Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 526: Thay đổi Vạn phu trưởng sao?

- Đúng vậy, Tống đại ca, dựa vào thu hoạch của ngươi hiện tại, lần này nhất định có thể nhất phi trùng thiên, thậm chí có khả năng thật lớn trở thành top mười trên Tinh Không Đạo Cực bảng, kỳ thật ta cảm thấy Tống đại ca, bằng chiến lực của ngươi, cho dù hiện tại cũng có thực lực đánh với top mười một trận.

Nàng nhìn về phía Tống Khuyết với ánh mắt hâm mộ.

Tống Khuyết cười nhạt một tiếng, hắn cũng không khiêm tốn, cho dù chính bản thân hắn cũng cho rằng như vậy, chính mình tiến vào Man Hoang ba năm, dùng thoát thai hoán cốt hình dung cũng không quá lời chút nào.

Tu vi của hắn khi rời đi đã tiếp cận Kết Đan trung kỳ, đến bây giờ đã đột phá Kết Đan hậu kỳ, thậm chí chiến lực bạo tăng, hắn triển khai bí pháp Huyết Khê Tông có thể chém giết hồn tu Kết Đan Đại viên mãn.

Loại chiến tích này làm hắn tự ngạo, hắn có thể tưởng tượng, sau khi mình tiến vào Trường thành, lúc quay về Giới thành cũng có thể trở thành thiên kiêu kinh diễm tuyệt luân.

- Những người khác dù có được cơ duyên cũng không bằng ta.

Tống Khuyết nhìn túi trữ vật của mình, nội tâm rất tự ngạo, ba năm qua hắn tiến vào Man Hoang, hắn không chỉ hoàn thành ba nhiệm vụ, mà là bảy nhiệm vụ, những nhiệm vụ này đều hoàn thành trong tuyệt địa, mà hắn còn thống nhất chúng tu trong tuyệt địa, cho nên hắn lưu lại không ít quan hệ nhân mạch trong Man Hoang.

Mặc dù hắn thu hoạch oan hồn không có Thiên Thú Hồn nhưng cũng có được ba trăm Nguyên Anh hồn, phải biết rằng giá trị của Nguyên Anh hồn cực cao, cho dù bán đi cái nào cũng có giá tiền thật lớn.

Trọng yếu nhất, hắn âm thâm nắm giữ manh mối Thiên Thú Hồn, việc này chỉ có hắn biết rõ, đồng bạn bên người không biết.

Hắn an bài cho mình, trong năm năm còn lại toàn lực hoàn thành nhiệm vụ, đề cao tu vi sau đó quen thuộc Man Hoang, về phần sau năm năm hắn sẽ toàn lực xung kích cảnh giới Kết Đan Đại viên mãn, càng phải đi tìm Thiên Thú Hồn.

- Dùng chiến tích của ta, người có thể hoàn thành nhiệm vụ hơn ta hiếm như lông phượng sừng lân, về phần Bạch Tiểu Thuần, hừ, năm đó ta chạy đi, nghe nói hắn bị nhốt trong Trường thành làm dược sư.

Tống Khuyết cười lạnh, hắn cảm giác mình lúc này đã thành công áp chế Bạch Tiểu Thuần ít nhất mười con phố, thậm chí trên đường hắn quay về đã nghĩ biện pháp thu thập Bạch Tiểu Thuần, hắn nhất định phải giẫm nát đối phương dưới chân mình, Bạch Tiểu Thuần phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!

- Ngươi dám xưng là dượng ta! Ta muốn ngươi gọi ta là gia gia!

Nội tâm Tống Khuyết nảy sinh ác độc, vừa nghĩ tới bộ dáng thê thảm của Bạch Tiểu Thuần liền sảng khoái tới cực điểm.

Hắn không biết tin tức của Bạch Tiểu Thuần trong Trường thành thế nào, dù sao hắn bị nhốt trong tuyệt địa suốt ba năm, sau khi ra ngoài còn mau chóng quay về, cũng không biết trong Trường thành biến hóa ra sao.

Lúc nội tâm Tống Khuyết vô cùng ngạo nghễ, rốt cuộc bọn họ cũng đến Trường thành, nhìn thấy màn sáng trận pháp bao phủ các nơi, bên ngoài trận pháp không thể đi vào, lúc này trong trận pháp có giọng nói mang theo sát cơ và khí tức đáng sợ tập trung ba người.

Càng có giọng nói lạnh lùng như băng truyền khắp bốn phía.

- Người đến là người phương nào!

Tống Khuyết biến sắc, hắn thu hồi bộ dạng ngạo nghễ lúc trước, bước chân dừng lại, dù hắn ở bên ngoài cao ngạo không gì sánh kịp nhưng nơi này là Trường thành, hắn không dám lỗ mãng chút nào.

Dù sao trong Trường thành có năm đại quân đoàn, không phải bọn họ có thể trêu chọc, một nam một nữ sau lưng hắn cũng sợ hãi dừng bước lại.

- Đại nhân, tại hạ Tống Khuyết, hai vị này là đồng môn hảo hữu, ba người chúng ta ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, hiện tại muốn tiến vào Trường thành.

Tống Khuyết cung kính ôm quyền, trầm giọng mở miệng.

Trên tường thành, người nói chuyện chính là Triệu Long, trong khoảng thời gian này là phiên trực Trường thành của hắn, là Bác Bì Kỳ đệ tam quân, hắn thân là thân vệ của Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần bế quan cho nên có rất nhiều việc do hắn và mười Thiên phu trưởng xử lý.

Lúc này ánh mắt Triệu Long đảo qua dưới thành, sau khi đảo qua

Tống Khuyết ba người, ánh mắt lạnh như băng hòa tan một ít, hắn biết rõ lai lịch của Bạch Tiểu Thuần, cũng biết ba người này quen biết đại nhân, vì vậy vung tay lên, lập tức có tu sĩ bay về phía ba người, cầm theo lệnh bài thân phận của ba người đưa vào bên trong, cũng đưa tới trước mặt Triệu Long.

Triệu Long cầm lệnh bài, thủ pháp đặc thù xem xét, xác định lệnh bài thân phận ba người không có vấn đề, lại nhìn sang ngọc giản qua cửa, mỗi tu sĩ đi ra ngoài đều phải có thứ này, lúc ra vào Trường thành sẽ có lạc ấn của quân đoàn trưởng, lúc trở về là quân đoàn khác trực sẽ cầm tới quân đoàn kia phúc tra mới được.

Sau khi xem xét ngọc giản, Triệu Long lập tức nhìn ra ấn ký trong đó cũng là Bác Bì Quân đệ tam quân, chỉ có điều trên ấn ký chính là của Vạn phu trưởng lúc trước sử dụng, dựa theo quy định của năm đại quân đoàn, Vạn phu trưởng tiền nhiệm, ấn ký quân phải cải biến phòng ngựa vạn nhất.

- Lệnh bài chính xác, ta phải nhắc nhở ba người các ngươi, lệnh bài của các ngươi đã bị trận pháp tập trung, một lát sau ba người tự động đi tới bước vào trận pháp, một khi thân phận các ngươi không đúng, mạo danh thế thân, hoặc là bị đoạt xá, tím lại có dị thường sẽ bị trận pháp tiêu diệt hình thần câu diệt!

Triệu Long chậm rãi lên tiếng.

Tống Khuyết ba người nghe vậy kinh hãi, bọn họ nhìn nhau, đều gật gật đầu sau đó đi thẳng về phía trước, đây là lần đầu tiên bọn họ quay về, nếu không khẩn trương là không thể nào, dù sao hiện tại trên Trường thành có không biết bao nhiêu người tập trung vào bọn họ.

Rất nhanh, bọn họ đi vào màn sáng của trận pháp, lúc tiến vào bên trong, màn sáng trận pháp rung động giống như đang kiểm tra bọn họ, sau một lúc lâu rung động biến mất, ba người đi qua màn sáng bước vào trong Trường thành.

Tống Khuyết thở ra một hơi, ngẩng đầu nhìn lên Trường thành, nhìn thân ảnh trên Trường thành nhưng trong lòng của hắn cũng bắt đầu sinh một chút xúc động, cảm thấy gia nhập năm đại quân đoàn cũng là lựa chọn không tệ.

Mình một lần ra ngoài lịch lãm rèn luyện đã có thể kinh diễm tuyệt luân, tiến vào năm đại quân đoàn cũng không khó như thế.

Lúc thấy ba người không có gì đáng ngại Triệu Long mỉm cười, trực tiếp cho đi, ba người nhanh chóng thông qua cửa hông tiến vào trong Trường thành, nhìn thấy Triệu Long đứng chờ ba người.

- Ba vị đạo hữu, trước kia là kiểm tra cần thiết, mong ba vị không nên lưu ý.

Triệu Long mỉm cười, ôm quyền mở miệng, ánh mắt nhìn lên người Tống Khuyết, lúc này hắn nhìn ra kẻ này không tầm thường nên muốn lôi kéo.

Tống Khuyết nghe vậy cười cười, nhìn ra Triệu Long xem trọng mình, nội tâm của hắn rất thoải mái, đồng dạng ôm quyền cười nói, hắn biết rõ đối phương tuyệt đối không phải binh sĩ tầm thường, đồng dạng cố tình kết giao, rất nhanh cũng nói ra tên của mình.

- Tống huynh, có hứng thú gia nhập Bác Bì Quân ta không?

Sau khi làm quen lẫn nhau, Triệu Long lên tiếng.

- Ah...

Nội tâm Tống Khuyết càng thoải mái, hắn lại biểu hiện do dự một lát.

- Không sao, việc này Tống huynh cũng không cần lập tức trả lời thuyết phục, chờ ngươi cân nhắc tốt lại nói cho Triệu mỗ là được, trước mắt ấn ký qua cửa của các ngươi cần phải thay đổi một chút.

- Trong ngọc giản qua cửa của các ngươi có ấn ký đệ tam quân năm đó, Bác Bì Kỳ đệ tam quân đã đổi Vạn phu trưởng, cho nên các ngươi phải đi theo ta một chuyến, đi tới nơi đóng quân đệ tam quân sau đó thay thế ấn ký trong ngọc giản qua cửa của các ngươi.

Triệu Long ôn hòa, hắn cảm thấy Tống Khuyết là nhân tài, cố tình thu nhận cho Bạch Tiểu Thuần, hắn cười nói.

- Đổi Vạn phu trưởng?

Tống Khuyết nghe vậy giật mình, một nam một nữ sau lưng hắn cũng vậy, mặc dù bọn họ không quá hiểu Trường thành nhưng cũng biết nhân vật như Vạn phu trưởng tuyệt đối là người vô cùng tôn quý, cao cao tại thượng!

Tống Khuyết không dám lỗ mãng, hắn dám cười nói với Triệu Long nhưng nếu ở trước mặt Vạn phu trưởng, hắn cũng không dám có chút mạo phạm, hắn biết rõ tu sĩ năm đại quân đoàn thủ hộ Trường thành rất đáng sợ, nhất là Vạn phu trưởng, cho dù người nào cũng là nhân vật kinh thiên động địa.

Cho dù hắn là thiên kiêu, sợ rằng trong mắt Vạn phu trưởng chỉ là con sâu cái kiến, nghĩ tới đây đáy lòng Tống Khuyết càng hướng tới.

- Không biết Tống Khuyết ta cả đời có cơ hội đi lên vị trí Vạn phu trưởng hay không?

Nội tâm Tống Khuyết hướng tới nhưng cũng nhụt chí, âm thầm cổ vũ bản thân mình, tự nói với mình, Tống Khuyết hắn lần này trở về, mặc dù cách vị trí Vạn phu trưởng như trời với đất nhưng trong cùng thế hệ nhất định là tồn tại oanh động, thậm chí hắn rất muốn chờ gặp được Bạch Tiểu Thuần, nghĩ đến bản thân mình gặp được Bạch Tiểu Thuần, nhất định phải tiến lên giẫm nát đối phương dưới chân, nói cho Bạch Tiểu Thuần biết rõ ai mới là thiên kiêu chân chính.

Nghĩ như vậy nội tâm Tống Khuyết đã chôn một hạt giống dã tâm, hắn chờ mong rời khỏi nơi đây đi tìm Bạch Tiểu Thuần, hắn thề, lúc này hắn nhất định muốn Bạch Tiểu Thuần biết rõ mình lợi hại thế nào.

Vì vậy hắn gật đầu đáp ứng, hắn dẫn theo hai đồng bạn đi cùngTriệu Long tới nơi đệ tam quân đóng quân.

Trên đường đi, Tống Khuyết cố tình muốn hỏi sau đó do dự một chút, hắn ý bảo nữ tử bên cạnh lên tiếng, nữ tử phối hợp với Tống Khuyết rất lâu cho nên biết rõ tâm ý của Tống Khuyết, biết hắn muốn hỏi chuyện Vạn phu trưởng.

- Các ngươi không biết? Triệu mỗ không nói nhiều, nói không chừng... Các ngươi biết đại nhân của ta đấy.

Triệu Long cười cười, hắn chấm dứt chủ đề này, mang theo Tống Khuyết ba người chưa hiểu chuyện gì đi tới nơi đóng quân.

Lúc Tống Khuyết ba người thay thế ấn ký, Bạch Tiểu Thuần đã tu luyện tới lúc mấu chốt, trong mật thất, thiên tài địa bảo xung quanh tan nát, sinh cơ rót vào trong người Bạch Tiểu Thuần, trong mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo quyết đoán, cắn răng dung nhập sinh cơ vào trong kinh mạch của mình, hắn không ngừng vận chuyển chúng đi khắp toàn thân.

Sinh cơ như sóng biển, bắt đầu từ sóng nhẹ sau đó biến thành sóng thần, trong cục diện trăm sông đổ vào một biển, lúc sinh cơ trong kinh mạch dồn thẳng vào thiên linh trên đầu giống như tụ tập háo thành một con thủy long, thủy long dùng toàn lực xung kích vị trí kinh mạch cuối cùng.

Rầm rầm rầm!

Âm thanh nổ mạnh vang lên, người ngoài không nghe thấy nhưng trong đầu Bạch Tiểu Thuần lại đủ rung chuyển thiên địa, trong tiếng nổ vang kia, toàn thân Bạch Tiểu Thuần chấn động mạnh, có lúc hắn dừng hít thở, bên tai còn nghe âm thanh ken két.

Kinh mạch trong đầu hắn giống như cánh cửa, sinh cơ trong người không ngừng va chạm đã trực tiếp vỡ vụn, Bạch Tiểu Thuần gầm lên một tiếng, hai tay bấm niệm pháp quyết sau đó vung tay lấy ra nhiều thiên tài địa bảo khác, hắn lại hấp thu sinh cơ rót vào trong người.

Lúc này càng kinh người hơn, trong tiếng nổ vang ngập trời, kinh mạch bế tắc cuối cùng trong đầu Bạch Tiểu Thuần đã chia năm xẻ bảy, khi nó sụp đổ kinh mạch đả thông, sinh cơ lưu chuyển toàn thân, thân thể Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn cảm giác được kinh mạch toàn thân trong suốt lại cảm nhận được thân thể có một tầng phong ấn ngưng tụ trong người mình, nó giống như ngọn núi đè nặng làm hắn không thoải mái.

Áp chế này vốn tồn tại nhưng hắn không cảm nhận được, trước mắt khi toàn thân thông thấu, áp chế trở nên rõ ràng, hắn không xa lạ cảm giác này, năm xưa hắn tu hành Bất Tử Bì, Bất Tử Kim Cương cũng cảm nhận qua.

- Nhân thể, tầng gông xiềng thứ ba!

Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, hắn hiểu được, cảm giác này đại biểu hắn chạm tới xiềng xích cực hạn thứ ba trong cơ thể!

- Bước tiếp theo chính là phải nghĩ biện pháp đột phá tầng gông xiềng này!

Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn thu thập sinh cơ tứ tán trong cơ thể, thân thể của hắn sinh ra một tầng hắc mang.

Lúc hắc mang bao trùm thân thể, lực lượng cường đại trong người hắn bộc phát ra xung quanh, càng ngày càng mạnh, thậm chí Bạch Tiểu Thuần nắm tay lại cũng có thể nghe được hư vô rạn nứt.

Càng kinh người hơn là, tốc độ của hắn, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần chớp động, tay áo hất lên mở mật thất bước ra bên ngoài.

Hắn vừa bước một bước, thân thể của hắn biến mất, không phải thuấn di, mà là dùng một loại tốc độ cực hạn rời khỏi mật thất, hắn đứng trong hư không.

Hắn đứng giữa không trung nhìn xuống nơi đệ tam quân đóng quân, hắn nhìn con chim đang vỗ cánh nhè nhẹ trước mặt mình, hắn sững sờ nhìn thiên địa xung quanh, cuối cùng hắn phát hiện tất cả mọi thứ thời khắc này đều biến thành chậm chạp, cũng chỉ có hắn là bình thường.

Cảm nhận ảo giác như thế, tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn có thể cảm giác được tốc độ thân thể đơn thuần mặc dù còn không bằng thuấn di nhưng không kém hơn nhiều, cho nên mới xuất hiện biến hóa quỷ dị như thế.

- Thì ra nhanh đến mức tận cùng... Chính là chậm sao?

Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ, khi hắn đứng vững mọi thứ đều khôi phục bình thường, tất cả cảnh tượng, thân ảnh đều không khác gì lúc trước.

Đúng vào lúc này... Tống Khuyết ba người được Triệu Long dẫn dắt đi tới cửa loắn nơi đóng quân, lúc này mấy người ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy giữa không trung có một thân ảnh cao lớn đang đứng, trên người hắn tỏa ra khí thế kinh người như thần như ma.

Tống Khuyết ba người nhìn lên không trung, lúc nhìn thấy thân ảnh như thần ma kia, Bạch Tiểu Thuần đứng trên bầu trời nơi đóng quân cúi đầu nhìn xuống, cũng nhìn thấy Tống Khuyết.

Ánh mắt hai người va chạm với nhau.

Tống Khuyết mở to mắt, hắn ngây ngốc, hít thở dồn dập sau đó cúi đầu xuống, đáy lòng tự nói với mình, nhất định là mình nhìn lầm... Thân thể của hắn run rẩy, hắn không ngừng an ủi bản thân, nhất định là chính mình gần đây thường xuyên nghĩ biện pháp trừng trị Bạch Tiểu Thuần cho nên xuất hiện ảo giác.

- Nhất định là như vậy...

Thân thể Tống Khuyết run run thật nhỏ, hắn áp chế hô hấp ý đồ lừa gạt bản thân mình, đột nhiên giọng nói nhiệt tình của Bạch Tiểu Thuần vang lên.

- Khuyết nhi!

Bạch Tiểu Thuần kinh hỉ, tinh thần hắn vô cùng phấn chấn giống như con gà trống vừa đá thắng con gà khác, ánh mắt hắn sinh ra hào quang cực mạnh, thậm chí người khác có thể nhận ra ánh mắt nóng rực của Bạch Tiểu Thuần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận