nhau, gây ra ngoại thương trước khi Bạch Tiểu Thuần tới Thánh Hoàng Thành rốt cuộc trong một tích tắc này... toàn bô jđều lập tức khôi phục giống như bình thường. Tất cả mọi thứ ảnh hưởng bên trong cơ thể, trong nháy mắt đều được tinh lọc.

Loại phương pháp tinh lọc này, sau khi Bạch Tiểu Thuần cảm nhận, không khỏi mở miệng hít sâu một hơi, tâm thần chấn động vô cùng mãnh liệt. Hắn đã có nhận thức mới đối với sự cường hãn của Thái Cổ.

Tất cả những điều này phát sinh đột ngột. Nhưng từ khi Thiên Long Ngư nóng nảy, cho đến khi Thánh Hoàng ra tay, tất cả chẳng qua chỉ là thời gian vài hơi thở ngắn ngủi. Rất nhanh, khi tất cả Thiên Long Ngư đều bị tinh lọc, hàn băng của thiên trì tan ra. Nước hồ trong suốt, có thể nhìn thấy được những con Thiên Long Ngư bên trong đó. Mỗi một con đang khôi phục hành động, lại hoàn toàn không có sự nóng nảy, giống như trước kia, thảnh thơi bơi ở trong hồ nước...

Cảnh tượng như vậy, không chỉ khiến cho Bạch Tiểu Thuần thở phào nhẹ nhõm, tu sĩ ở Thánh Hoàng Thành, mỗi một người cũng đều yên lòng. Chỉ là ở bên trong toàn Thánh Hoàng, bọn họ nhìn lá sen không có cách nào được thuật pháp chữa trị trong thời gian ngắn, bị cắn tổn hại tới mức độ khác nhau. Còn có hoa sen này cùng hoàng cung nghiêng sang một bên, lửa giận trong lòng bọn họ vẫn mãnh liệt thiêu đốt.

Nhất là Thánh Hoàng. Lúc này trong lòng Thánh Hoàng căm tức đến cực hạn, thiếu chút nữa không áp chế được, không để ý tới đại cục muốn đập cho Bạch Tiểu Thuần một cái, cho hắn chết. Nhưng cuối cùng Thánh Hoàng vẫn nhịn xuống, trong mắt có hàn quang lóe lên.

Hắn biết, mấy ngày tới, theo Bạch Tiểu Thuần bị mình sắc phong làm Thông Thiên Công, loại chuyện ngàn vàng mua xương ngựa này, giống như ở Thánh Hoàng Triều dựng lên một lá cờ, khiến cho toàn bộ tu sĩ thế giới Thông Thiên ở Tiên Vực của Vĩnh Hằng đều sẽ nhìn nơi đây thành niềm hy vọng.

Thậm chí căn cứ vào tin tức tình báo của hắn, đã có không ít tu sĩ thế giới Thông Thiên, đang chạy về phía Thánh Hoàng Triều. Tất cả những điều này, cũng làm cho hắn không có cách nào chém giết Bạch Tiểu Thuần.

- Chờ tới một ngày nào đó ngươi trở thành vô dụng, ta sẽ tính sổ cùng với ngươi!

Sau đó Thánh Hoàng cắn răng, hít một hơi thật sâu, vẫn cảm thấy chuyện này cần có sự trừng phạt. Vì vậy hắn hừ lạnh, truyền ra pháp chỉ.

- Thu lại vạn năm bổng lộc của Thông Thiên Công, phạt hắn dọn phân cho Thiên Long Ngư!

- Thu lại dải lụa màu của Thông Thiên Công, trách phạt hắn tu bổ lá sen của Thánh Hoàng Triều!

Sau khi nói xong, ngay cả Thánh Hoàng cũng cảm thấy loại trừng phạt này không đến nơi đến chốn. Trong lúc bất đắc dĩ, hắn nhớ tới những lời vị Lưu Dũng đã nói trước kia, xác thực lời hắn nói là chính xác.

- Sắc phong Lưu Dũng, Giám Công Sứ!

Thánh Hoàng hít một hơi thật sâu, lại truyền ra pháp chỉ. Lúc này hắn mới vung tay áo, gương mặt thâm trầm, trở về hoàng cung.

Lúc này, tức giận của toàn bộ Thánh Hoàng Thành đối với Bạch Tiểu Thuần, đã vô cùng mãnh liệt. Ở bên trong một phúc địa, vị Lưu Thiên Hầu kia vô cùng kích động tiếp chỉ. Hắn hiểu rõ sở dĩ mình thăng quan, chính là vì Thánh Hoàng đã biết Bạch Tiểu Thuần khó chơi. Đây là muốn sử dụng mình tới theo dõi Bạch Tiểu Thuần.

- Bệ hạ yên tâm. Cựu thần nhất định sẽ sử dụng đôi mắt này của mình, nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, dùng hết thần bút trong tay, viết ra từng tội lớn của hắn, viết thành tấu chương!

Ở trong thời điểm người trong toàn thành đều tức giận vô cùng, đồng thời, Bạch Tiểu Thuần cũng thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía hoàng cung.

- Ta thiếu chút nữa động tới căn cơ của Thánh Hoàng Thành, lại có thể chỉ bị những trừng phạt này?

Bạch Tiểu Thuần trợn trừng mắt, cảm nhận được Thánh Hoàng này giấu diếm sát ý không phát ra. Trong lòng hắn thầm rùng mình. Sau khi trầm ngâm một lát, hắn cảm thấy mình vẫn sống yên ổn một thời gian thì thỏa đáng hơn.

Vì vậy ở trong cuộc sống sau này, Bạch Tiểu Thuần mặc dù nhăn mặt, nhíu mày, nhưng vẫn không thể không đi dọn phân cho Thiên Long Ngư. Cho dù bị người chỉ chỏ nói xấu sau lưng, cũng chỉ có thể lựa chọn không nhìn.

Chỉ có điều cũng có lợi. Hắn mỗi ngày bên ngoài khổ cực, dần dần cũng nghe được không ít lời bàn luận của mọi người đối với thế giới Vĩnh Hằng, đối với thế giới này, hắn cũng hiểu nhiều hơn. Giống như lời Công Tôn Uyển Nhi trước đây nói: sau Thiên Tôn là Thái Cổ, sau Thái Cổ là ChúaTể, Bạch Tiểu Thuần đã xác định rõ ràng, Công Tôn Uyển Nhi không lừa gạt mình.

Đồng thời, theo một lá thư của Cự Quỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần cũng xác định người của thế giới Thông Thiên luyện linh, Thánh Hoàng Triều cùng Tà Hoàng Triều thực sự là làm không được. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến bọn họ có lòng tham đối với tu sĩ ở thế giới Thông Thiên.

Trong thư, Cự Quỷ Vương cũng có oán giận. Chỗ Thần La Châu của hắn rất cằn cỗi, người ở thưa thớt. Chỉ có điều vì chuyện hắn cùng với Bạch Tiểu Thuần trước đó bắt trói Quỷ Mẫu chuyện, đã chấn động toàn thế giới. Cho nên có không ít tu sĩ của thế giới Thông Thiên chủ động tìm tới.

Chỉ là sau khi những tu sĩ của thế giới Thông Thiên tới đây, đều bị Thiên Tôn chỗ Tiên Vực thứ hai nơi Cự Quỷ Vương ở, quấy rầy, sau đó phân tán ở bên trong các châu. Cự Quỷ Vương lo lắng kể từ đó, sợ là không cần quá lâu, sẽ bị Thánh Hoàng Triều đồng hóa. Cứ thế mãi, thế giới Thông Thiên sửa lại cách xưng hô, không còn tồn tại.

Xem thư, Bạch Tiểu Thuần trầm mặc. Hắn biết, đối với tu sĩ thế giới Thông Thiên, có thể tu luyện yên ổn sinh hoạt, là khát vọng của bọn họ. Nhưng điều hắn muốn làm, là cho những người này một sự lựa chọn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận