Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 284: Hạng Viêm ra tay

Đối với Linh Khê Tông, là một Thiên Mạch đệ tử, danh sách truyền thừa, lại điều khiển được tất cả chiến thú, Bạch Tiểu Thuần đã trở thành một người vô cùng quan trọng, sau này tu vi hắn cao lên, trở này cây cột trụ chống đỡ cho Linh Khê Tông cũng không phải là điều không thể với tới.

Đối với Huyết Khê Tông, từ lúc Bạch Tiểu Thuần lộ ra sức mạnh của Huyết Chủ, thì tầm quan trọng của hắn đã không còn gì phải bàn cãi...

Chỉ cần một ý niệm của hắn, đã có thể giúp chiến lực của cả Huyết Khê Tông tăng lên ba thành, và cũng có thể áp chế hạ xuống một nửa.

Giờ khắc này, Thủy Tổ Huyết Khê Tông khi nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong đầu lại hiện ra thân hình khủng bố của Huyết Tổ trong Thông Thiên Hà!

"Huyết Chủ... Có thể điều khiển Huyết Tổ chi thân hay không?" Huyết Khê Tông Thủy Tổ ngần ngừ, lão không dám trấn áp Huyết Chủ, không dám đặt cược, vì sợ nếu thua, Huyết Khê Tông sẽ bị diệt!

"Dung hợp thành tông môn mới, sơn môn đặt ở đâu?" Thiết Mộc lão tổ Linh Khê Tông hỏi.

"Tông môn mới, thì đặt sơn môn mới, không cần thiết phải bắt buộc ở lại nơi chốn cũ, phân mạch Không Hà Viện, chính là nơi đặt sơn môn mới của chúng ta!" mạch suy nghĩ của Bạch Tiểu Thuần càng lúc càng rõ ràng, mắt rực sáng, dạt dào chiến ý! !

"Với sức mạnh Huyết Chủ của ta, có thể giúp chiến lực Huyết Khê Tông nâng cao ba thành, với khả năng khống chế chiến thú của ta, có thể khiến tất cả chiến thú của Linh Khê Tông tụ hợp lại, tạo ra một sức mạnh mạnh hơn!"

"Hai tông dung hợp, sẽ trở thành hai lưỡi dao sắc bén đặt song song, chúng ta sẽ đi chiếm Huyền Khê Tông, chiếm Đan Khê Tông, mạnh mẽ quét ngang phân viện Không Hà Viện, vào ... Trung du phân mạch! !"

"Trung du phân mạch, là nơi xa lạ với chúng ta, nên nếu chúng ta muốn vững mạnh ở đó, thì chúng ta chỉ có thể tin tưởng vào nhau!" lão tổ hai phe đều trầm ngâm ngẫm nghĩ, nhìn Bạch Tiểu Thuần mà không khỏi than thở trong lòng.

Trận chiến này, đã không thể nào tiếp tục được nữa.

Bởi vì, Linh Khê Tông tin tưởng Bạch Tiểu Thuần, và Huyết Khê Tông cũng tin tưởng Bạch Tiểu Thuần.

Thời gian dần trôi qua, bốn phía mặc dù vẫn im lặng, nhưng đã có nhiều người rì rầm bàn tán với nhau, sự căng thẳng giương cung bạt kiếm của chiến trường đã giảm mạnh.

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần cũng cảm thấy bớt căng thẳng.

Nhưng ngay lúc này!

Hạng Viêm lão tổ của Huyết Khê Tông mắt lóe sáng, phát ra sát cơ mãnh liệt.

"Toàn ăn nói bậy bạ, chắc chắn ngươi đã giết Trung Phong Huyết Tử Dạ Táng của chúng ta, mạo danh thế thân, dùng tà thuyết mê hoặc người khác, lão phu phải diệt ngươi!"

Lão nói còn chưa dứt lời, cả người đã lao vụt ra, vung tay phải, tu vi Nguyên Anh mạnh mẽ bùng ra, một cái vòng xoáy cực lớn xuất hiện.

Vòng xoáy rực lên sát ý, hóa thành vô số kiếm khí đều chém thẳng vào Bạch Tiểu Thuần, cơ thể hắn như bị trói chặt, không thể giãy giụa được.

Lão tổ Nguyên Anh ra tay, mà Bạch Tiểu Thuần mới chỉ là Trúc Cơ trung kỳ...

Sự chênh lệch giữa hai bên như biển lớn và ao nhỏ!

Nhưng đó vẫn chưa phải là sát chiêu của Hạng Viêm lão tổ, sát chiêu là một chưởng tay phải lão ấn tới!

Một chưởng này vừa xuất hiện, bầu trời nổ vang, lửa bốc lên hừng hực đốt cháy không gian, tạo thành một bàn tay to cả trăm trượng, một đường thiêu đốt hư vô, mang theo ý chí tuyệt diệt, nhắm thẳng vào Bạch Tiểu Thuần!

Hạng Viêm lão tổ ra tay quá đột ngột, lão tổ hai bên đều không kịp phản ứng, mọi người đều biến sắc.

"Hạng Viêm dừng tay! !" Huyết Khê Tông Thủy Tổ lo lắng gầm lên, tay phải chém ra một trảo để cản lại.

Nhưng tu vi của lão đã bị áp chế xuống một nửa, nên không đủ lực ngăn hết đòn đánh của Hạng Viêm lão tổ, chỉ khiến nó hơi khựng lại một chút mà thôi.

Huyết Khê Tông Thủy Tổ biến sắc, mắt lóe hàn mang, Bạch Tiểu Thuần quá quan trọng, nếu hắn chết, hai tông... sẽ phải tiếp tục đánh nhau, không thể hòa hoãn được nữa!

Bởi vì, sợi dây ràng buộc đã đứt!

Tống gia lão tổ mắt rụt lại, dù thế nào, Bạch Tiểu Thuần là nghĩa tử của lão, có người lại dám ngay trước mặt lão muốn giết nghĩa tử của lão, làm sao lão chịu được, nên gầm lên, lao vụt ra, tay phải bấm pháp quyết chỉ một cái, một đạo kiếm khí ngập trời chém thẳng vào Hạng Viêm.

Nhưng cũng vì tu vi bị giảm đi một nửa, nên kiếm khí của Tống gia lão tổ cũng tan vỡ, bàn tay to của Hạng Viêm lão tổ chỉ ảm đạm đi một tí, nhưng vẫn tiếp tục thẳng đến Bạch Tiểu Thuần.

Lão tổ thứ nhất Linh Khê Tông nổi giận, gầm lên kinh người, tay bấm pháp quyết, một cái xích sắt đột ngột xuất hiện, nhanh chóng to ra, hóa thành trăm trượng, bay tới cản đường Hạng Viêm.

Bàn tay to rực lửa bị hỏng mất một nửa, nhưng vì... Hạng Viêm lão tổ ra tay trước, chiếm được tiên cơ, nên dù liên tiếp bị ngăn cản, vẫn không bị tiêu tán hoàn toàn!

Bàn tay bị tàn phá một nữa đập thẳng vào Bạch Tiểu Thuần.

"Tiểu Thuần! !"

"Dạ Táng! !"

Mặt Bạch Tiểu Thuần trắng bệch, gào lên.

Trán hắn nổi gân xanh, cả người nghiến lên ken két, xương cốt như muốn vỡ vụn, cảm giác tử vong vô cùng mạnh mẽ!

Nhưng hắn không cam lòng, mắt hắn rực đỏ, hai tay đều bấm pháp quyết, một cái đèn lồng màu tím xuất hiện trong tay, bay lên đỡ bàn tay tàn phá.

Oanh oanh oanh!

Cái đèn tím cháy rụi, lửa tím tràn ra khắp nơi, tạo thành một gương mặt người cực lớn, bay tới va chạm với tàn chưởng. Đèn lồng tím này là Tống gia lão tổ ban cho, uy lực cực lớn, không thua Hạng Viêm lão tổ bao nhiêu!

Hai bên chạm vào nhau, sóng trùng kích tỏa ra ngập trời, lửa tím tiêu tán, tàn chưởng tiếp tục bị tàn phá nhiều thêm, nhưng vẫn tiếp tục bay tới!

Bạch Tiểu Thuần phun máu tươi, bị lực xung kích hất lùi ra sau, hắn vung tay phải, một miếng ngọc bội bốn màu xuất hiện, phóng ra một màn sáng bốn tầng màu sắc khác nhau chắn trước mặt hắn.

Màn chắn vừa dựng lên, tàn chưởng đã tới nơi, những tiếng nổ vang không ngừng, màn sáng bốn tầng từng tầng tan vỡ.

Tuy mỗi lần tan vỡ, lại làm tàn chưởng ảm đạm đi không ít, nhưng vẫn không đủ làm cho nó tiêu tán, các lão tổ gầm lên, ai cũng lo cho Bạch Tiểu Thuần, màn sáng bốn tầng, toàn bộ tan vỡ!

Bàn tay tàn phá thế như chẻ tre đập vào người Bạch Tiểu Thuần, song ngay lúc nó đập vào, Bạch Tiểu Thuần đã kịp rút ra một lá bùa!

Lá bùa...

Thần lực phù! !

Hắn đập mạnh lá bùa lên ngực, gầm vang, Bất Tử Trường Sinh Công bùng lên, hai Thiên Yêu thân cực lớn xuất hiện sau lưng, nhờ tác dụng của Thần lực phù, sức mạnh cơ thể của Bạch Tiểu Thuần đã được tăng lên gấp đôi!

Cơ thể hắn đụng vào bàn tay tàn phá.

Nếu cảnh này được vẽ thành tranh, nhất định sẽ khiến người xem tranh giật mình, vì dưới bàn tay hỏa diễm, không hề nhìn thấy hình dáng Bạch Tiểu Thuần, mà chỉ nhìn thấy hai con... Thanh Bì Thiên Yêu! !

Oanh oanh oanh! !

Tiếng nổ rung trời, rung chuyển bát phương, bàn tay hỏa diễm rốt cuộc tan vỡ, hóa thành vô số đốm lửa bay tứ tán, hai cái Thiên Yêu thân của Bạch Tiểu Thuần cũng xuất hiện những vết rạn, sau nó vỡ thành nhiều mảnh.

Cơ thể hắn rơi nhanh, đập mạnh xuống đất, tạo thành một cái hố sâu cả mười trượng!

Trong hố, Bạch Tiểu Thuần mặt xám ngắt, miệng trào máu tươi, hơi thở mong manh, hoàn toàn bất tỉnh, không ai nhìn thấy trong tay phải hắn có một luồng hắc quang đang dần tan đi.

Ngay trước khi hắn bất tỉnh, đã kịp giải trừ áp chế tu vi cho người của Huyết Khê Tông!

Không ai nhìn thấy lúc Hạng Viêm ra tay với Bạch Tiểu Thuần, trong Lạc Trần sơn mạch có một con khỉ mắt rực lên ác liệt, và trên tầng mây của Huyết Khê Tông có một đôi ánh mắt màu đỏ, chợt hiện ra nhấp nháy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận