Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 730: Dừng Tay Cho Ta

Tất cả làm Chu Nhất Tinh kinh hãi không thôi, hắn nhanh chóng dựa theo kế hoạch, bảo tất cả người tham gia rời đi, mình cũng cải biến bộ dạng và trốn tránh, hắn cũng không quên bước cuối cùng của kế hoạch này, vì vậy tại khu vực hắn ẩn nấp, hắn cắn răng xuất một hồn dược thượng phẩm gian lận và nuốt vào cơ thể.

Hắn vận chuyển thật nhanh, sau đó hắn cũng tự trải nghiệm cảm giác khó chịu trong bụng và đánh rắm, sau đó lập tức hét lớn.

- Là hồn dược, là hồn dược thượng phẩm đáng chết này, ta hấp thu hồn dược này mới xuất hiện biến cố như thế, đáng chết, trên hồn dược có ấn ký của Tư Mã Đào!

Hắn vừa nói ra câu này rất hồn tu đang điên cuồng xung quanh lập tức kinh ngạc, bọn họ do dự, không qua bao lâu đã có người phát hiện ra nguyên nhân của bản thân, vì vậy cũng gào thét phát tiết ủy khuất của mình.

- Là hồn dược thượng phẩm, lúc trước ta hấp thu hồn dược có ấn ký của Tôn Nhất Phàm nên xuất hiện biến cố, là hắn...

- Đúng vậy, ta cũng hấp thu hồn dược thượng phẩm, là ấn ký của Tư Mã Đào!

- Ta cũng là như thế!

Những âm thanh như thế vang lên liên tiếp ở các khu xung quanh, càng ngày càng nhiều người bị hại, bọn họ gào thét, bản thân xấu hổ và khuất nhục đến cực hạn, còn có rất nhiều người bị liên quan, tất cả mọi người tức giận bộc phát.

Bọn họ cùng hành động đi tìm người gây ra chuyện này, Chu Nhất Tinh đã sớm an bài tốt, mặc cho bọn họ tìm kiếm thế nào cũng không tìm được, cho nên áp lực đặt lên người Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm, bởi vì ấn ký trên hồn dược chính là của bọn họ.

- Đi tìm Tư Mã Đào, hắn luyện hồn dược này là tàn thứ phẩm, người này mua danh chuộc tiếng, căn bản là kẻ lừa đời lấy tiếng.

- Còn có Tôn Nhất Phàm, đây là hồn dược của hắn, hắn là luyện hồn đại sư nhưng lừa gạt chúng ta.

- Đi tìm bọn họ!

Mọi người bộc phát lửa giận ngập trời, lúc này người các khu gào thét, một đám người lao thẳng tới khu tám mươi chín, xung quanh đầu đường cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần bị vô số hồn tu vây quanh, trong đó chỉ có số ít là người bị hại, đại đa số đều là người bị liên lụy, lòng đầy căm phẫn cho nên phóng thích tức giận đi tới cửa hàng của Tư Mã Đào cùng với Tôn Nhất Phàm.

Cả khu tám mươi chín đại loạn, vô số người vọt tới, lửa giận của bọn họ kinh thiên động địa, Bạch Tiểu Thuần là người giật dây cũng lạnh mình kinh hãi, hắn biết rất khó hóa giải lửa giận của mọi người, điểm này hắn đã trải qua.

- Đây là các ngươi bức ta, ta cũng không có biện pháp.

Bạch Tiểu Thuần khẩn trương thì thào, hắn chổng mông nhìn qua khe cửa, khẩn trương nhìn phía ngoài, thỉnh thoảng còn lẩm bẩm vài câu, sau đó sương mù còn lan qua khe cửa.

Bạch Hạo nhìn thấy tất cả, hắn thở dài một hơi, hắn càng vô lực với sư tôn không đáng tin cậy này, thậm chí cảm thấy sư tôn nhìn thế nào cũng không giống cường giả Nguyên Anh... Hết lần này tới lần khác Bạch Tiểu Thuần lại cho hắn cảm giác chân thật, không phải tính cách cao cao tại thượng gì đó, mà là người giống như mình, hắn cười khổ nhưng không tự chủ cảm thấy thân thiết.

Thời điểm Bạch Hạo hồn cảm thán, Bạch Tiểu Thuần khẩn trương và vụng trộm nhìn ra bên ngoài, người bên ngoài gào thét rất lớn, tiếng nổ sinh ra liên tiếp, sương mù bốc lên cao cao, hằng hà thân ảnh từ các nơi lao tới nơi này, trong quá trình chạy tới còn không ngừng sử dụng thần thông pháp thuật muốn xua tán sương mù bốn phía.

Không bao lâu bọn họ đã tới, Bạch Tiểu Thuần không cần vãnh tai nghe bên ngoài phát ra tiếng nổ, hắn ở bên trong cửa hàng cũng cảm nhận được, lúc này có không ít người gào thét mắng chửi.

- Các ngươi làm gì !

- Làm gì? Các ngươi làm chuyện tốt, trên hồn dược này có ấn ký Tư Mã Đào ngươi!

- Tôn Nhất Phàm, ta muốn giết ngươi!!

- Dừng tay, các ngươi nghe lão phu nói, hồn dược này không quan hệ với lão phu!

Ầm ầm, tiếng đánh rắm không dứt, trong thần thức Bạch Tiểu Thuần cũng cảm giác được trong hai cửa hàng kia rối loạn, có người đá đập phát, thậm chí bảng hiệu bên ngoài cũng bị người ta đánh nát.

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, mặc dù kế hoạch thành công nhưng hắn cảm thấy bất an càng ngày càng mạnh, vào lúc đang cân nhắc giải quyết hậu quả như thế nào, bỗng nhiên hắn biến sắc nhìn thấy bên ngoài có không ít người tức giận lao tới cửa hàng của mình.

- Không tốt, bọn chúng biết là ta...

Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc, hắn nghĩ không phải như vậy.

- Không đúng, có lẽ bọn chúng không biết...

Vào lúc nghĩ như thế, oanh, cửa lớn đã bị người ta mở ra, ngay sau đó bên ngoài có không ít hồn tu tức giận xông vào.

- Các ngươi làm gì, nơi này không phải cửa hàng của Tôn Nhất Phàm hay Tư Mã Đào, nơi này là Thiên Hạ Đệ Nhất Luyện Linh Phô của Bạch Hạo ta!

Bạch Tiểu Thuần hét lớn, tiếng thét không khác gì thiên lôi.

Tu vi hắn bộc phát sinh ra uy áp đáng sợ.

Những hồn tu xông tới sững sờ một chút, sắc mặt biến hóa, bọn họ lập tức xin lỗi sau đó rời đi thật nhanh, bọn họ không phải nhìn lầm, mà có ý định nhân lúc cháy nhà đi hôi của, dù sao bên ngoài có không ít người, rồng rắn lẫn lộn, chẳng những cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần bị người ta cố ý xông vào, những cửa hàng xung quanh cũng tai bay vạ gió.

Bạch Tiểu Thuần phi thường lo lắng, bởi vì chuyện hôi của này đã thoát ly khống chế của Bạch Tiểu Thuần, vào lúc hắn cân nhắc biện pháp giải quyết, bỗng nhiên hồn Bạch Hạo ở bên cạnh bay tới gần, đôi mắt tỏa sáng nói nhỏ với hắn.

- Sư tôn, ta có một kế...

Nghe kế sách của Bạch Hạo, Bạch Tiểu Thuần không kịp suy nghĩ quá nhiều, sau khi gật đầu liền loa ra khỏi cửa lớn, hắn nhìn thấy bên ngoài có vô số thân ảnh trong sương mù lao vào đập phá cửa hàng sau đó hôi của, tiếng gào thét và đánh nhau loạn xạ, hắn bộc phát tu vi bao phủ xung quanh.

Uy áp tu vi bộc phát, hơn nữa Bạch Tiểu Thuần còn quá lớn như sấm sét.

- Dừng tay cho ta!!

Tiếng quát quá lớn, Bạch Tiểu Thuần càng vận dụng Bất Diệt Đế Quyền chi ý cho nên lời nói không giận tự uy, ẩn chứa uy nghiêm bá đạo không ai dám xâm phạm.

Lời hắn nói quanh quẩn, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần xuất hiện trước một cửa hàng, hắn vung tay phải một cái, oanh, tất cả cuồng đồ trong cửa hàng bị hắn đánh bay ra ngoài.

- Các ngươi đi theo ta ngăn cản trận náo động này!

Bạch Tiểu Thuần lập tức nói chuyện với tiểu nhị trong cửa hàng, những người này cũng mang theo tức giận, việc này không quan hệ với bọn họ nhưng bị đám người mất lý trí xâm phạm, trước mắt có người ngăn cản liền cảm kích, sau đó đứng sau lưng Bạch Tiểu Thuần cùng đi ngăn cản trận bạo động này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận