Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1104: Ba Lạy Tạ Ơn Thầy (1)

Cũng chính là trong một chớp mắt này, Khôi Hoàng ở Khôi Hoàng Thành bên trong Man Hoang, vốn đứng ở chỗ đỉnh cao của hoàng cung, trên mặt hắn mang theo sự lo nghĩ, còn có cay đắng, từ phía xa nhìn nhân linh bên ngoài Nhân Linh Lâm Thành bị chiếm đóng, do đó rất nhiều hồn tu lui vào Khôi Hoàng Thành.

Nhưng trong nháy mắt, toàn thân hắn lại mạnh chấn động. Máu tươi trong cơ thể thật giống như bị dẫn dắt, rốt cuộc không chịu sự khống chế lưu chuyển, có lực khí huyết từ trong cơ thể bạo phát ra.

- Đây là... Đây là...

Sắc mặt Khôi Hoàng chợt biến, kinh ngạc la lên thất thanh.

Cũng trong lúc đó, ở sâu bên trong mặt đất của Khôi Hoàng Thành này, trong đống đổ nát dưới ba thành, trên tháp cao không trọn vẹn, người canh giữ lăng mộ khoanh chân ngồi ở chỗ đó. Hai mắt hắn vẩn đục, lại một lần nữa chậm rãi mở ra. Hắn nhìn ở trong khu vực ba thành này, ở phía trước của mình, lúc này đột nhiên xuất hiện hỏa diễm cùng với Bạch Tiểu Thuần cùng Bạch Hạo bên trong hỏa diễm, thì thào nói nhỏ.

- Cuối cùng kế hoạch... đã bắt đầu mở màn...

Đông mạch Thông Thiên Hà, bầu trời Nghịch Hà Tông chấn động, theo thân thể Huyết Tổ dồi dào này đột ngột từ mặt đất nhô lên, khí huyết kinh thiên động địa ở trên người của hắn khuếch tán ra tới, trực tiếp nhuộm trời cao thành màu đỏ.

Trong mắt của hắn mang theo điên cuồng cùng thù hận dường như tích lũy từ vô số năm tháng. Khí thế toàn thân không ngừng bạo phát. Toàn thân hóa thành một đạo cầu vồng hình như muốn cắt qua thiên địa, lao thẳng đến... Thông Thiên Đảo!!

Tốc độ cực nhanh. Một tiếng nổ lớn trực tiếp vô tận. Dãy núi mặt đất sụp xuống. Mặt đất bị chấn động vỡ vụn ra. Thông Thiên Hải dường như có một lưỡi dao sắc bén, chợt chém xuống phía trên mặt biển, khiến cho mặt biển giữa hai điểm từ đông mạch Thông Thiên cho đến Thông Thiên Đảo, ở trong tiếng nổ lớn bị phân ra một đường dài cực lớn!

Đường dài tiến sâu tới tận đáy biển, giống như phân cách biển rộng ra, một đường quét ngang. Dường như nước Thông Thiên Hải cũng chỉ có thể nhường đường!

Cường hãn giống như Thiên Tôn, lúc này sắc mặt cũng biến hóa. Hắn muốn đuổi theo bước chân của Bạch Hạo cùng Bạch Tiểu Thuần. Nhưng vì Huyết Tổ thức tỉnh, vì khí huyết ngập trời này hạ xuống, hắn không thể không dừng lại!

Không giống với Bạch Tiểu Thuần!

Mặc dù Huyết Tổ cũng Bất Tử Quyển đại viên mãn, nhưng tu vi của hắn hoàn toàn không có một chút gia tăng nào. Hắn dựa vào chính là lực lượng thân thể Bất Tử Quyển cường hãn này. Càng kinh người hơn, lại là huyết mạch của hắn... Hắn là huyết thống nhất mạch của Khôi Hoàng. Cái này khiến cho Bất Tử Quyển ở trên người hắn phát ra lực lượng mạnh mẽ, vượt qua cả Bạch Tiểu Thuần!

Dù sao Bất Tử Quyển này ở thời gian sớm nhất, chính là thế hệ Khôi Hoàng để lại cho kẻ nối dõi là hắn!

Đồng thời, dù sao Huyết Tổ cũng thành danh nhiều năm. Ở trình độ thâm hậu của Bất Tử Quyển trên phương diện khí huyết, Bạch Tiểu Thuần vừa đại thành cũng không thể so sánh được. Đó là do năm tháng vô tận tích lũy thành. Thậm chí ở thời điểm hắn hồn phi phách tán, thân thể khí huyết của hắn nhìn như yên lặng, nhưng ở trong năm tháng này, vẫn không ngừng lắng đọng xuống.

Sau khi lắng đọng trên vạn năm trở lên, ở trong một tích tắc này cuồn cuộn bạo phát ngập trời, không còn là Bán Thần tầm thường, mà là trình độ rất gần với Bán Thần đại viên mãn. Hắn tản ra khí tức mạnh mẽ, cho dù là Thông Thiên đạo nhân, cũng không có cách nào không chấn động!

Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi. Nhưng hết lần này tới lần khác, ở một khắc khi Huyết Tổ vừa thức tỉnh, hắn đã cảm nhận được sự tồn tại của Bạch Tiểu Thuần. Hắn còn thông qua một ít phương pháp mà người ngoài không biết được, dựa vào lực huyết mạch, cảm nhận được kế hoạch của người canh giữ lăng mộ.

Kế hoạch này của người canh giữ lăng mộ, cùng với lúc hắn năm đó tử vong, có chút khác nhau. Nhưng hắn không quan tâm!

- Người canh giữ lăng mộ lựa chọn hắn... Cũng tốt...

- Ta vốn xấu hổ với tổ tiên, vốn cũng không phải là người thích hợp mang theo tất cả mọi người đi ra khỏi mảnh thế giới này... Đi hoàn thành di nguyện của tổ tiên... Ta chỉ muốn cùng Linh nhi vượt qua cuộc đời bình thường...

- Là Thiên Tôn này ở trước mặt ta chém giết Linh nhi. Hiện tại ta thức tỉnh... Nhưng ở thế gian này cũng không thể tồn tại được bao lâu. Nếu như thế... Ta hiện tại muốn làm nhất, chính là giết Thiên Tôn!

Huyết Tổ vừa khóc vừa cười, trong mắt càng lộ ra sự điên cuồng!

- Mặc dù ta không giết được hắn... Cũng phải ngăn cản hắn đi phá hủy kế hoạch của người canh giữ lăng mộ, ngăn cản hắn đi... khống chế Linh nhi dung nhập thế giới chi bảo!

Trong tiếng nổ vang, thân thể của Huyết Tổ lại có hỏa diễm bỗng nhiên thiêu đốt. Hắn đột nhiên... thiêu đốt tất cả mọi thứ của mình, đổi lấy chiến lực càng mạnh hơn!

- Ta chỉ tiếc nuối... Lần này thức tỉnh, chỉ cảm nhận được phần hồn của Linh nhi ở bên trong thế giới chi bảo tại bắc mạch, nhưng nàng lại đang ngủ say...

Huyết Tổ nghiêng đầu liếc mắt thoáng nhìn bắc mạch. Lúc xoay người, tốc độ của hắn nhanh hơn.

Trong tiếng nổ lớn, Huyết Tổ giống như hóa thành người khổng lồ hỏa diễm. Trong lúc chiến lực không ngừng bạo phát, đột phá Bán Thần đại viên mãn, rất gần... với Chuẩn Thiên Tôn!

Cho đến khi ở dưới tốc độ cực hạn này, trong mắt của hắn nhìn thấy được Thông Thiên Đảo, thấy được Thiên Tôn đứng ở trên bầu trời Thông Thiên Đảo. phía sau có một bàn tay cực lớn bốn mạch làm xương, nước biển làm thịt!

- Thiên Tôn!

Huyết Tổ rít gào, hung hãn phóng đi!

Thiên Tôn nheo cặp mắt lại. Trong mắt hắn dường như lộ ra sát khí. Hắn càng cảm thấy tâm phiền, tức giận nóng nảy. Trong lòng hắn căm hận đối với người canh giữ lăng, đã không có cách nào hình dung. Thật ra trong những năm gần đây, mặc dù tu vi của người canh giữ lăng mộ từ từ suy yếu, nhưng hắn tâm cơ sâu, tính toán các loại kết quả. Mỗi lần đều làm cho Thiên Tôn chật vật không ngừng.

Loại cảm giác lần lượt cắt ngang khi mình tiến gần với hy vọng thành công, khiến cho Thiên Tôn đã phát cuồng. Lúc này hắn giơ tay phải lên. Bàn tay khổng lồ phía sau lưng hắn ầm ầm lưu chuyển, lao thẳng đến Huyết Tổ!

Ở vạn năm trước... Giữa hai người đã từng đồng thời bạo phát qua một trận chém giết. Hiện tại... Vạn năm sau, ý chí chiến đấu năm đó vẫn tiếp tục, lại quật khởi!

Một cuộc chiến tuyệt thế, bất chợt kinh thiên!

Cuộc chiến sinh tử bạo phát tại Thông Thiên Hải. Đồng thời, ở Man Hoang, sâu bên trong mặt đất Khôi Hoàng Thành, dưới ba thành nơi Khôi Hoàng Triều này lưu lại chí bảo... Trong một mảnh phế tích, người canh giữ lăng mộ ngồi khoanh chân ở trên tàn tháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận