Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1469: Tiên Hậu (1)

Không lập tức rời đi, Bạch Tiểu Thuần ở bên trong thế giới cát chảy này, mượn khống chế của mình đối với thời gian thoáng, thành công đột phá bình cảnh của lửa hai mươi bảy màu. Thời điểm hoàn toàn nắm giữ cách điều chế đối với lửa hai mươi bảy màu, hắn chậm rãi đứng lên, mang theo một phần lưu luyến cùng biết ơn, nhìn mảnh thế giới vô số cát chảy này một chút, sau đó ôm quyền, hướng về phía nơi đây cúi đầu thật sâu!

Hắn cảm ơn nơi đây, càng cảm ơn chúa tể trong u minh này mặc dù không phải truyền đạo đối với hắn, nhưng lại có ơn truyền đạo, đồng thời đối với ý nghĩ dâng lên trước đó của mình, muốn lấy chí bảo này đi, lúc này cũng tiêu tan thành mây khói. Bạch Tiểu Thuần biết, mình... trước khi trở thành chúa tể, căn bản không lấy đi được chí bảo này!

Sau khi cúi đầu, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu, thân thể thoáng lắc một cái, lao thẳng đến trời cao. Thời điểm mới tới, chút thời gian chảy loạn này sẽ làm cho Bạch Tiểu Thuần ở đây hãi hùng khiếp vía. Nhưng hiện tại Bạch Tiểu Thuần nắm giữ sơ bộ đối với thời gian bản nguyên, đã có thể không cần để ý tới những thời gian chảy loạn này.

Mặc cho bọn chúng thay đổi tốc độ như thế nào, cũng vẫn không có cách nào chấn động được dấu vết cát chảy chuyển động trong đầu Bạch Tiểu Thuần. Bởi vậy ý chí của Bạch Tiểu Thuần làm chuẩn, tất cả mọi thứ bên ngoài, giống như gió thổi qua núi đá, trừ khi quanh năm ăn mòn, bằng không hoàn toàn không thể lay động được.

Gần như trong chớp mắt, Bạch Tiểu Thuần lại từ bên trong mảnh thế giới cát chảy nơi này nhảy lên một cái. Thời điểm xuất hiện hắn đã ở bên ngoài thế giới, trong tinh không. Lại thoáng lắc một cái, hắn liền trực tiếp đến trên bảo quạt!

Gần như trong chớp mắt khi Bạch Tiểu Thuần bước vào bảo quạt, chính là lúc tiểu khí linh ở nơi đó, thân thể đang cúi xuống, muốn khoanh chân tĩnh tọa. Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, khiến cho tiểu khí linh ở đây hét lên một tiếng, rõ ràng bị giật mình.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Tiểu khí linh hít thở dồn dập, bất chợt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần. Lúc này nó hãi hùng khiếp vía, thần niệm còn tản ra. Sau khi phát hiện bốn phía xung quanh chí bảo này không có chút động tĩnh nào, tiểu khí linh nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần cũng bị phản ứng mãnh liệt này của tiểu khí linh làm cho thoáng sửng sốt.

- Ngươi nhất thời kinh sợ gì vậy... Nói cho ta biết, lần này ta đi tới chỗ mảnh thế giới cát chảy đó, đã đi bao lâu?

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt với tiểu khí linh. Hắn vốn đã lâu không gặp đối phương, trong lòng còn có một chút tưởng niệm. Nhưng lúc này mắt thấy động tác quái dị của tiểu khí linh, trong lòng Bạch Tiểu Thuần mơ hồ có một cảm giác bất an.

- Đi bao lâu? A? Chính ngươi không biết sao?

Tiểu khí linh có chút mờ mịt.

- Ngươi mới vừa đi vào, đại khái... ba tới năm lần hít thở đi? Dù sao ta nhìn theo ngươi trở ra, không đợi ngồi xuống, ngươi lại vèo một cái trực tiếp trở về.

Tiểu khí linh nói đến đây, giống như kịp phản ứng, lại chợt mở to mắt, chỉ vào Bạch Tiểu Thuần.

- Ngươi... chẳng lẽ ở trong cảm giác của ngươi, ngươi đã ở nơi đó rất lâu?

Bạch Tiểu Thuần cũng chấn động. Ban đầu hắn vốn cho rằng bản thân mình đối với thời gian bản nguyên, đã nắm giữ sơ bộ. Nhưng tiểu khí linh nói, khiến cho tâm thần hắn dâng lên sóng lớn ngập trời.

- Làm sao có thể? Dựa theo phán đoán cùng lý giải của ta, ta ở trong mảnh thế giới đó, chí ít cũng phải mười năm thậm chí trên trăm năm cũng có thể... Bên ngoài làm sao có thể... chỉ qua mấy hơi thở!

Bạch Tiểu Thuần hết lần này đến lần khác xác định. Khi hiểu rõ tất cả những điều này là sự thật, hơi thở của hắn lại một lần nữa trở nên dồn dập. Hắn chợt cúi đầu nhìn về phía mảnh thế giới cát chảy này.

Lúc này tiểu khí linh cũng hoàn toàn hiểu rõ đầu đuôi. Nó cũng hoảng sợ, cùng Bạch Tiểu Thuần nhìn về phía mảnh thế giới này.

Hồi lâu, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Hắn bỗng nhiên ý thức được, ngay từ lúc đầu mình cho rằng thời gian bên ngoài là tiêu chuẩn để phán đoán, bản thân đã là sai lầm. Mảnh thế giới cát chảy này, nếu chỉ là tương đối so với ở bên ngoài mà thay đổi tốc độ chảy, vậy từ trình độ nào đó mà nói, vẫn là đường nhỏ mà thôi.

Nhưng mảnh thế giới này... Nó đã làm được. Không cùng một quỹ tích với mảnh tinh không này, giống như rời khỏi, giống như siêu thoát. Từ trình độ nào đó, theo Bạch Tiểu Thuần, chỉ có một từ ngữ có thể hình dung.

- Vĩnh hằng!

Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ, trong mắt lộ ra khát vọng mãnh liệt.

- Thời gian bản nguyên... quả nhiên thần bí!

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, hồi lâu khom người, lại cúi đầu về phía mảnh thế giới này, lại liếc mắt thoáng nhìn. Lúc này hắn mới dẫn theo tiểu khí linh, điều khiển bảo quạt, nhanh chóng rời khỏi nơi đây.

Lúc này tiểu khí linh càng nghĩ cũng càng cảm thấy nơi đây quỷ dị thần bí. Nó chỉ ước gì đi sớm một chút. Lúc này nó sử dụng toàn lực đi phối hợp. Rất nhanh, bảo quạt lại từ trong mảnh tinh không uốn lượn nơi này, dần dần tránh thoát ra, gào thét lao về phía xa!

Cho đến rời khỏi đó, Bạch Tiểu Thuần vẫn không có cách nào từ trong loại chấn động này khôi phục lại. Tiểu khí linh cũng trầm mặc. Thật ra, nó cũng bị lời Bạch Tiểu Thuần nói hù dọa.

Một đường bình yên. Lại qua đi mấy tháng, khi suy nghĩ của Bạch Tiểu Thuần chậm rãi khôi phục. Bỗng nhiên, ngày này, Bạch Tiểu Thuần đang khoanh chân tĩnh tọa, chợt mở ra mắt.

Hắn không do dự chút nào, trong chớp mắt khi mở mắt ra, tay phải trực tiếp giơ lên, bỗng nhiên chỉ một cái về phía một mảnh khu vực trống trải phía trước bảo quạt!

Lúc này tiểu khí linh còn chưa có kịp phản ứng, chỉ thấy Bạch Tiểu Thuần chỉ xuống, khu vực này chợt vặn vẹo, giống như sụp xuống lõm xuống, dường như hình thành một mảnh khu vực chí bảo cát chảy loại nhỏ!

Ở trong khu vực uốn lượn này, tiểu khí linh không nhìn thấy được, nhưng Bạch Tiểu Thuần lại có thể cảm nhận lực dẫn theo đó xuất hiện. Lực dẫn này vừa ra, lại trong giây lát trở nên vô cùng mãnh liệt. Thậm chí ngay cả khu vực kèm theo bị lõm xuống, trong nháy mắt cũng mở rộng. Dường như tới cá thể tới gần hình thành lực dẫn này, vô cùng to lớn!

Cùng lúc đó, theo lực dẫn tăng lớn, thời gian khu vực này trôi qua, cũng trong nháy mắt chậm lại. Cũng chính là vào lúc này, một tiếng rít gào mang theo sự phẫn nộ cùng kinh ngạc, từ bên trong truyền ra. Chỉ có điều sau khi đi ngang qua khu vực lực dẫn này, giọng nói này cũng vặn vẹo, nghe rất quỷ dị, thật giống như bị kéo dài ra.

Sau đó, bóng dáng của bà bà giấy mang theo đèn lồng giấy, thong thả từ trong khu vực này huyễn hóa ra. Đây cũng là lần đầu tiên, trong mắt nàng xuất hiện một tia rung động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận