Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 838: Ngươi dựa vào đâu mà không thừa nhận!

Trong khi Bạch Tiểu Thuần đang mặt mày ủ rũ thì ở trên trời, Thiên Tôn đang nhìn Thủ Lăng Nhân, lạnh nhạt mở miệng.

"Nhìn ra thì sao, cách cục này là để dụ ngươi xuất hiện, cũng là ngươi câu ta tới, cuối cùng cũng chỉ là xem... chiến lực!" Vừa dứt lời, vô thượng bá ý từ trên người y liền bộc phát, trên trời dưới đất duy ngã độc tôn!

Ngay khi y vừa nói xong, tiểu cô nương bên cạnh liền phát ra tiếng cười quỷ dị, thân thể nhanh chóng mơ hồ, hóa thân thành hắc động, một lần nữa truyền ra cái giọng nói tập hợp âm thanh của chúng sinh kia.

"Hư phệ đại pháp!"

Lập tức hắc động do tiểu cô nương hóa thành liền tỏa ra hào quang màu đen, trực tiếp bao phủ vạn trượng. Tất cả những gì trong phạm vi này, dù là cây cỏ, núi cũng đều bay ra lao thẳng về phía nàng!

Mà Thủ Lăng Nhân cũng ở trong phạm vi này, vị trí của lão lại chính là nơi tập trung lực thôn phệ. Lúc này ở dưới Hư Phệ Đại Pháp, thân thể lão đã bị trói buộc.

Cùng lúc đó, Thiên Tôn bước ra, y biết trận đấu này phải tốc chiến tốc thắng. Ngay khi bước chân kia đặt xuống, toàn bộ thiên địa đều rung lên, y nâng tay phải hướng về bầu trời kéo một cái.

"Thông Thiên Hải!" Thiên Tôn lạnh lùng nói, dưới một trảo này trời xanh liền nổ vang, xuất hiện gợn sóng, màu sắc trở nên vàng kim, biển lớn nhanh chóng huyễn hóa ra!

Bạch Tiểu Thuần trợn mắt há mồm, đầu óc trống rỗng, hắn liếc qua liền nhìn thấy biển lớn huyễn hóa ở trên trời chính là Thông Thiên Hải!

"Đây là pháp thuật gì? Đến Thông Thiên Hải cũng có thể thi pháp được sao?" Bạch Tiểu Thuần kinh hoàng, phát hiện ra thuật pháp của những người này mới thực sự là thần thông. Nghĩ lại những thuật pháp của bản thân hắn không khỏi thấy xấu hổ, có điều nhớ tới Thủy Trạch Quốc Độ cùng với Bất Diệt Đế Quyền, niềm tin lại khôi phục một chút, hắn tin tưởng chỉ cần tu vi bản thân cao hơn thì thi triển Thủy Trạch Quốc Độ sẽ dễ như trở bàn tay.

"Ài, tu vi của ta quá yếu." Bạch Tiểu Thuần mặt mày ủ rũ, than thở, thân thể nhanh chóng lui về phía sau. Đám người Đại Thiên Sư ở bên, cả đám đều thần sắc ngưng trọng, bọn họ đều nhận ra, đây là Thiên Tôn sử dụng vô thượng pháp lực, thậm chí có thể cải thiên hoán địa, lấy hình chiếu của Thông Thiên Hải mà thế chỗ trời xanh!

Bầu trời biến thành biển rộng, sóng đánh cuồn cuộn, ngay lúc này nước biển hình thành một đại thủ, đánh về phía Thủ Lăng Nhân!

Khí thế mạnh mẽ, hóa trời xanh thành biển lớn, ngưng biển lớn thành đại thủ. Lại thêm Hư Phệ Đại Pháp của tiểu cô nương bao trùm vạn trượng hạn chế cử động của Thủ Lăng Nhân, làm đại thủ cách Thủ Lăng Nhân càng lúc càng gần.

Thấy vậy, trái tim Bạch Tiểu Thuần cũng đã nghẹn lên đến họng. Ngay lúc này, Thủ Lăng Nhân bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm thúy, hai tay giơ lên vung một cái, âm thanh khàn khàn cũng từ trong miệng truyền ra.

"Minh Hà!"

Lời vừa dứt, lập tức xung quanh lão liền xuất hiện tử khí nồng đậm, còn có nước sông màu đen xuất hiện trên không, càng lúc càng nhiều. Chỉ trong chớp mắt, lấy Thủ Lăng Nhân làm trung tâm, một con sông hiện ra, bao trùm mặt đất. Thân thể Thủ Lăng Nhân bước ra một bước, ngay lúc đó, phía sau lão, dòng sông cuồn cuộn, một cột nước trên đó bỗng phun ra, giống như Hắc Long phóng thẳng lên trời!

Đây chính là... Minh Hà chi thủy!

Mà Thủ Lăng Nhân lại giống như thượng nguồn của Minh Hà. Dần dần, cột nước kia càng lúc càng kinh thiên động địa, nước sông Minh Hà cũng theo đó mà nhiều lên, cuối cùng hội tụ thành một con sông lớn. Từ xa nhìn lại, con sông này rộng lớn vô tận, nước sông cuồn cuộn, theo sau Thủ Lăng Nhân thẳng đến trời xanh, trực tiếp đánh tới đại thủ do Thông Thiên Hải ngưng tụ thành.

Khoảng cách hai bên càng lúc càng gần, rất nhanh sau đó, Minh Hà liền đụng vào đại thủ kia, sơn băng địa liệt, trời đất sụp đổ. Đại thủ màu vàng kia rung lên những gợn sóng rồi truyền ra những âm thanh đinh tai nhức óc. Một kích này của Thủ Lăng Nhân cùng Thiên Tôn cũng là Minh Hà cùng Thông Thiên Hải đối kháng, là Hắc Long cùng đại thủ va chạm.

Đại thủ vàng kim kia không thể chống đỡ được mà tan vỡ, từng tầng nổ tung, ầm ầm tán loạn, lộ ra thân ảnh âm trầm của Thiên Tôn bên trong!

Mà Minh Hà thì vẫn mạnh mẽ như trước. Ở đằng sau Minh Hà, có thể chứng kiến thân ảnh Thủ Lăng Nhân, lúc này chợt hóa thành một tia chớp đen, lập tức lao tới ở phía trước Thiên Tôn, đụng thật mạnh!

Ầm một tiếng, Thiên Tôn nhanh chóng lui ra. Thế nhưng lúc này Thủ Lăng Nhân bỗng chuyển hướng, thân thể lóe lên một cái, không có truy kích Thiên Tôn mà mang theo Minh Hà đánh thẳng về phía tiểu cô nương!

Tiểu cô nương biến sắc mặt, thân thể lui lại, có điều tốc độ của nàng dù rằng kinh người nhưng vẫn không phải đối thủ của Thủ Lăng Nhân. Chỉ trong nháy mắt, Thủ Lăng Nhân đã đuổi đến, ầm một tiếng, Minh Hà to lớn đã trực tiếp đập xuống tiểu cô nương mệnh danh bất diệt chi hồn kia.

Tiếng kêu thê thảm từ trong miệng tiểu cô nương truyền ra. Hồn của nàng bị Minh Hà đánh tới đã bị chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số điểm sáng, sau đó lại ngưng tụ về một chỗ, hóa thành hồn ảnh ban đầu. Có điều hồn ảnh này vô cùng mờ nhạt, tuy rằng nàng tự xưng mình là bất diệt nhưng ở dưới một kích này của Thủ Lăng Nhân vẫn bị trọng thương!

Có thể suy ra, một kích như vậy nếu lại thi triển mấy lần nữa thì nàng nhất định phải tử vong!

Cảnh tượng này lập tức làm đám người Đại Thiên Sư mừng rỡ, sự mạnh mẽ của Thủ Lăng Nhân lúc này cũng đã triệt để hiển lộ ra. Thực ra nếu không phải vì có nguyên nhân khác thì nếu lão muốn, trước khi Thiên Tôn kịp đến, tiểu cô nương này đã chết rồi!

Nhìn thấy Thủ Lăng Nhân hóa thân Minh Hà lại phóng tới chỗ tiểu cô nương vừa khôi phục, Thiên Tôn ở trên trời sắc mặt vô cùng âm tràm. Y không thể trơ mắt nhìn tiểu cô nương chết được, hai người là minh hữu, hơn nữa lại có thệ ước kiềm chế, mà điều quan trọng nhất là một mình y đối phó với Thủ Lăng Nhân cũng không chắc chắn, y cần có người hỗ trợ!

Không hề chần chừ, đôi mắt Thiên Tôn lộ vẻ quyết đoán.

"Thông Thiên Hải đã không trấn áp được ngươi, nếu vậy Thông Thiên Đại Lục thì sao nào!" Thiên Tôn hai tay bấm niệm pháp quyết, hướng về trời xanh lần nữa chỉ một cái. Bầu trời không ngừng nổi lên tầng tầng gợn sóng giống như những vẩy cá, khuếch tán ra. Dường như cái khăn che mặt kia lại được nhấc lên, bầu trời biến đổi!

Thông Thiên Hải lại xuất hiện!

Thông Thiên Hải lúc này càng thêm rộng lớn, màu vàng kim óng ánh. Thậm chí có thể nhìn thấy ở trung tâm biển lớn, tồn tại một hòn đảo màu đen. Mà ở bốn phía biển lớn lại huyễn hóa ra bốn con sông lớn, chỉ trong chớp mắt, hai bên bờ sông của bốn dòng sông này lại biến ảo ra từng dãy núi, vô số bình nguyên, hình thành từng khu rừng rậm!

Quan sát cẩn thận có thể thấy được rõ ràng những sơn môn ở trên tứ đại thượng nguồn, còn có sơn môn ở khu vực trung du, hạ du cùng mạt lưu!

Bạch Tiểu Thuần lại ngây ra lần nữa, hắn thậm chí còn thấy được Nghịch Hà Tông, trong lòng như có sóng lớn. Lúc này ở trên trời xanh, hình chiếu của Thông Thiên Đại Lục không bao gồm Man Hoang đã được huyễn hóa ra!

"Thủ Lăng Nhân, năm đó ngươi nói bản tôn không phải chính thống thế nên không thể mở ra thế giới chi môn cho bản tôn!"

"Ngươi chẳng qua là một kẻ giữ mộ, một lão quỷ trông coi thế giới đại môn mà thôi. Bản tôn tuy không có huyết mạch Khôi Hoàng, nhưng bây giờ đến Thông Thiên Đại Lục cũng đã thừa nhận bản tôn, ngươi dựa vào đâu mà không thừa nhận!"

"Nếu đã như thế, hôm nay ngươi, hoặc là mở cửa hoặc là chết!" Thiên Tôn thân thể lóe lên một cái, lập tức dung nhập vào hình chiếu của Thông Thiên Đại Lục. Ngay sau đó, hình chiếu đại lục kia liền trở nên linh động, dường như đã có hồn!

Do đó mà khí thế của đại lục trở nên vô cùng kinh người, đồng thời ý chí của Thiên Tôn cũng nhờ Thông Thiên Đại Lục mà khuếch tán ra toàn bộ thế giới!

Vào lúc này, đôi mắt tiểu cô nương cũng lộ vẻ điên cuồng, nàng đã muốn liều mạng rồi, thét lên một tiếng, thân thể bỗng vặn vẹo hóa thành một con hạc giấy!

Hạc giấy xuất hiện, hắc khí lượn lờ, vô số quỷ ảnh gào thét mà xuất hiện. Mà lúc này, Bạch Tiểu Thuần cũng có thể cảm nhận được Thiên Ngoại lực lượng rất rõ ràng!

Thứ gọi là Thiên Ngoại lực lượng chính là lực lượng không thuộc về thế giới này, nó vừa xuất hiện thì giống như trên tờ giấy trắng rơi xuống một giọt mực đen, liếc qua liền nhận thấy.

Lúc này con hạc giấy tràn ngập Thiên Ngoại lực lượng phối hợp với Thiên Tôn cùng đánh tới Thủ Lăng Nhân. Đồng thời từ con hạc giấy còn truyền ra một âm thanh bén nhọn, lực xuyên thấu cực mạnh, vang vọng bốn phương.

"Lão quỷ, ngươi còn không mau mở cửa!"

Loại thần thông này, chỉ khí thế cũng làm cho thể xác và tinh thần của đám Đại Thiên Sư đều chấn động, Bạch Tiểu Thuần thì ở trong lòng kêu rên, hắn thấy không ổn, nhanh chóng lui lại là hơn.

Thủ Lăng Nhân ngẩng đầu, nhìn về Thiên Tôn, lão vốn là chưa từng biến đổi thần sắc, lúc này cũng lộ ra vẻ uể oải, thở dài một tiếng.

"Ngươi thủy chung vẫn không hiểu được, chính thống không phải là huyết mạch mà là truyền thừa!"

Bạch Tiểu Thuần vốn đang lặng lẽ lui về phía sau, lúc này không biết có phải ảo giác không mà hắn lại có cảm giác Thủ Lăng Nhân khi nói những lời này dường như có liếc về phía hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận