Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1156: Làm Đại Tướng! (1)

Nếu như là thế giới Thông Thiên còn tốt. Bạch Tiểu Thuần có quá nhiều nơi để đi tránh né nguy cơ lần này. Nhưng hôm nay ở trên đại lục Vĩnh Hằng này lại là biên giới của Tà Hoàng Triều. Một khi lưu lại, trình độ nguy hiểm sẽ tăng lên thẳng tắp.

- Nếu như Quỷ Mẫu này có thể đi xuống khỏi chiến thuyền đánh một trận, thì tốt rồi.

Bạch Tiểu Thuần thở dài. Quỷ Mẫu cẩn thận, khiến cho nàng hoàn toàn không có lộ ra một chút sơ hở nào. Trong khoảng thời gian ngắn Bạch Tiểu Thuần cũng không có cách nào. Lúc này thần thức của hắn tản ra, đảo qua biển Vĩnh Hằng. Hắn chỉ có thể nhìn thấy được nước biển vô tận, hoàn toàn không tìm được chỗ tránh né.

Thời điểm Bạch Tiểu Thuần cùng Cự Quỷ Vương ở đây đang đau đầu, trong khoảng khắc phía sau lưng của bọn họ lại truyền đến tiếng nổ mạnh giống như sóng lớn đánh ra. Trong tiếng nổ lớn, chỉ thấy từ phương hướng Tiên Vực thứ ba, thân thể khổng lồ của con rắn mối xương trắng này tự nhiên xuất hiện ở bên trong tầm mắt có thể nhìn thấy.

Sương mù màu đen khuếch tán ra, huyễn hóa ra vô số lệ quỷ dữ tợn, phát ra những tiếng gào thét thê lương, truyền vào trong tai Bạch Tiểu Thuần cùng Cự Quỷ Vương, khiến cho đồng tử trong hai mắt của bọn họ đều co lại.

Trước một hơi thở, con rắn mối xương trắng này vẫn ở phía xa. Nhưng đột nhiên, theo khí huyết sương mù từ trên rắn mối xương trắng xuất hiện, khí thế của nó chợt bạo phát, lấy một loại tốc độ khiến cho Bạch Tiểu Thuần cũng phải hít sâu một hơi. Nó lại có thể ở trong chớp mắt, từ phía xa thế như chẻ tre vậy, trực tiếp lao tới.

Quá nhanh, Bạch Tiểu Thuần vung tay áo, trực tiếp đẩy Cự Quỷ Vương ra. Trong nháy mắt khi hai người quay ngược lại, con rắn mối xương trắng này phát ra một tiếng ầm, đánh vào chỗ khu vực hai người đứng trước đó.

Những tiếng rắc rắc vang vọng. Không trung ở giữa khu vực này rốt cuộc có từng vết nứt hư vô, bị đụng phải, hiện ra. Cũng may đại lục Vĩnh Hằng này không giống bình thường. Những vết nứt này nhanh chóng khép lại.

Nhưng trùng kích này dâng lên, lại giống như là gió bão, quét ngang khắp nơi. Đồng thời, xuất hiện ở trên thuyền xương này là từng mảnh biển lửa từ trong miệng của con rắn mối xương trắng này phun ra. Theo sóng nhiệt đập vào mặt, biển lửa kia nhanh chóng khuếch tán, giống như muốn bao vây xung quanh Bạch Tiểu Thuần cùng Cự Quỷ Vương.

Còn có từng cột ánh sáng màu đen, không ngừng bắn ra. Tuy hai người Bạch Tiểu Thuần tránh né, nhưng lực sát thương của cột ánh sáng màu đen này, vẫn khiến cho trong mắt Bạch Tiểu Thuần có chút lo nghĩ.

Mặt khác chính là hai mặt quỷ này. Trong tiếng rít gào, chúng đã sớm rời khỏi chiến thuyền một bước, muốn lao tới chặn đứng Bạch Tiểu Thuần cùng Cự Quỷ Vương.

Mắt thấy khoảng cách trước đó ranh thủ được, cứ như vậy bị xóa đi, lo lắng trong mắt Bạch Tiểu Thuần càng lúc càng nồng đậm. Nguy cơ trước mắt, hắn lại không có thời gian để suy nghĩ nhiều. Tay phải hắn chợt giơ lên, bỗng nhiên chỉ về phía rắn mối xương trắng.

- Đầm nước!

Bốn phía thiên địa xung quanh, trong phạm vi vô tận, nhất thời dâng lên hơi nước kinh thiên. Thậm chí bên trong tầm mắt nhìn thấy được, thế giới cũng trở nên mông lung. Cảnh tượng như vậy, khiến cho ánh mắt Quỷ Mẫu trên chiến thuyền thoáng nhíu lại. Thời điểm nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, nhìn thấy được chính là Bạch Tiểu Thuần vung tay áo lên, trong miệng theo đó truyền ra hai chữ!

- Quốc gia!

Gào!

Thế giới chấn động. Thiên địa nổ lớn. Một tiếng thú rít gào dường như từ viễn cổ, từ năm tháng vô tận trước đó truyền tới. Ở trong một tích tắc này, tiếng rít gào điên cuồng truyền ra khắp tám phương. Trong nháy mắt âm thanh này truyền ra, một mảnh đại lục tối đen, trực tiếp lại từ bên trong đầm nước bốn phía xung quanh nơi này, ầm ầm dâng lên!

Mảnh vảy màu đen, hai mắt huyết sắc, còn có mùi tanh tràn ngập ở này khắp nơi, dâng lên ở đại lục này. Đó chính là... hàm trên của Ngạc Thú!

Ngay sau đó, hàm dưới cũng đồng thời từ bên trong đầm nước bạo phát ra. Một cái miệng cá sấu vô cùng to lớn, khiến cho các Bán Thần nơi đây, mỗi người đều há hốc mồm. Không ngờ nó lại xuất hiện ở trong thiên địa như vậy.

Rắn mối xương trắng vốn đã khá lớn. Nhưng so với con Ngạc Thú này, căn bản là bé nhỏ không đáng kể!

- Đây là cái gì?

Những Bán Thần đó đều hoảng sợ. Lúc này bọn họ nhanh chóng lui về phía sau. Cái miệng của con Ngạc Thú này đã hoàn toàn mở. Cái miệng... há về phía con rắn mối xương trắng này, trực tiếp cắn nuốt qua.

Cảnh tượng như vậy, rơi ở trong mắt Cự Quỷ Vương. Cho dù hắn vô cùng hiểu về Bạch Tiểu Thuần. Nhưng vào giờ phút này, hắn vẫn bị chấn động thật sâu. Tròng mắt cũng muốn rơi ra ngoài. Sau một hồi ngẩn người, hắn mở miệng hít sâu một hơi.

- Đây là thần thông gì vậy?

Dù kinh hãi hơn nữa, Cự Quỷ Vương cũng biết hiện tại thời cơ gấp gáp. Hắn lập tức rút lui, tốc độ liều lĩnh bạo phát, vội vàng bay nhanh về phía xa. Lựa chọn của Bạch Tiểu Thuần cũng tương tự như hắn, không hề để ý tới kết quả, một bước đi xa. Sau khi xuất hiện ở bên cạnh Cự Quỷ Vương, hai người đều muốn toàn lực triển khai tốc độ.

Vèo vèo vèo. Bọn họ lại kéo dài khoảng cách.

Rắn mối xương trắng muốn đuổi theo. Nhưng hiện tại nó đã bị nhấn chìm ở bên trong miệng lớn của con Ngạc Thú này. Từ phía xa nhìn lại, miệng của con Ngạc Thú này giống như từ bên trong biển Vĩnh Hằng lao ra vậy, thay thế rắn mối xương trắng nối liền thế giới cùng trời đất!

Hình như mặc cho chiến thuyền này giãy giụa như thế nào, đều chỉ là chuyện vô bổ. Cho dù bên ngoài chiến thuyền xuất hiện khí huyết sương mù, triển khai tốc độ kinh người, cũng khó có thể chạy ra khỏi cái miệng lớn của con Ngạc Thú này.

Trong sự chấn động, thậm chí mấy Bán Thần này đều kinh hãi phát hiện mình không có cách nào chạy ra khỏi phạm vi này. Theo hai hàm trên hàm dưới của ngạc thủ khép lại, một tiếng nổ lớn kinh thiên vang lên, Ngạc Thú chìm về phía dưới đầm nước. Từ phía xa nhìn lại, nếu như không phải biển Vĩnh Hằng không dâng lên bọt sóng, nhất định sẽ khiến người ta một loại ảo giác chìm vào biển Vĩnh Hằng.

Cho đến Ngạc Thú hoàn toàn biến mất, kể cả đầm nước bốn phía xung quanh, ở trong mơ hồ hoàn toàn tản đi. Sau khi qua hơn mười hít thở, một tiếng sấm trầm trầm nổ vang, rốt cuộc từ bên trong hư vô này trực tiếp nổ tung truyền ra.

Mắt thường có thể thấy được, một chỗ hư không trực tiếp vỡ nát. Tiếng rít gào đến từ rắn mối xương trắng, ở trong tiếng vỡ nát này truyền ra. Thân thể khổng lồ của con rắn mối xương trắng rốt cuộc trực tiếp xé rách hư không, vọt ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận