Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 316: Chân Linh mở mắt

Đại quân Linh Khê Tông là người cuối cùng rút lui khỏi, bởi vì nhân số quá nhiều, và nơi đây cũng không phải thuộc phạm vi của Linh Khê Tông, nếu dùng Đệ Cửu Sơn Truyền Tống, thì tiêu hao quá lớn, nên mọi người phải trở về Đông Lâm châu, mới có thể chia làm mấy đợt truyền tống trở về sơn môn.

Hành trình trở về, không cần Bạch Tiểu Thuần quan tâm, cũng không cần các lão tổ phải suy nghĩ nhiều, Trịnh Viễn Đông là Chưởng môn, ở thời điểm này, ông là người có hiệu quả lớn nhất.

Để lại một số Thái Thượng Trưởng Lão và một lão tổ hộ tống, lão tổ đầu tiên dẫn Bạch Tiểu Thuần và danh sách truyền thừa rời đi.

Bạch Tiểu Thuần rất là cảm khái, hắn muốn dẫn đám Trương Đại Bàn Hầu Vân Phi, cả Chu Tâm Kỳ hắn cũng muốn mang theo, nhưng việc này hắn không quyết được, vì truyền tống cách châu mà quá nhiều người thì tài nguyên hao phí rất lớn.

"Không phải là huynh đệ ta không muốn giúp các ngươi, mà là ta cũng không làm được a..." Bạch Tiểu Thuần vẫy tay chào đám Trương Đại Bàn, biến mất.

Bạch Tiểu Thuần hoa mắt một cái, lúc nhìn thấy lại, đã thấy mình đang ở trên Chủng Đạo sơn.

Phản ứng phụ khi truyền tống khi ảnh hưởng gì với tu sĩ Kim Đan, Bạch Tiểu Thuần nhờ thân thể cường hãn, lại có Thiên Mạch Trúc Cơ, nên dù mặt hơi trắng bệch, tu vi hơi hỗn loạn, nhưng hít sâu mấy lần là đã trở lại bình thường, làm các danh sách truyền thừa đều phải nhìn thêm mấy lần.

Nhất là Lý Thanh Hậu, ông nhìn Bạch Tiểu Thuần đầy vui mừng, những lần nói chuyện với Hứa Mị Hương, nhiều lần ông nhắc đến hắn, lần nào cũng đầy tự hào.

"Tiểu Thuần, ngươi đi theo lão phu!" Lão tổ đầu tiên nghiêm nghị, dẫn hắn rời đi, các lão tổ còn lại và danh sách truyền thừa thì trở về sơn môn, họ còn có việc phải làm.

Đấy chính là tạo ra một chiến thuyền lớn, có thể lướt sóng, chạy ngược dòng Thông Thiên Hà!

Muốn lên trung du, nếu đi đường bộ, đường vừa xa xôi vừa nhiều nguy hiểm, trên đường còn gặp phải một số bích chướng chi địa, qua được hay không còn chưa biết, sẽ làm lực lượng bị tổn thất, trở thành nhân tố bất lợi với chiến tranh, thế nên, các lão tổ thống nhất, họ sẽ đi đường sông!

Muốn đi được ngược dòng Thông Thiên Hà, chiến thuyền đòi hỏi rất khắt khe về mặt tài liệu, Huyền Khê Tông và Đan Khê Tông hiện giờ căn bản không thể chế tạo được, nên trách nhiệm này rơi vào Linh Khê Tông.

Dù Huyền Khê Tông và Đan Khê Tông đều đã đưa ra rất nhiều tài liệu quý, nhưng cuối cùng vẫn còn thiếu một cái Long cốt!

Long cốt tốt nhất là lựa xương của Cự thú, sau khi thương nghị, Linh Khê Tông quyết định, các lão tổ và danh sách truyền thừa nhanh chóng chế tạo một chiếc nửa chiến thuyền, để đến khi lấy được thú cốt về, là kịp làm xong một chiếc thuyền đủ chứa hơn trăm vạn tu sĩ của cả tứ đại tông!

Mỗi người đều bận rộn, không có thời gian nghỉ ngơi, Bạch Tiểu Thuần đi theo lão tổ đầu tiên tới khu cấm địa sau núi.

"Tiểu Thuần, nhiệm vụ của ngươi, chính là cố gắng luyện chế ra Nghịch Hà Đan, lão phu dẫn ngươi tới gặp Chân Linh, hy vọng có trợ giúp gì đó cho ngươi luyện chế Nghịch Hà Đan."

"Chân Linh..." Bạch Tiểu Thuần thì thào, đi theo lão tổ. Vừa vào trong cấm địa, khung cảnh xung quanh đều trở nên mơ hồ, càng đi, Bạch Tiểu Thuần càng có cảm giác mình đang đi xuống dưới lòng đất, xuống bên dưới Thông Thiên Hà!

Không bao lâu, phía trước xuất hiện một cái hang đá to!

Bên trong hang động đều là nước Thông Thiên Hà màu vàng, bốn phía có trận pháp tỏa hào quang lóng lánh, Bạch Tiểu Thuần nhìn kĩ, nhìn ra trận pháp nơi đây kết nối với chín ngọn núi hai bờ nam bắc Linh Khê Tông, nối với cả Thông Thiên Hà, rút nước của Thông Thiên hà!

Trận pháp này, không phải là trấn áp, mà là... bảo vệ.

Sâu bên trong động, có một cái quan tài.

Quan tài không có nắp, hắn có thể nhìn thấy rõ trong quan tài có … thi thể một bé gái.

Trong thi thể vẫn tồn tại một tia sinh cơ, thi thể ấy mang tới một cảm giác năm tháng tang thương rất nồng đậm...

Nhìn bé gái, đầu Bạch Tiểu Thuần bỗng oành một cái, hắn mơ hồ nhìn thấy một cô gái tuyệt đẹp đang đi về phía mình.

Bạch Tiểu Thuần mờ mịt, cơ thể run rẩy, lão tổ đầu tiên khẽ quát.

"Đây chính là Hàn Môn Chân Linh!"

Bạch Tiểu Thuần bừng tỉnh, hít sâu, lùi lại mấy bước, người mướt mồ hôi lạnh, trong lòng đầy sợ hãi.

"Ngươi tu vi chưa đủ, không được quan sát quá lâu, để lão phu giúp ngươi, cho ngươi thời gian mười hơi thở, hy vọng có gì đó giúp được ngươi trong việc luyện chế Nghịch Hà Đan." Lão tổ đầu tiên đặt tay lên vai Bạch Tiểu Thuần, một luồng sức mạnh truyền vào người hắn, Bạch Tiểu Thuần lại nhìn vào thây khô.

Bạch Tiểu Thuần nhìn rất cẩn thận, nhìn từ đầu đến chân, như muốn thuộc lòng từng chi tiết nhỏ.

Mười hơi thở sắp chấm dứt, Bạch Tiểu Thuần chần chừ, nếu chỉ nhìn bằng mắt thường, không hỗ trợ cho việc luyện dược của hắn được bao nhiêu, nên hắn nghiến răng, mở Thông Thiên Pháp Nhãn.

Hắn lại nhìn thấy ở đó không phải là một bé gái, mà là một cô gái tuyệt sắc đang nhắm mắt nằm im như đang ngủ, quanh người quấn đầy hắc khí, những hắc khí này như giòi bọ, đang không ngừng ăn vào người cô, chui tới chui lui trong người cô, song bị trận pháp và nước Thông Thiên hà áp chế, hành động rất chậm chạp.

Trong ngực cô gái có một cái đỉnh tỏa ra hào quanh màu xanh, đám hắc khí kia hình như rất kiêng kị cái đỉnh, không dám tới gần nó.

Nhưng cái đỉnh đã rất ảm đạm, hào quang vừa nhỏ vừa yếu...

Bạch Tiểu Thuần giật mình, hắn không biết có phải ảo giác hay không, nhưng hắn nhìn thấy cô gái kia đột ngột mở mắt ra, một đôi mắt đen kịt, nhìn thẳng vào hắn.

"Nghịch Hà Đan, lấy Thông Thiên hà thủy hòa vào để tạo sinh cơ, ngưng kết sức mạnh Thiên Địa, kích phát uy lực hàn đỉnh, áp chế cửu ma chi lực..."

Giọng nói nhẹ nhàng quanh quẩn, Bạch Tiểu Thuần run rẩy, nghẹn ngào kinh hô.

"Cô ấy mở mắt ra nói chuyện..."

Bạch Tiểu Thuần còn chưa nói xong, lão tổ đầu tiên đã ứa máu miệng, mặt trắng bệch, nhưng mắt lại lấp lánh niềm vui, nhấc tay phải ra, hồi hộp nhìn Bạch Tiểu Thuần.

"Ngươi thấy được Chân Linh mở mắt, mở miệng nói chuyện?"

Bạch Tiểu Thuần đờ đẫn gật đầu, lão tổ đầu tiên vui sướng cúi chào thi thể bé gái, rồi lôi Bạch Tiểu Thuần đi ngay.

Đi ra Chủng Đạo sơn, lão tổ đầu tiên vẫn còn kích động.

"Chân Linh mở mắt, cho thấy lão nhân gia cho rằng ngươi có đủ khả năng luyện chế Nghịch Hà Đan, ta dẫn ngươi đi xem Nghịch Hà Đan, ngươi nghiên cứu, rồi luyện xem thử!" lão tổ lôi Bạch Tiểu Thuần thuấn di vào trong Đệ Cửu Sơn, từ trong một khu vực phong ấn chằng chịt, lấy ra một viên thuốc màu tím, đặt trước mặt Bạch Tiểu Thuần.

Đan dược này không biết luyện chế đã bao lâu, nó vừa xuất hiện, trời đất biến sắc, bốn phía gió giục mây vần, Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được ngay sức mạnh sinh cơ mạnh mẽ không tả nổi tỏa ra từ bên trong nó.

"Nghịch Hà Đan..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận