Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1179: Đừng Có Trách Là Không Báo Trước (2)

Hắn không giống với Bạch Tiểu Thuần. Giống như lúc ở trong huyện thành nhỏ, Bạch Tiểu Thuần từ đầu tới cuối, đều không làm quen với bất kỳ người nào. Tuy rằng khi đó, bởi vì Bạch Tiểu Thuần tinh thần sa sút. Nhưng Cự Quỷ Vương đến không bao lâu, gần như đều biết cả. Từ điểm này cũng có thể nhìn ra bản lĩnh của Cự Quỷ Vương ở phương diện này. Ngay cả Hứa Bảo Tài cũng phải cam bái hạ phong.

Giờ khắc này, Cự Quỷ Vương cũng có quyết định này. Hắn chuẩn bị trước khi đi Thần La Châu, cố gắng hết sức để tìm hiểu một ít tin tức.

Rất nhanh, ánh trăng chiếu xuống. Bạch Tiểu Thuần ngồi ở trong sân, từ trong nhập định mở mắt ra. Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhìn ở kiến trúc xa lạ bốn phía xung quanh. Hắn biết, mình ở trên Tiên Vực của Vĩnh Hằng này, cho đến lúc này, mới chân chính tính là bước ra bước đầu tiên.

Trong sự xúc động, trong đầu Bạch Tiểu Thuần không tự chủ được nhớ tới từng khuôn mặt quen thuộc.

- Lý thúc... Thiết Đản... Linh Khê lão tổ...

- Tống Quân Uyển... Hồng Trần Nữ...

- Thần Toán Tử... Hứa Bảo Tài...

Trong lúc Bạch Tiểu Thuần thì thào, những gương mặt cùng cái tên này hiện ra ở trong đầu hắn. Một hồi lâu sau, hắn nhẹ giọng thì thào.

- Còn có... Đỗ Lăng Phỉ.

Bạch Tiểu Thuần không xác định được Đỗ Lăng Phỉ còn sống hay không. Nhưng trước khi Thông Thiên đạo nhân chết từng hô lên câu nói kia, trước sau vang vọng ở trong đầu hắn.

Chỉ là theo thế giới sụp đổ, Tiên Vực mịt mờ, trong biển người vô tận, hắn đã không tìm được.

- Tiếp theo, chính là phải cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá trở thành Thiên Tôn! Tu luyện, cần phải có đan dược, cần phải linh khí thiên địa... Xem ra phải tìm hiểu một chút về tài nguyên tu hành bên trong Tiên Vực của Vĩnh Hằng.

Hồi lâu, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, chôn sâu những suy nghĩ này vào trong lòng. Trong mắt của hắn lộ ra sự chờ mong cùng chấp nhất.

Thời gian không lâu sau, khi trời càng thêm u ám, Cự Quỷ Vương đã trở về. Trong mắt của hắn mang theo hưng phấn. Vừa nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, câu nói đầu tiên của hắn là...

- Cá, con long ngư này!

Bạch Tiểu Thuần vô cùng kinh ngạc. Hắn lấy con long ngư đã hấp hối kia ra, ném sang một bên. Nó lại được Cự Quỷ Vương coi như trân bảo đi vòng quanh nhìn vài vòng.

- Tiểu Thuần, con cá này lại không bình thường. Thánh Hoàng lần này xem như là thật sự đổ máu... Nó là Thiên Long Ngư!

- Thiên Long Ngư này sinh trưởng ở bên trong thiên trì, uống nước thiên trì, hấp thu linh khí thiên địa, lại ăn vô số thiên tài địa bảo lớn lên. Đây là vật cá nhân của Thánh Hoàng.

- Mỗi con Thiên Long Ngư, đều có thể khiến cho tu sĩ dưới Thiên Tôn sau khi ăn nó, tu vi tăng lên. Có thể so sánh với tiên đan!

- Tiên đan!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhất thời sáng lên. Trước đó hắn đang rầu rĩ chuyện tu luyện cần linh khí. Lúc này nhìn thấy con cá kia, hắn lại lập tức cùng Cự Quỷ Vương, trực tiếp đem con cá này đi nướng...

Theo mùi thơm thoang thoảng bay ra, nhìn Thiên Long Ngư bị nướng thành màu vàng, Bạch Tiểu Thuần cùng Cự Quỷ Vương nhất thời nuốt nước miếng, ngươi một ngụm ta một ngụm, rất nhanh lại… ăn hết con cá này...

- Mùi vị không tệ, có loại cảm giác của Linh Vĩ Kê.

Bạch Tiểu Thuần liếm môi. Mùi vị của con Thiên Long Ngư này quả thực khiến cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy vô cùng hoàn mỹ.

Bạch Tiểu Thuần không nhịn được hồi tưởng lại Linh Vĩ Kê năm đó. Trong lòng hắn cũng có chút tiếc nuối. Hắn suy nghĩ không biết ở trên đại lục Vĩnh Hằng này, có thứ tương tự với Linh Vĩ Kê hay không...

Cự Quỷ Vương ở bên cạnh bập bập môi, cầm một cây xương cá, nhìn một chút, sau đó ném ở trong miệng rắc rắc vài tiếng. Ngay cả xương hắn cũng ăn hết. Khi hắn đang muốn mở miệng, thân thể bỗng nhiên chấn động. Một hơi nóng rốt cuộc trực tiếp ở trong cơ thể hắn bạo phát, khiến cho bốn phía xung quanh nhất thời dâng lên sương trắng.

- Quả nhiên là cá tiên!

Cự Quỷ Vương vui mừng bất ngờ, lập tức ngồi xuống khoanh chân, bắt đầu thổ nạp.

Mắt thấy sau khi Cự Quỷ Vương ăn xong liền hữu hiệu, Bạch Tiểu Thuần đợi một hồi. Hắn có chút há hốc mồm. Hắn phát hiện trong cơ thể mình thậm chí ngay cả một chút hơi nóng cũng không có.

- Không đúng. Tại sao Cự Quỷ Vương hữu hiệu, ta lại không có hiệu quả gì?

Bạch Tiểu Thuần hồ nghi nhìn những mảnh xương cá ăn xong còn dư lại ở trên mặt đất một chút. Hắn tùy ý tiến lên cũng cầm lấy mấy cái xương, đặt ở trong miệng cắn nuốt xuống. Cho đến khi từng cái xương đều bị Bạch Tiểu Thuần ăn sạch, hắn cuối cùng cảm nhận được trong cơ thể có một hơi nóng vọt lên.

Trong vui mừng, Bạch Tiểu Thuần lập tức nhắm mắt, cảm nhận hơi nóng này ở bên trong thân thể không ngừng bạo phát, cuối cùng hóa thành sóng lớn, ở bên trong thân thể nổ mạnh di chuyển, rốt cuộc đẩy mạnh công pháp Trường Sinh Quyển của hắn, không ngừng tinh tiến lên.

Cái này khiến cho Bạch Tiểu Thuần kích động không thôi. Hắn ép xuống sự phấn chấn trong lòng, toàn thân toàn ý chìm đắm ở bên trong cảm giác tu vi thân thể tăng lên. Thời gian trôi qua, ở trong viện phúc địa này, Bạch Tiểu Thuần cùng Cự Quỷ Vương ngồi tĩnh tọa, giằng co chừng ba canh giờ.

Ba canh giờ sau, Cự Quỷ Vương là người đầu tiên thức tỉnh. Hắn ngửa mặt lên trời cười to. Trong mắt của hắn có tinh quang lập lòe. Trong lòng hắn càng thêm vui thích. Hắn nhận thấy được rõ ràng, chỉ là ba canh giờ này, tu vi của mình khoảng cách Bán Thần hậu kỳ, lại đến gần không ít.

- Đáng tiếc chỉ có một con. Nếu như mỗi ngày đều có thể ăn, ta nhất định có thể đạt tới Bán Thần đại viên mãn!

Trong lúc Cự Quỷ Vương đang tiếc nuối, Bạch Tiểu Thuần cũng chậm rãi mở mắt ra. Trong nháy mắt khi hai mắt đang khép mở ra, trong mắt của hắn có tinh quang sáng chói.

Lần này tu luyện, mức độ hắn tinh tiến mặc dù không có biên độ lớn bằng Cự Quỷ Vương, nhưng dù sao bởi vì căn bản của Bạch Tiểu Thuần quá dầy. Hiện tại cho dù chỉ là tăng lên một tia, cũng vẫn khiến cho hắn kích động.

Hắn hiểu rõ, muốn tu vi đột phá trở thành Thiên Tôn, nhất định phải đạt được Trường Sinh Quyển đại viên mãn mới có thể. Nhưng hiện tại Trường Sinh Quyển của hắn còn cách đại viên mãn một đoạn. Nhưng quan trọng nhất, chính là Trường Sinh Quyển của hắn không giống với Bất Tử Quyển, không phải là mình đã tu luyện, mà là rót vào đầu.

Mặc dù Bạch Tiểu Thuần từ bên trong thần thông, cũng sáng lập Trường Sinh Đăng của riêng mình, nhưng trên thực tế đối với chuyện tu luyện như thế nào, hắn vẫn còn có chút không hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận