Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 406: Không vực

"Không vực Thải Hồng Thượng có mười Đường khác nhau, mỗi tu sĩ áo vàng tấn chức sẽ được một Đường chọn đi, nhưng mười Đường đều tới ngày cố định mới mở cửa, chọn lựa một lần." hai tu sĩ tiếp dẫn Bạch Tiểu Thuần đều mặc áo vàng, không ngừng đánh giá Bạch Tiểu Thuần, thầm nghĩ có lẽ không nên gây khó dễ với tên này.

Vì lúc Bạch Tiểu Thuần đi lên gây động tĩnh quá lớn, hai đệ tử áo vàng này thường ngày đối xử với người phi thăng rất ác liệt, nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần, thì ngôn từ có hơi khách khí.

"Nhưng Bạch đạo hữu ngươi vận khí không tệ, hôm nay chỉ còn cách ngày thập Đường tuyển sinh có bốn tháng thôi." Hai người vừa đi vừa giới thiệu Không vực cầu vồng cho Bạch Tiểu Thuần, đây cũng là chức trách của họ.

"Cả không vực cầu vồng, vì có thập Đường nên chia ra ngũ hoàn, hoàn trong cùng là chỗ của Chưởng giáo, không triệu hoán không được đi vào, những khu vực khác đều là phân khu của thập Đường." hai người tiếp dẫn giới thiệu rất cẩn thận.

Bạch Tiểu Thuần lần trước tới chỉ là cưỡi ngựa xem hoa, lần này được nghe giới thiệu giảng giải, mới biết thêm nhiều hơn.

Nơi đây nói là cầu vồng, nhưng lại chẳng khác gì đất bằng, trên không trung bồng bềnh khí bảy màu, nhưng dưới đất thì toàn là đá xanh.

Chỉ có ở những tiên sơn mới có đất bảy màu, thứ Bạch Tiểu Thuần ấn tượng nhất là linh khí ở đây rất nhu hòa, giúp hấp thu dễ dàng rất bình thường, không làm tiêu hao nhiều như ở Không thành.

Nhìn ra xa có thể nhìn thấy thế giới thông thiên núi xanh nước biếc và Thông Thiên Hà đang êm đềm chảy.

Nhìn sang bên kia, là biển lớn vô tận mênh mông!

Lần trước Bạch Tiểu Thuần tới, vì là ở bên trong hoàn, không nhìn được quá xa, nhưng bây giờ hắn ở bên ngoài hoàn, nên mới nhìn thấy biển rộng, vùng biển mênh mông này rất khổng lồ, như vô tận.

Linh khí trên mặt biển cực kì nồng đậm, tới mức như cuồng bạo, khiến mặt biển lúc nào cũng có những cơn sóng cuồn cuộn, mạnh mẽ.

"Cái này... Chính là Thông Thiên Hải?" Bạch Tiểu Thuần thì thào.

Hai tu sĩ tiếp dẫn kiêu ngạo, cười.

"Không sai, chỉ có những đệ tử tấn chức áo vàng như chúng ta mới có tư cách ở lâu dài trên này, được nhìn thấy Thông Thiên Hải, cảm thụ sự tràn đầy của nó!

Biển này là hạch tâm của thông thiên thế giới, tất cả căn nguyên linh khí đều phát xuất từ nó, biển này chưa cạn, thì thông thiên Đại Lục vĩnh viễn hưng thịnh!"

Bạch Tiểu Thuần hít sâu, nhìn Thông Thiên Hải, trong lòng bỗng có một cảm xúc rất muốn theo gió vượt sóng, đạp lên Thông Thiên Hải, một lúc lâu sau hắn mới quay mặt đi, nhìn chiếc chiến thuyền cổ xưa khổng lồ bên kia thác nước.

Chiến thuyền này toàn thân đen kịt, từ vị trí này nhìn, có thể trông thấy nó càng thêm rõ ràng, có thể nhìn thấy trên thân thuyền có rất nhiều chỗ bị hư hại nặng nề, ngay cả buồm cũng không còn trọn vẹn, trên thuyền mơ hồ lại có rất nhiều u ảnh không ngừng bay tới bay lui, trông rất hãi người.

Bạch Tiểu Thuần sợ hãi, vội thu hồi ánh mắt.

Trên đường đi, hắn gặp một ít tu sĩ không vực cầu vồng, đa số đều là áo vàng, áo lục, áo xanh chẳng thấy một ai, có lẽ là rất ít, hoặc có lẽ họ không hề ở trong khu vực này.

Tu sĩ trong không vực cầu vồng giống hệt ấn tượng ban đầu của Bạch Tiểu Thuần, tự ngạo và lạnh lùng, rất ít khi nói chuyện với nhau, tối đa chỉ nhìn nhau một cái mà thôi, nên cả không vực cầu vồng rất yên tĩnh.

Sự yên tĩnh này làm Bạch Tiểu Thuần rất không quen, nhưng đành chịu, hắn đi theo hai tu sĩ tiếp dẫn tới chỗ đăng kí, lấy lệnh bài thân phận, lấy áo bào vàng, đi nhận động phủ.

Bạch Tiểu Thuần nhìn quanh, lại là cảm giác lạ lẫm, lẻ loi.

Chỗ hắn ở là một động phủ rất bình thường, điểm tốt duy nhất là đứng ở cửa ra vào có thể nhìn thấy biển rộng nơi xa, ngoài rak hông còn gì khác.

Động phủ không lớn, bên trong bố cục bình thường, thua xa những thứ hắn có ở Không thành.

Bạch Tiểu Thuần thở dài, đi quanh một vòng xem xét, sau đó ngồi xuống, bắt đầu tu hành.

Tốc độ tu hành ở đây rõ ràng tốt hơn ở Không thành không ít, tiêu hao hầu như không thấy, nên cũng không còn cảm thấy đói bụng.

Mỗi một lần thổ nạp, đều có Linh khí cuồn cuộn không dứt tràn tới, chui vào trong người Bạch Tiểu Thuần, sau đó tản ra khắp cả cơ thể, nhoáng một cái, đã đi qua mười ngày.

Này mười ngày, hắn ngoài tu hành, còn đi làm quen khắp xung quanh, gặp được ít đệ tử áo vàng, nhưng mọi người đều rất lãnh đạm, chẳng ai buồn để ý tới hắn.

Hắn cũng được biết, trong không vực Thải Hồng Thượng, hơn phân nửa đệ tử áo vàng đều là Kết Đan tu sĩ!

Mặc dù cũng có trúc cơ, cũng có giả đan, nhưng đều là những người chiến lực không tầm thường.

Hắn cũng đi hỏi thăm chỗ để tu luyện Nhân Sơn Quyết song đáng tiếc nó không ở trong không vực cầu vồng, mà là ở tầng thứ hai nơi Chưởng môn ở.

"Tầng thứ hai cầu vồng, bên trái là chỗ ở thiên nhân, phía bên phải là Chưởng môn và khu thí luyện..." Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu, nhìn tầng cầu vồng thứ hai.

Đệ tử áo vàng muốn về Không thành sẽ bị một chút hạn chế, những hạn chế này chẳng là gì với đám Lý Nguyên Thánh, nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần, chuyện này rất phức tạp.

Nhưng ngọc giản truyền âm hoàn hảo, thông qua truyền âm với đám Thần Toán Tử, Bạch Tiểu Thuần biết sau khi mình rời đi, Thanh Long hội hơi bị giảm sút, nhưng không sao.

Thiên Không Hội mặc dù cũng có khiêu khích, nhưng vẫn còn có chút kiêng kị Bạch Tiểu Thuần, nên cũng không dám làm gì mạnh bạo, đám Thần Toán Tử nói với Bạch Tiểu Thuần, bọn họ cũng đang chuẩn bị xử lý xong mọi việc rồi sẽ cùng phi thăng lên với hắn.

Bạch Tiểu Thuần rất chờ mong, không có đám Trương Đại Bàn, hắn rất nhàm chán, chỉ có thể cả ngày tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công và Hàn Môn dưỡng niệm quyết, cuộc sống như vậy cho tới một tháng sau, một buổi trưa, Bạch Tiểu Thuần đang tu hành, bỗng cảm ứng được, phất tay mở cửa, bên ngoài có một người đang đi tới.

Người đó tới cửa thì hơi khựng lại, sau đó tiếp tục bước vào, gương mặt rất lạnh lùng.

Chính là Tống Khuyết!

"Khuyết nhi!" Bạch Tiểu Thuần cao hứng đứng bật dậy, đang muốn ra nghênh đón, Tống Khuyết hừ một cái, lùi lại mấy bước, không đi vào động phủ, mà là đứng ở ngoài động phủ.

"Bạch Tiểu Thuần, chuyện tấn chức áo vàng coi như Tống Khuyết ta thiếu nợ ngươi một lần, ngươi vừa mới đi lên, rất nhiều chuyện không biết, ta phải nhắc nhở ngươi hai chuyện!" Tống Khuyết lên tiếng.

"Một là, ba tháng sau các Đường tuyển chọn, ta tất nhiên cũng sẽ tham dự, bởi vì tới sớm hơn ngươi nên biết nhiều hơn ngươi một chút. Có một số Đường rất béo bở, sinh tử ít, thu hoạch rất nhiều, như Công Pháp Đường, Hộ Vực Đường, Luyện Linh Đường, nhưng cũng có một số Đường cực kỳ nguy hiểm, vào đó tử vong rất nhiều, nhất là Ám Hành Đường và Hàng Ma Đường, ngươi phải lưu ý!"

"Hai là, sau khi ngươi đi lên đây một tháng, ngươi không biết, đã có một thế lực ngầm nhằm vào ngươi. Đã có bắn tiếng muốn đối phó với ngươi, ngươi suy nghĩ lại xem mình đã đắc tội với ai, chuẩn bị sẵn sàng!" Tống Khuyết nhìn Bạch Tiểu Thuần, nói xong là quay người đi ngay, cứ như hắn tới đây chỉ là để báo đáp chuyện điểm cống hiến mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận