Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 504: Năm quân đoàn tranh cướp người

Đây là một đại hán mặc trọng giáp, giống như một tòa tiểu sơn, cường tráng vô cùng. Hai mắt y hung quang lấp lánh, trừng mắt hung ác lên người lão giả và trung niên tu sĩ kia một cái rồi nhìn về Bạch Tiểu Thuần mở miệng ông ông.

Hắc Yêu quân chủ và trung niên nam tử của Thất Sát quân, hai người lập tức nhìn giận dữ nhìn đại hán này. Giữa ba người họ dường như kích phát chiến ý.

"Hả?" Bạch Tiểu Thuần chớp chớp mắt, hắn rốt cuộc đã hiểu ra là ba vị quân trưởng đều muốn giành lấy mình a... Đồng thời trong lòng dĩ nhiên đã suy nghĩ thấu đáo, hắn cảm thấy Đồ Man quân chính là lựa chọn tốt nhất cho bản thân.

Nhưng đúng lúc này, lại có một tiếng hừ lạnh từ không trung truyền đến. Cùng đến là một cỗ cuồng phong bão táp dâng lên, ầm vang bốn phương, đến nỗi cuốn động cả bầu trời, khiến cho bầu trời xuất hiện từng tia sấm sét. Đột nhiên ở bên trong một tia sét xuất hiện vị tu sĩ tóc bạc đi tới.

Cùng lúc với y đáp xuống, một mảng sét từ dưới chân y lan truyền mãnh liệt ra bốn phía khiến cho sân viện của Bạch Tiểu Thuần giống như biến thành lôi trì.

Nhưng tia sét không mảy may làm thương tổn đám người Bạch Tiểu Thuần, duy chỉ có ba vị quân chủ, sắc mặt đều biến hóa, từng người vận chuyển tu vi nhưng vẫn bị bức lui về bốn góc sân.

"Diệt Hồn Tử, ngươi muốn làm gì?" Vị đại hán Đồ Man quân liền nổi giận gầm lên một tiếng.

"Làm gì hả? Đương nhiên là muốn tranh đoạt người rồi. Bạch đại sư, gia nhập Diệt Hồn quân của ta đi. Bổn tọa cam đoan ngươi sẽ được sống bình an trong mười năm, còn cấp cho ngươi thù lao gấp năm mươi lần, lại thêm bảo vệ ngươi trở về tông môn sau này vinh hoa phú quý. Ngoài ra còn cấp cho người toàn bộ dược thảo và tài nguyên cần thiết, thậm chí ta chỗ này còn có một quả Nguyên Anh Đan vô cùng trân quý. Chỉ cần ngươi gật đầu, Nguyên Anh Đan này, lập tức đưa cho ngươi". Tu sĩ tóc bạc này nhàn nhạt mở miệng, tay phải giơ lên, trong tay y, lập tức xuất hiện một quả đan dược giống như thủy tinh.

Đan dược này vừa xuất hiện, lập tức liền tản mát ra mùi thuốc kinh người khiến cho toàn bộ đám người Triệu Long đều động dung.... Phải biết rằng Nguyên Anh Đan, tuy rằng đối với sự phát triển sau này có chút ảnh hưởng, mà thực lực cũng không bằng Thiên Thú Nguyên Anh nhưng vẫn là Nguyên Anh.

Dẫu sao không phải là tất cả mọi người đều có cơ hội thu thập thành công Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Ngũ Hành Thiên Thú Hồn.

Bạch Tiểu Thuần đi vào Trường Thành đến nay, cũng đều không có cách gì thu được một quả Nguyên Anh Đan, đủ thấy tính chất trân quý của đan này. Mà trước mắt, đan dược này đang đặt trong tay tu sĩ tóc bạc kia, chỉ cần Bạch Tiểu Thuần gật đầu, hắn lập tức có thể thu lấy.

Bạch Tiểu Thuần làm sao có thể không động tâm. Ánh mắt hắn hừng hực nhìn viên đan dược đó. Hắn mặc dù không có ý định dùng đan này thành tựu Nguyên Anh nhưng một loại hiệu quả khác của Nguyên Anh Đan này là nếu chưa phải Kết Đan Đại viên mãn khi nuốt vào, có thể làm cho tu vì trực tiếp thăng tiến, trở thành Kết Đan Đại viên mãn.

Điều này sẽ giúp Bạch Tiểu Thuần tiết kiệm rất nhiều thời gian, cho phép hắn đột phá Hậu Kỳ, bước vào Kết Đan Đại viên mãn.

Nhìn thấy tu sĩ tóc bạc lại có thể lấy ra Nguyên Anh Đan, nội tâm ba vị quân chủ tam quân cũng đều chấn động. Nguyên Anh Đan không phải là bọn họ không lấy ra được, chỉ là vật này đối với bọn họ mà nói có giá trị quá lớn nên bọn họ không khỏi lưỡng lự.

Nhìn Nguyên Anh Đan trong tay tu sĩ tóc bạc, Bạch Tiểu Thuần trong mắt lộ ra hào quang mãnh liệt. Hít sâu một cái, mắt thấy ba vị kia đều đang do dự, hắn sốt hết cả ruột, vì vậy đang muốn gật đầu đồng ý. Nhưng vào lúc này, đột nhiên một tiếng gầm lên giận dữ từ không trung truyền đến.

"Vô liêm sỉ, toàn bộ cút ngay cho lão tử."

"Đáng chết, mấy kẻ các ngươi lại dám đến Bác Bì quân của ta đoạt người của lão tử."

"Chẳng phải Nguyên Anh Đan sao, Tiểu Thuần, đừng nghe lời dụ dỗ lôi kéo của bọn chúng, ta sẽ cho ngươi ba quả."

Âm thanh như thiên lôi nổ vang, Bạch Lân bước nhanh chỉ trong chớp mắt đã đến. Trên mặt y có sự tức giận, tức giận không phải đối với Bạch Tiểu Thuần mà là đối bốn vị quân chủ kia.

Y thấy nơi đây là trong địa bàn của mình vậy mà bọn chúng dám cả gan đến giành người trắng trợn, rõ ràng là làm cho bản thân y không thể chịu đựng nổi. Giờ phút này y đi tới, từ trên người sát khí bốc lên ngập trời. Khi tới gần trực tiếp vung tay áo lên một cái, lập tức một cơn gió lốc lan rộng ra, đánh thẳng tới bốn người kia.

Tu sĩ tóc bạc bốn người đều biến đổi sắc mặt. Bọn họ không nghĩ tới Bạch Lân lại có thể thực sự ra tay lập tức bốn người vận chuyển tu vi. Mắt thấy năm vị quân chủ quân đoàn đang muốn đánh nhau, bên trong tháp cao cặp mắt vĩ đại phía xa bắn ra một cột ánh sáng mãnh liệt, trực tiếp hướng tới người năm đại quân chủ.

Ầm một tiếng, cột sáng lực lượng tràn đầy, hóa thành trùng kích làm cho Bạch Lân năm người ào ào lùi về phía sau. Cùng lúc đó, thanh âm già nua của Trần Hạ Thiên, mang theo băng lãnh truyền đến.

"Đều quay về hết cho ta, thân là quân trưởng mà xung đột còn ra thể thống gì nữa."

Bạch Lân nghiến răng, giận dữ nhìn đám người tu sĩ tóc bạc. Bốn người kia biết rõ đuối lý nên vội ho một tiếng, trong lòng vẫn còn đầy kỳ vọng nhìn Bạch Tiểu Thuần rồi lúc này mới nhoáng một cái rời đi.

Bạch Tiểu Thuần thấy bốn người sau khi rời đi, lại nhìn về phía Bạch Lân. Hắn có chút chột dạ, nhịn không được mở miệng giải thích.

"Cái kia... Là bọn họ tới tìm ta...."

Bạch Lân mặt tối sầm, đi đến bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, nghiến răng nghiến lợi.

"Tiểu Thuần, bốn tên khốn kia không có ý tốt, đừng nghe lời bọn chúng, cứ ở lại chỗ ta. Ngươi yên tâm những thứ như an toàn, thảo dược, thù lao đều không thành vấn đề, kể cả là Nguyên Anh Đan... cũng không thành vấn đề.” Bạch Lân nói, cắn răng trực tiếp lấy từ trong túi trữ vật ra hai quả Nguyên Anh Đan mà đau lòng không muốn đưa cho Bạch Tiểu Thuần.

"Ta chỉ có hai quả, người cho ta một chút thời gian, ta sẽ có biện pháp giúp ngươi lấy một quả nữa."

Nói thì nói vậy chứ Bạch Lân đáy lòng cũng đang lo lắng nghĩ xem bản thân nên dùng biện pháp gì để lấy được một quả Nguyên Anh Đan nữa. Vật này mặc dù có thể đổi được nhưng trên thực tế phải đợi rất lâu mới có thể có nguồn hàng.

Bạch Tiểu Thuần cầm lấy hai quả Nguyên Anh Đan, tim đập thình thịch, lại nhìn Bạch Lân, nghĩ đến đối phương đối với mình quả không tệ. Dù sao sau này còn là thủ hạ làm việc dưới tay y, vì vậy thần sắc nghiêm túc lên liền lắc đầu mở miệng.

"Quân chủ nghĩ ta là loại người gì vậy? Nếu thực sự muốn sang quân đoàn khác thì vừa rồi lúc quân chủ chưa tới ta đã đáp ứng bọn họ. Sở dĩ ta kéo dài thời gian chẳng lẽ quân chủ lại không rõ nguyên nhân ư?"

"Bốn vị quân chủ kia Bạch Tiểu Thuần ta không dám trêu vào nhưng cũng không tiện cự tuyệt nên lúc đó chính là đang kéo dài thời gian đợi quân chủ ngài đến." Bạch Tiểu Thuần tay áo vung lên, sắc mặt càng thêm nghiêm túc.

"Quân chủ đối với ta ân trọng như núi, Bạch Tiểu Thuần ta sao có thể làm khó ngài. Hai quả Nguyên Anh Đan đã là vô cùng trân quý, còn quả thứ ba kính xin quân chủ thu lại." Bạch Tiểu Thuần ôm quyền bái xuống thật sâu. Trong lòng hắn có phần đắc ý, cảm thấy lời nói của bản thân ngữ khí trịnh trọng, nội dung cẩn thận chặt chẽ, quả thực rất lợi hại.

Nhưng lời này của hắn không rõ Bạch Lân có tin hay không nhưng đã có chút xúc động. Y nhìn Bạch Tiểu Thuần một hồi lâu lại càng cảm thấy Bạch Tiểu Thuần biết làm người, hít nhẹ một hơi, sau khi trầm ngâm phút chốc chợt mở miệng nói.

"Tiểu Thuần, nếu như có thể thì trong mười năm này hãy cố gắng hết sức giành được đủ chiến công trở thành... Vạn phu trưởng."

"Một khi ngươi đã trở thành Vạn phu trưởng thì thân phận lẫn địa vị của ngươi, kể cả Nghịch Hà Tông các ngươi đều hoàn toàn khác trước. Vạn phu trưởng Ngũ đại quân đoàn ta dù bất kỳ một người nào... Sau này trở lại tông môn đều được xếp vào hàng ngũ trưởng lão Thiết Huyết đường. Vị trí đó đều là cao quý hơn hẳn các đường khẩu khác."

"Nếu như ngươi có thể làm được, như vậy.... Từ nay về sau ngươi coi như là đã bước vào thế lực cường đại nhất bên trong Tinh Không Đạo Cực Tông. Chỉ cần không phản bội lại tông môn là đủ để hoành hành." Bạch Lân không nói quá nhiều chỉ là có chút mờ mịt rồi sau đó xoay người rời đi.

Bạch Tiểu Thuần như có điều suy nghĩ, sau khi nhìn Bạch Lân đi khỏi hắn cũng trở về trong lầu các. Hắn cầm ra tay lệnh bài thân phận kiểm tra lượng chiến công cần thiết để trở thành Vạn phu trưởng. Vừa nhìn tới, hắn liền hoảng hốt.

"Nhiều như vậy..."

Bạch Tiểu Thuần có phần líu lưỡi, hắn không biết những Vạn phu trưởng khác làm cách nào mà được thăng chức. Nhìn số lượng chiến công cần có là gấp hơn một trăm lần so với thăng chức Bách phu trưởng. Số lượng chiến công khổng lồ như vậy cần ít nhất hơn trăm cuộc chiến tranh như vừa rồi mới có thể.

"Hay là bỏ đi, Thiên phu trưởng cũng là ghê gớm rồi." Bạch Tiểu Thuần có nản lòng, lắc đầu rồi thu lại lệnh bài thân phận. Hắn nhìn Nguyên Anh Đan bên cạnh trong mắt từ từ lộ ra lửa nóng.

"Kết Đan Đại viên mãn..." Bạch Tiểu Thuần điều hòa hít thở xuống. Hắn sau khi mở ra cấm chế lầu các, lại đi xuống sắp xếp mọi việc kể cả thông báo đám người Triệu Long việc bản thân muốn bế quan. Chuẩn bị ổn thỏa mọi việc thì trời đêm đã về khuya.

Hắn cẩn thận cầm lấy một quả Nguyên Anh Đan, chậm rãi bỏ vào trong miệng.

Đan dược vừa vào miệng, toàn thân Bạch Tiểu Thuần chấn động mạnh. Trong đầu càng là ong một tiếng, giống như có từng đạo Thiên Lôi ở trong thần thức hắn trực tiếp nổ tung, khuếch tán từng mảng lực lượng thiên địa kinh người. Tại trong thân thể sau khi lan ra càn quét khắp cơ thể, lực lượng này lại hướng về vị trí Kim Đan của hắn trực tiếp dung nhập vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận