Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 605: Bắt Giữ!

- Bạch Hạo, ta đang đấu với phụ thân của ngươi, vi sư sẽ thay ngươi làm hắn hiểu rõ... Khoảng cách giữa ngươi và hắn lớn tới mức không tưởng tượng nổi!

Bạch Tiểu Thuần tiếc hận trong lòng, bốn phân thân đã hàng lâm, hắn nâng tay phải lên đánh vào mặt đất.

- Thủy Trạch!!

Dường như nhận được chỉ huy đồng nhất, bốn phân thân cũng làm ra động tác tương tự.

- Thủy Trạch...

Bốn đại phân thân, tăng thêm bản tôn Bạch Tiểu Thuần đồng thời thi pháp, mặt đất trong phạm vi vạn trượng xung quanh hóa thành vùng nước mênh mông.

Khí tức ẩm ướt không ngừng bao phủ xung quanh, dường như mặt đất giòn xốp, phạm vi vạn trượng có hơi nước mơ hồ bao phủ, cảm giác khí tức hồng hoang bao phủ thiên địa!

Trong phạm vi vạn trượng, Man Hoang bị chia cắt ra ngoài, đã trở thành thế giới độc lập, sắc mặt tộc trưởng Bạch gia biến hóa dữ dội, sắc mặt càng ngày càng khó coi, ẩn ẩn còn có một ít tái nhợt.

Khôn chờ hắn tới gần, trong mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện thần thái đáng sợ, hắn nhấn mạnh xuống đất cái nữa.

- Quốc Độ!!

Bốn đại phân thân đồng thời gầm lên, cả phiến thiên địa xung quanh không ngừng run rẩy.

Rầm rầm!

Long long!!

Ầm ầm!!!

Tiếng nổ mạnh như tiếng tim mặt đất đang đập mạnh, thiên địa trong phạm vi vạn trượng biến hóa, không gian run rẩy, một cây gai khổng lồ xuất hiện trên mặt đất và phóng thẳng lên trời!

Năm cây gai lớn như ngọn núi đâm mạnh lên không trung giống như muốn xé rách bầu trời, ai nhìn thấy cũng giật mình.

Năm ngọn núi đen kịt như muốn xuyên thấu hư vô, đây chính là... Thú trảo từ bổn mạng thú của Bạch Tiểu Thuần!

Thủ trảo không lộ ra hoàn toàn, nó chỉ xuất hiện móng vuốt nhưng khí thế cực mạnh, cho dù tộc trưởng Bạch gia thi triển bí pháp lại không khác gì đom đóm so với ánh trăng.

Huyết nhục toàn thân run rẩy rất dữ dội, không thể ngăn cản run rẩy, từ khi tộc trưởng Bạch gia tu hành tới nơi, ngoại trừ đối mặt lão tổ Thiên Nhân ra, hắn chưa bao giờ hoảng sợ như hiện tại, lồng ngực chấn động phập phồng, hai mắt mở to, hắn có dự cảm rất mạnh...

Cho dù đòn sát thủ của hắn mạnh hơn nữa, tất cả đều phải chôn vùi trước thú trảo cực kỳ đáng sợ!

- Không... Ta không thể chết được !

Khí tức của hắn hỗn loạn, hắn gào thét thảm thiết, cũng không bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần như lúc trước, mà là quay người bỏ chạy!

Nội tâm của hắn đã sớm sợ hãi tới cực hạn, mặc dù là hắn không nghĩ tới, nghịch tử của mình đã mạnh tới mức mình không thể đối mặt, đạt tới tình trạng hắn gặp phải cũng cảm thấy khủng bố.

- Hắn tuyệt đối không phải Bạch Hạo! Ngay cả trận pháp của gia tộc cũng không thể nhìn ra mánh khóe, hắn... Có phải Bạch Hạo hay không?

Nội tâm tộc trưởng Bạch gia xoắn xuýt, bóng ma tử vong đã bao phủ tâm thần hắn, hắn chỉ có thể biệt khuất bỏ chạy, liều mạng dùng toàn lực thiêu đốt tu vi để mình chạy nhanh hơn.

Nếu không phải trốn, hắn phải chết!

Mặc dù tốc độ của hắn nhanh nhưng tốc độ của thú trảo còn nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi.

Thủy Trạch Quốc Độ, đây chính là thần thông Bạch Tiểu Thuần lĩnh ngộ trong Linh Khê Tông, bản mệnh thú của hắn không hiện ra hoàn toàn, Bạch Tiểu Thuần dung hợp Thiên Nhân Hồn, sau đó tạo thành phân thân, ở ngay trước mặt Hồng Trần Nữ cũng chỉ có thể xuất hiện thú trảo mà thôi.

Hiện tại thú trảo xuất hiện, so với khi Bạch Tiểu Thuần đối mặt Hồng Trần Nữ còn lớn hơn nhiều, khí thế đã mơ hồ phù hợp thiên phú, mặc dù chỉ xuất hiện móng vuốt cong cong nhưng mặt đất dưới móng vuốt cũng đen kịt như móng vuốt.

Mặt đất đen kịt không phải là mặt đất, mà là... Thú chưởng dưới móng vuốt của bản mệnh thú của Bạch Tiểu Thuần.

Không cách nào tưởng tượng nếu thú chưởng lộ ra hoàn toàn sẽ lớn tới mức nào, Bạch Tiểu Thuần đang lâm vào rung động tinh thần, trong mắt của hắn mang theo khát vọng mãnh liệt, hắn khát vọng có một ngày như vậy, lúc mình thi triển Thủy Trạch Quốc Độ, bản mệnh thú xuất hiện hoàn toàn.

- Chẳng qua... Nếu thú trảo xuất hiện nguyên vẹn cũng được.

Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, lồng ngực phập phồng, hắn thử tưởng tượng, nếu thật có một ngày thú trảo xuất hiện nguyên vẹn, như vậy nhất định có thể triệt để che phủ cả bầu trời, nếu nó ập xuống, chỉ sợ Thiên Nhân cũng phải tuyệt vọng với khí thế thái sơn áp đỉnh.

- Nhất định sẽ có ngày hôm nay!

Bạch Tiểu Thuần vô cùng mơ ước, hắn nâng thú trảo lên, tộc trưởng Bạch gia bị đánh ra xa.

Khí thế quá lớn, mơ hồ có hình thức thái sơn áp đỉnh, tộc trưởng Bạch gia nhìn lên, nhìn thấy năm ngọn núi uốn cong, năm ngọn núi lớn tới mức hắn tuyệt vọng.

- Không!!!

Hắn không cam lòng, trong tuyệt vọng còn có điên cuồng, không tiếc đại giới hóa toàn thân thành sương mù, hắn toàn lực giãy giụa ngăn cản thú trảo đánh tới.

Oanh, trong chớp mắt thiên địa đã mất đi tất cả bình chướng, hư vô bị xé rách như tờ giấy mỏng, tiếng kêu thảm thiết thê lương đến cực điểm, khi thú trảo giáng xuống, tiếng nổ mạnh vang lên ngập trời.

Đại địa chấn động, qua thật lâu khi thú trảo biến mất, đầm nước vạn trượng tản ra, mây mù che đậy cả vùng đất biến mất, cả vùng đất chỉ còn lại năm đạo lạc ấn thật sâu!

Trong lạc ấn có một người đang nằm, khóe miệng còn chảy máu tươi, xương cốt toàn thân vỡ vụn không biết bao nhiêu cái, nếu không phải ngực còn phập phồng, sợ rằng đã bị xem thành thi thể.

Đây là tộc trưởng Bạch gia, đối mặt với Thủy Trạch Quốc Độ của Bạch Tiểu Thuần, tộc trưởng Bạch gia không may mắn thoát khỏi, dù sao hắn cũng là cường giả Nguyên Anh trung kỳ, Bạch Tiểu Thuần cũng chưa trở thành tu sĩ Nguyên Anh, tuy chiến lực mạnh nhưng không có khả năng dùng một kích đánh hắn hình thần câu diệt.

Dù vậy dưới thần thông Thủy Trạch Quốc Độ, tộc trưởng Bạch gia đã bị trọng thương, nếu không phải tu vi và sinh mệnh lực cường đại giúp hắn kéo dài hơi tàn, hắn giãy giụa đứng lên nhưng lại bi ai phát hiện xương cốt toàn thân vỡ vụn không ít, không thể nhúc nhích.

Trước mắt chỉ có thể nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thuần, hắn cười thảm nhưng hận ý trong mắt sâu sắc không thể hình dung.

- Nghịch tử, ngươi có bản lĩnh thì giết ta đi!

Tộc trưởng Bạch gia thở hổn hển, hắn hiện tại rất yếu, bi phẫn trong nội tâm hóa thành biển rộng bao phủ tâm thần của hắn, hắn không muốn tin tưởng người trước mặt là Bạch Hạo, hắn không cách nào tưởng tượng, nếu đối phương không phải Bạch Hạo, vì sao trận pháp gia tộc không phát hiện.

Theo hắn hiểu lão tổ Thiên Nhân, từ trong lời lão tổ Thiên Nhân cũng có thể nhìn ra, cho dù là lão tổ Thiên Nhân cũng không phát hiện manh mối nào trên người Bạch Hạo.

- Chẳng lẽ, hắn thật là Bạch Hạo...

Nội tâm tộc trưởng Bạch gia tràn đầy nghi hoặc, hắn cũng không thèm quan tâm đáp án là cái gì, bất kể là không phải hay có phải, hắn cũng không do dự chém giết Bạch Hạo.

- Muốn chết?

Bạch Tiểu Thuần vỗ vỗ bụi đất trên người, bốn đại phân thân xung quanh người hắn hóa thành hào quang dung nhập vào trong cơ thể, biến mất không thấy gì nữa.

Bạch Tiểu Thuần chậm rãi đi tới bên người tộc trưởng Bạch gia, hắn đi quanh tộc trưởng Bạch gia một vòng, xác định tộc trưởng Bạch gia thật sự trọng thương không thể nhúc nhích, lúc này mới ngồi xổm người vỗ đầu tộc trưởng Bạch gia, hắn trừng mắt và nói lời hù dọa.

- Thành thật một chút!

- Ngươi !

Tộc trưởng Bạch gia mở to mắt, lúc trước lửa giận ngập trời đã hóa thành biển lửa hừng hực, loại hành vi này trong mắt hắn chính là đại nghịch bất đạo, căn bản còn hơn cả nhục nhã bản thân hắn, trước kia chênh lệch giữa hắn và đối phương như trời và đất, hiện tại hắn cảm thấy đối phương là chân long, bản thân mình chỉ là con giòi, hắn không hận không được.

- Nghịch tử, nghịch tử!!

Tộc trưởng Bạch gia vô cùng tức giận, hắn không thể khống chế cảm xúc, hắn phun một ngụm nghịch huyết sau đó hôn mê bất tỉnh.

- Ách... Ta chỉ vỗ một cái mà thôi, đâu có dùng lực.

Bạch Tiểu Thuần chột dạ, hắn nghĩ dù sao cũng là phụ thân Bạch Hạo, nếu như thần thông Thủy Trạch Quốc Độ giết hắn thì cũng giết, nhưng tình hình hiện tại thật giết đối phương lại có chút không tốt, dù sao tộc trưởng Bạch gia còn sống còn hữu dụng hơn tộc trưởng Bạch gia đã chết, đôi mắt hắn xoay tròn.

- Mà thôi mà thôi, ta cũng không phải người ưa thích chém chém giết giết, tộc trưởng Bạch gia còn rất nhiều tác dụng... Lấy ra làm tấm mộc cũng không tệ.

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, hắn ho khan một tiếng sau đó bấm niệm pháp quyết, hắn đập loạn trên người tộc trưởng Bạch gia, sau khi đánh ra mấy trăm đạo cấm chế nhưng vẫn cảm thấy lo lắng, vì vậy hắn lấy một ít đan dược tưới lên người tộc trưởng Bạch gia.

Lúc an tâm, hắn thu túi trữ vật trên người tộc trưởng Bạch gia, sau đó tìm dây thừng và dung nhập pháp lực làm cho dây cứng rắn, vì vậy mới trói tộc trưởng Bạch gia và xách lên.

- Hặc hặc, có tấm mộc này, ta xem Bạch gia làm sao dám ra tay với ta.

Bạch Tiểu Thuần vô cùng đắc ý, hắn cảm giác mình quá thông minh, không ngờ mình có thể nghĩ ra biện pháp vẹn cả đôi đường.

- Đáng tiếc lão gia hỏa này chính là Nguyên Anh trung kỳ, tác dụng sưu hồn không lớn, Hắn có thể tìm ra vị trí của ta, nhất định có ấn ký chỉ dẫn, ta không tìm ra mà thôi.

Bạch Tiểu Thuần hơi suy nghĩ, nghĩ tới lão tổ Thiên Nhân Bạch gia xuất thủ với mình lúc trước, ánh mắt lóe sáng.

- Có lẽ lưu ấn ký vào lúc đó.

Bạch Tiểu Thuần sờ lên mặt nạ, lúc hắn suy nghĩ một chút, mặt nạ lợi dụng, có thể che giấu diện mạo và khí tức của mình nhưng không có khả năng đánh tan ấn ký bên ngoài.

- Có cái gì chứ, ta xuất thủ, bản thân mình cũng sợ hãi!

Bạch Tiểu Thuần cổ vũ bản thân mình, hắn nghĩ lại mà sợ, thân thể tiến lên phía trước, hắn trực tiếp bước lên không trung, hắn thỉnh thoảng quay đầu nhìn ra phía sau, tộc trưởng Bạch gia bị hắn kéo đi như đang chơi diều.

- Bạch Hạo có linh thiêng, chắc có lẽ sẽ vui vẻ, ta chính là sư phụ của hắn mà.

Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng, hắn bay nhanh về phía trước.

Lúc này cuồng phong thổi vào mặt tộc trưởng Bạch gia, đối phương nhanh chóng tỉnh táo lại, nhìn thấy trạng huống của mình, tộc trưởng Bạch gia sầu thảm, ánh mắt mang theo oán độc, không ngừng nguyền rủa Bạch Tiểu Thuần.

- Nghiệt tử, ngươi chết không yên lành!!

Bạch Tiểu Thuần không để ý, tiếp tục phi hành, thời gian trôi qua ba ngày, trong ba ngày qua, tộc trưởng Bạch gia nguyền rủa nên giọng nói khàn khàn, hắn vẫn không ngừng nguyền rủa và nhục mạ Bạch Tiểu Thuần.

Đến cuối cùng, Bạch Tiểu Thuần cũng nóng giận.

- Câm miệng, lão gia hỏa ngươi có câm miệng hay không, nếu không ta...

Bạch Tiểu Thuần tức giận quay người ra sau quát lớn.

- Giết ta !

Tộc trưởng Bạch gia ngoảnh mặt làm ngơ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, hắn gào thét.

- Yên tâm, ta không giết ngươi, nếu ngươi còn dám nói thêm câu nào nữa, ta sẽ lột sạch ngươi ra!

Bạch Tiểu Thuần giận dữ, sau khi hắn nói ra lời này, tộc trưởng Bạch gia mở to mắt, hắn hít thở suy yếu cũng trở nên dồn dập, sắc mặt bị nghẹn đỏ lên, há hốc mồm, hắn không dám nói thêm câu nào nữa.

Hắn cũng không cho rằng nghịch tử đang uy hiếp hắn, mà thật sự có thể làm được, vừa nghĩ tới mình bị lột sạch treo lên, hắn cảm thấy nhục nhã tới cực điểm, điều này làm hắn sợ hãi không nhỏ, ngay sau đó thân thể hắn run rẩy vài cái.

Vừa thấy đe dọa có hiệu quả, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần sáng lên, hắn nở nụ cười lạnh, ánh mắt không tốt nhìn lên người tộc trưởng Bạch gia, tộc trưởng Bạch gia run rẩy khi thấy hắn nhìn mình, tức giận bốc lên, hắn vẫn cố gắng không nói câu nào, nội tâm đắng chát và điên cuồng đang thiêu đốt tâm thần hắn.

Hắn không dám tiếp tục khiêu khích, hắn thân là tộc trưởng Bạch gia, nếu thật bị làm như vậy, bản thân hắn chết thì thôi, sau khi chết còn biến thành trò cười cho Bạch gia và các thế lực trong thành Cự Quỷ, thậm chí truyền khắp Man Hoang... Cho dù qua vô số năm sau vẫn biến thành chủ đề của người khác nói say sưa.

Tộc trưởng Bạch gia cảm thấy nổ tung khi nghĩ tới kết quả như vậy.

- Sớm biết như thế, hà tất mắng chửi làm gì!

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy tộc trưởng Bạch gia như vậy, hắn cũng mềm lòng, vừa nghĩ tới thái độ kẻ này với Bạch Hạo, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần sinh ra hàn quang.

- Loại người này, không đáng để thông cảm!

Bạch Tiểu Thuần quay người tiếp tục chạy đi, trên đường hắn cũng nghiên cứu hồn chu và lá cờ màu tím của tộc trưởng Bạch gia.

Mặc dù hai thứ này không tệ, nhất là lá cờ nhỏ, ngay cả Bạch Tiểu Thuần cũng giật mình, trên lá cờ có mười vạn ấn ký, tất cả đều liên quan tới tốc độ, tiêu hao tuy lớn nhưng khi vận dụng có thể bộc phát tốc độ cực kỳ kinh người.

Cho dù là tộc trưởng Bạch gia cũng không có biện pháp vận dụng toàn bộ, bởi vì tiêu hao to lớn không cách nào tưởng tượng nổi, Bạch Tiểu Thuần tính toán một chút, nếu mở ra toàn bộ, trong một hô hấp cần tiêu hao mười hồn dược trung phẩm!

Loại tiêu hao này, cho dù là Bạch gia cũng chịu không nổi... Quan trọng nhất, trên hồn chu và lá cờ nhỏ đều có ấn ký của lão tổ Thiên Nhân Bạch gia, trước khi phá tan ấn ký, không ai có biện pháp vận dụng nó như ý mình.

Vả lại hai thứ này mới luyện linh mười một lần, Bạch Tiểu Thuần nhìn phù văn phủ kín trên đó liền thở dài, biết mình không thể sử dụng.

- Nếu cho ta chút thời gian, có lẽ ta có thể dùng nước Thông Thiên Hà ăn mòn từ từ...

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần hơi suy nghĩ, dứt ném hai thứ này vào bên trong thùng lớn chứa nước Thông Thiên Hà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận