Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 866: Hắn Là Bạch Tiểu Thuần

Âm thanh truyền tới giống như cả thế giới trung du đều rung động lắc lư, cũng chấn động vô số tu sĩ đang giao chiến, đều trong đầu ông một tiếng, ở nơi này có phản ứng nhanh nhất chính là Thiết Đản, nó tại nghe được thanh âm này lập tức, nó không ngừng phát ra tiếng kêu gào cao vút và chạy tới.

Còn có Tống Quân Uyển, cũng là ở sững sờ sau đó, trong mắt của nàng mang theo thần thái không kịp chuẩn bị, càng mang theo không thể tưởng tượng nổi, ánh mắt thoáng cái liền đã rơi vào nơi chân trời xa, một đạo thân ảnh xuyên qua vô số thời không xuất hiện ở chiến trường.

Chiến trường có thể dung nạp hơn mười vạn người chiến trường phạm vi quá lớn, tu sĩ song phương giao phong lại quá nhiều, chiến đấu vô cùng kịch liệt, cho dù tiếng gào của Bạch Tiểu Thuần có kinh thiên thì nhiều nhất chỉ là tảng đá ném vào mặt nước mà thôi, mặc dù sinh ra rung động và gợn sóng không nhỏ và truyền vào nội tâm vô số người nhưng tại vô số trong lòng mọi người, lại cũng không cho rằng, cái này rung động có thể cuồn cuộn trở thành sóng lớn ngập trời.

Thậm chí lập tức liền có mấy trăm tu sĩ của tam tông đã cải biến phạm vi, bọn họ nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần xông tới muốn đi ngăn cản bước chân hắn, càng có tu sĩ Nguyên Anh của ba tông cùng nhau đi tới ngăn cản Bạch Tiểu Thuần.

Cho dù là Tống Quân Uyển sau khi kích động vì Bạch Tiểu Thuần đã đến cũng đều cho rằng Bạch Tiểu Thuần đến cũng không thay đổi được cái gì, nàng bắt đầu lo lắng, năm tu sĩ Nguyên Anh bên cạnh nàng hừ lạnh, tốc độ chỉ là ngừng một lát về sau, hai người vây công Vô Cực Tử đã bị thương nặng, ba người còn lại không ngừng xông về phía Tống Quân Uyển!

Thật sự là do Tống Quân Uyển điều khiển Trung Phong Huyết Kiếm cho nên có lực chống cự tu sĩ Nguyên Anh, có thể vào lúc mấu chốt sử dụng Trung Phong Huyết Kiếm gia trì cho Tống Quân Uyển, còn có không ít Trung Phong đệ tử bộc phát kiếm trận tạo thành sát thương với tu sĩ Nguyên Anh của kẻ thù.

Có này Trung Phong Huyết Kiếm ngăn cản đường đi của tu sĩ ba tông, bọn họ chính là vật cản cho nên phải chém giết mới có thể dùng thời gian ngắn nhất mở ra một con đường giúp tu sĩ ba tông thế như chẻ tre, nhất cổ tác khí giết vào trong sơn môn Nghịch Hà Tông.

Ba tên tu sĩ Nguyên Anh bộc phát tốc độ nhanh như xé gió, đệ tử Trung Phong quanh người Tống Quân Uyển mặc dù dưới trạng thái toàn thịnh cũng căn bản liền không cách nào ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn ba tên tu sĩ Nguyên Anh xuất hiện bên cạnh Tống Quân Uyển, tình thế nguy cơ... Sinh tử một đường!

Vào lúc này tất cả mọi người đều cho rằng không thể xoay chuyển trời đất.

Bạch Tiểu Thuần từ xa chạy nhìn thấy cảnh tượng này, nhìn thấy Nghịch Hà Tông nguy cơ, nội tâm của hắn sinh ra ý niệm điên cuồng, trong mắt của hắn đỏ thẫm đến cực hạn, hắn cưới chiếc phi chu đâm thẳng về phía trước, hắn đâm thẳng vào mấy trăm tên tu sĩ ba tông môn ngăn cản đường hắn đi.

Song phương trong chớp mắt liền đụng nhau, tiếng oanh minh nháy mắt động trời, mấy trăm tên tu sĩ, mặc kệ là ai, mặc kệ tu vi gì đều không thể tới gần Bạch Tiểu Thuần, bởi vì hắn như phi chu, những nơi xuyên qua sẽ tạo thành hỏa diễm và trùng kích quét qua đám người, đám người ngăn cản tan xương nát thịt, thân thể chia năm xẻ bảy.

Chiếc phi chu như lợi kiếm đâm xuyên qua bầu trời, nó dễ dàng tiến vào trong chiến trường, nó một đường bay nhanh, một đường diệt sát.

Những nơi đi qua, không người có thể ngăn cản nửa điểm, chỉ cần tới gần, thậm chí còn không cần đụng chạm cũng lập tức sụp đổ, chỉ thoáng qua là chết, tốc độ Bạch Tiểu Thuần cực nhanh, nhìn từ xa giống như thanh kiếm đầy hỏa diễm, trong chốc lát đã từ bên ngoài chiến trường trực tiếp xuyên thấu vào trong chiến trường, trong chớp mắt đã tới chiến khu của Huyết Khê nhất mạch, xuất hiện bên cạnh Tống Quân Uyển!

Tốc độ này đến cực hạn, cho nên ba tên tu sĩ Nguyên Anh đánh tới vừa xuất hiện bên cạnh Tống Quân Uyển, không kịp ra tay, phía sau bọn họ có tiếng oanh minh tàn phá dữ tợn xuất hiện, âm thanh này tới quá đột ngột, Bạch Tiểu Thuần đến quá nhanh, ba người bọn họ có hai người là Nguyên Anh sơ kỳ, một Nguyên Anh trung kỳ, ba người chưa kịp phản ứng, lúc này vô ý thức quay đầu lại, ngay sau đó tâm thần của bọn họ chỉ có một chiếc phi chu mà thôi.

"Ầm ầm" một tiếng, cả chiếc phi chu không dùng lại, trực tiếp va chạm vào thân thể ba tên Nguyên Anh, âm thanh ầm ầm nổ vang trời, đột nhiên phi chu nổ tung hình thành lực lượng hủy diệt quét ngang tứ phương, ba tên tu sĩ Nguyên Anh căn bản không có lực phản kháng, bọn họ tử vong ngay sau đó.

Thậm chí hai tu sĩ Nguyên Anh vây công Vô Cực Tử cũng phun máu tươi, sắc mặt bọn họ vô cùng kinh hãi, tròng như rơi ra ngoài, lại dùng tốc độ nhanh nhất lui về phía sau.

Thân ảnh Bạch Tiểu Thuần bay ra khỏi phi chu, hắn bước một bước xuất hiện bên cạnh Tống Quân Uyển, hắn một tay ôm eo nàng, tay phải vung lên, phi chu hình thành lực lượng hủy diệt lại không có ảnh hưởng tới thân thể tu sĩ Nghịch Hà Tông, lực lượng này vô cùng cường đại nhưng không ảnh hưởng tới các tu sĩ Nghịch Hà Tông khác.

Về phần hai tên Nguyên Anh vây công Vô Cực Tử lúc này cũng đều chạy trời không khỏi nắng, bị ngọn lửa hủy diệt, nháy mắt bao phủ ở bên trong.

Lập tức có vô số kêu thê lương thảm thiết, bỗng nhiên quanh quẩn cả chiến trường, xung quanh có mấy ngàn hỏa nhân gào thét, những người này đều là tu sĩ ba tông, bọn họ kêu thảm thiết vài tiếng mà thôi, ngay sau đó bị hỏa diễm hủy diệt tiêu diệt ngay lập tức.

Hết thảy nói rất dài dòng, nhưng cũng chỉ là lập tức phát sinh, từ khi Bạch Tiểu Thuần ra tay cho đến phất tay tiêu diệt năm Nguyên Anh, mấy ngàn tu sĩ cũng chỉ diễn ra trong một cái nháy mắt.

Quá là nhanh, nhanh làm cho không người nào có thể kịp phản ứng, chấn động của việc này quá lớn, nó có thể ảnh hưởng toàn bộ chiến trường, vô số ánh mắt của mọi người không tự chủ nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.

Cũng chính vào lúc này tu sĩ ba tông cũng kịp phản ứng.

- Trời ạ! ! Đây là có chuyện gì !

- Đáng chết, người này là ai!!

- Có chút quen mắt...

Lúc tu sĩ ba tông hít khí lạnh, đệ tử của Nghịch Hà Tông, lập tức liền truyền ra tràn ngập tiếng hân hoan kích động...

- Bạch Tiểu Thuần! Là Bạch Tiểu Thuần!

- Bạch sư thúc, hắn là Bạch sư thúc! !

- Bạch Tiểu Thuần!!

Thanh âm này lần lượt quanh quẩn khắp chiến trường, sau đó cái tên Bạch Tiểu Thuần cũng truyền vào tai vô số người, Thượng Quan Thiên Hữu, Bắc Hàn Liệt, Linh Khê lão tổ, Huyết Khê lão tổ, hầu tử, con thỏ, tất cả mọi người chấn động rất mạnh.

Những kẻ đã từng là thiên kiêu của ba tông, hôm nay bọn họ run rẩy vì tức giận, thù hận trong mắt nồng đậm, trên mặt một đô thống... Tồn tại ấn ký con rùa đen.

Thậm chí ngay cả ba lão tổ Thiên Nhân cũng nhíu mày, ba người bọn họ không quan tâm Bạch Tiểu Thuần, mặc dù giật mình khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện nhưng vẫn tự tin như cũ, dù sao Bạch Tiểu Thuần trong mắt bọn họ chỉ có chiến lực cường đại nhưng tu vi. . . Cũng chỉ là Nguyên Anh Đại viên mãn mà thôi.

- Không cần để ý tới, ba người chúng ta trước toàn lực ra tay, diệt hạch tâm Nghịch Hà Tông, sau đó lại đi chém người này!

Ba vị Thiên Nhân có chung nhận thức với nhau, thu hồi ánh mắt sau đó lập tức ra tay.

Trong đó Thiên Nhân của Tinh Hà Viện ra tay tạo thành bàn tay khổng lồ, lực lượng một người trực tiếp trấn áp Linh Khê lão tổ, hầu tử và con thỏ, thậm chí trấn áp cả Huyết Tổ!

Lão tổ Đạo Hà Viện bộc phát kiếm khí, hắn nhìn về phía Thiết Đản mang theo tham lam, hắn bay thẳng đến Thiết Đản, vô số kiếm khí kinh thiên động địa.

Về phần lão tổ Cực Hà Viện bộc phát khói đen bao phủ toàn thân, khói đen khuếch tán bao phủ căn cơ sơn môn Nghịch Hà Tông, những nơi hắc khí đi qua đại địa héo rũ, dường như hắn ra tay muốn biến sơn môn Nghịch Hà Tông thành vùng đất chết.

Càng vào lúc này ý chí của ba người thay thế ý chí của thiên địa, trời xanh cuồn cuộn, mây đen khuếch tán..

Tống Quân Uyển giờ phút này chỉ cảm thấy trong đầu ông ông, ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thuần, chỉ cảm thấy mọi việc như đang nằm mơ, hé miệng không biết nói cái gì cho phải, hiện tại tông môn gặp nạn, Bạch Tiểu Thuần có thiên ngôn vạn ngữ cũng không có thời gian nói, hắn đặt Tống Quân Uyển ở một bên, hắn vung tay phải tạo màn sáng bao phủ quanh người Tống Quân Uyển.

Màn sáng này do Bạch Tiểu Thuần tự mình bố trí, không phải Thiên Nhân không thể phá.

Sau khi làm xong việc này, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn về phía Nghịch Hà Tông, nơi đó có ba đại Thiên Nhân, Bạch Tiểu Thuần lòng dạ biết rõ ba người này mới là trọng điểm, chỉ có trấn áp bọn chúng mới có thể chiến bại thành thắng.

- Chỉ bất quá ba cái Thiên Nhân sơ kỳ, cũng dám giương oai trước mặt ta!

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ rực như máu, nhất là nhìn thấy kiếm khí của Thiên Nhân Đạo Hà Viện lại điều khiển vô số Kiếm Khí, muốn giết Thiết Đản, Thông Thiên pháp nhãn của Bạch Tiểu Thuần mãnh liệt mở ra, ngay sau đó ánh sáng tìm bay ra ngoài, bay thẳng về phía lão tổ Thiên Nhân của Đạo Hà Viện, thân ảnh của hắn vượt qua cả tia chớp, trong chốc lát đã tiến tới gần sơn môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận