Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 541: Mũ đỏ, mũ xanh, chúng ta là một đám mũ quả dưa

Bạch Tiểu Thuần nhớ lại những tin tức mình thu thập được trong mấy năm qua, lại nhớ trong tay hồn tu Man Hoang sử dụng pháp bảo luyện linh nhiều lần, trong lòng của hắn ẩn ẩn có một suy đoán.

Thời điểm này không phải lúc suy nghĩ sâu xa, Chu Nhất Tinh nhìn Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần cũng nhìn thanh niên này, ánh mắt hai người chớp động, đều cảm nhận được chấn động của nhau, sau đó vô cùng vui vẻ.

- Ít có việc ta không nhận ra, hỏi lại ngươi một lần, ngươi là hồn tu hay là Luyện Hồn Sư.

Chu Nhất Tinh cau mày, trong mắt sinh ra hàn quang, hắn hỏi lại lần nữa.

Vào lúc hắn hỏi ra những lời này, sát ý đám hồn tu xung quanh bộc phát, bọn chúng nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần.

- Luyện Hồn Sư!

Bạch Tiểu Thuần híp mắt, cảm thấy nói như vậy đối phương không tin, cảm nhận hồn lực chấn động trên người đối phương, hắn lập tức bộc phát tu vi.

Bởi vì mặt nạ thần kỳ có tác dụng chuyển hóa linh lực thành hồn lực, Bạch Tiểu Thuần bộc phát tu vi, người ngoài nhìn thấy không phải linh lực chấn động, mà là hồn lực, hồn lực cường đại mà bá đạo, cũng không phải hồn tu, mà là lực lượng chỉ có Luyện Hồn Sư mới có thể khống chế, sắc mặt những hồn tu xung quanh biến hóa.

Chu Nhất Tinh thu hồi ánh mắt, sau khi cảm thụ hồn lực liền nhìn Vĩnh Dạ Tán trong tay Bạch Tiểu Thuần, hắn cau mày suy nghĩ.

- Là ta ảo giác sao, vì sao lúc trước hắn tiếp cận, cửu sắc hỏa của ta lại lắc lư, có cảm giác như rời khỏi tay bay về phía hắn.

- Cho dù chỉ là biến hóa trong nháy mắt, về sau khôi phục như thường nhưng đây là chuyện chưa từng xảy ra... Là cây dù kia, không giống... Người này không đúng... Cứ chém giết hắn trước sẽ tìm được đáp án.

Chu Nhất Tinh đang khó hiểu, Bạch Tiểu Thuần cũng xoắn xuýt.

Đầu óc hắn đang hoạt động rất nhanh, đánh giá cửu sắc hỏa trong tay Chu Nhất Tinh, suy nghĩ có nên giết người đoạt bảo hay không, hắn cân nhắc thực lực hai bên một chút, lại nhìn cửu sắc hỏa trước mặt mình liền do dự, hắn cũng không phải cố kỵ đối phương nhiều người, mà là kiêng kị lực lượng hủy diệt của cửu sắc hỏa.

Chỉ khi nào chiếm được cửu sắc hỏa, Bạch Tiểu Thuần có thể luyện linh Vĩnh Dạ Tán lần thứ chín, kể từ đó uy lực sẽ càng lớn, đối với hắn mà nói, cho dù tăng cường tỷ lệ sinh tồn trong mê cung lên một ít cũng đáng giá mạo hiểm.

- Người này không biết tốc độ của ta, nếu tập kích đột nhiên có thể cướp đoạt cửu sắc hỏa...

Hai người đều có tâm tư, ánh mắt chớp động sau đó nhìn thẳng vào nhau, ánh mắt mỗi người xuất hiện hàn quang, Chu Nhất Tinh đã hạ quyết tâm, hắn nâng tay trái chỉ về phía Bạch Tiểu Thuần.

- Sát!

Trong nháy mắt Chu Nhất Tinh mở miệng, cùng thời gian Bạch Tiểu Thuần tiến về phía trước một bước, hắn vận dụng tốc độ cực hạn của mình, tàn ảnh xuất hiện và biến mất cực nhanh.

Chỉ trong nháy mắt hắn đã xuất hiện trước mặt Chu Nhất Tinh, hắn nâng tay phải đấm Chu Nhất Tinh một.

Vốn muốn cướp cửu sắc hỏa nhưng lúc ra tay lại giấu giếm, một quyền này đánh vào ngực Chu Nhất Tinh ngực!

Chu Nhất Tinh chấn động, cho dù thế nào hắn cũng không ngờ tốc độ Bạch Tiểu Thuần nhanh như vậy, vào lúc này tâm thần chấn động, hắn nhanh chóng lui ra sau và vung tay lên, lập tức cửu sắc hoả hóa thành biển lửa ý đồ ngăn cản Bạch Tiểu Thuần trùng kích.

Hồn tu xung quanh cũng bừng tỉnh trong cơn mê, bọn họ lao về phía Bạch Tiểu Thuần, Trần Giác cắn răng dùng toàn lực ngăn cản, trong khoảng thời gian ngắn chém giết kinh thiên xuất hiện.

Lại nói tới biển lửa cửu sắc hỏa ập vào mặt, Bạch Tiểu Thuần hãi hùng khiếp vía, hôm nay hắn phải liều tất cả mọi thứ, nhìn uy lực cửu sắc hỏa, hắn chỉ cảm thụ một ít đã cảm thấy đáng sợ, không biết thân thể của mình có thừa nhận nổi hay không, lúc này là tình thế bắt buộc nên hắn cắn răng một cái, biển lửa cửu sắc hỏa đang lan tới gần, trên người hắn bộc phát hàn khí vô cùng đáng sợ.

Uy lực Chí Hàn bạo phát ra ngoài, trong nháy mắt đã bao phủ tám phương, những hồn tu ý đồ ngăn cản nhưng không được, trong chớp mắt thân thể bị băng phong toàn bộ!

Mặt đất cũng tốt, vách tường cũng được, đảo mắt đã hóa thành Hàn giới va chạm với biển lửa cửu sắc hỏa trước mặt, trong nháy mắt va chạm hàn khí Chí Hàn liền lõm xuống giống như hóa thành cái miệng to lớn trực tiếp thôn phệ cửu sắc hỏa vào trong.

Tiếng nổ mạnh quanh quẩn trong mê cung.

- Phong cho ta!

Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, hàn khí lập tức bao phủ bốn phía và hình thành tầng tầng phong ấn, lúc sắp phong ấn cửu sắc hỏa, cửu sắc hỏa cũng không phải thứ tầm thường, hàn khí xung quanh không ngừng hòa tan.

Chỉ có điều cửu sắc hỏa chỉ là lục bình không rễ, thời điểm hòa tan hàn khí xung quanh, màu sắc bản thân nó cũng ảm đạm rất nhiều, dường như tùy thời sẽ dập tắt, sắc mặt Chu Nhất Tinh biến hóa, hắn muốn thu hồi cửu sắc hỏa nhưng Bạch Tiểu Thuần không cho hắn cơ hội này, cửu sắc hỏa va chạm với Chí Hàn, bỗng nhiên Vĩnh Dạ Tán bung ra ngăn cản phía trước.

Gương mặt quỷ dị trên cây dù xuất hiện, nó hấp mạnh về phía Chu Nhất Tinh, Chu Nhất Tinh sởn hết cả gai ốc, sinh cơ bị trói chặt. Hắn suy nghĩ thế nào cũng không dám nghĩ thực lực đối phương mạnh như thế, nhất là Hàn giới có thể đóng băng nội tâm của hắn.

Vào lúc nhìn thấy mặt quỷ xuất hiện, hắn hô hấp dồn dập sau đó vỗ mi tâm của mình, lúc này vết ngấn trên mi tâm sinh ra hào quang sáng ngời, chiếu sáng tám phương và oanh kích Vĩnh Dạ Tán của Bạch Tiểu Thuần.

Vĩnh Dạ Tán chấn động, mượn lực ngăn cản đủ giúp Bạch Tiểu Thuần cướp lấy cửu sắc hỏa, vào lúc tinh quang trên mi tâm Chu Nhất Tinh lan ra ngoài, Bạch Tiểu Thuần nâng tay phải chụp vào cửu sắc hỏa bị phong ấn

Hắn mang theo cả phong án hàn khí vào trong túi trữ vật, Bạch Tiểu Thuần thu cây dù sau đó lui ra sau thật nhanh, hắn biết rõ hàn khí vừa bộc phát có thể sẽ bại lộ thân phận, pháp thuật thần thông tinh quang của Chu Nhất Tinh vô cùng quỷ dị, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ đã cướp được cửu sắc hỏa đến tay, không nên dây dưa với đối thủ, lập tức bỏ chạy ra xa.

- Ngươi muốn chết!

Chu Nhất Tinh gào thét, tóc của hắn hơi tán loạn, trong mắt mang theo lửa giận không nhỏ, hắn còn chưa phát hiện ra thân phận Bạch Tiểu Thuần, hiện tại Bạch Tiểu Thuần dám công nhiên cướp cửu sắc hỏa ngay trước mặt hắn, hơn nữa ngăn cản hắn không thể thi triển pháp thuật, hắn có cảm giác minh rơi vào tính toán của người ta cho nên sinh ra lửa giận trùng thiên.

Hắn nâng tay phải vỗ vào túi trữ vật, hắn trực tiếp cầm lấy đại cung màu đen vẫn mang theo sau lưng mình, vào lúc truy kích hắn kéo dây cung, sau khi buông ra liền có âm thanh bén nhọn xé rách hư vô bay về phía trước.

Không có mũi tên thực chất, mà là hồn lực biến thành, hình thành hồn tiễn, lúc rời dây cung đã bay với tốc độ cực nhanh, trực tiếp phá toái hư không bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Đây chính là chí bảo luyện linh của hắn, uy lực to lớn, Bạch Tiểu Thuần biến sắc, lúc thân thể lui về phía sau, đột nhiên Vĩnh Dạ Tán mở ra ngăn cản mũi tên này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận