Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 382: Siêu cấp Tịch Cốc đan!

"Dù có xảy ra chuyện gì, ta cũng sẽ vượt qua, lúc nào ta cũng là như vậy, ta thì sợ gì, ta sẽ luyện dược, luyện ra một thứ ăn vào là có thể một thời gian dài cũng không còn thấy đói, tên của nó ta cũng nghĩ ra rồi, gọi là... Siêu cấp Tịch Cốc đan! !"

Bạch Tiểu Thuần vỗ túi trữ vật, lấy ra lò đan và đá lửa để sang một bên, bắt đầu suy nghĩ đan phương siêu cấp Tịch Cốc đan.

Thế gian này có một loại người, có một đức tính rất đặc biệt, ấy là áp lực càng lớn, sức bật lại càng lớn, Bạch Tiểu Thuần chính là loại người này, lại còn là người nổi bật của loại người này.

Thật ra, muốn sống sót trong thành không khó như Tiểu Thuần nghĩ, nhất là đối với Kim Đan tu sĩ, thì càng thêm đơn giản, chỉ cần chịu mạo hiểm, mỗi ngày làm vài nhiệm vụ lớn, hoặc giành nhiều nhiệm vụ nhỏ, chỉ cần tích lũy chừng hai năm, là có thể tấn chức áo vàng, bay lên cầu vồng.

Nhưng Bạch Tiểu Thuần không muốn đi làm nhiệm vụ, càng không thích mạo hiểm, hắn quyết định luyện dược.

Chỉ trong bốn ngày, hắn đã nghĩ ra đan phương.

"Siêu cấp Tịch Cốc đan, ngưng tụ thiên địa tinh hoa, sau khi nuốt vào, sẽ bổ sung năng lược, áp chế tiêu hao, giúp linh lực trong người chuyển hóa sang trạng thái nhu hòa, hấp thu trong thời gian dài!" Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn đã gầy tới da bọc xương, nhưng mắt lại sáng lóe rạng rỡ..

Cuối cùng, sau ba canh giờ, lô siêu cấp Tịch Cốc đan đầu tiên đã thuận lợi ra lò, tuy chỉ có ba viên, nhưng chỉ mỗi mùi thơm cũng khiến Bạch Tiểu Thuần hết cả cảm giác đói khát!

"Hặc hặc, Bạch Tiểu Thuần ta thật là thiên tài, ta đã thành công, siêu cấp Tịch Cốc đan!" Bạch Tiểu Thuần phấn khởi cầm ba viên đan dược đang định ăn, thì bỗng ngờ một việc.

"Cái kia... phải kiểm tra một chút trước mới được." Bạch Tiểu Thuần do dự, ra khỏi linh trạch, bán ít thảo dược đi mua một con linh kê.

Tại lại linh trạch, hắn đút một viên siêu cấp Tịch Cốc cho linh kê, sau đó cẩn thận quan sát, qua một ngày, thấy con gà vẫn tinh thần phấn chấn, chẳng bị cái gì, thì vô cùng kích động.

"Xem ra ta thật sự thành công!" Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to, vội vàng tiếp tục luyện chế ra thêm mấy chục viên siêu cấp Tịch Cốc đan.

"Loại đan dược này, mình mà tự ăn thì hơi lãng phí, ta thích ăn linh thực hơn đan dược." Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ, cảm thấy Đan này có thể xuất ra đi bán, nên lại chạy ra ngoài.

Không đem tới bán cho cửa hàng, hắn chạy tới quảng trường lớn nhất đông thành, tìm một chỗ ngồi xuống, trước mặt để ba bình thuốc.

Trong mỗi bình chỉ để một viên đan dược, lại dùng tu vi nhập vào trong ngọc giản, khiến ngọc giản tỏa ánh sáng rực rỡ, chiếu sáng năm chữ to lấp lánh, lơ lửng giữa không trung.

‘Siêu cấp Tịch Cốc đan’

Xong, hắn ngồi chờ khách tới mua.

Cũng không lâu lắm, đã có người đi ngang qua, bị cái tên siêu cấp Tịch Cốc đan hấp dẫn, đều dừng lại xem, càng lúc vây quanh càng đông, bàn tán xôn xao.

"Siêu cấp Tịch Cốc đan? Chưa bao giờ nghe thấy!"

"Không Thành này đặc biệt, ai lại dám lấy Tịch Cốc đan ra bán, người này nếu không phải lừa đảo chính là tên điên."

"Hừ, ở đây, chẳng Tịch Cốc đan nào có tác dụng hết!"

người bàn rất nhiều, người hỏi giá cũng có, nhưng sau khi Bạch Tiểu Thuần báo giá một trăm điểm cống hiến một viên, không ai tới hỏi mua nữa.

Bạch Tiểu Thuần sốt ruột, có phải mình kê giá cao quá không? Một lúc lâu sau, trong đám người, một hán tử gầy còm đi ra, người này rất cao, có lẽ đã từng rất cao to, nhưng bây giờ lại rất gầy, nhưng đôi mắt hàn mang lóng lánh, sát khí rõ mồn một.

Sau lưng gã còn có một tiểu đồng, xanh xao vàng vọt, hai mắt vô thần.

Đại hán xuất hiện, đám tu sĩ xung quanh vội lùi lại mấy bước, hình như ai cũng kiêng kị hán tử kia.

"Siêu cấp Tịch Cốc đan? Một trăm điểm cống hiến..." hán tử nheo mắt, nhìn bình thuốc, lại nhìn Bạch Tiểu Thuần, nhưng ai cũng áp chế tu vi, gã không dò ra được tu vi của Bạch Tiểu Thuần, chỉ dùng bản năng phán đoán Bạch Tiểu Thuần là trên trúc cơ.

"Nếu là thật sự hữu hiệu, một trăm điểm cống hiến cho ngươi cũng là có thể, nhưng nếu không có hiệu quả, nếu ngươi không bồi thường ta gấp mười lần, ta nhất định sẽ cho ngươi đẹp mắt!" Hán tử nghiến ra từng chữ, vươn tay bóp bình thuốc, ném viên đan dược vào miệng tiểu đồng sau lưng.

Tiểu đồng lặng lẽ há miệng, nuốt vào.

Bạch Tiểu Thuần thần sắc như thường, nhưng trong lòng cũng khẩn trương, không phải hắn sợ đại hán kia, vì hắn nhìn ra đại hán chỉ là Trúc Cơ Đại viên mãn, dù hắn vẫn còn đang đói, nhưng dùng một tay cũng đủ bóp chết.

Hắn hồi hộp, là hiệu quả của đan dược...

Tiểu đồng đang vô thần bỗng run người, mở to mắt, cả người rung bần bật.

Sau đó, dần dần, không ngừng vang lên những tiếng kinh hô nghẹn ngào.

"Cái này... sao lại thế này! !"

"Trời , siêu cấp Tịch Cốc đan này, thật sự có hiệu quả! !"

"Điều này sao có thể! !"

Cơ thể gầy còm của tiểu đồng bằng mắt thường đang hồi phục dần lên, máu thịt đầy ra, chỉ sau mấy hơi thở, đã trở thành thiếu niên mập mạp!

hán tử gầy còm run rẩy, hô hấp dồn dập, trong hai mắt lộ ra rung động.

"Tiên dược, đây là... Đây là tiên dược! !" Đại hán nhào tới hai bình thuốc còn lại, nhưng gã vừa chộp tới, mắt Bạch Tiểu Thuần đã lóe sáng.

Đại hán trong đầu oanh một tiếng, tay khựng lại giữa không trung, gã cảm nhận được nguy cơ cực mạnh, gã mà còn dám lấy thuốc, thì chính là tự sát!

"Đan này, là Bạch mỗ dùng bất tử thảo luyện chế ra, giá trị phi phàm, lúc trước một trăm điểm cống hiến đã không người hỏi thăm, còn có người không tin, mà thôi, từ giờ trở đi, Đan này ba trăm điểm cống hiến một viên!" Bạch Tiểu Thuần mở miệng.

"Chín trăm điểm cống hiến, ta lấy hết!" hán tử gầy còm hít sâu, không chần chừ chút nào, lập tức ném ra ngọc giản thân phận, xẹt một cái trả chín trăm điểm cống hiến, vội vàng ôm hai bình thuốc còn lại mang đi.

Người xung quanh nhao lên, nhưng không có cách, nhưng vào lúc này, Bạch Tiểu Thuần đã ho một tiếng, từ trong túi trữ vật lại lấy ra ba bình...

Chỉ sau một nén nhang, trọn vẹn ba mươi viên siêu cấp Tịch Cốc đan đã được mọi người tranh mua không còn, Bạch Tiểu Thuần lúc này mới thu quầy, chắp tay sau lưng, đắc ý rời đi.

"Hừ hừ, bọn Thần Toán Tử đều muốn tự ra kiếm ăn, đâu có Bạch Tiểu Thuần ta chỉ cần ra tay một cái là lấy được chín ngàn điểm!!" Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng cao hứng, lôi lệnh bài thân phận ra ngắm nghía điểm cống hiến của mình, cảm thấy vô cùng mỹ mãn.

"Ta bây giờ đã là đệ tử áo đỏ, nộp mười vạn điểm cống hiến nữa là sẽ thành áo cam, còn muốn lên màu vàng, rời khỏi Không Thành này, phải là một trăm vạn điểm cống hiến."

"Cũng không nhiều lắm..." Bạch Tiểu Thuần rất ngạo nghễ, sờ sờ bụng, không chút do dự tới một quán linh thực mua linh thực đủ cho cả năm người, ngồi ăn điên cuồng, cảm thấy cuộc đời thực là tốt đẹp, phưỡn bụng trở về linh trạch, tiếp tục luyện dược để vươn đến ước mơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận