Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 830: Nàng không phải Bạch Tiểu Thuần

Ngay khi trên bầu trời xuất hiện phong ấn, Cự Quỷ Vương liền hét lớn một tiếng, tu vi toàn thân bộc phát đến cực hạn, lão thậm chí đã triển khai cả đòn sát thủ...

"Cự Quỷ, Diệt Thế!" Cự Quỷ Vương rống to, hai tay nhấc lên, lập tức ở giữa hai cánh tay khổng lồ của lão xuất hiện một mặt trời màu đen!

Mặt trời kia dường như ẩn chứa một lực lượng khủng bố có thể hủy diệt thiên địa. Lực lượng này, đừng nói tới Thiên Nhân, dù là Bán Thần cũng phải hít sâu một hơi, cảm thấy kinh tâm động phách.

Mà lúc này, Cự Quỷ Vương dường như đang liều mạng vậy, không hề để ý tới ảnh hưởng của một kích này tới thế giới nơi đây. Dường như với lão, nếu không tiêu diệt được kẻ địch đầy quỷ dị trước mắt này thì hậu quả còn đáng sợ hơn rất nhiều so với sự hủy diệt gây ra từ đòn sát thủ của bản thân!

Bạch Tiểu Thuần miệng lưỡi khô đắng, đáy lòng không ngừng chấn động. Thần thông này của Cự Quỷ Vương đã khủng bố đến không thể tưởng tượng, mà khí tức phát ra từ thân thể khổng lồ kia khiến cho hắn mới chỉ cảm nhận một chút mà đã như đặt mình vào bên trong một cơn sóng thần vậy, càng không cần kể đến Hắc Dương ở giữa hai tay Cự Quỷ Vương!

Ngay khi nhìn vào Hắc Dương kia, Bạch Tiểu Thuần dường như thấy được vô tận hoang vu, vô tận thê lương cùng vô tận tử vong!

Một khi nó đánh xuống, không biết chắc sẽ ra sao nhưng theo hắn cảm nhận thì sợ rằng gần nửa Man Hoang đều sẽ trở thành một đống hoang tàn!

"Chuyện này... sao lại có thể như vậy!" Bạch Tiểu Thuần sắc mặt trắng bệch, nhìn thấy Cự Quỷ Vương đột nhiên bạo phát làm hắn vô cùng bối rối, tâm thần hoảng hốt, liền tranh thủ thời gian truyền âm cho Cự Quỷ Vương.

"Vương gia hãy cẩn thận, sau khi nàng tự bạo có thể sẽ hóa thành huyết ảnh đi thôn phệ chúng sinh!"

Cự Quỷ Vương dường như không nghe thấy, chỉ là sâu trong mắt bỗng lóe lên tia sáng.

Công Tôn Uyển Nhi cũng hít vào một hơi, sắc mặt càng trở nên nghiêm trọng.

"Không hổ là Bán Thần... Chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã tìm được sơ hở duy nhất hiện tại của ta..." Con ngươi Công Tôn Uyển Nhi chợt co rút lại, chỉ là sự tham lam trong mắt lại trở nên mãnh liệt hơn vô số lần ngày thường. Một tiếng bén nhọn từ miệng nàng truyền ra, thân hình nhảy lên, vừa bấm niệm pháp quyết vừa nâng tay phải lên, tạo ra một cái hắc động xoay tròn!

"Thân là bất diệt chi hồn, không ai có thể giết chết được, với ta, tất cả thần thông, tất cả chúng sinh đều chỉ là chất dinh dưỡng... Ta càng đánh càng mạnh, mà biện pháp duy nhất để giết ta chính là làm cho ta nổ tung trong khi đang hấp thu... Có điều, nếu đã vậy thì thử xem là ngươi có thể lợi dụng sơ hở này mà tiêu diệt ta hay là ngược lại, ta nhờ ngươi xóa đi sơ hở cuối cùng này!"

Công Tôn Uyển Nhi nở nụ cười đầy quỷ dị. Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy, ngay khi Cự Quỷ Vương đẩy Hắc Dương kia đến, nàng bỗng lao tới trực tiếp đâm sầm vào Hắc Dương kia.

Tiếng nổ vang lên, ngay khi song phương một lớn một nhỏ va chạm, Hắc Dương kia liền bộc phát ra lực lượng hủy diệt, thế nhưng lại bị vòng xoáy trên tay Công Tôn Uyển Nhi cắn nuốt mất!

Theo đó, thân thể Công Tôn Uyển Nhi không ngừng run rẩy, liên tục lui lại, thế nhưng kì mang trong mắt nàng càng trở nên mãnh liệt, hủy diệt lượng không ngừng từ vòng xoáy kia truyền thẳng vào thân thể nàng.

Thấy vậy, Cự Quỷ Vương liền tỏ ra biến sắc mặt, nhưng lại âm thầm cười lạnh, hai tay vung thật mạnh.

"Nếu ngươi đã thích hút như vậy thì bản vương sẽ cho ngươi hút đủ!"

Lão trầm giọng hét lớn, hai tay vốn đang đẩy Hắc Dương kia tới Công Tôn Uyển Nhi lại càng ấn mạnh hơn nữa. Thậm chí trong quá trình đó, thân thể khổng lồ của lão lại liên tục sinh ra hắc khí dung nhập vào trong Hắc Dương kia, đồng thời cũng nhanh chóng thu nhỏ lại.

Dường như cảm thấy năng lượng của Hắc Dương này còn chưa đủ, nên lúc này dù cho phải tự hao tổn bản thân thì lão cũng phải làm cho lực lượng Hắc Dương kia đạt tới đỉnh phong. Tiếng nổ vang lên, thiên địa biến sắc, phong vân cuốn ngược, tất cả mọi người ở bốn phía, kể cả Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt đều trắng bệch, nhanh chóng lui lại.

Không một ai dám lại gần mà chỉ đứng từ rất xa nhìn lại. Lúc này thân thể Cự Quỷ Vương cũng đang không ngừng nhỏ lại, mà Hắc Dương kia cũng càng lúc càng lớn, chỉ trong nháy mắt liền đạt tới mấy ngàn trượng mà thân thể Cự Quỷ Vương cũng trở về trạng thái bình thường, đẩy thật mạnh Hắc Dương về phía Công Tôn Uyển Nhi!

Công Tôn Uyển Nhi chợt rít lên một tiếng thê thảm, thân thể nàng hiện tại đã tràn ngập lực lượng hủy diệt, không ngừng bành trướng. Thậm chí bởi vì phải tập trung chống đỡ nó nên không thể duy trì được bộ dáng của Bạch Tiểu Thuần nữa.

Dùng mắt thường có thể thấy được khuôn mặt nàng xuất hiện rất nhiều khe nứt, đồng thời chúng đang không ngừng khuếch tán ra toàn thân. Chỉ trong nháy mắt, thân thể của nàng đã chẳng khác nào một tấm gương nứt vỡ, cuối cùng rắc rắc một tiếng, khuôn mặt đã bắt đầu nát vụn ra.

Mà thân thể đang mang bộ dáng Bạch Tiểu Thuần kia cũng theo đó, triệt để nổ tung, rồi bất ngờ làm lộ ra trước mắt mọi người một cô gái xinh đẹp chứ không còn là tên nam tử kia nữa.

Vừa thấy như vậy, mọi người bốn phía lập tức trợn to mắt ra, tất cả đều hít một hơi thật sâu.

" Nàng không phải là Bạch Tiểu Thuần!"

" Người này là ai?"

Mà lúc này, Hồng Trần Nữ cũng đã tỉnh lại, chứng kiến những chuyện vừa xảy ra làm nàng sắc mặt đại biến. Công Tôn Uyển Nhi thật sự là quỷ dị ngoài sức tưởng tượng.

Chỉ Bạch Tiểu Thuần lúc này đang căng thẳng nhìn chằm chằm vào Công Tôn Uyển Nhi, bởi vì chỉ mình hắn biết... Kẻ đang đứng trước mọi người đây cũng không phải là chân thân của đối phương!

Đúng lúc này, tiếng nổ rung động thiên địa kia lại vang lên, Hắc Dương mấy ngàn trượng lúc này đang điên cuồng mà thu nhỏ lại. Đây đúng là do Cự Quỷ Vương chủ động đem lực lượng hủy diệt bên trong đó, toàn bộ đẩy vào cơ thể Công Tôn Uyển Nhi, làm cho nàng dù có muốn không hấp thu cũng không được!

Cho tới khi Hắc Dương kia đã thu nhỏ còn một ngàn ba trăm trượng thì Công Tôn Uyển Nhi như quả bóng được thổi đầy hơi vào, cơ thể nhanh chóng bành trướng ra. Rất nhanh sau đó, trên mặt, trên cổ, trên người nàng lại lần nữa xuất hiện vết nứt. Âm thanh vỡ vụn ken két vang lên, vết nứt không ngừng lan tràn, đến khi nó bao trùm toàn thân Công Tôn Uyển Nhi, nàng chợt gào lên một tiếng thê thảm, ầm một tiếng, thân thể của nàng, lần thứ hai tan vỡ!

Ngay khi nứt ra, có thể qua những khe hở trên thân hình mà nhìn thấy một tiểu cô nương sắc mặt trắng bệch không có chút máu, trên người mặc trường bào màu đỏ!

Tiểu cô nương này vừa xuất hiện, lập tức làm cho toàn bộ trời đất cùng thế giới nơi đây trở nên lạnh lẽo. Đặc biệt là phạm vi xung quanh nàng, mặt đất đều đóng băng, tất cả mọi người đều run rẩy, có điều cái lạnh giá này cũng không đủ để họ đè xuống sự sợ hãi.

"Vẫn còn thân thể nữa!"

"Nàng rốt cuộc là ai?"

Da đầu Bạch Tiểu Thuần như đang bị kim đâm vậy, hơi thở dồn dập, hắn vĩnh viễn cũng không thể nào quên được thân ảnh tiểu cô nương kia. Từng việc xảy ra trong Vẫn Kiếm Thâm Uyên đến nay hắn vẫn còn nhớ như in.

Đúng lúc này, đôi mắt Cự Quỷ Vương chợt lóe ra tinh mang, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, lập tức Hắc Dương chỉ còn lại có một nghìn hai trăm trượng kia nổ vang giữa không, bộc phát toàn bộ lực lượng, trút sạch vào trong thân thể tiểu cô nương kia.

Tiểu cô nương hơi thở nặng nhọc, ánh mắt lộ vẻ lạnh lẽo đến thấu xương, mở miệng kêu lên một tiếng đủ khiến cho hồn phách của tất cả mọi người đều run rẩy. Mà thân thể nàng cũng chỉ trong chốc lát lại xuất hiện khe hở, đây đã là lần thứ ba!

Hắc Dương càng nhỏ lại thì những khe hở lại càng lúc càng nhiều. Hắc Dương sau một thời gian cũng chỉ còn có năm trăm trượng, bốn trăm trượng, ba trăm trượng... Rồi một trăm trượng, năm mươi trượng, cho đến lúc chỉ còn mười trượng, Cự Quỷ Vương liền rống to một tiếng trực tiếp đẩy nốt phần Hắc Dương còn lại vào trong thân thể tiểu cô nương kia.

Toàn thân nàng chấn động, khe nứt chằng chịt, ngay tại lúc này liền vỡ vụn ra!

Ngay sau đó, một huyết ảnh từ trong thân thể vỡ vụn của tiểu cô nương bộc phá mà ra. Khi nó xuất hiện liền bùng phát ra khí tức tà ác kinh thiên động địa, chạm tới tận trời, không ngừng bành trướng ra ngoài, khiến nơi đây trở thành Huyết Hải!

Cự Quỷ Vương là người đứng mũi chịu sào, dù có tu vi Bán Thần cũng phải phun ra máu tươi, thân thể nhanh chóng lui lại, lão gầm lên.

"Lập tức tản ra!" Thế nhưng tốc độ khuếch tán của Huyết Hải kia còn nhanh hơn cả tốc độ âm thanh của lão. Dù rằng lúc trước mọi người đã lui ra rất xa thế nhưng chỉ trong nháy mắt Huyết Hải này đã lan ra trùm khắp bát phương, không ít Hồn tu đã bị nó bao phủ toàn thân, mạnh mẽ hút lấy... Lập tức tất cả Hồn tu ở bên trong phạm vi Huyết Hải, bất kể là tu vi gì cũng thế, lúc này, thân thể mạnh mẽ chấn động, dùng mắt thường cũng thấy được bọn họ đang biến thành thây khô!

Sinh cơ, tu vi, hồn phách của bọn họ chỉ trong nháy mắt đã bị Huyết Hải kia rút sạch, mà nó vẫn còn đang cuồn cuộn không ngừng bành trướng ra. Bạch Tiểu Thuần lúc này như đã ngừng thở, hắn vốn cách nơi đó rất xa, hơn nữa lại luôn luôn cảnh giác, gần như ngay khi Huyết Hải xuất hiện, hắn liền bộc phát toàn lực bay thật nhanh về phía sau, ra khỏi phạm vi của Huyết Hải.

Thế nhưng lúc này tâm thần hắn lại càng run rẩy.

"Bán Thần còn không giết được nàng!" Bạch Tiểu Thuần lo lắng vô cùng, nội tâm rên rỉ. Hắn không biết con quỷ nữ này vì sao cứ đi theo bản thân, chuyện này đã diễn ra rất nhiều lần làm hắn thật sự khó hiểu. Mà theo Bạch Tiểu Thuần phân tích ra thì hắn còn có ân với tiểu cô nương này mới đúng.

"Lấy oán báo ơn!" Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy mọi người trong biển máu biến thành thây khô mà run rẩy. Còn có Bạch gia lão tổ vị Thiên Nhân kia cùng với những người xung quanh lão đều run rẩy mà lui lại, tất cả đều sợ hãi vô cùng.

Ngay khi bọn họ lui lại thì Huyết Hải đang cuồn cuộn bỗng nổi lên một gương mặt, chính là của tiểu cô nương kia. Nàng nhếch miệng cười, nhìn về phía Cự Quỷ Vương sắc mặt đang âm trầm ở giữa không trung.

"Ngươi... Thua!" Âm thanh này thật quỷ dị, dường như có rất nhiều người cùng nói một lúc, trong đó có âm thanh của cả nam nữ già trẻ vô số người!

"Thật sao?" Cự Quỷ Vương bỗng cười một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận