Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 979: Chia Rẽ Bọn Họ! (2)

Tốc độ của bọn họ cũng giống như sét đánh, ở trong tiếng sóng âm chói tai, lao thẳng đến truy kích Bạch Tiểu Thuần. Nhìn kỹ, trên thực tế hai người dung hợp, không phải là ở mức độ sâu, mà đơn giản là dung hợp cùng một chỗ có thể tách ra bất cứ lúc nào. Nhưng cho dù là như vậy, cũng khiến cho tốc độ của bọn họ vượt ra khỏi cực hạn của Thiên Nhân trung kỳ, rất gần với... Thiên Nhân hậu kỳ!

Điều này càng làm cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần thêm khẩn trương. Lần này, trong sự truy kích, Vân Lôi Song Tử còn không ngừng dung hợp. Càng là dung hợp, tốc độ cùng khí tức của hắn lại càng khiến cho da đầu Bạch Tiểu Thuần tê dại.

- Khi dễ người!

- Đấu mắt, hai người này khi dễ ta. Hiện tại một mình đánh không lại ta ta, lại cùng nhau ra truy sát!

- Cửu Thiên Vân Lôi Tông, các ngươi khinh người quá đáng.

Tim Bạch Tiểu Thuần vẫn đập thình thịch. Mắt thấy đối phương đuổi kịp trong chớp mắt, hắn lập tức lại triển khai Bất Tử Cấm. Thoáng cái tốc độ của hắn lại tăng mạnh. Trong lúc hắn bay nhanh, phía sau lưng hắn phát ra những tiếng nổ lớn. Vân Lôi Song Tử đang dung hợp, không ngừng ra tay.

Từ xa nhìn lại, chỉ thấy từng thiên lôi ầm ầm ầm đánh xuống ở phía sau lưng Bạch Tiểu Thuần, không ngừng nổ tung. Mỗi lần nổ tung đều hình thành vô số khí đen khuếch tán bốn phía xung quanh.

Chỉ cần bị khí đen kia bao trùm, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần sẽ chậm xuống không ít. Cùng lúc đó, tốc độ của Vân Lôi Song Tử trước sau lại vẫn kinh người.

- Cái đó... Vân Lôi đạo hữu, các ngươi không nên quá đáng quá. Ta còn có đòn sát thủ chuyên môn đối phó với các ngươi. Một khi sử dụng, bản thân ta cũng sợ hãi.

Mắt thấy Vân Lôi Song Tử truy kích không ngừng, khí thế càng lúc càng mạnh, Bạch Tiểu Thuần hãi hùng khiếp vía, vội vàng mở miệng nói.

Nhưng Vân Lôi Song Tử chỉ hừ lạnh một tiếng, vẫn truy sát. Sát khí của hắn còn vô cùng mãnh liệt. Lúc này thiên lôi đánh xuống. Thoáng một cái, Bạch Tiểu Thuần triển khai Hám Sơn Chàng, trực tiếp tránh thiên lôi phía sau. Hắn lại thi triển Bất Tử Cấm. Dựa vào thân thể cường hãn của hắn, hắn chạy ra khỏi phạm vi của thiên lôi.

Nhưng khẩn trương cùng lo lắng trong lòng của hắn đã rất mãnh liệt. Thật sự trước đó, dưới đầm nước và quốc gia, hắn đã nhìn thấu. Sau khi ở cùng một chỗ với Vân Lôi Song Tử này, hắn đã hiểu bọn họ thực tại quá mức cường hãn. Hắn cũng rất rõ ràng, càng dung hợp, bọn họ lại càng kinh người.

- Cứ tiếp tục như thế nữa sẽ không ổn. Phải nghĩ biện pháp ngăn cản bọn họ dung hợp... Đáng chết, Vân Lôi Song Tử này tu luyện công pháp gì, lại có thể một người biến thành hai người. Ngăn cản dung hợp... Chia rẽ bọn họ... Ừ?

Với nguy cơ trước mắt, Bạch Tiểu Thuần mắt nhìn đối phương đã rút ngắn khoảng cách, hắn vắt hết óc suy nghĩ. Bỗng nhiên ánh mắt hắn nhất thời sáng lên.

- Chia rẽ?

Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên kích động. Hắn hít một hơi thật sâu, vừa duy trì tốc độ, vừa len lén lấy ra một ít đan chia tay. Hắn lập tức vỗ trán một cái, nhất thời phi toa lại gào thét ra. Hắn giấu bí pháp đan dược sử dụng giấu ở bên trong phi toa, ném mạnh ra một cái. Phi toa này lại lao thẳng đến chỗ Vân Lôi Song Tử. Cùng lúc đó, trong miệng Bạch Tiểu Thuần còn truyền ra âm thanh.

- A, Vân Lôi đạo hữu, cái phi toa này là các người. Ai nha, lúc trước trong lúc vô ý ta nhặt được, thấy nó chỉ là đồ bỏ, lại là của các ngươi, ta trả lại cho các ngươi.

Bạch Tiểu Thuần vừa nói lời này ra khỏi miệng, cho dù là Vân Lôi Song Tử, cũng có chút sửng sốt.

Dù thế nào, bọn họ cũng không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thuần trước đây rõ ràng đều là một phong thái bộ cường giả thiên hạ bằng nửa con mắt vậy. Nhưng lúc này hắn lại có thể nói ra những lời lẽ như vậy.

Nhưng trong nháy mắt ngay khi bọn họ đang sửng sốt, Bạch Tiểu Thuần chợt bấm quyết, gầm khẽ một tiếng.

- Bạo!

Tiếng sấm chợt vang lên ngập trời. Thời điểm phi toa này đến gần Vân Lôi Song Tử, lại chợt nổ tung, hình thành phạm vi trùng kích lớn, nhất thời nhấn chìm bóng dáng của Vân Lôi Song Tử ở bên trong.

Trong lúc tự bạo, đồng thời, đan chia tay bên trong cũng nổ mạnh, hình thành một mảnh sương mù màu đen khuếch tán ra khắp nơi.

Bạch Tiểu Thuần không do dự, cũng không liếc mắt nhìn một cái, đã tăng nhanh tốc độ bay nhanh chạy trốn. Trong chớp mắt khi hắn vừa tăng nhanh, một đạo thiên lôi màu tím liền trực tiếp từ trong sương mù màu đen do phi toa này tan vỡ, lao ra.

Bên trong thiên lôi chính là Vân Lôi Song Tử, sắc mặt bọn họ khó coi, trong mắt có sát khí mạnh hơn.

- Giấu diếm độc dược? Chút tài mọn! Trong lúc lão phu dung hợp, vạn độc bất xâm!

Hai người đồng thời mở miệng, rõ ràng là thanh âm bất đồng, nhưng lại dung hợp với nhau, rất quỷ dị. Thời điểm truyền vào trong tai Bạch Tiểu Thuần, giống như có thể khiến cho thần hồn dao động, khiến cho sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến đổi. Hắn cảm nhận được Vân Lôi Song Tử này hình như mạnh hơn so với trước đây. Chỉ có điều hắn dung hợp, giống như không có cách nào hoàn thành trong nháy mắt. Lúc này vẫn đang dung hợp. Dường như còn cần một ít thời gian nữa mới có thể hoàn toàn quy nhất.

- Đan chia tay không có hiệu quả? Chẳng lẽ chỉ có tác dụng đối với nam nữ. Đối với bọn họ lại vô hiệu sao? Lại hoặc là số lượng quá nhỏ?

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần phiền muộn, cố tình quay đầu lại đi đánh một trận. Nhưng hắn mơ hồ có một loại trực giác, đối phương song tử dung hợp thong thả. Điều này rất rõ ràng chính là sơ hở. Nếu như thật tồn tại, như vậy đổi lại là hắn, cũng sẽ không dễ dàng để lộ ở trước mặt đối thủ.

- Nhất định có bẫy!

Bạch Tiểu Thuần không dám đi đánh cược. Hắn cắn chặt răng, cắm đầu bay nhanh, tiếp tục bỏ chạy.

Mà phía sau hắn, Vân Lôi Song Tử lúc này đều nhíu mày, nhìn nhau. Bọn họ cảm thấy có chút tiếc nuối khi Bạch Tiểu Thuần không quay đầu lại, xông tới chiến đấu. Thật sự giống như tình cảnh Bạch Tiểu Thuần phán đoán. Đây là do hai người bọn họ cố ý lộ ra kẽ hở. Trên thực tế... Dung hợp đối với hai người bọn họ chỉ là chuyện trong nháy mắt.

Chỉ có điều, loại dung hợp trình độ sâu này, Vân Lôi Tử không có cách nào kiên trì được thời gian quá lâu. Cho nên mới có sách lược dẫn dụ Bạch Tiểu Thuần xông tới chiến đấu.

- Cho dù Bạch Tiểu Thuần này có khôn khéo đi nữa, ngày hôm nay cũng phải chết không thể nghi ngờ!

Vân Lôi Song Tử đồng thời hừ lạnh, tốc độ lại bạo phát. Trong tiếng nổ lớn, hắn từng bước kéo gần khoảng cách cùng Bạch Tiểu Thuần.

Cứ như vậy, bọn họ cùng Bạch Tiểu Thuần một trước một sau lao nhanh ở trên bình nguyên này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận